Tinh hệ đệ nhất, Alborn.
Khương Kiến Minh bước xuống tàu vũ trụ với chiếc túi trên lưng, ánh vào mi mắt chính là màu xám của Tinh thành.
Gần / chiến hạm của đế quốc đều đống dô ở tinh cầu Alborn, phongcách kiến trúc cao chót vót mà thô bạo, mang theo khí thế quân sự nồng đậm, vẫnluôn được xưng tụng là "Hạm mẫu sắt thép".
Nó cũng là con đường giao thông chính của đế quốc, trực tiếp kết nối ba hệ sao.
Đây cũng là nơi chiêu mộ cuối cùng của Ngân Bắc Đẩu, Ngân Bắc Đẩu có con đường chiêu mộ, một là lấy từ những học sinh vừa tốt nghiệp được tiến cử vào, hai là tiến hành tuyển chọn ở Tinh thành, ở nơi này không kể xuất thân hay học lực chỉ cần đủ tiêu chuẩn.
Mà tinh cầu Alborn là nơi tuyển chọn cố định bao nhiêu năm qua, xuống xe cùng chuyến với Khương Kiến Minh còn có không ít Tân tinh nhân khí thế bất phàm.
Trước khi phóng ra Tinh Cốt, để phân biệt Tân tinh nhân với tàn tinh nhân không phải là chuyện dễ, nhưng không phải là hoàn toàn không có cách nào để phân biệt.
Trướchết, bề mặt da của Tân tinh nhân thường có các hạt tinh thể ngưng tụ thành, đặcbiệt là trên xương và khớp; tiếp theo, không khí xung quanh các Tân tinh nhân thường sẽ có hiện tượng dao động tinh thể rất nhỏ, mà Tàn tinh nhân đối với hiện tượng này thường rất mẫn cảm; cuối cùng chính là mấy thứ mơ hồ như khí chất, biểu tình, nghe nói qua ánh mắt có thể nhìn chuẩn ra một người.
Mà Khương Kiến Minh là một Tàn tinh nhân nhu nhược, không có nửa điểm chột dạ khi vàng thau lẫn lộn ——
Cậu từ balo tác chiến lấymột đôi găng tay màu đen đeo lên, che lấp khớp xương cổ tay không có kết tinh.
Sau đó trực tiếp trà trộn vào đám người Tân tinh nhân, đi theo dòng người nhẹ nhàng đi vào trụ sở của quân bộ.
Quá trình sau đó diễn ra suôn sẻ, Khương Kiến Minh đưa con chip cho người phía quân bộ xem, ngườ ithanh niên tiếp đón anh ta còn rất trẻ, con chip c ắm vào điện thoại b ắn ra tới một câu: "Thực xin lỗi, ngài không đủ quyền hạn tìm đọc tin tức." Làm cho chàng trai trẻ sợ hãi quá mức, cúi đầu khom lưng đem Khương Kiến Minh mời vào.
Cậu đợi trong phòng trà một lúc, một trung tá khác đến.
Cũng không biết Trần lão nguyên soái ghi gì vào con chip, rất nhanh trung tá liền kính sợ nhìn về phía Khương Kiến Minh.
Cậu không có gặp bất kỳ trở ngại gì, buổi tuổi trực tiếp nghỉ ngơi ở chỗ quân bộ, trực tiếp cùng một nhóm Tân tinh nhân và mấy vị quan quân của Ngân Bắc Đẩu bước lên quân hạm đi Viễn Tinh Tế.
Mãi đến lúc này, Khương Kiến Minh mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Cậu dỡ balo tác chiến xuống, thắt dây an toàn và dựa vào lưng ghế, nhắm mắt lại nghỉ ngơi.
Đột nhiên, chỗ ngồi bên cạnh cậu "Đùng" một tiếng rồi trầm xuống.
Một người đàn ông cao lớn ngồi xuống.
Giang Kiến Minh nhướng mi, quay đầu lại nhìn, trong lòng âm thầm kinh ngạc.
......!Người này quá cao, ít nhất cũng hơn hai mét, làn da thô ráp màu đồng, cơ bắp cuồn cuộn, nhìn như cự nhân ngoài hành tinh.
"Người khổng lồ" cười hắc hắc, duỗi bàn tay lớn gấp bàn tay cậu lên: "Cao Long, đến từ tinh hệ thứ ba Mars, anh bạn nhỏ đến từ chỗ nào?"
Ý tứ là hắn đến từ tinh hệ thứ - Mars, tên là Cao Long.
Cậu khẽ cười một tiếng, lễ phép vươn tay nắm lấy ngón tay đối phương, "Khương Kiến Minh.
Tinh hệ thứ hai, Tử Ti Trù."
Cậu không có nói mình đến từ Aslan, bởi vì Thủ Đô Tinh có quân đội tuyển chọn, người bình thường không có lý do gì lại chạy đến Alborn.
Cậu vì che giấu mới đi một vòng lớn như vậy, thật sự không thích hợp để giải thích với người bên ngoài.
Tinh hệ thứ hai Tử Ti Trù Tinh, là nơi mà cha nuôi và Khương Kiến Minh từng ở trước khi cậu tiến vào trường quân đội, vừa lúc có thể lấy cớ.
Cao Long nhướng mày, "ừ" một tiếng, đồng thời nhìn từ trên xuống dưới người thanh niên trước mặt.
"......!Anh bạn nhỏ, cậu quả nhiên không hề giống chúng tôi." Trầm ngâm một lát, người có vóc dáng cao lại to lớn gãi gãi cằm, nheo lại đôi mắt, "Trên người cậu có một loại khí chất rất đặc biệt."
Đó chính là khí chất yếu như gà chỉ dành riêng cho Tàn tinh nhân......
Khương Kiến Minh thầm nghĩ, trên mặt vẫn luôn mang một nụ cười nhàn nhạt, không tỏ ý kiến.
Quân hạm cất cánh, xuyênqua bầu khí quyển bay về phía vũ trụ.
Nhìn ra ngoài cửa sổ, thành phố Albion đang biến thành một vòng cung và đường chân trời bị bỏ lại phía sau, một số tàu vũ trụ đang bay ngang qua, và sau đó là vũ trụ vô biên.
Sau khi đi qua giai đoạn tăng tốc ban đầu, Khương Kiến Minh tháo chiếc vòng kim loại trên cổ tay trắng như tuyết của mình, lại từ trong balo lấy chip đạn ra, cách một bao tay đeo vào một cơ quan chỉ bộ, bắt đầu tự mình lắp ráp.
Cậu cũng không có cố tình tránh né người khác, năm đó S- Tuyết Cừu là một cơ giáp loại tiên tiến nhất, nhưng hiện tại rất ít người biết đến.
Cậu là người dùng điều lệnh đặc cấp để tiến vào Ngân Bắc Đẩu, có cơ giáp cũng không có gì lạ.
Ánh mắt tò mò của Cao Long ngày càng phát sáng, ồm ồm hỏi: "Anh bạn nhỏ là cơ giáp sư?"
Khương Kiến Minh vùi đầu làm việc: "Cũng......!Không tính, tôi chỉ có thể lắp ráp đơn giản thôi."
Cao Long nhếch miệng nở nụ cười: "Tôi hiểu, tôi hiểu.
Những người nói như vậy, đều là cao thủ thâm tàng bất lộ."
Khương Kiến Minh hơi giật mình: "......!Không, tôi chỉ là một người bình thường, thực sự, tôi vào bằng cửa sau."
Cao Long khoa trương gật đầu: "Không không, cậu không cần nhiều lời, tôi hiểu, tôi hiểu!"
Khương Kiến Minh: "......"
Không, cậu không hiểu.
Lúc này, tàu bắt đầu chấn động, một cỗ áp lực khiến cho tất cả mọi người trong phòng dán chặt vào lưng ghế.
Giọng nói điện tử vang lên: "Con tàu sắp tiến hành bước nhảy không gian, xin hãy chuẩn bị sẵn sàng...!Con tàu sắp tiến hành bước nhảy không gian, xin hãy chuẩn bị sẵn sàng."
Khoảnh khắc tiếp theo, các ô cửa sổ trong chiến hạm đều hạ xuống, và thân tàu càng rung chuyển dữ dội hơn——
Nếu như lúc này từ bên ngoài nhìn vào, sẽ thấy chiến hạm màu xám đứng trước mặt không gian vặn vẹo.
Ánh sáng kỳ lạ đột nhiên lan ra như một cơn lốc, và chiếc tàu chin từ từ lao vào trong đó, biến mất hình dạng.
Rầm rầm......
"A......!" Giang Kiến Minh ngửa cổ ra sau, sắc mặt tái nhợt, các đốt ngón tay trên mu bàn tay đang nắm chặt trên ghế nhô ra, mạch máu xanh nổi lên.
Tàn tinh nhân chịu trực tiếp áp lực từ bước nhảy không gian mà không có bất kỳ đồ bảo hộ nào có thể coi là cực hình.
......!Cũng chỉ có thể cố gắng chống cự cho qua.
CaoLong hiển nhiên chú ý tới thanh niên thần bí bên cạnh, kinh ngạc nói: "Anh bạn nhỏ? Cậu không sao chứ?"
Mồ hôi lạnh từ thái dương chảy xuống, Khương Kiến Minh khó chịu đến nói không ra lời, chỉ có thể lắc đầu.
Mãi cho đến khi lại có một tiếng nổ vang lên, chiến hạm hoàn thành bước nhảy không gian, cậu mới toàn thân run rẩy, dựa vào thành ghế nắm chặt tay vịn, kịch liệt che miệng ho khan một tiếng.
Cao Long trợn tròn mắt: "Cậu......"
"Khụ khụ......!Không phải cậu nói rồi sao," Khương Kiến Minh chống tay vịn, sắc mặt tái nhợt mà quay đầu, nhìn chằm chằm Cao Long, "Tôi và các cậu không giống nhau."
Cậu run rẩy hít một hơi, chỉ tay vào bộ ng ực vẫn còn phập phồng của mình, "Đây là cái giá."
Một con gà yếu ớt......!À không, đây là giá mà một Tàn tinh nhân cứ nhất quyết chạy tới chiến trường Viễn Tinh Tế.
Cao Long càng thêm kỳ quái nhìn cậu, trầm mặc vài giây sau, hầu kết lăn lộn lên xuống: "...Tôi hiểu được."
Thật tốt quá, ngài hiểu rồi......
Khương Kiến Minh duy trì trạng thái bình tĩnh.
Cậu nhìn thấy Cao Long gãi đầu, lẩm bẩm nói: "Đã sớm nghe nói, mấy thế hệ bạo quân thời xưa, thường hay ngầm làm cải tạo gien......!Mục đích tạo ra một đám quái vật từ Tàn tinh nhân."
Khương Kiến Minh: "?"
Cao Long tiếp tục phát huy sức tưởng tượng còn tỏ vỏ "Tôi rất hiểu" hướng cậu làm mặt quỷ: "Bâygiờ ngoài mặt thì nói là bị cấm, nhưng trong lòng thì âm thầm quân sự...!Mấy năm nay chiến trường Viễn tinh tế lại căng thẳng......!Hắc hắc, đúng không?"
"......"
Khương Kiến Minh hướng anh bạn vóc dáng cao lớn này nở một nụ cười vi diệu: "Các hạ biết quá nhiều, ngaycả kế hoạch tuyệt mật của quân đội hoàng gia cũng không thể thoát khỏi con mắtsáng suốt của ngài."
Cao Long vỗ ngực: "Đó là chuyện đương nhiên mà!"
Khương Kiến Minh mê hoặc: Ngườinày đầu óc làm bằng gì vậy, không biết thế nào là nói kháy sao??
Ngay tại thời điểm làm cho người khác một lời khó nói hết này, tàu đang giảm dần tốc độ từ từ rơi xuống.
Trên đầu mọi người lóe lên, trong hư không xuất hiện một cái hình chiếu.
Đó là một người lính mặc quân phục đen bạc của Ngân Bắc Đẩu, ánh mắt sắc bén, ngữ khí bình tĩnh:
"Các chiến binh dũng cảm thân mến, tôi là trung giáo Louis người phụ trách hướng dẫn và tiếp nhận tân binh lần này của Ngân Bắc Đẩu.
Tại đây, thay mặt cho tất cả các sĩ quan của Ngân Bắc Đẩu bày tỏ lời cảm ơn chân thành nhất, đồng thời chừng mừng tất cả mọi người đã tới đây."
Khương Kiến Minh nhận ra đây là người đã kiểm tra chip của cậu ở Elborn.
Trung giáo Louis tiếp tục nói: "Hiện tại chiến hạm của chúng ta đã đáp xuống tinh cầu Beta của Viễn Tinh Tế, mời mọi người mở điện thoại ra, tiếp nhận bản đồ D của tinh cầu Beta."
Trong lúc nhất thời, nhữngtiếng bíp khởi động di động nối tiếp nhau vang lên.
Quảnhiên, trên màn hình tinh thể lỏng của điện thoại di động Khương Kiến Minh hiện lên haihàng chữ:
Một tin nhắn đã được gửi tới, bạn có nhận hay không?
Có / không
Khương Kiến Minh nhấn vào "Có", một bên chờ đợi điện thoại tải dữ liệu về, một bên nghe âm thanh bên tai:
"Chiến hạm của chúng ta đang đáp xuống khu an toàn, chung quanh bán kính km sẽ không có sinh vật ngoài hành tinh lui tới —— nhưng một khi đã lên chiến trường Viễn Tinh Tế, thì mỗi thời mỗi khắc đều có nguy cơ xảy ra.
Mong mọi người hãy ghi nhớ: Ở chỗ này, cho dù bất cẩn hay ngạo mạn đều chính là tấm bùa đòi mạng."
"Kếtiếp, xin mời tùy thời chuẩn bị ph óng Tinh Cốt, cùng chúng tôi xuống tàu.
Chúng tôi sẽ phát cho mỗi người một cơ giáp, sau ba phút xuất phát đi đến pháo đài thứ hai của Ngân Bắc Đẩu."
Khoảnhkhắc cửa tàu từ từ mở ra, Khương Kiến Minh có chút hoảng hốt.
Xa xa màu đất đỏ sẫm trải dài đến tận chân trời, gió nóng như thiêu đốt thổi khắp nơi, trong gió thoảng qua mùi khô cháy.
Nồngđộ của các hạt tinh thể trong không khí rất cao, đây là hoàn cảnh của Viễn Tinh Tế......!Cũng chính vì nguyên nhân như thế, Tàn tinh nhân không cách nào chịu được dao động của các hạt tinh thể mới không thể lên chiến trường Viễn Tinh Tế.
Khương Kiến Minh đeo balo tác chiến đi xuống mặt đất, lại từ trong túi lấy ra hai viên kẹo do đứa bé ở Aslan đưa cho, lột giấy gói kẹo ra, bỏ vào trong miệng.
Hắn nuốtvội viên đường, lặng lẽ nhìn đất đỏ dưới chân.
......!Tinh cầu Beta, trước đây cậu đã từng ở nơi này.
Kỳ thật, ba pháo đài của Ngân Bắc Đẩu ở dị tinh, cậu đều đã đi qua.
Là điện hạ Ryan dẫn cậu đi, cho nên cậu được bảo vệ rất cẩn thận.
Nằm khoang chữa bệnh tiên tiến nhất, dùng loại thuốc an thần tốt nhất, cho dù như vậy tiểu điện hạ vẫn thực khẩn trương, luôn nắm chặt tay cậu không buông, cứ cách phút lại hỏi thân thể cậu có khoẻ hay không.
Hiện tại nghĩ lại, lúc tiểu điện hạ còn sống đối với cậu quá tốt.
......!Trừ lúc vài phút gặp mặt cuối cùng của bọn họ.
Khương Kiến Minh ánh mắt hơi tối, cậu cắn viên kẹo đường, nghĩ thầm: Tiểu điện hạ, hẳn ngài không thể nghĩ tới, cuối cùng chỉ có em tới nhặt xác cho ngài.
Một cái bóng khổng lồ phủ xuống đánh gãy suy nghĩ của Khương Kiến Minh.
Cao Long sờ sờ cái mũi, cánh tay kia cơ bắp cuồn cuộn, phảng phất ẩn chứa lực lượng vô hạn: "Ra cửa dựa bạn bè, anh bạn nhỏ không ngại kết thêm bạn mới chứ?"
Khương Kiến Minh hoàn hồn, ôn hòa mà cười cười: "Đương nhiên."
Hai người họ đứng đó cùng với khoảng một trăm người mới xung quanh, nhìn vài người lính trong quân phục Bắc Đẩu màu bạc mở cửa của thân tàu, để lộ ra một hàng cơ giáp màu xanh và đen, từng cái một được phân phát.
Cơ giáp kích cỡ là "M- kích điện ", là cơ giáp thường dùng của binh lính Ngân Bắc Đẩu, thuộc về cơ giáp không phải hình người, ở dưới là cái chân, phía trên có một cabin hình quả trứng, hai bên trái phải là cánh tay, tính năng trung bình các hạng mục đều thuộc loại trung bình, là cơ giáp dễ sử dụng nhất.
Chứ "M" đằng trước là chỉ kích thước máy, cái cơ giáp này thuộc về loại vừa và nhỏ, trong khoang điều khiển có thể chứa người.
Một lát sau, Cao Long vuốt v e khung máy bằng kim loại trước mắt, trừng mắt phát ra tiếng thở nhẹ: "Đạigia hỏa này, hừ, tôi thích."
"Dòng "M- kích điện " này là cơ giáp cấp thấp của Ngân Bắc Đẩu, được xếp vào hạng C," Khương Kiến Minh kéo cửa khoang điều khiển ra, hai tay chống lên khoang cửa, khẽ dùng lực nhảy lên chỗ ngồi điều khiển, "Chờ đến khi lập quân, về sau sẽ được cấp cái tốt hơn."
Cửasập đóng sầm lại.
Trongbóng tối, thứ kéo dài ở trước mặt là bàn điều khiển loé lên ánh sáng lục lam.
Khương Kiến Minh đeo đai an toàn lên, dễdàng kéo bảng điều khiển ảo ra và chuyển thao tác bằng Tinh Cốt sang thao tácthủ công.
Cũng chính ngay lúc này, điện thoại cậu lại lần vang lên tiếng nhắc nhở: "Tích tích tích —— tích......!dididi......!Tích tích!"
Trong tai nghe đột nhiên truyền đến một giọng nói khác hẳn lúc trước, đó là giọng nói nghiêm khắc của một thiếu niên:
〈 cảm ứng được thân máy, Seth Henry đã thức tỉnh 〉
〈 chủ nhân, đã lâu không thấy 〉
Khương Kiến Minh đột nhiên cả kinh, nhưng ngay sau đó, trênlông mày hiện lên một tia ôn nhu, nhẹ giọng nói: "Seth, đã lâu không gặp."
Cậu cong ngón trỏ gõ gõ vào màn hình LCD của điện thoại đeo tay, sau đó nhếch môi nói: "Seth, đi thôi?"
=
Băng qua biển sao mờ mịt, ở một chỗ khác của Viễn Tinh Tế, tinh cầu Alpha.
Pháo đài đầu tiên của Ngân Bắc Đẩu, ở tầng cuối cùng.
Nơi này đã lâu không có người đi vào, ở sâu trong bóng tôi, có một cơ giáp nằm an tĩnh trong đó.
Kể từ khi chủ nhân của nó qua đời, cỗ máy từng được ca ngợi như một huyền thoại và phép màu này đã ngủ yên ở đây suốt ba năm.
Không ai có thể đánh thức nó, nó giống như bộ xương của một con cự thú bị thời gian phong ấn, lạnh lùng tuyên bố với thế giới: Thái tử của đế quốc lạc vào biển sao sẽ không bao giờ trở về nhà nữa.
Nhưng mà, tại thời điểm này...!giây phút dường như bình thường này.
Ở chỗ sâu trong buồng lái bên trong máy móc, trên bàn điều khiển không người lái, một tia sáng vàng đột nhiên sáng lên.
Chùm ánh sáng vàng nhanh chóng tập hợp lại, như thể được truyền cảm hứng bởi thứ gì đó, nó tự tạo thành một bảng điều khiển ảo vận hành bằng tay.
Trên bảng điều khiển, một từ nhấp nháy thất thường.
......!Cùng một cái dấu chấm câu.
〈 Gâu! 〉
Tác giả có lời muốn nói:
"Nó giống như bộ xương của một con chó khổng lồ bị phong ấn trong thời gian."
"Ngửi thấy mùi của chủ nhân, liền đập vỡ nắp quan tài, quẫy đuôi và sủa."
"......!Không không, không phải Husky.
Cũng không phá nhà.".