Sao Boss Còn Chưa Trốn?

chương 35

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Editor: Đen

Ở trong nguyên tác thì đây không phải sự thật.

“…?”

Thấy được thành ý, nhưng Nhan Lộ Thanh không hề lung lay.“Kêu bác sĩ lên phòng giúp tôi.” Chờ hai người đi tới, Nhan Lộ Thanh nói.Bong bóng của dao nhỏ: [Vưu Tĩnh cười với mình.]Nhan Lộ Thanh miễn cưỡng lược bỏ đủ loại hình ảnh đang hiện ra trước mắt, ngẩng đầu chăm chú nhìn anh, trên đầu Cố Từ không giống những người khác, hoàn toàn không tồn tại khung chat kia.Beta: Cyane

Đang mải cảm khái thì nhìn thấy Nhan Lộ Thanh vẫy tay với mình, Đại Hắc và Tiểu Hắc lập tức đi sang.

[Ở bên nhau]Hỏi xong đã muốn lấy kim khâu miệng mình lại… Nghe có vẻ cô quá dính người phải không!?–

Nhưng Đại Hắc vẫn buồn bực… Hóa ra Cố Từ không hề thích Nhan tiểu thư tí nào.

Nhan Lộ Thanh: “…”Trong phòng khách rất náo nhiệt, nhưng khu vực bên ngoài phòng khách lại chìm vào im lặng.

Nhan Lộ Thanh nhìn chằm chằm mặt anh rồi nhìn khung chat, đột nhiên sinh ra một ý nghĩ tuyệt vời, suy nghĩ một chút, cô nói: “Anh chờ tôi một chút, tôi quay lại ngay.”

“Cố Từ, lần trước đi núi Điệp Diệp tôi có theo học được cách xem bói.”

Được rồi, cho dù phải chịu các kỹ năng công kích của anh, cô sẽ nhìn vào khuôn mặt đẹp đẽ kia để chấp nhận, nếu không thì không phải là chịu lỗ quá lớn rồi à.

Đa số thời gian Vưu Tĩnh rất vui vẻ, nhưng bong bóng màu xanh lam lâu lâu hiện lên lại bị Nhan Lộ Thanh tóm được.Cái quần què gì thế? Thằng nhóc này đu couple à? Vẫn còn dùng cách cổ lỗ sĩ này để xem xem couple mình đu có ở bên nhau không hả?Đại Hắc và Tiểu Hắc không còn nhớ rõ mình đã đứng bên cạnh bao lâu, họ cách rất xa sô pha, hơn nữa ở chỗ ngoặt cầu thang còn có một giàn hoa trang trí ngăn cách. Chỉ cần Nhan Lộ Thanh và Cố Từ không nói lớn tiếng thì cũng không ai nghe thấy được hai người đang nói gì.

“….” Nhan Lộ Thanh đành phải nói: “Nhưng nếu tôi nói với bạn thân tôi như thế, chắc chắn bạn thân tôi sẽ cực kì vui vẻ để tôi bói thử…”

Cô tiếp tục đi về phía trước, xuyên qua cửa sổ sát đất thấy Tiểu Hắc đang ở ngoài sân quét lá rụng.

“Tới tìm tôi làm gì? Bạn…” Lại từ từ phun ra vài chữ: “… thân của tôi?”Cô tiếp tục đi về phía trước, xuyên qua cửa sổ sát đất thấy Tiểu Hắc đang ở ngoài sân quét lá rụng.Đại Hắc và Tiểu Hắc nhìn thoáng qua khuôn mặt của đối phương, mặc dù đã tuân thủ quy tắc không được lên tiếng quấy rầy, nhưng thật ra trên mặt mỗi người đều có vẻ xấu hổ lúng túng.

Tiểu Hắc vào làm sau, trước khi cậu ta vào làm đã tiếp thu một lượng lớn kiến thức về Nhan tiểu thư. Nhưng những kiến thức đó và Nhan tiểu thư bây giờ không thể nói giống được, chỉ có thể nói là khác nhau một trời một vực.

Nhan Lộ Thanh không nhớ những gì mình đã học, cô lấy điện thoại ra, để ở chỗ Cố Từ không thể thấy, mở lịch sử cuộc trò chuyện với ông lão ra, tìm được mấy tấm hình tương ứng. Cô quét qua loa, lại nhanh chóng từ bỏ ý định xem bói nghiêm túc.

[Sao còn chưa chịu chia tay nữa?]

Lẽ nào là do hiện tại không có cảm xúc?Cô tiếp tục đi về phía trước, xuyên qua cửa sổ sát đất thấy Tiểu Hắc đang ở ngoài sân quét lá rụng.Nhan tiểu thư và Cố Từ… tu thành chính quả rồi hả?

Chắc cậu ta và Đại Hắc đã bàn bạc với nhau, không biết hai người thì thầm to nhỏ chuyện gì mà trong đầu mới chứa toàn việc này.

So sánh hai người, đúng là rất chua.

“Không phải!!” Nhan Lộ Thanh thẹn quá hóa giận, giọng nói cũng nâng cao: “Vừa nãy tôi quên nói! Thật sự quên nói!”

Nhan Lộ Thanh cảm thấy không tệ lắm, chỉ là người ngoài nhìn vào có vẻ hơi kỳ lạ.Sau khi Nhan Lộ Thanh nghĩ vậy, Makka Pakka nói: “Còn có thể thay đổi giao diện mép khung chat, hơn loại giao diện có thể chọn, Maria có muốn đổi không?”Nhan tiểu thư và Cố Từ… tu thành chính quả rồi hả?Nhưng sao lại… vừa khóc vừa ôm???

Nhan Lộ Thanh mặt dày đặt mông ngồi bên cạnh anh.

Nhan Lộ Thanh nhìn chằm chằm phía trên của anh, vui vẻ thưởng thức, kỳ vọng vào tương lai, hoàn toàn không để ý anh đột nhiên xích về gần về phía cô thêm chút.

[Sao còn chưa chịu chia tay nữa?]Lạy chúa lòng lành, con mẹ nó vẫn chưa học đến, đây là Boss đang tự sướng khoe khoang đấy à?Còn ôm lâu như thế??

Tuy cũng lo lắng không biết cái “tốt” này tồn tại được bao lâu…

Lẽ nào là do hiện tại không có cảm xúc?

Nhan Lộ Thanh đang khiếp sợ, Cố Từ đã đứng trước mặt cô, thuận tiện đóng cánh cửa đằng sau lại.Tiểu Hắc vào làm sau, trước khi cậu ta vào làm đã tiếp thu một lượng lớn kiến thức về Nhan tiểu thư. Nhưng những kiến thức đó và Nhan tiểu thư bây giờ không thể nói giống được, chỉ có thể nói là khác nhau một trời một vực.

Đại Hắc biết rõ trước kia Nhan tiểu thư thích Cố Từ thế nào. Cô cho thu thập tất cả hình ảnh của anh, ai đến cạnh anh cũng phải điều tra, không phân biệt nam nữ, thật sự làm những việc không thể tượng tượng được.

Đại Hắc biết rõ trước kia Nhan tiểu thư thích Cố Từ thế nào. Cô cho thu thập tất cả hình ảnh của anh, ai đến cạnh anh cũng phải điều tra, không phân biệt nam nữ, thật sự làm những việc không thể tượng tượng được.

Thật sự mông của Nhan Lộ Thanh bị bầm luôn rồi.

Dấu chấm hỏi hay không phải dấu chấm hỏi không quan trọng, quan trọng là trên đầu khung chat của Cố Từ xuất hiện chiếc vương miện pha lê của công chúa! Cảm giác như anh đang đội một chiếc vương miện pha lê thật vậy!!Sau đó có sự thay đổi không hề nhỏ, ngoại trừ đối xử tốt với Cố Từ ra thì cũng chưa từng làm những chuyện có lỗi với anh.

Cô nhanh chóng chạy khỏi phòng Cố Từ, lập tức kết nối với Makka Pakka, cô nói nhanh: “Vừa nãy mày nói có thể thay đổi giao diện khung chat, bây giờ mày xem thử có mấy hiệu ứng công chúa bạch tuyết gì hay không?”

“Wow, đường số mệnh của anh…” Cô nhìn đường chỉ tay kia, giả vờ thần bí một hồi, sau đó mới ngẩng đầu lên nhìn Cố Từ: “Anh có thể sống lâu đó, ít nhất cũng trăm tuổi!”

Mục đích không phải là muốn nhìn anh đeo vương miện pha lê sao? Vậy thì cứ nói đại đi.Nhan Lộ Thanh nắm tay anh, so với tay mình thì có hơi lạnh hơn một chút, sờ vào giống như một viên ngọc, tương đối thoải mái.Nhưng Đại Hắc vẫn buồn bực… Hóa ra Cố Từ không hề thích Nhan tiểu thư tí nào.

Không ngờ Cố Từ ở bên cạnh ném cho một câu: “Tìm thêm cái cáng cứu thương khiêng cô ấy về phòng.”

Cô thấy trên đầu Đại Hắc đang đứng gác hiện ra: [Sao hôm nay Cố Từ và Nhan Tiểu thư không nói tiếng nào? Bọn họ thật kì lạ.]

Nhưng sao lại… vừa khóc vừa ôm???Sau khi Cố Từ nghe xong cũng không có phản ứng gì, lại cười với cô, giọng nói ôn hòa: “Nói tiếp đi.”Nhưng cô không biết sau một tuần, khi mình nhìn thấy mấy dòng này thì tâm trạng lại khó tả như vậy…Thời trung học phổ thông, thỉnh thoảng hai nhà họ Nhan và nhà họ Cố cũng thường xuyên gặp nhau ở vài buổi tiệc, cùng lắm là lúc gặp mặt, Cố Từ sẽ chào hỏi người nhà họ Nhan, tiện thể gật đầu với Nhan tiểu thư, không có bất kì quan hệ riêng nào.

Nhan Lộ Thanh cứ tò mò đứng đợi vậy một hồi, chờ Tiểu Hắc quét xong chiếc lá cuối cùng, trên đầu hiện lên một dòng chữ dài…

[.]

Sau khi kết thúc, Nhan Lộ Thanh ngẩng đầu lên.Điều này cũng không sai lắm, năm năm sau sau khi tốt nghiệp được một năm, cô đã lên kế hoạch xong xuôi, sắp xếp ổn thỏa mọi việc.Không tưởng tượng được một tháng này, quan hệ của hai người lại tăng nhanh như diều gặp gió.

Tác giả có lời muốn nói:

Nhưng tính năng này cũng có giới hạn thời gian, hai tiếng một ngày.Lúc ấy Nhan Lộ Thanh đang ngồi ngơ ngác ở phòng, mở Wechat xem tình yêu thanh xuân vườn trường của “Hoa hồng nhỏ giữa nhân gian” Khương Bạch Sơ và “Cây thông nhỏ” Tề Nghiên Xuyên, hồi sau lại xem cuộc tình đại học đầy cay đắng của “Trà xanh giữa nhân gian” Vưu Tĩnh và “Dao nhỏ hành tẩu” Dư Tần.Không nói đến những việc thái quá trước kia, bây giờ vậy mà có thể ôm nhau khóc… Cố Từ còn an ủi cô, còn đưa giấy cho cô lau.

Nhan Lộ Thanh nhìn chằm chằm mặt anh rồi nhìn khung chat, đột nhiên sinh ra một ý nghĩ tuyệt vời, suy nghĩ một chút, cô nói: “Anh chờ tôi một chút, tôi quay lại ngay.”

Hôm nay Cố Từ mặc một bộ đồ trắng, nhìn qua trông có vẻ lạnh nhạt hơn bình thường một chút. Anh cứ dùng vẻ mặt vô cảm đó nhìn cô một lát, không cảm xúc nói: “Được, bây giờ tôi rất vui, cô bói đi.”

Nhan Lộ Thanh tới gần lỗ tai anh, lại ngồi xa một chút, Cố Từ nhìn cô khẽ cười: “Nói lại xem chỗ bị thương là chỗ nào?”

Hôm nay Cố Từ mặc một bộ đồ trắng, nhìn qua trông có vẻ lạnh nhạt hơn bình thường một chút. Anh cứ dùng vẻ mặt vô cảm đó nhìn cô một lát, không cảm xúc nói: “Được, bây giờ tôi rất vui, cô bói đi.”Đại Hắc vừa cảm thấy: Quả nhiên sống lâu trên đời chuyện gì cũng thấy được.

Đây là tay công chúa đó!

Tác giả có lời muốn nói:Đều tại Cố Từ hỏi thăm bạn thân rất tự nhiên, tìm thuốc đến quá nhanh, cô còn chưa tưởng tượng nổi.Nhưng…Vừa nghĩ: Quả nhiên không chỉ có anh ta với Tiểu Hắc, mà ngay cả Cố Từ cũng cảm thấy bây giờ Nhan tiểu thư thật tốt.

[Không ở bên nhau? Không thể như thế, Nhan tiểu thư và Cố Từ phải ở bên nhau! Cái này không chính xác!]

Bong bóng của dao nhỏ: [Vưu Tĩnh cười với mình.]

Thật ra nội tâm của cô rất đơn giản, chưa bao giờ rối rắm mấy chuyện này, nhưng bây giờ lại có một mớ bòng bong trong lòng cô, như là dây rối.

Sau khi Nhan Lộ Thanh nghĩ vậy, Makka Pakka nói: “Còn có thể thay đổi giao diện mép khung chat, hơn loại giao diện có thể chọn, Maria có muốn đổi không?”Tuy cũng lo lắng không biết cái “tốt” này tồn tại được bao lâu…

Khóc đã đời xong, cô liền quên hết mọi tổn thương.

Cô nhìn Cố Từ không có phản ứng, cũng không xuất hiện khung chat nào, chỉ hỏi ngược lại: “Không phải vừa nãy tôi mới xem sách à?”Beta: CyaneCô nhanh chóng chạy khỏi phòng Cố Từ, lập tức kết nối với Makka Pakka, cô nói nhanh: “Vừa nãy mày nói có thể thay đổi giao diện khung chat, bây giờ mày xem thử có mấy hiệu ứng công chúa bạch tuyết gì hay không?”Lúc hai vệ sĩ đang mải suy nghĩ lung tung, hai nhân vật chính bên kia đã đứng dậy, chỉ là Nhan Lộ Thanh đứng dậy hơi chậm, tư thế hơi kỳ cục.

Không tưởng tượng được một tháng này, quan hệ của hai người lại tăng nhanh như diều gặp gió.

Nhan Lộ Thanh: “??” Này gọi là hóng chuyện rồi hóng đến chuyện của mình luôn à?Nhan Lộ Thanh mặt dày đặt mông ngồi bên cạnh anh.Đang mải cảm khái thì nhìn thấy Nhan Lộ Thanh vẫy tay với mình, Đại Hắc và Tiểu Hắc lập tức đi sang.

Nhan Lộ Thanh đang khiếp sợ, Cố Từ đã đứng trước mặt cô, thuận tiện đóng cánh cửa đằng sau lại.

Vừa nghĩ: Quả nhiên không chỉ có anh ta với Tiểu Hắc, mà ngay cả Cố Từ cũng cảm thấy bây giờ Nhan tiểu thư thật tốt.

Chương Điều này không phải nói dối, đúng là cô có học bói toán với học thôi miên, chẳng qua bói toán không phải là thứ Nhan Lộ Thanh để tâm học tập.Khoảng cách giữa hai người chỉ còn có một đoạn.

Trước đó trà xanh từng nói với cô “Hai người chia tay nhớ nhắn với tôi”, lúc đó Nhan Lộ Thanh nghe xong có hơi bối rối, nhưng cũng không quan tâm lắm, dù sao lúc đó còn phải bù đầu vào học.

Nhưng mà xuất phát từ tính tò mò, cô vẫn ra khỏi phòng thử một chút xem sao.

Cô nghiêm túc nhìn Cố Từ: “Chắc là nhiều gấp . lần tôi luôn ấy.”Vừa rồi, ngay lúc Nhan Lộ Thanh nói vết thương ở đâu…

Cậu ta quét xong một nửa, đang quét đến gần cửa ra vào, bởi vậy Nhan Lộ Thanh có thể thấy rõ chữ trên đầu cậu ta.

Nhan Lộ Thanh nhìn chằm chằm phía trên của anh, vui vẻ thưởng thức, kỳ vọng vào tương lai, hoàn toàn không để ý anh đột nhiên xích về gần về phía cô thêm chút.

“Không phải.” Anh gấp sách lại rồi đứng lên: “Chuyên ngành của bọn tôi vẫn chưa học đến đây.”[Không ở bên nhau.]Không khí như đọng lại, mà lúc cô đối mặt với Cố Từ đang đầy “?”, có thể nói đó là một trong những giây phút xấu hổ nhất từ khi Nhan Lộ Thanh xuyên qua đến giờ.

Đây là điều cô hy vọng, đây là điều cô muốn nhất.

Khóc đã đời xong, cô liền quên hết mọi tổn thương.

Chắc cậu ta và Đại Hắc đã bàn bạc với nhau, không biết hai người thì thầm to nhỏ chuyện gì mà trong đầu mới chứa toàn việc này.

“Nếu cô muốn đi tìm Cố Từ…” Makka Pakka trong đầu Nhan Lộ Thanh nhỏ giọng oán giận: “Thì tôi lại bị che nữa.”

“…?”Đều tại Cố Từ hỏi thăm bạn thân rất tự nhiên, tìm thuốc đến quá nhanh, cô còn chưa tưởng tượng nổi.

Cố Từ xách cô lên trên tầng, vừa đi đến cửa phòng, anh nhìn cô: “Đi đây.”“…” Chuyện gì vậy chứ? Bây giờ tâm anh đã lặng như nước đối với mấy chuyện này rồi à?Nhan Lộ Thanh tới gần lỗ tai anh, lại ngồi xa một chút, Cố Từ nhìn cô khẽ cười: “Nói lại xem chỗ bị thương là chỗ nào?”

Không khí như đọng lại, mà lúc cô đối mặt với Cố Từ đang đầy “?”, có thể nói đó là một trong những giây phút xấu hổ nhất từ khi Nhan Lộ Thanh xuyên qua đến giờ.

Nhan Lộ Thanh hài lòng gật đầu: Tôi cũng thấy thế.

Hai ngày sau, phần thưởng mà Makka Pakka hứa tặng cho cô vào cái hôm tâm trạng cô đi xuống kia cuối cùng cũng đã thăng cấp xong.“…” Nhan Lộ Thanh thấy anh cười, ngại ngùng đỏ mặt.

Cô nhanh chóng chạy khỏi phòng Cố Từ, lập tức kết nối với Makka Pakka, cô nói nhanh: “Vừa nãy mày nói có thể thay đổi giao diện khung chat, bây giờ mày xem thử có mấy hiệu ứng công chúa bạch tuyết gì hay không?”

Nhan Lộ Thanh lại sinh ra ham muốn muốn dán tay mình lại với tay anh, nhưng đó chỉ là ý nghĩ chợt hiện lên trong đầu.Mà dao nhỏ…“Sao lúc tôi tìm thuốc lại không nói.” Cố Từ cười tươi hơn, đôi mắt đẹp đến xiêu lòng, từ cuối còn hơi cao lên: “Cô muốn bạn thân giúp cô bôi thuốc phải không?”

Nhan Lộ Thanh: “…”

Nghĩ tới đây, hai mắt cô sáng lên.“Không phải!!” Nhan Lộ Thanh thẹn quá hóa giận, giọng nói cũng nâng cao: “Vừa nãy tôi quên nói! Thật sự quên nói!”

Lúc hai vệ sĩ đang mải suy nghĩ lung tung, hai nhân vật chính bên kia đã đứng dậy, chỉ là Nhan Lộ Thanh đứng dậy hơi chậm, tư thế hơi kỳ cục.

Mà dao nhỏ…

Còn không phải vì ầm ĩ chuyện cái mông à.Nói xong cô đứng lên, nhưng bởi vì mông đau, nên phải từ từ đứng dậy, vừa đứng vừa vẫy vẫy tay với Đại Hắc và Tiểu Hắc đứng cách đó không xa ra hiệu cho hai người đi tới đây.

Đại Hắc vừa cảm thấy: Quả nhiên sống lâu trên đời chuyện gì cũng thấy được.

Thêm việc khóc quá mất mặt, Nhan Lộ Thanh chỉ muốn để mọi chuyện lắng xuống đã.“Kêu bác sĩ lên phòng giúp tôi.” Chờ hai người đi tới, Nhan Lộ Thanh nói.

Đây là điều cô hy vọng, đây là điều cô muốn nhất.

Sau này cô còn muốn cho anh thay thật nhiều thật nhiều bộ đồ mới! Muốn biến anh thành Ngôi sao thời trang Từ Từ!

Nhan Lộ Thanh tới gần lỗ tai anh, lại ngồi xa một chút, Cố Từ nhìn cô khẽ cười: “Nói lại xem chỗ bị thương là chỗ nào?”Không tưởng tượng được một tháng này, quan hệ của hai người lại tăng nhanh như diều gặp gió.Không ngờ Cố Từ ở bên cạnh ném cho một câu: “Tìm thêm cái cáng cứu thương khiêng cô ấy về phòng.”

“Kêu bác sĩ lên phòng giúp tôi.” Chờ hai người đi tới, Nhan Lộ Thanh nói.

Nhan Lộ Thanh lạnh lùng vô tình: “Nếu không phải đến trao phần thưởng thì mày mau lui đi.”

“…” Nhan Lộ Thanh phất tay với Đại Hắc: “Đừng để ý anh ấy, đi nhanh đi.”

Trong phòng khách rất náo nhiệt, nhưng khu vực bên ngoài phòng khách lại chìm vào im lặng.

Nhưng…

Thật ra nội tâm của cô rất đơn giản, chưa bao giờ rối rắm mấy chuyện này, nhưng bây giờ lại có một mớ bòng bong trong lòng cô, như là dây rối.Cố Từ xách cô lên trên tầng, vừa đi đến cửa phòng, anh nhìn cô: “Đi đây.”Hai anh em im lặng rời đi.

Vì thế Nhan Lộ Thanh xoay người đối diện với Cố Từ, thấy anh đang cười như không cười nhìn cô, đi về phía cô hai bước, như thì thầm nói: “Tất nhiên là tôi muốn đi tắm rửa rồi.”

Nhan Lộ Thanh nắm tay anh, so với tay mình thì có hơi lạnh hơn một chút, sờ vào giống như một viên ngọc, tương đối thoải mái.Nhan Lộ Thanh: “??” Này gọi là hóng chuyện rồi hóng đến chuyện của mình luôn à?Nhan Lộ Thanh định tạm biệt anh, không ngờ anh đột nhiên vươn tay ra, kéo tay cô lại như muốn giúp cô đi về phòng.

Nhan tiểu thư và Cố Từ… tu thành chính quả rồi hả?

Khi bôi thuốc vào mông, bởi vì bác sĩ bôi thuốc chống sưng và tiêu ứ máu, phải xoa bóp mới được, cho nên Nhan Lộ Thanh phải nằm sấp trên giường rất lâu. Có thể là do tay nghề của bác sĩ này quá giỏi, cộng với việc Nhan Lộ Thanh lúc dưới lầu khóc mệt, chờ đến lúc xong, cô mơ mơ màng màng ngủ mất.

[Ở bên nhau]Nói sao đây… Nếu phải dùng từ ngữ chính xác để hình dung, chính là xách.

“Không phải.” Anh gấp sách lại rồi đứng lên: “Chuyên ngành của bọn tôi vẫn chưa học đến đây.”

Chương

Makka Pakka nói xong, bắt đầu giới thiệu với cô.Maria – Chủ nhà máy móc nói:? Vợ à, đây không phải anh đang làm khó tôi chứ? QAQNgay lúc này giống như anh đang xách cô đi về phía trước.

Nhưng trà xanh và dao nhỏ đúng là đau xót.

Khi bôi thuốc vào mông, bởi vì bác sĩ bôi thuốc chống sưng và tiêu ứ máu, phải xoa bóp mới được, cho nên Nhan Lộ Thanh phải nằm sấp trên giường rất lâu. Có thể là do tay nghề của bác sĩ này quá giỏi, cộng với việc Nhan Lộ Thanh lúc dưới lầu khóc mệt, chờ đến lúc xong, cô mơ mơ màng màng ngủ mất.

[Không ở bên nhau.]

Cuối cùng vẫn bị anh gọi lại.Nhan Lộ Thanh cảm thấy không tệ lắm, chỉ là người ngoài nhìn vào có vẻ hơi kỳ lạ.

Hết chương !

“Cố Từ, lần trước đi núi Điệp Diệp tôi có theo học được cách xem bói.” Cố Từ xách cô lên trên tầng, vừa đi đến cửa phòng, anh nhìn cô: “Đi đây.”

Đại Hắc và Tiểu Hắc nhìn thoáng qua khuôn mặt của đối phương, mặc dù đã tuân thủ quy tắc không được lên tiếng quấy rầy, nhưng thật ra trên mặt mỗi người đều có vẻ xấu hổ lúng túng.

Ngay lúc này giống như anh đang xách cô đi về phía trước.

Nhưng Đại Hắc vẫn buồn bực… Hóa ra Cố Từ không hề thích Nhan tiểu thư tí nào.“….” Nhan Lộ Thanh đành phải nói: “Nhưng nếu tôi nói với bạn thân tôi như thế, chắc chắn bạn thân tôi sẽ cực kì vui vẻ để tôi bói thử…”“…” Khá lắm, bàn tay vàng có thể thay đổi giao diện, đúng là kỳ tích, Nhan Lộ Thanh khéo léo từ chối: “Bữa sau đổi, hôm nay tao muốn xem thử phần thưởng này như thế nào.”Sau đó quay người đi xuống tầng.

Makka Pakka nói xong, bắt đầu giới thiệu với cô.

Beta: CyaneNhan Lộ Thanh đột nhiên quay lại nhìn bóng anh: “Anh đi làm gì đó?”

Cố Từ xách cô lên trên tầng, vừa đi đến cửa phòng, anh nhìn cô: “Đi đây.”

Cô thấy trên đầu Đại Hắc đang đứng gác hiện ra: [Sao hôm nay Cố Từ và Nhan Tiểu thư không nói tiếng nào? Bọn họ thật kì lạ.]Có thể là do đã ở chung, hơn nữa cho dù ngoài miệng anh oán giận cô nhưng lại giúp cô đi lên tầng, Nhan Lộ Thanh theo bản năng hỏi câu này.

Lúc ấy Nhan Lộ Thanh đang ngồi ngơ ngác ở phòng, mở Wechat xem tình yêu thanh xuân vườn trường của “Hoa hồng nhỏ giữa nhân gian” Khương Bạch Sơ và “Cây thông nhỏ” Tề Nghiên Xuyên, hồi sau lại xem cuộc tình đại học đầy cay đắng của “Trà xanh giữa nhân gian” Vưu Tĩnh và “Dao nhỏ hành tẩu” Dư Tần.

“…” Chuyện gì vậy chứ? Bây giờ tâm anh đã lặng như nước đối với mấy chuyện này rồi à?Hỏi xong đã muốn lấy kim khâu miệng mình lại… Nghe có vẻ cô quá dính người phải không!?

Editor: Đen

Có thể là do đã ở chung, hơn nữa cho dù ngoài miệng anh oán giận cô nhưng lại giúp cô đi lên tầng, Nhan Lộ Thanh theo bản năng hỏi câu này.Nhan Lộ Thanh cảm thấy không tệ, vậy thì nhất định phải thử với Cố Từ, nói không chừng có thể thành công thì sao?Một tay Cố Từ vịn vào cầu thang, quay nửa người lạ nhìn cô. Anh chưa kịp mở miệng, Nhan Lộ Thanh đã vội vàng nói rõ: “Tôi chỉ hỏi chút thôi, anh làm gì thì làm đi.” Sau đó cô đỡ mông đi: “Tôi đi trước nha.”

Nhan Lộ Thanh lại sinh ra ham muốn muốn dán tay mình lại với tay anh, nhưng đó chỉ là ý nghĩ chợt hiện lên trong đầu.

[A, chỉ là nhóm đàn em không đẹp bằng người đẹp hôm đó, đáng tiếc cậu ấy có bạn gái rồi…]

Không khí như đọng lại, mà lúc cô đối mặt với Cố Từ đang đầy “?”, có thể nói đó là một trong những giây phút xấu hổ nhất từ khi Nhan Lộ Thanh xuyên qua đến giờ.Cuối cùng vẫn bị anh gọi lại.

Nghĩ tới đây, hai mắt cô sáng lên.

Thời gian tiếp đó, Nhan Lộ Thanh nhận được không ít điện thoại của người nhà họ Nhan, đến cả ông nội Nhan cũng gọi điện thoại an ủi cô vài câu.Tay Nhan Lộ Thanh đang đặt trên nắm cửa dừng lại: “Có phải anh đang xem sách chuyên ngành không? Tôi quên mất mấy ngày nữa anh phải kiểm tra…”“Đợi đã.”

[Không ở bên nhau.]Sau đó quay người đi xuống tầng.Nhan Lộ Thanh cam chịu nhắm mắt.

Trong phòng khách rất náo nhiệt, nhưng khu vực bên ngoài phòng khách lại chìm vào im lặng.

Lúc hai vệ sĩ đang mải suy nghĩ lung tung, hai nhân vật chính bên kia đã đứng dậy, chỉ là Nhan Lộ Thanh đứng dậy hơi chậm, tư thế hơi kỳ cục.Anh muốn khởi động kĩ năng rồi sao?

Khung chat đang dần dần phác họa thành hình, sau đó nội dung bên trong là…

Cho dù Makka Pakka đã rất cố gắng chào hàng, không bằng Wechat đỏ chót của cô, không cần ra đường gặp người khác nằm ở nhà cũng biết họ nghĩ gì còn tốt hơn, không hề bằng!

Beta: CyaneĐược rồi, cho dù phải chịu các kỹ năng công kích của anh, cô sẽ nhìn vào khuôn mặt đẹp đẽ kia để chấp nhận, nếu không thì không phải là chịu lỗ quá lớn rồi à.

Ngôi sao thời trang Từ Từ không nói câu nào.

Thấy được thành ý, nhưng Nhan Lộ Thanh không hề lung lay.

[.]Vì thế Nhan Lộ Thanh xoay người đối diện với Cố Từ, thấy anh đang cười như không cười nhìn cô, đi về phía cô hai bước, như thì thầm nói: “Tất nhiên là tôi muốn đi tắm rửa rồi.”

Đại Hắc và Tiểu Hắc nhìn thoáng qua khuôn mặt của đối phương, mặc dù đã tuân thủ quy tắc không được lên tiếng quấy rầy, nhưng thật ra trên mặt mỗi người đều có vẻ xấu hổ lúng túng.

Trong chuyện này cô không sai, bọn họ biết, cho nên những cuộc điện thoại này đều gọi dỗ dành cô. Nói cho cô biết họ đã xử lý anh hai như thế nào, lớn tướng như thế rồi còn bị ăn đập, thậm chí anh cả còn mặc đồ tây đến an ủi cô, một lúc sau lại vội vàng rời đi, hình như đang vội đi họp gì đấy.Nhan Lộ Thanh: “…”

Nói trắng ra là có thêm bàn tay vàng mới, nhưng phần thưởng ngẫu nhiên, ngẫu nhiên đến mức trùng hợp với bàn tay vàng trước đó của Nhan Lộ Thanh. Đó là có thể trực tiếp đọc được nội tâm, nhìn thấy ai sẽ có thể thấy được khung chat trên đầu.

Hỏi xong đã muốn lấy kim khâu miệng mình lại… Nghe có vẻ cô quá dính người phải không!?

… [?]

So sánh hai người, đúng là rất chua.Thêm việc khóc quá mất mặt, Nhan Lộ Thanh chỉ muốn để mọi chuyện lắng xuống đã.Anh chỉ vào vai mình, có một mảng bị sẫm màu rất dễ chú ý, tiếp tục nói: “Quần áo tôi bị bạn thân làm bẩn, nhưng có lẽ bạn thân không biết, tôi rất thích sạch sẽ.”

“Chỗ bị thương đã ổn hơn chưa?”Bạn thân Nhan: “…”

Sau này cô còn muốn cho anh thay thật nhiều thật nhiều bộ đồ mới! Muốn biến anh thành Ngôi sao thời trang Từ Từ!

Nhan Lộ Thanh đột nhiên quay lại nhìn bóng anh: “Anh đi làm gì đó?”

Nhan Lộ Thanh nhìn chằm chằm phía trên của anh, vui vẻ thưởng thức, kỳ vọng vào tương lai, hoàn toàn không để ý anh đột nhiên xích về gần về phía cô thêm chút.Thật sự mông của Nhan Lộ Thanh bị bầm luôn rồi.

“…” Chuyện gì vậy chứ? Bây giờ tâm anh đã lặng như nước đối với mấy chuyện này rồi à?

Lúc ấy Nhan Lộ Thanh đang ngồi ngơ ngác ở phòng, mở Wechat xem tình yêu thanh xuân vườn trường của “Hoa hồng nhỏ giữa nhân gian” Khương Bạch Sơ và “Cây thông nhỏ” Tề Nghiên Xuyên, hồi sau lại xem cuộc tình đại học đầy cay đắng của “Trà xanh giữa nhân gian” Vưu Tĩnh và “Dao nhỏ hành tẩu” Dư Tần.

Anh vẫn cười, cười rất tươi, đó có là nụ cười mê người nhất của Từ công chúa trong mắt cô, nhưng mãi vẫn không xuất hiện hiệu ứng đặc biệt thuộc về công chúa gì cả.Cơ thể này rất gầy, anh hai lại đẩy mạnh người đang ngồi xổm, đẩy đến nỗi chỗ nhiều thịt nhất cũng bị đẩy đến nông nỗi này, cũng không biết đầu gối có bị nứt xương luôn không.

–Khi bôi thuốc vào mông, bởi vì bác sĩ bôi thuốc chống sưng và tiêu ứ máu, phải xoa bóp mới được, cho nên Nhan Lộ Thanh phải nằm sấp trên giường rất lâu. Có thể là do tay nghề của bác sĩ này quá giỏi, cộng với việc Nhan Lộ Thanh lúc dưới lầu khóc mệt, chờ đến lúc xong, cô mơ mơ màng màng ngủ mất.

Kỳ thật trước khi đi Nhan Lộ Thanh đã nói chuyện với quản gia nhà họ Nhan, không phải vì muốn bọn họ dỗ dành cô, chỉ đơn giản là cô không muốn anh hai được thoải mái.

Nhan Lộ Thanh đột nhiên quay lại nhìn bóng anh: “Anh đi làm gì đó?”Thời gian tiếp đó, Nhan Lộ Thanh nhận được không ít điện thoại của người nhà họ Nhan, đến cả ông nội Nhan cũng gọi điện thoại an ủi cô vài câu.

Nhưng sao lại… vừa khóc vừa ôm???“Cố Từ, lần trước đi núi Điệp Diệp tôi có theo học được cách xem bói.” Trong chuyện này cô không sai, bọn họ biết, cho nên những cuộc điện thoại này đều gọi dỗ dành cô. Nói cho cô biết họ đã xử lý anh hai như thế nào, lớn tướng như thế rồi còn bị ăn đập, thậm chí anh cả còn mặc đồ tây đến an ủi cô, một lúc sau lại vội vàng rời đi, hình như đang vội đi họp gì đấy.

Maria – Chủ nhà máy móc nói:? Vợ à, đây không phải anh đang làm khó tôi chứ? QAQ

“Được rồi, được rồi! Lần này là thật!”

Còn không phải vì ầm ĩ chuyện cái mông à.

Hoa hồng nhỏ và cây thông nhỏ đã sắp tới mức dính cả vào nhau. Cả ngày “Anh ấy thích mình”, “Cô ấy thực sự không ghét mình”, làm người ta nhìn đến chán ngán.Lúc hai vệ sĩ đang mải suy nghĩ lung tung, hai nhân vật chính bên kia đã đứng dậy, chỉ là Nhan Lộ Thanh đứng dậy hơi chậm, tư thế hơi kỳ cục.Thấy được thành ý, nhưng Nhan Lộ Thanh không hề lung lay.

“Nhưng bạn thân tìm bạn thân thì cần lí do à?” Nhan Lộ Thanh thử thăm dò nói: “Nếu tôi muốn thì bất cứ lúc nào cũng có thể tìm anh.”

Điều này không phải nói dối, đúng là cô có học bói toán với học thôi miên, chẳng qua bói toán không phải là thứ Nhan Lộ Thanh để tâm học tập.

Nhan Lộ Thanh: “…”

Nhan Lộ Thanh hài lòng gật đầu: Tôi cũng thấy thế.Kỳ thật trước khi đi Nhan Lộ Thanh đã nói chuyện với quản gia nhà họ Nhan, không phải vì muốn bọn họ dỗ dành cô, chỉ đơn giản là cô không muốn anh hai được thoải mái.

Tay Nhan Lộ Thanh đang đặt trên nắm cửa dừng lại: “Có phải anh đang xem sách chuyên ngành không? Tôi quên mất mấy ngày nữa anh phải kiểm tra…”

Bong bóng của dao nhỏ: [Vưu Tĩnh cười với mình.]Nhan Lộ Thanh cam chịu nhắm mắt.Nghe bọn họ nói, có thể biết được bây giờ anh ta cũng không tốt đẹp gì sau khi bị cô mách lẻo. Mục đích của Nhan Lộ Thanh đã đạt được, cô cũng không xoắn xuýt về mấy chuyện này nữa.

Đại Hắc và Tiểu Hắc không còn nhớ rõ mình đã đứng bên cạnh bao lâu, họ cách rất xa sô pha, hơn nữa ở chỗ ngoặt cầu thang còn có một giàn hoa trang trí ngăn cách. Chỉ cần Nhan Lộ Thanh và Cố Từ không nói lớn tiếng thì cũng không ai nghe thấy được hai người đang nói gì.

Ngay lúc này giống như anh đang xách cô đi về phía trước.

“…” Khá lắm, bàn tay vàng có thể thay đổi giao diện, đúng là kỳ tích, Nhan Lộ Thanh khéo léo từ chối: “Bữa sau đổi, hôm nay tao muốn xem thử phần thưởng này như thế nào.”

Mục đích không phải là muốn nhìn anh đeo vương miện pha lê sao? Vậy thì cứ nói đại đi.Hai ngày sau, phần thưởng mà Makka Pakka hứa tặng cho cô vào cái hôm tâm trạng cô đi xuống kia cuối cùng cũng đã thăng cấp xong.

Nhan Lộ Thanh: “…”

Đang mải cảm khái thì nhìn thấy Nhan Lộ Thanh vẫy tay với mình, Đại Hắc và Tiểu Hắc lập tức đi sang.

Cô thuận miệng an ủi Makka Pakka vài câu, sau đó gõ cửa phòng Cố Từ.

[Ở bên nhau]Lúc ấy Nhan Lộ Thanh đang ngồi ngơ ngác ở phòng, mở Wechat xem tình yêu thanh xuân vườn trường của “Hoa hồng nhỏ giữa nhân gian” Khương Bạch Sơ và “Cây thông nhỏ” Tề Nghiên Xuyên, hồi sau lại xem cuộc tình đại học đầy cay đắng của “Trà xanh giữa nhân gian” Vưu Tĩnh và “Dao nhỏ hành tẩu” Dư Tần.

“Đường tình duyên…” Nhan Lộ Thanh quyết định cho một liều thuốc mạnh. Cô ra vẻ bí ẩn một lúc, khoảng ba mươi giây sau mới nói: “Cố Từ, năm năm sau anh sẽ kết hôn, bảy năm sau sẽ có con.”

Bong bóng của dao nhỏ: [Vưu Tĩnh cười với mình.]

Sau khi Nhan Lộ Thanh nghĩ vậy, Makka Pakka nói: “Còn có thể thay đổi giao diện mép khung chat, hơn loại giao diện có thể chọn, Maria có muốn đổi không?”

Sau khi hài lòng đổi xong, cô lại đi vào phòng của Cố Từ lần nữa.Vì thế Nhan Lộ Thanh xoay người đối diện với Cố Từ, thấy anh đang cười như không cười nhìn cô, đi về phía cô hai bước, như thì thầm nói: “Tất nhiên là tôi muốn đi tắm rửa rồi.”Hoa hồng nhỏ và cây thông nhỏ đã sắp tới mức dính cả vào nhau. Cả ngày “Anh ấy thích mình”, “Cô ấy thực sự không ghét mình”, làm người ta nhìn đến chán ngán.

“Sau đó là đường sự nghiệp…” Nhan Lộ Thanh nhìn tay anh, từ từ xuất hiện một suy nghĩ: “Anh sẽ có rất rất nhiều tiền.”

Sóng gió phong ba hiện tại có là gì đâu? Hiện tại giống như chủ nhà ham mê sắc đẹp, cuối cùng đã tìm được cách để người vợ xinh đẹp của mình mặc những bộ đồ xinh đẹp nhất!!!

Nhưng trà xanh và dao nhỏ đúng là đau xót.

Nói xong cô đứng lên, nhưng bởi vì mông đau, nên phải từ từ đứng dậy, vừa đứng vừa vẫy vẫy tay với Đại Hắc và Tiểu Hắc đứng cách đó không xa ra hiệu cho hai người đi tới đây.

Nhan Lộ Thanh miễn cưỡng lược bỏ đủ loại hình ảnh đang hiện ra trước mắt, ngẩng đầu chăm chú nhìn anh, trên đầu Cố Từ không giống những người khác, hoàn toàn không tồn tại khung chat kia.

Không khí như đọng lại, mà lúc cô đối mặt với Cố Từ đang đầy “?”, có thể nói đó là một trong những giây phút xấu hổ nhất từ khi Nhan Lộ Thanh xuyên qua đến giờ.Bong bóng của trà xanh toàn là: [Em trai đó là ai, đẹp trai quá, mình muốn có được em ấy.]

Anh muốn khởi động kĩ năng rồi sao?

Nhan Lộ Thanh suy nghĩ một lát, nói từng bước: “Anh đưa tay trái của anh ra, tôi học đọc chỉ tay.”

[A, chỉ là nhóm đàn em không đẹp bằng người đẹp hôm đó, đáng tiếc cậu ấy có bạn gái rồi…]Mà dao nhỏ…

“Ừm.” Nhan Lộ Thanh hơi xấu hổ sờ sờ mũi: “Nằm hai ngày cũng đã ổn hơn rồi.”

“…” Chuyện gì vậy chứ? Bây giờ tâm anh đã lặng như nước đối với mấy chuyện này rồi à?

Bong bóng của dao nhỏ: [Vưu Tĩnh cười với mình.]

Sau khi Nhan Lộ Thanh nghĩ vậy, Makka Pakka nói: “Còn có thể thay đổi giao diện mép khung chat, hơn loại giao diện có thể chọn, Maria có muốn đổi không?”

Một dấu chấm.Nhan Lộ Thanh: “…”

“Chỗ bị thương đã ổn hơn chưa?”

Còn ôm lâu như thế??

Cuối cùng vẫn bị anh gọi lại.So sánh hai người, đúng là rất chua.

Cố Từ nghe lời làm theo.

Kỳ thật trước khi đi Nhan Lộ Thanh đã nói chuyện với quản gia nhà họ Nhan, không phải vì muốn bọn họ dỗ dành cô, chỉ đơn giản là cô không muốn anh hai được thoải mái.Đa số thời gian Vưu Tĩnh rất vui vẻ, nhưng bong bóng màu xanh lam lâu lâu hiện lên lại bị Nhan Lộ Thanh tóm được.

Đây là tay công chúa đó![A, chỉ là nhóm đàn em không đẹp bằng người đẹp hôm đó, đáng tiếc cậu ấy có bạn gái rồi…]

Cái quần què gì thế? Thằng nhóc này đu couple à? Vẫn còn dùng cách cổ lỗ sĩ này để xem xem couple mình đu có ở bên nhau không hả?

Cô thuận miệng an ủi Makka Pakka vài câu, sau đó gõ cửa phòng Cố Từ.

“…” Nhan Lộ Thanh phất tay với Đại Hắc: “Đừng để ý anh ấy, đi nhanh đi.”

Nhan Lộ Thanh: “…”[Sao còn chưa chịu chia tay nữa?]

[.]

Hai anh em im lặng rời đi.

Bạn thân Nhan: “…”Nhan Lộ Thanh: “…”

Cô vừa dứt lời, nhìn thấy trên đầu Cố Từ thật sự dần dần hiện lên một khung chat.

[Sao còn chưa chịu chia tay nữa?]Trước đó trà xanh từng nói với cô “Hai người chia tay nhớ nhắn với tôi”, lúc đó Nhan Lộ Thanh nghe xong có hơi bối rối, nhưng cũng không quan tâm lắm, dù sao lúc đó còn phải bù đầu vào học.

Nhưng…Nhưng cô không biết sau một tuần, khi mình nhìn thấy mấy dòng này thì tâm trạng lại khó tả như vậy…

Sau khi kết thúc, Nhan Lộ Thanh ngẩng đầu lên.

“Đương nhiên là có!” Makka Pakka vừa nói vừa lôi ra trước mặt cô một loạt giao diện công chúa và hiệu ứng liên quan đến công chúa.

Sau đó quay người đi xuống tầng.

Cuối cùng Nhan Lộ Thanh chọn một giao diện trắng, không chỉ có những bông hoa nhỏ, mà còn có một chiếc vương miện pha lê cực kỳ đẹp được treo trên mép khung. Góc phải là chiếc vương miện pha lê nhỏ hơn, muốn đẹp cỡ nào thì đẹp cỡ đó, muốn cao quý thế nào thì cao quý tới đó.Thật ra nội tâm của cô rất đơn giản, chưa bao giờ rối rắm mấy chuyện này, nhưng bây giờ lại có một mớ bòng bong trong lòng cô, như là dây rối.

Nhưng Đại Hắc vẫn buồn bực… Hóa ra Cố Từ không hề thích Nhan tiểu thư tí nào.

Cách mạng vẫn chưa thành công!Đúng lúc Nhan Lộ Thanh đang nhìn màn hình ngẩn người, Makka Pakka mang theo dòng điện yếu ớt kết nối với cô.

Có lẽ hệ thống này yêu Wechat thực sự, ngay cả hộp thoại của phần thưởng cũng đặt trong khung Wechat màu trắng nhỏ gọn.

Dấu chấm hỏi hay không phải dấu chấm hỏi không quan trọng, quan trọng là trên đầu khung chat của Cố Từ xuất hiện chiếc vương miện pha lê của công chúa! Cảm giác như anh đang đội một chiếc vương miện pha lê thật vậy!!

“Maria!” Lại là giọng nói trong sáng và đáng yêu quen thuộc.

Nhưng cô không biết sau một tuần, khi mình nhìn thấy mấy dòng này thì tâm trạng lại khó tả như vậy…

Nhan Lộ Thanh: “…”

Tiểu Hắc vào làm sau, trước khi cậu ta vào làm đã tiếp thu một lượng lớn kiến thức về Nhan tiểu thư. Nhưng những kiến thức đó và Nhan tiểu thư bây giờ không thể nói giống được, chỉ có thể nói là khác nhau một trời một vực.Nhan Lộ Thanh nhìn chằm chằm mặt anh rồi nhìn khung chat, đột nhiên sinh ra một ý nghĩ tuyệt vời, suy nghĩ một chút, cô nói: “Anh chờ tôi một chút, tôi quay lại ngay.”Nhan Lộ Thanh lạnh lùng vô tình: “Nếu không phải đến trao phần thưởng thì mày mau lui đi.”

Lúc ấy Nhan Lộ Thanh đang ngồi ngơ ngác ở phòng, mở Wechat xem tình yêu thanh xuân vườn trường của “Hoa hồng nhỏ giữa nhân gian” Khương Bạch Sơ và “Cây thông nhỏ” Tề Nghiên Xuyên, hồi sau lại xem cuộc tình đại học đầy cay đắng của “Trà xanh giữa nhân gian” Vưu Tĩnh và “Dao nhỏ hành tẩu” Dư Tần.“Được rồi, được rồi! Lần này là thật!”

Sau đó có sự thay đổi không hề nhỏ, ngoại trừ đối xử tốt với Cố Từ ra thì cũng chưa từng làm những chuyện có lỗi với anh.Makka Pakka nói xong, bắt đầu giới thiệu với cô.

Nhan Lộ Thanh cam chịu nhắm mắt.

Editor: Đen

“Tới tìm tôi làm gì? Bạn…” Lại từ từ phun ra vài chữ: “… thân của tôi?”

“Wow, đường số mệnh của anh…” Cô nhìn đường chỉ tay kia, giả vờ thần bí một hồi, sau đó mới ngẩng đầu lên nhìn Cố Từ: “Anh có thể sống lâu đó, ít nhất cũng trăm tuổi!”Nói trắng ra là có thêm bàn tay vàng mới, nhưng phần thưởng ngẫu nhiên, ngẫu nhiên đến mức trùng hợp với bàn tay vàng trước đó của Nhan Lộ Thanh. Đó là có thể trực tiếp đọc được nội tâm, nhìn thấy ai sẽ có thể thấy được khung chat trên đầu.

Editor: ĐenNhưng tính năng này cũng có giới hạn thời gian, hai tiếng một ngày.

“Nhưng bạn thân tìm bạn thân thì cần lí do à?” Nhan Lộ Thanh thử thăm dò nói: “Nếu tôi muốn thì bất cứ lúc nào cũng có thể tìm anh.”

Không nói đến những việc thái quá trước kia, bây giờ vậy mà có thể ôm nhau khóc… Cố Từ còn an ủi cô, còn đưa giấy cho cô lau.Cái quần què gì thế? Thằng nhóc này đu couple à? Vẫn còn dùng cách cổ lỗ sĩ này để xem xem couple mình đu có ở bên nhau không hả?Cho dù Makka Pakka đã rất cố gắng chào hàng, không bằng Wechat đỏ chót của cô, không cần ra đường gặp người khác nằm ở nhà cũng biết họ nghĩ gì còn tốt hơn, không hề bằng!

“…?”

Nhan Lộ Thanh đang khiếp sợ, Cố Từ đã đứng trước mặt cô, thuận tiện đóng cánh cửa đằng sau lại.Nhưng mà xuất phát từ tính tò mò, cô vẫn ra khỏi phòng thử một chút xem sao.

Nói trắng ra là có thêm bàn tay vàng mới, nhưng phần thưởng ngẫu nhiên, ngẫu nhiên đến mức trùng hợp với bàn tay vàng trước đó của Nhan Lộ Thanh. Đó là có thể trực tiếp đọc được nội tâm, nhìn thấy ai sẽ có thể thấy được khung chat trên đầu.

Nghe bọn họ nói, có thể biết được bây giờ anh ta cũng không tốt đẹp gì sau khi bị cô mách lẻo. Mục đích của Nhan Lộ Thanh đã đạt được, cô cũng không xoắn xuýt về mấy chuyện này nữa.Có lẽ hệ thống này yêu Wechat thực sự, ngay cả hộp thoại của phần thưởng cũng đặt trong khung Wechat màu trắng nhỏ gọn.

Một dấu chấm.

Sau khi kết thúc, Nhan Lộ Thanh ngẩng đầu lên.

Thấy được thành ý, nhưng Nhan Lộ Thanh không hề lung lay.Sau khi Nhan Lộ Thanh nghĩ vậy, Makka Pakka nói: “Còn có thể thay đổi giao diện mép khung chat, hơn loại giao diện có thể chọn, Maria có muốn đổi không?”

Bong bóng của trà xanh toàn là: [Em trai đó là ai, đẹp trai quá, mình muốn có được em ấy.]

“Sao lúc tôi tìm thuốc lại không nói.” Cố Từ cười tươi hơn, đôi mắt đẹp đến xiêu lòng, từ cuối còn hơi cao lên: “Cô muốn bạn thân giúp cô bôi thuốc phải không?”“…” Khá lắm, bàn tay vàng có thể thay đổi giao diện, đúng là kỳ tích, Nhan Lộ Thanh khéo léo từ chối: “Bữa sau đổi, hôm nay tao muốn xem thử phần thưởng này như thế nào.”

Cô vừa suy nghĩ vừa đi qua bên cạnh Cố Từ, lúc này anh đang ngồi trên mép giường.Cô thấy trên đầu Đại Hắc đang đứng gác hiện ra: [Sao hôm nay Cố Từ và Nhan Tiểu thư không nói tiếng nào? Bọn họ thật kì lạ.]

“…” Nhan Lộ Thanh phất tay với Đại Hắc: “Đừng để ý anh ấy, đi nhanh đi.”

Trong chuyện này cô không sai, bọn họ biết, cho nên những cuộc điện thoại này đều gọi dỗ dành cô. Nói cho cô biết họ đã xử lý anh hai như thế nào, lớn tướng như thế rồi còn bị ăn đập, thậm chí anh cả còn mặc đồ tây đến an ủi cô, một lúc sau lại vội vàng rời đi, hình như đang vội đi họp gì đấy.

Đúng lúc Nhan Lộ Thanh đang nhìn màn hình ngẩn người, Makka Pakka mang theo dòng điện yếu ớt kết nối với cô.Vừa rồi, ngay lúc Nhan Lộ Thanh nói vết thương ở đâu…“…”

Thật sự mông của Nhan Lộ Thanh bị bầm luôn rồi.

Còn ôm lâu như thế??Còn không phải vì ầm ĩ chuyện cái mông à.

Điều này cũng không sai lắm, năm năm sau sau khi tốt nghiệp được một năm, cô đã lên kế hoạch xong xuôi, sắp xếp ổn thỏa mọi việc.

“…” Nhan Lộ Thanh phất tay với Đại Hắc: “Đừng để ý anh ấy, đi nhanh đi.”Thêm việc khóc quá mất mặt, Nhan Lộ Thanh chỉ muốn để mọi chuyện lắng xuống đã.

Không nói đến những việc thái quá trước kia, bây giờ vậy mà có thể ôm nhau khóc… Cố Từ còn an ủi cô, còn đưa giấy cho cô lau.

Cô lại đi về phía trước, còn thấy trên đầu dì Disney hiện ra: [Bây giờ Nhan tiểu thư thật tốt, trong nhà đã có sức sống của thanh niên, không âm trầm giống ngày trước nữa.]

Anh vẫn cười, cười rất tươi, đó có là nụ cười mê người nhất của Từ công chúa trong mắt cô, nhưng mãi vẫn không xuất hiện hiệu ứng đặc biệt thuộc về công chúa gì cả.

Nhan Lộ Thanh nghĩ tới nghĩ lui, quyết định phải khiến Cố Từ cạn lời, khiến cho anh cạn lời chắc là biện pháp nhanh nhất.

“…” Khá lắm, bàn tay vàng có thể thay đổi giao diện, đúng là kỳ tích, Nhan Lộ Thanh khéo léo từ chối: “Bữa sau đổi, hôm nay tao muốn xem thử phần thưởng này như thế nào.”Nhan Lộ Thanh hài lòng gật đầu: Tôi cũng thấy thế.

Nhan Lộ Thanh cảm thấy không tệ, vậy thì nhất định phải thử với Cố Từ, nói không chừng có thể thành công thì sao?

“Sao lúc tôi tìm thuốc lại không nói.” Cố Từ cười tươi hơn, đôi mắt đẹp đến xiêu lòng, từ cuối còn hơi cao lên: “Cô muốn bạn thân giúp cô bôi thuốc phải không?”

Tay Nhan Lộ Thanh đang đặt trên nắm cửa dừng lại: “Có phải anh đang xem sách chuyên ngành không? Tôi quên mất mấy ngày nữa anh phải kiểm tra…”Cô tiếp tục đi về phía trước, xuyên qua cửa sổ sát đất thấy Tiểu Hắc đang ở ngoài sân quét lá rụng.

[A, chỉ là nhóm đàn em không đẹp bằng người đẹp hôm đó, đáng tiếc cậu ấy có bạn gái rồi…]

Được rồi, cho dù phải chịu các kỹ năng công kích của anh, cô sẽ nhìn vào khuôn mặt đẹp đẽ kia để chấp nhận, nếu không thì không phải là chịu lỗ quá lớn rồi à.Cậu ta quét xong một nửa, đang quét đến gần cửa ra vào, bởi vậy Nhan Lộ Thanh có thể thấy rõ chữ trên đầu cậu ta.

Sau đó có sự thay đổi không hề nhỏ, ngoại trừ đối xử tốt với Cố Từ ra thì cũng chưa từng làm những chuyện có lỗi với anh.

[Ở bên nhau]

Lạy chúa lòng lành, con mẹ nó vẫn chưa học đến, đây là Boss đang tự sướng khoe khoang đấy à?

[Không ở bên nhau.][Không ở bên nhau.]

Nghe bọn họ nói, có thể biết được bây giờ anh ta cũng không tốt đẹp gì sau khi bị cô mách lẻo. Mục đích của Nhan Lộ Thanh đã đạt được, cô cũng không xoắn xuýt về mấy chuyện này nữa.

Cô vừa suy nghĩ vừa đi qua bên cạnh Cố Từ, lúc này anh đang ngồi trên mép giường.“Sao lúc tôi tìm thuốc lại không nói.” Cố Từ cười tươi hơn, đôi mắt đẹp đến xiêu lòng, từ cuối còn hơi cao lên: “Cô muốn bạn thân giúp cô bôi thuốc phải không?”[Ở bên nhau]

Đa số thời gian Vưu Tĩnh rất vui vẻ, nhưng bong bóng màu xanh lam lâu lâu hiện lên lại bị Nhan Lộ Thanh tóm được.

…Ngay lúc này giống như anh đang xách cô đi về phía trước.[Không ở bên nhau.]

Nhan Lộ Thanh lạnh lùng vô tình: “Nếu không phải đến trao phần thưởng thì mày mau lui đi.”

[Không ở bên nhau? Không thể như thế, Nhan tiểu thư và Cố Từ phải ở bên nhau! Cái này không chính xác!]Có lẽ hệ thống này yêu Wechat thực sự, ngay cả hộp thoại của phần thưởng cũng đặt trong khung Wechat màu trắng nhỏ gọn.…

Anh đang ngồi trên ghế đọc sách, một tay cầm sách, tư thế thoải mái nhàn nhã.

Quả nhiên! Đều được đẻ ra từ một hệ thống, cái nào cũng không dùng được với Cố Từ!Cái quần què gì thế? Thằng nhóc này đu couple à? Vẫn còn dùng cách cổ lỗ sĩ này để xem xem couple mình đu có ở bên nhau không hả?

“Không phải!!” Nhan Lộ Thanh thẹn quá hóa giận, giọng nói cũng nâng cao: “Vừa nãy tôi quên nói! Thật sự quên nói!”Nhan Lộ Thanh cứ tò mò đứng đợi vậy một hồi, chờ Tiểu Hắc quét xong chiếc lá cuối cùng, trên đầu hiện lên một dòng chữ dài…

“Đợi đã.”

[Không ở bên nhau? Không thể như thế, Nhan tiểu thư và Cố Từ phải ở bên nhau! Cái này không chính xác!]

Mục tiêu bây giờ chính là nhanh chóng khiến anh xuất hiện khung chat.

–Nhan Lộ Thanh: “??” Này gọi là hóng chuyện rồi hóng đến chuyện của mình luôn à?

“….” Nhan Lộ Thanh đành phải nói: “Nhưng nếu tôi nói với bạn thân tôi như thế, chắc chắn bạn thân tôi sẽ cực kì vui vẻ để tôi bói thử…”

Thật ra nội tâm của cô rất đơn giản, chưa bao giờ rối rắm mấy chuyện này, nhưng bây giờ lại có một mớ bòng bong trong lòng cô, như là dây rối.Makka Pakka nói xong, bắt đầu giới thiệu với cô.Chắc cậu ta và Đại Hắc đã bàn bạc với nhau, không biết hai người thì thầm to nhỏ chuyện gì mà trong đầu mới chứa toàn việc này.

Bong bóng của trà xanh toàn là: [Em trai đó là ai, đẹp trai quá, mình muốn có được em ấy.]Cô cười tủm tỉm nhìn anh: “Vừa khéo bây giờ không có chuyện gì làm, tôi bói cho anh một quẻ nhé?”Thời trung học phổ thông, thỉnh thoảng hai nhà họ Nhan và nhà họ Cố cũng thường xuyên gặp nhau ở vài buổi tiệc, cùng lắm là lúc gặp mặt, Cố Từ sẽ chào hỏi người nhà họ Nhan, tiện thể gật đầu với Nhan tiểu thư, không có bất kì quan hệ riêng nào.Nhan Lộ Thanh cảm thấy không tệ, vậy thì nhất định phải thử với Cố Từ, nói không chừng có thể thành công thì sao?

Cho dù Makka Pakka đã rất cố gắng chào hàng, không bằng Wechat đỏ chót của cô, không cần ra đường gặp người khác nằm ở nhà cũng biết họ nghĩ gì còn tốt hơn, không hề bằng!

Đại Hắc biết rõ trước kia Nhan tiểu thư thích Cố Từ thế nào. Cô cho thu thập tất cả hình ảnh của anh, ai đến cạnh anh cũng phải điều tra, không phân biệt nam nữ, thật sự làm những việc không thể tượng tượng được.Nghĩ tới đây, hai mắt cô sáng lên.

Thêm việc khóc quá mất mặt, Nhan Lộ Thanh chỉ muốn để mọi chuyện lắng xuống đã.

“Nếu cô muốn đi tìm Cố Từ…” Makka Pakka trong đầu Nhan Lộ Thanh nhỏ giọng oán giận: “Thì tôi lại bị che nữa.”

Có thể là do đã ở chung, hơn nữa cho dù ngoài miệng anh oán giận cô nhưng lại giúp cô đi lên tầng, Nhan Lộ Thanh theo bản năng hỏi câu này.

Nhan Lộ Thanh hài lòng gật đầu: Tôi cũng thấy thế.Cô thuận miệng an ủi Makka Pakka vài câu, sau đó gõ cửa phòng Cố Từ.

Nhan Lộ Thanh: “??” Này gọi là hóng chuyện rồi hóng đến chuyện của mình luôn à?

[Sao còn chưa chịu chia tay nữa?]

Anh đang ngồi trên ghế đọc sách, một tay cầm sách, tư thế thoải mái nhàn nhã.

Trước đó trà xanh từng nói với cô “Hai người chia tay nhớ nhắn với tôi”, lúc đó Nhan Lộ Thanh nghe xong có hơi bối rối, nhưng cũng không quan tâm lắm, dù sao lúc đó còn phải bù đầu vào học.Tay Nhan Lộ Thanh đang đặt trên nắm cửa dừng lại: “Có phải anh đang xem sách chuyên ngành không? Tôi quên mất mấy ngày nữa anh phải kiểm tra…”

Cô nhìn Cố Từ không có phản ứng, cũng không xuất hiện khung chat nào, chỉ hỏi ngược lại: “Không phải vừa nãy tôi mới xem sách à?”

Mục tiêu bây giờ chính là nhanh chóng khiến anh xuất hiện khung chat.“Không phải.” Anh gấp sách lại rồi đứng lên: “Chuyên ngành của bọn tôi vẫn chưa học đến đây.”

… [?]

“…?”

Hoa hồng nhỏ và cây thông nhỏ đã sắp tới mức dính cả vào nhau. Cả ngày “Anh ấy thích mình”, “Cô ấy thực sự không ghét mình”, làm người ta nhìn đến chán ngán.Mục tiêu bây giờ chính là nhanh chóng khiến anh xuất hiện khung chat.Lạy chúa lòng lành, con mẹ nó vẫn chưa học đến, đây là Boss đang tự sướng khoe khoang đấy à?

Tiểu Hắc vào làm sau, trước khi cậu ta vào làm đã tiếp thu một lượng lớn kiến thức về Nhan tiểu thư. Nhưng những kiến thức đó và Nhan tiểu thư bây giờ không thể nói giống được, chỉ có thể nói là khác nhau một trời một vực.

Sau đó có sự thay đổi không hề nhỏ, ngoại trừ đối xử tốt với Cố Từ ra thì cũng chưa từng làm những chuyện có lỗi với anh.

Anh đang ngồi trên ghế đọc sách, một tay cầm sách, tư thế thoải mái nhàn nhã.Nhan Lộ Thanh đang khiếp sợ, Cố Từ đã đứng trước mặt cô, thuận tiện đóng cánh cửa đằng sau lại.

Anh muốn khởi động kĩ năng rồi sao?

Maria – Chủ nhà máy móc nói:? Vợ à, đây không phải anh đang làm khó tôi chứ? QAQ

Nhưng mà xuất phát từ tính tò mò, cô vẫn ra khỏi phòng thử một chút xem sao.“Chỗ bị thương đã ổn hơn chưa?”

Nhan Lộ Thanh đang khiếp sợ, Cố Từ đã đứng trước mặt cô, thuận tiện đóng cánh cửa đằng sau lại.

“Ừm.” Nhan Lộ Thanh hơi xấu hổ sờ sờ mũi: “Nằm hai ngày cũng đã ổn hơn rồi.”

Kỳ thật trước khi đi Nhan Lộ Thanh đã nói chuyện với quản gia nhà họ Nhan, không phải vì muốn bọn họ dỗ dành cô, chỉ đơn giản là cô không muốn anh hai được thoải mái.

So sánh hai người, đúng là rất chua.

“Tới tìm tôi làm gì? Bạn…” Lại từ từ phun ra vài chữ: “… thân của tôi?”

Khung chat đang dần dần phác họa thành hình, sau đó nội dung bên trong là…“…” Nhắc tới cách xưng hô này, chuyện ngày đó như bày ra trước mắt.

Một tay Cố Từ vịn vào cầu thang, quay nửa người lạ nhìn cô. Anh chưa kịp mở miệng, Nhan Lộ Thanh đã vội vàng nói rõ: “Tôi chỉ hỏi chút thôi, anh làm gì thì làm đi.” Sau đó cô đỡ mông đi: “Tôi đi trước nha.”

Nhan Lộ Thanh nghĩ tới nghĩ lui, quyết định phải khiến Cố Từ cạn lời, khiến cho anh cạn lời chắc là biện pháp nhanh nhất.

Nhan Lộ Thanh miễn cưỡng lược bỏ đủ loại hình ảnh đang hiện ra trước mắt, ngẩng đầu chăm chú nhìn anh, trên đầu Cố Từ không giống những người khác, hoàn toàn không tồn tại khung chat kia.

Lúc hai vệ sĩ đang mải suy nghĩ lung tung, hai nhân vật chính bên kia đã đứng dậy, chỉ là Nhan Lộ Thanh đứng dậy hơi chậm, tư thế hơi kỳ cục.

Cô nghiêm túc nhìn Cố Từ: “Chắc là nhiều gấp . lần tôi luôn ấy.”

Ngôi sao thời trang Từ Từ không nói câu nào.Lẽ nào là do hiện tại không có cảm xúc?

Sau khi Cố Từ nghe xong cũng không có phản ứng gì, lại cười với cô, giọng nói ôn hòa: “Nói tiếp đi.”

Ở trong nguyên tác thì đây không phải sự thật.“Nhưng bạn thân tìm bạn thân thì cần lí do à?” Nhan Lộ Thanh thử thăm dò nói: “Nếu tôi muốn thì bất cứ lúc nào cũng có thể tìm anh.”

Nhan Lộ Thanh mặt dày đặt mông ngồi bên cạnh anh.

“Maria!” Lại là giọng nói trong sáng và đáng yêu quen thuộc.

“…?”Cô vừa dứt lời, nhìn thấy trên đầu Cố Từ thật sự dần dần hiện lên một khung chat.

“Cô đã biết xem bói như thế…” Cố Từ đội một chiếc vương miện pha lê, biểu cảm hiện giờ lại vô cùng đẹp trai, giọng nói lạnh lùng, có ý cười nói: “Vậy cô bói cho tôi xem, tôi sẽ kết hôn với ai?”

Vì thế Nhan Lộ Thanh xoay người đối diện với Cố Từ, thấy anh đang cười như không cười nhìn cô, đi về phía cô hai bước, như thì thầm nói: “Tất nhiên là tôi muốn đi tắm rửa rồi.”

Khung chat đang dần dần phác họa thành hình, sau đó nội dung bên trong là…

Nhan Lộ Thanh hài lòng gật đầu: Tôi cũng thấy thế.

Không tưởng tượng được một tháng này, quan hệ của hai người lại tăng nhanh như diều gặp gió.

Cô vừa dứt lời, nhìn thấy trên đầu Cố Từ thật sự dần dần hiện lên một khung chat.Đa số thời gian Vưu Tĩnh rất vui vẻ, nhưng bong bóng màu xanh lam lâu lâu hiện lên lại bị Nhan Lộ Thanh tóm được.Nhan Lộ Thanh lại sinh ra ham muốn muốn dán tay mình lại với tay anh, nhưng đó chỉ là ý nghĩ chợt hiện lên trong đầu.[.]

Một dấu chấm.

Cô lại đi về phía trước, còn thấy trên đầu dì Disney hiện ra: [Bây giờ Nhan tiểu thư thật tốt, trong nhà đã có sức sống của thanh niên, không âm trầm giống ngày trước nữa.]Quả nhiên! Đều được đẻ ra từ một hệ thống, cái nào cũng không dùng được với Cố Từ!

Có thể là do đã ở chung, hơn nữa cho dù ngoài miệng anh oán giận cô nhưng lại giúp cô đi lên tầng, Nhan Lộ Thanh theo bản năng hỏi câu này.

Nhan Lộ Thanh nhìn chằm chằm mặt anh rồi nhìn khung chat, đột nhiên sinh ra một ý nghĩ tuyệt vời, suy nghĩ một chút, cô nói: “Anh chờ tôi một chút, tôi quay lại ngay.”

Cô nhanh chóng chạy khỏi phòng Cố Từ, lập tức kết nối với Makka Pakka, cô nói nhanh: “Vừa nãy mày nói có thể thay đổi giao diện khung chat, bây giờ mày xem thử có mấy hiệu ứng công chúa bạch tuyết gì hay không?”

Điều này không phải nói dối, đúng là cô có học bói toán với học thôi miên, chẳng qua bói toán không phải là thứ Nhan Lộ Thanh để tâm học tập.

Nhưng tính năng này cũng có giới hạn thời gian, hai tiếng một ngày.

Lạy chúa lòng lành, con mẹ nó vẫn chưa học đến, đây là Boss đang tự sướng khoe khoang đấy à?“Nếu cô muốn đi tìm Cố Từ…” Makka Pakka trong đầu Nhan Lộ Thanh nhỏ giọng oán giận: “Thì tôi lại bị che nữa.”“Đương nhiên là có!” Makka Pakka vừa nói vừa lôi ra trước mặt cô một loạt giao diện công chúa và hiệu ứng liên quan đến công chúa.

Vừa nghĩ: Quả nhiên không chỉ có anh ta với Tiểu Hắc, mà ngay cả Cố Từ cũng cảm thấy bây giờ Nhan tiểu thư thật tốt.

[Ở bên nhau]

… [?]Ngay lúc này giống như anh đang xách cô đi về phía trước.Cuối cùng Nhan Lộ Thanh chọn một giao diện trắng, không chỉ có những bông hoa nhỏ, mà còn có một chiếc vương miện pha lê cực kỳ đẹp được treo trên mép khung. Góc phải là chiếc vương miện pha lê nhỏ hơn, muốn đẹp cỡ nào thì đẹp cỡ đó, muốn cao quý thế nào thì cao quý tới đó.

Xuất hiện rồi! Xuất hiện rồi!!… Cho dù Makka Pakka đã rất cố gắng chào hàng, không bằng Wechat đỏ chót của cô, không cần ra đường gặp người khác nằm ở nhà cũng biết họ nghĩ gì còn tốt hơn, không hề bằng!Sau khi hài lòng đổi xong, cô lại đi vào phòng của Cố Từ lần nữa.

Thêm việc khóc quá mất mặt, Nhan Lộ Thanh chỉ muốn để mọi chuyện lắng xuống đã.

Không ngờ Cố Từ ở bên cạnh ném cho một câu: “Tìm thêm cái cáng cứu thương khiêng cô ấy về phòng.”“Wow, đường số mệnh của anh…” Cô nhìn đường chỉ tay kia, giả vờ thần bí một hồi, sau đó mới ngẩng đầu lên nhìn Cố Từ: “Anh có thể sống lâu đó, ít nhất cũng trăm tuổi!”Mục tiêu bây giờ chính là nhanh chóng khiến anh xuất hiện khung chat.

Beta: Cyane

[Không ở bên nhau.]

[Không ở bên nhau.]Nhan Lộ Thanh nghĩ tới nghĩ lui, quyết định phải khiến Cố Từ cạn lời, khiến cho anh cạn lời chắc là biện pháp nhanh nhất.

Nói sao đây… Nếu phải dùng từ ngữ chính xác để hình dung, chính là xách.Cô vừa suy nghĩ vừa đi qua bên cạnh Cố Từ, lúc này anh đang ngồi trên mép giường.

Thời gian tiếp đó, Nhan Lộ Thanh nhận được không ít điện thoại của người nhà họ Nhan, đến cả ông nội Nhan cũng gọi điện thoại an ủi cô vài câu.

[Không ở bên nhau? Không thể như thế, Nhan tiểu thư và Cố Từ phải ở bên nhau! Cái này không chính xác!]Khóc đã đời xong, cô liền quên hết mọi tổn thương.Nhan Lộ Thanh mặt dày đặt mông ngồi bên cạnh anh.

“Cố Từ, lần trước đi núi Điệp Diệp tôi có theo học được cách xem bói.”

Nhưng tính năng này cũng có giới hạn thời gian, hai tiếng một ngày.

Cậu ta quét xong một nửa, đang quét đến gần cửa ra vào, bởi vậy Nhan Lộ Thanh có thể thấy rõ chữ trên đầu cậu ta.Cô cười tủm tỉm nhìn anh: “Vừa khéo bây giờ không có chuyện gì làm, tôi bói cho anh một quẻ nhé?”

Cơ thể này rất gầy, anh hai lại đẩy mạnh người đang ngồi xổm, đẩy đến nỗi chỗ nhiều thịt nhất cũng bị đẩy đến nông nỗi này, cũng không biết đầu gối có bị nứt xương luôn không.

Cô thuận miệng an ủi Makka Pakka vài câu, sau đó gõ cửa phòng Cố Từ.Điều này không phải nói dối, đúng là cô có học bói toán với học thôi miên, chẳng qua bói toán không phải là thứ Nhan Lộ Thanh để tâm học tập.

Cô nhìn Cố Từ không có phản ứng, cũng không xuất hiện khung chat nào, chỉ hỏi ngược lại: “Không phải vừa nãy tôi mới xem sách à?”

[.]“….” Nhan Lộ Thanh đành phải nói: “Nhưng nếu tôi nói với bạn thân tôi như thế, chắc chắn bạn thân tôi sẽ cực kì vui vẻ để tôi bói thử…”

Cô lại đi về phía trước, còn thấy trên đầu dì Disney hiện ra: [Bây giờ Nhan tiểu thư thật tốt, trong nhà đã có sức sống của thanh niên, không âm trầm giống ngày trước nữa.]

“Được rồi, được rồi! Lần này là thật!”Hôm nay Cố Từ mặc một bộ đồ trắng, nhìn qua trông có vẻ lạnh nhạt hơn bình thường một chút. Anh cứ dùng vẻ mặt vô cảm đó nhìn cô một lát, không cảm xúc nói: “Được, bây giờ tôi rất vui, cô bói đi.”

Cô vừa suy nghĩ vừa đi qua bên cạnh Cố Từ, lúc này anh đang ngồi trên mép giường.

Sóng gió phong ba hiện tại có là gì đâu? Hiện tại giống như chủ nhà ham mê sắc đẹp, cuối cùng đã tìm được cách để người vợ xinh đẹp của mình mặc những bộ đồ xinh đẹp nhất!!!Tác giả có lời muốn nói:“…” Chuyện gì vậy chứ? Bây giờ tâm anh đã lặng như nước đối với mấy chuyện này rồi à?

Nói xong cô đứng lên, nhưng bởi vì mông đau, nên phải từ từ đứng dậy, vừa đứng vừa vẫy vẫy tay với Đại Hắc và Tiểu Hắc đứng cách đó không xa ra hiệu cho hai người đi tới đây.

Nhan Lộ Thanh suy nghĩ một lát, nói từng bước: “Anh đưa tay trái của anh ra, tôi học đọc chỉ tay.”

Đây là thật.

Dấu chấm hỏi hay không phải dấu chấm hỏi không quan trọng, quan trọng là trên đầu khung chat của Cố Từ xuất hiện chiếc vương miện pha lê của công chúa! Cảm giác như anh đang đội một chiếc vương miện pha lê thật vậy!!Cố Từ nghe lời làm theo.

“Cố Từ, lần trước đi núi Điệp Diệp tôi có theo học được cách xem bói.”

Cô nghiêm túc nhìn Cố Từ: “Chắc là nhiều gấp . lần tôi luôn ấy.”Nhan Lộ Thanh không nhớ những gì mình đã học, cô lấy điện thoại ra, để ở chỗ Cố Từ không thể thấy, mở lịch sử cuộc trò chuyện với ông lão ra, tìm được mấy tấm hình tương ứng. Cô quét qua loa, lại nhanh chóng từ bỏ ý định xem bói nghiêm túc.

Mục đích không phải là muốn nhìn anh đeo vương miện pha lê sao? Vậy thì cứ nói đại đi.

Nghĩ tới đây, hai mắt cô sáng lên.Nhan Lộ Thanh nắm tay anh, so với tay mình thì có hơi lạnh hơn một chút, sờ vào giống như một viên ngọc, tương đối thoải mái.

Cố Từ xách cô lên trên tầng, vừa đi đến cửa phòng, anh nhìn cô: “Đi đây.”

Nhan Lộ Thanh: “…”Đây là tay công chúa đó!

Hoa hồng nhỏ và cây thông nhỏ đã sắp tới mức dính cả vào nhau. Cả ngày “Anh ấy thích mình”, “Cô ấy thực sự không ghét mình”, làm người ta nhìn đến chán ngán.

Khi bôi thuốc vào mông, bởi vì bác sĩ bôi thuốc chống sưng và tiêu ứ máu, phải xoa bóp mới được, cho nên Nhan Lộ Thanh phải nằm sấp trên giường rất lâu. Có thể là do tay nghề của bác sĩ này quá giỏi, cộng với việc Nhan Lộ Thanh lúc dưới lầu khóc mệt, chờ đến lúc xong, cô mơ mơ màng màng ngủ mất.Nhan Lộ Thanh lại sinh ra ham muốn muốn dán tay mình lại với tay anh, nhưng đó chỉ là ý nghĩ chợt hiện lên trong đầu.

“…”

Nhan Lộ Thanh không nhớ những gì mình đã học, cô lấy điện thoại ra, để ở chỗ Cố Từ không thể thấy, mở lịch sử cuộc trò chuyện với ông lão ra, tìm được mấy tấm hình tương ứng. Cô quét qua loa, lại nhanh chóng từ bỏ ý định xem bói nghiêm túc.“Wow, đường số mệnh của anh…” Cô nhìn đường chỉ tay kia, giả vờ thần bí một hồi, sau đó mới ngẩng đầu lên nhìn Cố Từ: “Anh có thể sống lâu đó, ít nhất cũng trăm tuổi!”

Không ngờ Cố Từ ở bên cạnh ném cho một câu: “Tìm thêm cái cáng cứu thương khiêng cô ấy về phòng.”

“Chỗ bị thương đã ổn hơn chưa?”Ở trong nguyên tác thì đây không phải sự thật.

Bạn thân Nhan: “…”

Maria – Chủ nhà máy móc nói:? Vợ à, đây không phải anh đang làm khó tôi chứ? QAQCố Từ nghe lời làm theo.Nhưng…

Thật ra nội tâm của cô rất đơn giản, chưa bao giờ rối rắm mấy chuyện này, nhưng bây giờ lại có một mớ bòng bong trong lòng cô, như là dây rối.

Cố Từ nghe lời làm theo.

Khoảng cách giữa hai người chỉ còn có một đoạn.Đây là điều cô hy vọng, đây là điều cô muốn nhất.

Nhan Lộ Thanh: “…”

Sau khi Cố Từ nghe xong cũng không có phản ứng gì, lại cười với cô, giọng nói ôn hòa: “Nói tiếp đi.”

Cô thấy trên đầu Đại Hắc đang đứng gác hiện ra: [Sao hôm nay Cố Từ và Nhan Tiểu thư không nói tiếng nào? Bọn họ thật kì lạ.]

Nhan Lộ Thanh định tạm biệt anh, không ngờ anh đột nhiên vươn tay ra, kéo tay cô lại như muốn giúp cô đi về phòng.“Sau đó là đường sự nghiệp…” Nhan Lộ Thanh nhìn tay anh, từ từ xuất hiện một suy nghĩ: “Anh sẽ có rất rất nhiều tiền.”

Cuối cùng vẫn bị anh gọi lại.

Nhan Lộ Thanh cam chịu nhắm mắt.

“Nhưng bạn thân tìm bạn thân thì cần lí do à?” Nhan Lộ Thanh thử thăm dò nói: “Nếu tôi muốn thì bất cứ lúc nào cũng có thể tìm anh.”Không tưởng tượng được một tháng này, quan hệ của hai người lại tăng nhanh như diều gặp gió.Đây là thật.

Cô nghiêm túc nhìn Cố Từ: “Chắc là nhiều gấp . lần tôi luôn ấy.”

“Kêu bác sĩ lên phòng giúp tôi.” Chờ hai người đi tới, Nhan Lộ Thanh nói.

“…”Anh vẫn cười, cười rất tươi, đó có là nụ cười mê người nhất của Từ công chúa trong mắt cô, nhưng mãi vẫn không xuất hiện hiệu ứng đặc biệt thuộc về công chúa gì cả.

Không nói đến những việc thái quá trước kia, bây giờ vậy mà có thể ôm nhau khóc… Cố Từ còn an ủi cô, còn đưa giấy cho cô lau.Cách mạng vẫn chưa thành công!

“Đường tình duyên…” Nhan Lộ Thanh quyết định cho một liều thuốc mạnh. Cô ra vẻ bí ẩn một lúc, khoảng ba mươi giây sau mới nói: “Cố Từ, năm năm sau anh sẽ kết hôn, bảy năm sau sẽ có con.”

Thời gian tiếp đó, Nhan Lộ Thanh nhận được không ít điện thoại của người nhà họ Nhan, đến cả ông nội Nhan cũng gọi điện thoại an ủi cô vài câu.

Sau khi Cố Từ nghe xong cũng không có phản ứng gì, lại cười với cô, giọng nói ôn hòa: “Nói tiếp đi.”Khóc đã đời xong, cô liền quên hết mọi tổn thương.Nhan Lộ Thanh cảm thấy không tệ lắm, chỉ là người ngoài nhìn vào có vẻ hơi kỳ lạ.Điều này cũng không sai lắm, năm năm sau sau khi tốt nghiệp được một năm, cô đã lên kế hoạch xong xuôi, sắp xếp ổn thỏa mọi việc.

Thật sự mông của Nhan Lộ Thanh bị bầm luôn rồi.Sau khi kết thúc, Nhan Lộ Thanh ngẩng đầu lên.

“…” Khá lắm, bàn tay vàng có thể thay đổi giao diện, đúng là kỳ tích, Nhan Lộ Thanh khéo léo từ chối: “Bữa sau đổi, hôm nay tao muốn xem thử phần thưởng này như thế nào.”

Đại Hắc và Tiểu Hắc nhìn thoáng qua khuôn mặt của đối phương, mặc dù đã tuân thủ quy tắc không được lên tiếng quấy rầy, nhưng thật ra trên mặt mỗi người đều có vẻ xấu hổ lúng túng.Xuất hiện rồi! Xuất hiện rồi!!…

Nghe bọn họ nói, có thể biết được bây giờ anh ta cũng không tốt đẹp gì sau khi bị cô mách lẻo. Mục đích của Nhan Lộ Thanh đã đạt được, cô cũng không xoắn xuýt về mấy chuyện này nữa.

… [?]

Tuy cũng lo lắng không biết cái “tốt” này tồn tại được bao lâu…Đây là thật.Dấu chấm hỏi hay không phải dấu chấm hỏi không quan trọng, quan trọng là trên đầu khung chat của Cố Từ xuất hiện chiếc vương miện pha lê của công chúa! Cảm giác như anh đang đội một chiếc vương miện pha lê thật vậy!!

Cô vừa dứt lời, nhìn thấy trên đầu Cố Từ thật sự dần dần hiện lên một khung chat.

Nhan Lộ Thanh không nhớ những gì mình đã học, cô lấy điện thoại ra, để ở chỗ Cố Từ không thể thấy, mở lịch sử cuộc trò chuyện với ông lão ra, tìm được mấy tấm hình tương ứng. Cô quét qua loa, lại nhanh chóng từ bỏ ý định xem bói nghiêm túc.Sóng gió phong ba hiện tại có là gì đâu? Hiện tại giống như chủ nhà ham mê sắc đẹp, cuối cùng đã tìm được cách để người vợ xinh đẹp của mình mặc những bộ đồ xinh đẹp nhất!!!

Sau đó quay người đi xuống tầng.Sau này cô còn muốn cho anh thay thật nhiều thật nhiều bộ đồ mới! Muốn biến anh thành Ngôi sao thời trang Từ Từ!

Hai ngày sau, phần thưởng mà Makka Pakka hứa tặng cho cô vào cái hôm tâm trạng cô đi xuống kia cuối cùng cũng đã thăng cấp xong.

Chắc cậu ta và Đại Hắc đã bàn bạc với nhau, không biết hai người thì thầm to nhỏ chuyện gì mà trong đầu mới chứa toàn việc này.Nhan Lộ Thanh nhìn chằm chằm phía trên của anh, vui vẻ thưởng thức, kỳ vọng vào tương lai, hoàn toàn không để ý anh đột nhiên xích về gần về phía cô thêm chút.

Khoảng cách giữa hai người chỉ còn có một đoạn.

Đang mải cảm khái thì nhìn thấy Nhan Lộ Thanh vẫy tay với mình, Đại Hắc và Tiểu Hắc lập tức đi sang.“Cô đã biết xem bói như thế…” Cố Từ đội một chiếc vương miện pha lê, biểu cảm hiện giờ lại vô cùng đẹp trai, giọng nói lạnh lùng, có ý cười nói: “Vậy cô bói cho tôi xem, tôi sẽ kết hôn với ai?”

“Sao lúc tôi tìm thuốc lại không nói.” Cố Từ cười tươi hơn, đôi mắt đẹp đến xiêu lòng, từ cuối còn hơi cao lên: “Cô muốn bạn thân giúp cô bôi thuốc phải không?”

Nhan Lộ Thanh lạnh lùng vô tình: “Nếu không phải đến trao phần thưởng thì mày mau lui đi.”“…?”

Truyện Chữ Hay