"Vậy thì ta sẽ gặp nhau ở nhà ga lúc 10:00, okay?"
Miyu nói đoạn, và rời khỏi nhà. Giờ là 9:30. Nên là chúng tôi sẽ gặp nhau ở nhà ga trong vòng nửa tiếng nữa.
Hôm nay là ngày đầu tiên của kì nghỉ xuân mà cả tôi và Miyu đều không phải đi làm thêm, nên là chúng tôi sẽ thực hiện lời hứa trước đây là đi đâu đó chơi. 'Vì chúng ta sống chung nhà, sao mà không tới nhà ga cùng nhau chứ' Tôi hỏi.
'Đương nhiên, chúng ta có thể làm thế'
"Nhưng thế cũng như bình thường thôi mà, phải không?"
Là những gì cô ấy nói. Cô ấy muốn đổi mới cái gì cơ chứ? Tôi không hiểu là cứ bình thường thì có gì sai, nhưng sự khác biệt duy nhất là ở việc tôi tới nhà ga một mình hay đi cùng với Miyu thôi, nên là tôi cũng đồng ý...
"Miyu này... Không phải là cô ấy có hơi tinh nghịch quá không nhỉ..."
Mất tầm 15 phút để đi bộ từ nhà tôi tới nhà ga gần nhất, nên là tôi đã ra khỏi nhà gần như ngay sau khi mà Miyu đi và hướng tới nhà ga.
Giờ đang trong kì nghỉ xuân và có một lượng đáng kể người ở nhà ga, nên tôi có hơi lo về việc đi tìm Miyu, nhưng tôi sớm tìm r cô. Tôi nhìn sang đó và thấy cảnh một cô gái xinh đẹp đang bị bốn thằng ăn mặc như mấy thằng dân chơi vây quanh. Đúng như mọi người đoán đấy, Miyu đang bị bốn thằng dân chơi đó bao vây.
"Này, em gái. Em xinh thế. Giờ em đang rảnh mà, phải không?"
"Toi đang đợi người"
"Tôi không ngờ là em có thể thốt ra lời nói dối như thế luôn đấy. Mà, dù có là thật đi chăng nữa, bọn này có thể giải trí cho em tốt hơn mấy thằng khác đấy"
"Không, cảm ơn"
"Chán em thật... Tôi nghĩ là mình sẽ khóc mất thôi... Sob sob sob"
(TN: cái này là tiếng giả khóc, nhưng tôi chẳng biết nên dịch nó ra như thế nào nên thôi)
"Hờ..."
"Đừng có nhìn bằng ánh mắt kinh tởm thế chứ. Sao cô em không đi chơi với bọn này nào? Chúng ta sẽ vui vẻ bên nhau rất nhiều, okay?"
"Tôi không có hứng..."
Trông có vẻ rắc rối đấy... Khi mà tôi đang nghĩ tới việc báo cảnh sát nếu tình hình vượt quá mức kiểm soát, tôi đã chạm mắt với Miyu. Ừa thì, có vẻ là tôi không có cả thời gian để gọi cảnh sát luôn rồi.
"Uhmm, xin lỗi vì làm phiền mấy anh nhưng..."
"Có chuyện gì? Mày muốn gì từ bọn này?
"Không~ Mấy người nói không sai, nhưng cô gái đó đang chờ tôi"
"Mày là gì chứ? Mày là bạn trai cô ấy hay gì?"
"À thì, đọi loại thế, chắc vậy. Được rồi, đi thôi"
"Ừa"
Khi tôi nắm tay Miyu và cố chuồn khỏi đây, bàn tay cô ấy đang run rẩy.
"Kazuya-kun, cậu trễ quá..."
"...Tớ xin lỗi"
Tôi biết, tôi chỉ là đang tỏ vẻ như mình là một thằng bản lĩnh, nhưng chỉ là vì một cô gái thôi. Dĩ nhiên là cô ấy sẽ sợ nếu bị vây quanh bởi một lũ đực rựa lạ mặt và trông dân chơi rồi. Tôi đáng lẽ nên làm thế này sớm hơn thay vì cô dựa vào cảnh sát... Và khi chúng tôi tính bước đi khỏi đây.
"Ê, chờ đã"
"Phải đấy? Mày giỡn mặt tao đấy à, một thằng như mày mà lại là bạn trai của cô ấy hả?"
"Dù có đúng là vậy, thì sẽ chẳng thành vấn đề nếu mà chúng tay chia tay ngay bây giờ à? Cô ấy quá tầm với của thằng như mày rồi"
"Cứ để cô ấy lại rồi biến đi"
Huh... Tôi đoán là mình làm hỏi việc rồi nhỉ... Tôi chắc là mình không thể nói gì mà chúng nghe lọt tai dược, nên chắc là để nhá máy mấy anh cảnh sát cái nhỉ?
"... Bị ngu hay gì, lũ thiểu năng kia"
""""Cái gì?""""
"Tôi hỏi là 'Bị ngu hay gì, lũ thiểu năng kia'. Một người như cậu ấy? Quá tốt với tôi? Biến ngay đi hay gì hả? Mấy người là ai mà dám nói cậu ấy kiểu đó?"
Tôi nghĩ mình mới phải là người nói mấy câu kiểu đó chứ, nhưng sao mà Miyu lại nổi điên lên thế kia? Đây là lần đầu tiên từ lúc cha sinh mẹ đẻ đến giờ mà tôi nghe qua cái giọng lạnh thấu xương và đem lại cảm giác sợ hãi tột cùng luôn đấy. ...Khó mà tin được rằng đây là người vừa mới run rẩy đây thôi. ...Cô ấy thả tay bàn tay mà tôi mới nắm lấy khi nãy và bước lại gần 4 thằng dân chơi kia.
"Không, đó là tại sao tôi nói tên kia..."
"Mấy người thì biết gì về Kazuya-kun hả? Mấy người dựa vào đâu mà nói là cậu ấy không đủ xứng với tôi? Đúng là hơn là tôi mới không xứng với Kazuya-kun đấy"
Không, tôi thì không nghĩ vậy đâu. Dù là chỉ nhìn mặt cô ấy, thì tôi nghĩ là có một sự khác biệt rõ ràng giữa một cô gái xinh đẹp và một thằng nhân vật phụ mà, cậu biết đấy? Nếu phải nói, thì tôi còn thuộc nhóm nhân vật phụ còn chẳng được thiết kế cái gương mặt luôn cơ.
"Mấy người chẳng biết gì về cậu ấy, nhưng nếu mấy người còn nói xấu Kazuya-kun thêm nữa, thì tôi đây sẽ không tha cho các người đâu, nhớ đấy"
""""..............""""
"Kazuya-kun, đi thôi nào"
"À ừ..."
Sau đó cô ấy nắm lấy tay tôi, cái mà cô ấy đã thả ra, và đi khỏi đây. Nói thật chứ, tôi sợ Miyu hơn là bốn thằng cô hồn kia đấy...
"Tớ đã ở trong tâm trạng hẹn hò... Chuyện này làm hỏng nó mất rồi..."
"Không, hẹn hò thì có hơi..."
"... Không được sao?"
Hmmm... Tôi cũng không biết nữa. Nếu một người đàn ông và một người phụ nữ đi chơi cùng nhau, thì dù không phải đang trong một mối quan hệ, cũng được tính là hẹn hò chứ nhỉ? Mà, nếu ta xét về mặt nghĩa rộng, thì đây đúng là một cuộc hẹn hò rồi.
(TN: im đi cha, nói chi tiết nữa là cháy nhà đọc giả đấy)
"Nếu tớ xét về mặt nghĩa rộng thì, quả thật đây là hẹn hò nhỉ"
"?! ...Tớ không ngờ là có ngày Kazuya-kun sẽ xem đây là một cuộc hẹn hò đấy"
"Không, vì Miyu đã gợi chuyện này trước mà... Dù sao thì, tớ sai à?"
"Không! Không hề!"
"O-okay"
Cô ấy trả lời hào hứng ghê... Khá là bất thường khi một Miyu thường ngày kiệm lời nay lại hào hứng đến vậy.
"Được rồi, đi thôi"
Miyu mỉm cười với tôi. Cô ấy trở thành một người hoàn toàn khác với người mà tôi vừa thấy.
-------------------------------------
P/s: tôi mong các chị vợ sẽ tha cho những ông chồng đi hẹn hò với bạn cùng giới hoặc khác giới (trên bàn nhậu). Và tôi cầu nguyện cho những ông chồng xấu số... à nhầm số đỏ thường hay đi hẹn hò bất kể giới tính sẽ được siêu thoát... nhầm thoát nạn.
P/s 2: tôi khá là lo cho tương lai của trụ cột trong nhà sau pha máu chiến của nóc nhà rồi đấy.