Lời nói đầu
Gửi tới XXX
Hình như đây là lần đầu tiên tớ viết thư cho các cậu.
Chắc là các cậu hẳn sẽ ngạc nhiên lắm, nhưng chính tớ cũng phải giật mình về sự quyết đoán của bản thân đấy.
Ngẫm lại thì, lần gần nhất khi mà tớ hì hụi viết từng chữ trên giấy như lúc này đây là từ hồi tiểu học lận đó.
Mà, nếu không tính bài tập‘lá thư gửi cho bản thân 10 năm sau trong tương lai’, thì đây là lần đầu tiên tớ soạn một lá thư rồi.
Đã bao lâu kể từ khi tớ gặp Akiha và Haruka rồi nhỉ?
Tớ đã gặp các cậu 1 tháng, 10 tháng, cũng có khi là 10 năm rồi ha?
Dù vậy, bản thân tớ vẫn chưa chịu tin rằng quãng thời gian tươi đẹp kể từ buổi hôm ấy sắp đi đến hồi kết.
Tớ thật ngô nghê và ngốc nghếch khi tin rằng những tháng ngày bên các cậu sẽ kéo dài mãi mãi.
Để giờ đây, tớ cứ đì tìm, cứ lục lọi mãi những điều mà tớ có thể đã vô tình bỏ lỡ.
Như bầu trời đêm lấp lánh ánh sao trên con đường từ trường về nhà, bàn tay phải chỉnh lại chiếc cặp da, những lời nói dối vì lợi ích của người khác.
Từng đường parabol mà trái bóng vẽ ra trong không trung, từng cột khói bốc lên từ lò đốt rác, từng câu nói lắp trong vô thức của mình.
Tất cả, đều là những thứ tớ chỉ có thể trải nghiệm một lần duy nhất.
Tất cả, đều là những thứ tớ đã đánh mất.
Vì vậy,
Trong chút thời khắc cuối cùng này, tớ muốn được hồi tưởng về kí ức cùng các cậu, từng kỉ niệm một.