Sáp Kiện Vô Địch

chương 112: võ thần

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Hai người Tiểu Huyết đều là cành giới « niệm lực thôi động », lúc ấy Du Dương đột nhiên lướt qua, nhưng bọn hắn vẫn nhận ra Du Dương, biết chính hắn là Võ Thần đoạt ‘Canh Kim Thái Tuế’.

Ba người Lãnh Huyết không nghĩ tới Du Dương tuổi còn trẻ như vậy, Võ Thần còn trẻ như vậy, bọn hắn là lần đầu nhìn thấy, mà cũng chưa từng nghe nói trên Hỏa Tinh có Võ Thần trẻ tuổi như vậy tồn tại, không khỏi đối với thân phận Võ Thần của Du Dương sinh ra hoài nghi.

Thấy Du Dương xuất hiện, Phong Cuồng Sa xuất hiện tia tuyệt vọng, bất quá chết trong tay Du Dương so với chết trong tay ba tên tiểu nhân hèn hạ Lãnh Huyết này còn tốt hơn.

- Du Dương, ngươi giết ta đi! Bất quá hi vọng ngươi có thể bỏ qua cho các huynh đệ của ta, bỏ qua cho dân chúng trong thành!

Phong Cuồng Sa vô lực nói.

Du Dương không trả lời Phong Cuồng Sa, mà hướng ba người Lãnh Huyết nói:

- Hắn trúng độc gì?

Lãnh Huyết thật sự không đoán ra lai lịch của Du Dương, biết điều đáp:

- Huyễn Thần Tán!

Huyễn Thần Tán là loại độc làm cho người trúng không cách nào ngưng tụ Tư Duy Niệm Lực, làm võ giả hoặc cường giả mất đi võ lực. Có thể nói là một loại độc vô cùng nham hiểm.

- Đem giải dược ra đây!

Du Dương hai tay bắt sau lưng, giả bộ cao nhân, dùng khẩu khí uy nghiêm nói.

- Ngươi nói cho ngươi liền cho ngươi sao, ngươi cho rằng mình là siêu nhân a!

Tác Mệnh tiến lên một bước, thử dò xét một chút thực lực Du Dương.

- Hừ!

Du Dương hất tay, thiết khí bên người lập tức phân giải thành kim khí hạt, sau đó ở trên không trung ngưng tụ thành một thanh cự đao, nhanh như chớp hướng Tác Mệnh bổ xuống. (Tác Mệnh = Truy Mệnh)

Tác Mệnh vội vàng giơ hai tay lên che trên đỉnh đầu. Quá trình diễn ra rất nhanh, hai người Lãnh Huyết cùng Vô Tình cũng không kịp phản ứng.

Oanh!

Cự đao không có bổ vào người Tác Mệnh mà là chém xuống mặt đất trước người Tác Mệnh. Đem cả vùng đất bổ ra một đạo vết rách thật sâu, nếu như một đao này tiến them một chút, Tác Mệnh có thể đã bị phanh thây thành hai nửa.

Tác Mệnh sợ hãi đổ mồ hôi lạnh! Lãnh Huyết cùng Vô Tình thấy vậy cũng hết sức kinh hãi!

Võ Thần đều là có lực trường lĩnh vực, ở bên trong lĩnh vực có thể cách không khống vật, nhưng có thể làm được trình độ như này, không phải là Võ Thần bình thường có thể làm được.

Ba người Lãnh Huyết thần nghĩ:

- Nếu như không phải đối phương hạ thủ lưu tình, vừa rồi nhất định là Tác Mệnh sẽ bị kim khí cự đao kia lấy đi tính mạng.

- Để giải dược lại, lập tức cút cho ta!

Du Dương lạnh lùng nói.

Du Dương càng cường thế, ba người Lãnh Huyết càng tin chắc hắn là Võ Thần.

Lãnh Huyết sắc mặt xanh mét, thân là tinh phỉ xếp hạng thứ hai trên Hỏa Tinh, bọn họ chưa lúc nào bị người mắng quá như vậy, bất quá bây giờ bọn họ không dám phản kháng, Lãnh Huyết từ trong ngực móc ra giải dược, cẩn thận đưa tới trước người Du Dương.

Du Dương không dùng tay lấy, sợ thân phận Võ Thần bị lộ, một cỗ kim khí gió lốc thổi qua, đem thuốc trong tay Lãnh Huyết thổi tới trước người Phong Cuồng Sa.

Phong Cuồng Sa uống giải dược, sau đó đem chia cho đám thuộc hạ bị thương.

Ba người Lãnh Huyết thấy hôm nay cướp đoạt Cuồng Sa thành không còn khả năng rồi, trong lòng hết sức thống hận Du Dương! Hôm nay Du Dương lien tiếp hai lần làm hỏng chuyện tốt của bọn họ. Trong lòng ba người tức giận, nhưng không dám nói ra, không thể làm gì khác là biết điều chuồn đi.

- Chờ chút!

Ba người Lãnh Huyết xoay người muốn rời đi, Du Dương đột nhiên gọi lại.

Lãnh Huyết cung kính nói:

- Võ Thần đại nhân còn điều gì phân phó!

- Vật này các ngươi còn nữa không?

Du Dương hướng ba người Lãnh Huyết hỏi.

Đồng thời, trong tay Du Dương toát ra một đoàn kim khí vật chất giống cao su, vật chất này một lúc biến thành màu xám, một lúc biến thành màu da, một lúc lại biến trong suốt, cuối cùng biến thành một tiểu Du Dương cao nửa thước, bởi vĩ hắn có kim khí tính chất, nên nó ở trong từ trường lĩnh vực có thể tự do bay lượn.

Nó bay đến trước người Lãnh Huyết, làm ra vẻ mặt cố chấp giống như Du Dương, chỉ chỉ vào chính mình. Giương cái miệng nhỏ nhắn nói:

- Để lại vật chất này rồi cút.

Du Dương vốn muốn hỏi ‘Canh Kim Thái Tuế’ này là vật gì, nhưng mình đang giả mạo Võ Thần, nếu ngay cả vật này cũng không biết thì quá kém rồi, hơn nữa còn làm ba người Lãnh Huyết hoài nghi thân phận Võ Thần của hắn.

- A!

Tiểu phân thân Du DƯơng mở miệng nói chuyện, dọa ba người Lãnh Huyết kêu to một tiếng, ‘Canh Kim Thái Tuế’ có thể luyện chế Võ Thần khí cụ bọn họ cũng biết, nhưng có thể luyện chế thành phân thân, đây là lần đầu tiên bọn hắn nhìn thấy, phải là Võ Thần cấp bậc gì mới có thể luyện thành a!

Lãnh Huyết lắp bắp nói:

- Thần Vũ đại, đại, đại nhân, Canh Kim Thái Tuế này hết sức hi hữu, giá trị liên thành, trên người chúng ta thật sự không còn nữa!

- À, thì ra vật này gọi là Canh kim Thái Tuế a! Là cùng với Thái Tuế trên địa cầu tính chất giống nhau, bất quá nó cũng là kim thuộc tính!

Du Dương biết trên người ba tên không còn ‘Canh kim Thái Tuế’ nữa, nhưng hắn vẫn làm ra vẻ dùng ánh mắt dò xét một lần trên thân ba người, Du Dương mới nói:

- Coi như các ngươi thành thật! Cút đi!

Ba người Lãnh Huyết như được đại xá. Lập tức xoay người rời đi!

- Đứng lại! Ba tên vô sỉ tiểu nhân hèn hạ các ngươi không thể đi!

Phong Cuồng Sa đột nhiên hét lên.

nguồn truyenfull.vn

Phong Cuồng Sa đã ăn giải dược, công lực đã khôi phục chin tầng, hôm nay ba người Lãnh Huyết chẳng những đả thương hắn, hơn nữa còn giết chết rất nhiều huynh đệ. Phong Cuồng Sa đâu chịu để cho mấy người nhẹ nhàng rời đi.

Ba người Lãnh Huyết không biết quan hệ của Phong Cuồng Sa và Du Dương là thế nào, mặc dù bọn hắn không ngại Phong Cuồng Sa, nhưng cũng không dám làm càn trước mặt Du DƯơng. Bọn họ đồng loạt nhìn về phía Du Dương.

Du DƯơng trong long thầm mắng tên Phong Cuồng Sa này ngu xuẩn, mình vất vả lừa ba tên này rời đi, hắn lại còn đem bọn họ kêu trở lại.

Phong Cuồng Sa quay lại nói với mấy thuộc hạ may mắn sống sót:

- Hôm nay nếu như ta chết, Cuồng Sa thành tân chủ nhân chính là Võ Thần đại nhân, các ngươi nghe rõ chưa!

Phong Cuồng Sa hướng Du Dương hết sức cung kính nói:

- Bọn hắn sát hại nhiều huynh đệ của ta, ta là lão đại của bọn họ, ta phải có nghĩa vụ vì bọn họ báo thù, hôm nay cho dù ta chết cũng tuyệt không để cho ba người bọn chúng thoát. Hi vọng Võ Thần đại nhân ngài không nên nhúng tay vào! Sau hôm nay, vô luận ta sống hay chết, Cuồng Sa thành cũng là của ngài!

Du Dương cả giận:

- Tòa thành mục nát này ai cần!

- Tòa thành nhỏ này tất nhiên là Võ Thần đại nhân ngài không để vào mắt rồi, bất quá nơi này ta có không ít tiền tài, số tiền này đều quy về đại nhân chỉ cần sau này ngài có thể chiếu cố một chút huynh đệ của ta ở đây là được!

Phong Cuồng Sa hướng Du Dương cầu khẩn.

Du Dương trong lòng hơi bực tức! Phong Cuồng Sa này làm người không tệ, đối huynh đệ trọng tình nghĩa, nếu không cũng sẽ không có nhiều người ủng hộ hắn như vậy. Có điều cũng thật ngu ngốc, không biết thời thế, muốn giết ba người Lãnh Huyết này lúc nào chả được, cần phải làm ngay bây giờ sao? Đợi thương thế tốt lên, gọi mấy trăm đàn em đàn cháu theo, mang theo súng điện từ, còn không diệt được bọn hắn a!

Phong Cuồng Sa thấy Du Dương không nói lời nào, coi như Du Dương ngầm đồng ý rồi, hắn trực tiếp đi đến trước mặt ba người Lãnh Huyết.

Phong Cuồng Sa nói:

- Máu của huynh đệ ta không thể chảy vô ích như vậy, hôm nay ta muốn nợ máu phải trả bằng máu!

Bọn Lãnh Huyết thấy Du Dương không nói gì, lá gan cũng lớn lên, Tác Mệnh âm hiểm cười nói:

- Muốn chúng ta nợ máu trả bằng máu, ngươi cảm thấy một mình ngươi là đối thủ của ba người chúng ta sao?

Ba người Lãnh Huyết giết rất nhiều huynh đệ của Phong Cuồng Sa, Phong Cuồng Sa hận không thể moi tim uống máu ba người bọn chúng! Trực tiếp lao tới Tác Mệnh chém giết.

- Năm vạn bốn ngàn thất lực lượng! Siêu phàm cấp võ kỹ, Cuồng Sa Bạo Phong quyền!

Nắm đấm Phong Cuồng Sa như bão cát bay đầy trời hướng Tác Mệnh nhào tới. Bởi vì Phong Cuồng Sa có thương tích trong người, hơn nữa còn trúng độc Huyễn thần tán, cho nên chỉ có thể phát huy được chín thành lực lượng, ước chừng trên dưới năm vạn bốn ngàn thất.

Tác Mệnh là cường giả « Niệm Lực Thất Khứ » tứ trọng thiên, mặc dù cảnh giới không cao bằng Phong Cuồng Sa, nhưng ko đến nỗi ko đỡ được một chiêu, hắn lập tức đánh ra tuyệt học của mình ‘Siêu phàm cấp võ kỹ, Tác Mệnh Đoạt Phách Thủ!’

Phanh, phanh, phanh. . .

Oanh!

Hai người qua lại mấy chiêu, Tác Mệnh cuối cùng ko địch lại Phong Cuồng Sa, bị trúng mấy quyền ở vai, nếu như quyền này của Phong Cuồng Sa chính xác một chút đánh trúng tim và đầu Tác Mệnh, coi như không bị thương nặng thì Tác Mệnh cũng bị mất đi năng lực chiến đấu. Thấy Tác Mệnh không địch lại Phong Cuồng Sa, Vô Tình bên cạnh hắn lập tức gia nhập chiến đấu, Vô Tình là cường giả « Niệm lực thôi động » ngũ trọng thiên, lực lượng đã gần đạt tới sáu vạn thất lực lượng, chỉ thiếu chút nữa là đột phá cảnh giới « Niệm lực thôi động » lục trọng thiên.

- Siêu phàm cấp võ kỹ, vô tình đoạn hồn chưởng!

Tác Mệnh, Vô Tình cùng Lãnh Huyết có thể trở thành tinh phỉ (cướp trên các vì sao) có tên tuổi trên Hỏa Tinh, hơn nữa có thể đứng thứ hai trên bảng xếp hạng tinh phỉ, tất nhiên sẽ có bản lĩnh bất phàm, võ kỹ siêu phàm.

Tác Mệnh “Tác mệnh đoạt phách thủ” cùng Vô Tình “Vô tình đoạn hồn chưởng” là hai siêu phàm cấp võ kỹ có thể hỗ trợ, phối hợp lẫn nhau, đoạn hồn đoạt phách, ưu thế lúc trước của Phong Cuồng Sa lập tức bị đè ép xuống, dù sao lưỡng quyền khó địch tứ thủ. Hơn nữa “tứ thủ” này phối hợp vô cùng hoàn mỹ, Cuồng sa bạo phong quyền mãnh liệt vô cùng của Phong Cuồng Sa cũng không phải là đối thủ của hai người bọn họ.

Tác Mệnh cùng Vô Tình hai người liên thủ, Phong Cuồng Sa liền trở lên chật vật, bị trúng mấy chiêu, áo choàng vải thô của hắn bị Tác Mệnh ‘Tác Mệnh Đoạt Phách Thủ’ làm thủng mấy lỗ to, máu tươi thấm ra ngoài.

- A!

Phog Cuồng Sa rống giận một tiếng, lửa giận thù hận đem lực lượng của hắn lên đỉnh.

- Năm vạn chín ngàn thất lực lượng, long quyển phong sa quyền!

Phong Cuồng Sa hai quyền xuất ra hai đạo cuồng bạo long quyển phong, hơn nữa long quyển phong còn kèm theo bão cát cuồng bạo hướng Tác Mệnh cùng Vô Tình cắn nuốt.

- Hảo!

Một bên quan sát, Du Dương thấy Phong Cuồng Sa đánh ra ‘Long quyển phong sa quyền’, trong lòng không khỏi khen ngợi một tiếng.

- Phong Cuồng Sa quả nhiên rất có tiềm năng, chỉ dùng lực quyền mà có thể tạo ra hai sa long quyển lực sát thương kinh người, nếu như hắn có thể trở thành Võ Thần. Có lực trường lĩnh vực thì chiêu long quyển phong so quyền này nhất định có thể tiến hóa thành kinh thế cấp võ kỹ!

Du Dương thầm nghĩ.

Dưới sự phẫn nộ, Phong Cuồng Sa xuất ra cực hạn của hắn, lực lượng cùng chiêu thức mạnh nhất, đánh bay Tác Mệnh ra ngoài.

- Không tốt!

Lãnh Huyết thấy Vô Tình cùng Tác Mệnh không địch lại Phog Cuồng Sa đang liều mạng, hắn rốt cục cũng xuất thủ!

Lãnh Huyết vẫn không có xuất thủ, hắn là đang quan sát phản ứng của Du Dương, trong lòng bọn họ Du Dương là một tồn tại có cảnh giới Võ Thần, nếu Du Dương giúp Phong Cuồng Sa, vậy hắn sẽ lựa chọn thối lui. Nếu như là Du Dương muốn Cuồng sa thành, vậy hắn sẽ cùng Tác Mệnh, Vô Tình cùng nhau giết Phong Cuồng Sa, sau đó đem Cuồng sa thành dâng lên, lấy lòng Du Dương.

Nhưng Lãnh Huyết quan sát hồi lâu, vẫn không thể biết trong lòng Du Dương rốt cuộc đang suy nghĩ gì, thấy Vô Tình cùng Tác Mệnh hai người đánh không lại Phong Cuồng Sa, hắn không xuất thủ không được.

- Siêu phàm cấp võ kỹ, lãnh huyết thập tam kiếm!

LÃnh Huyết từ bên hông rút ra một thanh nhuyễn kiếm, huyễn ra vô số bong kiếm đâm tới các nơi yếu hại trên người Phong Cuồng Sa.

- Hừ Hừ ! Ca chờ đợi chính là cơ hội này ! Âm dương tuyệt sát trận!

Du Dương đột nhiên xuất thủ, mười ngón tay búng búng Lưỡng Nghi âm dương đao bay ra, đem Lãnh Huyết bao phủ bên trong Âm dương tuyệt sát trận.

Truyện Chữ Hay