"Kazuya-kun thường làm gì vào những ngày nghỉ khi mà cậu có thời gian rảnh thế?"
Tôi đang lười biến nằm dài trên sàn nghịch điện thoại sau khi ăn bữa trưa mà Miyu nấu cho tôi ở nhà, đó là khi Miyu, người đang rửa chén đĩa, bắt chuyện với tôi. Tiệp thể thì, bữa trưa hôm nay là udon. Mì và những nguyên liệu khác là mua từ cửa hàng, nhưng nó ngon hơn tất cả những gì mà tôi có thể nấu... Tôi cứ thắc mắc là vì sao ấy nhỉ?
"Ý cậu là sao? Như cậu đang thấy đây này"
"...'Không thể nào' là cái tớ đang nghĩ, nhưng không lẽ cậu cứ làm thế suốt cả ngày à, chỉ ngồi nghịch điện thoại thôi à?"
"Không, đương nhiên là không rồi. Tớ cũng có ngủ trưa nhé"
"...Đừng có nói như thể cậu tự hào về chuyện đó lắm chứ..."
Miyu nhìn tôi với ánh mắt cạn lời... Tôi nghĩ đây là cách mà học sinh nào cũng tận hưởng kì nghỉ của mình đấy.
"Cậu thường làm gì vào ngày nghỉ vậy, Miyu?"
"Tớ đọc sách, tớ học bài, tớ đi dạo?"
"Đây không giống như cách tận hưởng một ngày nghỉ của một nữ sinh trung học xinh như hoa đâu..."
Không phải nghe cứ như là giết thời gian với bà mình à?
"Đối với tớ, thì mấy người xung quanh tớ mới điên rồ cả rồi đấy. Tại sao họ lại không hiểu rằng họ sẽ có một khoảng thời gian khó khăn nếu họ không học bài mà chỉ chơi thôi thế?"
"Không... Hiếm có học sinh cao trung năm nhất nào như Miyu nhận ra điều đó lắm... Và dù cho cậu có biết, thì giờ học sinh mới là người muốn chơi mà, phải không?"
Không phải là học sinh ngày nay thích Starbucks, trân châu, và phim ảnh à? Tôi không biết nữa man...
"Cậu cũng muốn đi ra ngoài chơi à, Kazuya-kun?"
"Tớ chịu, nhưng tớ không có bất kì người bạn nào để đi chơi chung cả"
"...Kazuya-kun, có khi nào, cậu là một người cô độc à?"
"Không, tớ có bạn ở trường mà tớ chơi chung chứ. Nhưng chỉ là tớ không thường đi ra ngoài chơi với họ thôi"
Về cơ bản, thì để ăn chơi sẽ tốn tiền. Đó là tại sao tôi muốn chơi đấy, nhưng tôi không muốn tiêu tiền, và kết quả là, tôi ở nhà rất nhiều. Hay đúng hơn là, tôi không có bước ra khỏi nhà...
"Vậy à. Vậy cậu có muốn đi chơi với tớ không?"
"Huh?"
"Nếu cậu không muốn, thì thôi vậy..."
"Không, không, không phải là tớ không muốn... Cậu có ổn với việc đó không, Miyu?"
"Tớ là người đề nghị cơ mà, sao lại không?"
...Nghiêm túc đấy, tiến triển nhanh quá luôn...
"Nếu chúng ta đi chơi, thì ta nên đi đâu đây?"
"..................."
Mà, quả là vậy ha. Miyu, cũng như tôi, không thường đi đâu khác để chơi, và tôi, chưa một lần, nghĩ tới chỗ mà mình có thể đi chơi với một cô gái...