Trans: Shin, Edit: Thằng Ngáo
Chương 4
Sau khi đã kiểm tra xong các kĩ năng của mình và khả năng của gift [Tăng Trưởng], Hal cố hết sức né tránh việc đánh nhau trong khi leo lên các tầng trên.
Cậu không thể xác định được rằng đã bao lâu trôi qua kể từ khi cậu bị rơi xuống. Khi leo lên được hành lang chính thì cậu chỉ còn có thể cảm nhận được sự mệt mỏi đang tích tụ trong mình.
Đột nhiên Hal nhận ra mình đang đi trên một con đường lạ. Cậu áp sát tay phải của mình lên tường để cảm nhận được sự thay đổi của môi trường xung quanh.
“Không lẽ là…….. lối ra?”
Cái không khí đặc biệt của hầm ngục đang dần đổi thay do không khí từ bên ngoài luồn vào.
Dokudoku, đó là âm thanh của trái tim đang đập liên hồi trong lồng ngực cậu. Không thể kiềm nén nổi, bắt đầu chạy về phía trước. Khi nhận ra sự luân chuyển của không khí, nhanh rồi lại chậm dần, Hal bắt đầu chạy hết tốc lực về phía trước.
“Haa… Haa….”
Cậu như muốn ngã quỵ vì quá mệt mỏi nhưng hai chân cậu vẫn có thể trụ vững được bằng cách nào đó.
Không chỉ không khí mà ánh sáng cũng bắt đầu len lỏi vào. Cả hang động cứ càng ngày càng sáng rực lên.
Và sau ngã rẽ phía trước.
“Ra ngoài rồi!”
Hal lấy tay che mắt lại vì sự chói lóa của ánh mặt trời.
Điều này có nghĩa là Hal đã kết nối lại với thế giới bên ngoài và cậu đã thoát ra khỏi cái hang động đó.
“Mình làm được rồi!!...… Heeeeeeeee!?”
Âm giọng của cậu tràn đầy sự xúc động nhưng nó lại bị át đi bởi giọng hét tràn ngập sự bất ngờ của cậu sau đó. Ngay tại đó là một vách đá, phải cố gắng lắm thì Hal mới dừng bản thân lại được.
Một khung cảnh hùng vĩ mở ra trước mắt, nhưng hiện tại thì cậu không có nhiều điểm để đặt chân, mồ hôi lạnh bắt đầu chảy trên người cậu, cảm giác của Hal hiện giờ khác với cái cảm giác tim đập như muốn nổ tung khi nãy.
“fu……,giật mình,hahahahaha------được cứu rồi”
Bằng cách nào đó cậu lùi cơ thể về phía sau cho đến khi hoàn toàn cảm nhận được phần mông chạm vào cái gì đó, Hal lấy hết sức thở vào một hơi nhẹ nhõm.
Khoảng cách hai bước chân từ nơi cậu đang đứng là một vách đá thẳng đứng và chả hề có chỗ đặt chân.
Cơn gió thổi mạnh làm cho tâm tư của Hal trở nên bình tâm lại.
“Chuyện này đúng là đáng sợ thật……chỉ cách khoảng một bước chân nữa thôi.”
Cậu rón rén chăm chú nhìn ra bên ngoài, bằng cách nào đó dọc vách núi thẳng đứng này có thể đi lại được, nó kết nối với phần trên của ngọn vách núi.
Dù bản thân rất sợ hãi, nhưng sau khi đã chuẩn bị tâm lí Hal quyết định sẽ di chuyển dọc theo bức tường.
“Thận trọng, thận trọng, chậm rãi, chậm rãi …….”
Vừa nói vừa nghe, Hal cẩn thận leo lên vách đá.
Vì tốc độ duy chuyển của cậu cực kì chậm, nên việc leo tới đỉnh đồi không biết là đã trải qua bao nhiêu lâu rồi.
Dù đang trong tình trạng kiệt sức nhưng, cuối cùng thì Hal cũng đã có thể trở về lại được thị trấn .
“fu… Cuối cùng cũng về rồi…”
Đánh bay sự mệt mỏi trong người Hal thẳng tiếng về guild mạo hiểm giả, những người mạo hiểm giả đi ngang qua cậu ai nấy tỏ vẻ bất ngờ. Nhìn thấy gương mặt của cậu, những tiếng xì xào cũng ngày một nhiều, thường thì dừng lại nghe những chuyện này cũng mệt, với lại cậu đang vội đi đến guild mạo hiểm giả cậu đã không chú tâm đến nó mà thẳng tiếng đi.
“---Cái gì đây?”
Cổ của Hal vặn vẹo khi đi vào trong tòa nhà guild mạo hiểm giả.
“hahaha, tích đươc tương đối rồi nhỉ. ”
Khoảng khắc cậu bước vào, một giọng nói bay thẳng vào tai của Hal một cách rõ ràng.
Khi nhìn thẳng vào chủ nhân của giọng nói đó, cậu biết chắc đó là ai.
Giọng nói đó là của đội trưởng tổ đội mà Hal đã tham gia lần này, hắn vừa cười vừa ước lượng nhưng món hành lí của cậu.
“………..a, tốt quá rồi, cậu vẫn bình an vô sự nhỉ”
Lời nói và hành động của người đội trưởng làm Hal đứng hình trong một lúc, nhưng tiếp sao đó cậu lại cảm thấy được giải tỏa. dù cậu bị những người đồng đội bắt làm mồi nhử cho quái vật, nhưng trong thâm tâm, khi thấy họ an toàn cậu lại thấy nhẹ nhỏm.
Nhưng, suy nghĩ của tổ đội đó lại không như thế.
“T..Tên khốn ….mày vẫn còn sống à”
Thành viên của tổ đội kia nhìn cậu phản ứng như người đã chết hiện thân về.
Không có chút gì gọi là chào mừng cả,
hản ứng cứng nhắc đó làm Hal một lần nữa nghiêng đầu suy nghĩ.
“a..ano, Hal-san. Chuyện này, thành viên tổ đội cậu đã báo khai tử cậu, cũng vì cậu 1 tuần rồi không trở về nên chúng tôi đã chấp nhận điều này. Do đó hành lí của cậu ở nhà trọ của cậu, chuyện này, tuy khó nói nhưng mà, tất cả đã là của mọi người”
Cô gái tiếp tân guild mạo hiểm giả rụt rè giải thích tình huống của Hal.
“…..Ra là vậy à!”
Đưa mắt nhìn xung quanh một cách thất vọng, cậu cuối đầu xuống đất.
Tuy nhiên tính cả thời gian cậu bất tỉnh thì một tuần đã trôi qua, chuyện này khiến cậu khá ngạc nhiên.
“ha haaha, không phải là chuyện tốt sao. Bọn tao đã sử dụng hành lí của mày một cách có ích ! Ngược lại thì mày nên cảm ơn bọn tao chứ?”
Khi nhìn thấy sự im lặng của Hal những mạo hiểm giả cảm thấy sợ hãi và chịu áp lựu cao từ thái độ đó.
Để đáp lại, sau khi chấn chỉnh lại cảm xúc của mình, Hal ngước đầu lên nhìn tổ đội của mình.
Không ai có thể ngờ được rằng một tên khuân vác ở tận cùng của xã hội lại có ánh mắt phát ra ánh sáng mạnh mẽ như vậy.
“Dù thế nào đi chăng nữa thì xử lí thủ tục các kiểu, tiền và hành lí đã là của tụi mày------chúc mừng nhé.”
Hal nói thế với tổ đội của mình, cười nhẹ, cậu rời đi mà chẳng thèm để tâm đến hành lí của mình nữa.
Sao đó, cậu đi đến chỗ cô gái ở quầy tiếp tân khi nãy đã giải thích tình hình.
Không ngờ được rằng Hal sẽ phản ứng như thế, các thành viên của tổ đội kia hết sức bất ngờ, còn những mạo hiểm giả xung quanh chỉ biết im lặng và dõi theo diễn biến câu chuyện.
“Cô đã thấy mọi chuyện rồi đấy. Xin lỗi nhưng mà, cô có thể gỡ giấy báo tử của tôi xuống có được không?”
Cô tiếp tân vừa bối rối trước sự điềm tĩnh của Hal vừa hoàn thành công việc của mình.
“E..Eto…cái này…chuyện tháo xuống thì không vấn đề gì hết. Hmm, vì người thật đã ở đây rồi, để chắc ăn cậu có thể xuất trình thẻ của mình được khồng”
Cái thẻ mà cô ấy muốn nói tới ở đây đó là thẻ đăng kí công việc khuân vác, Hal gật đầu rồi đưa tấm thẻ ra.
“Như này được chưa?”
Vì tấm thẻ được để trong túi áo của cậu, cũng vì lửa của con salamander nên tấm thẻ có nhiều vết cháy xém, nhưng ma cụ của guild vẫn có thể đọc được nó.
“Vân……cảm ơn ạ. Đã kiểm tra xong. Nhưng về chuyện hành lí không được hoàn trả lại thì…….”
Dù rất khó để nói, nhưng vì chuyện này là bổn phận của cô nên cô mới phải lên tiếng, siết chặt nắm tay trước ngực mình, bờ môi thì cắn chặt, cô truyền đạt sự thật này cho Hal.
“—a….Tôi biết rồi..đã làm cô phải cất công chỉ cho tôi như vậy, cảm ơn cô.”
Nhận thấy được tâm tư của cô gái, Hal cười và gửi lời cảm ơn đến cô.
Thấy được sự điềm tĩnh của cậu, cũng như sự tự tin đó làm cô gái nghĩ tới việc cậu đã có gì đó thay đổi khác nhiều so với lúc xưa.
“Tôi muốn đăng kí làm mạo hiểm giả, được không?”
Câu từ của cậu đủ sức khiến cô tiếp tân đứng hình trong phút chốc và khiến xung quanh trở nên ồn ào .
Nếu bạn là một mạo hiểm giả thường xuyên hoạt động guild mạo hiểm giả này thì cũng sẽ không lạ gì với chuyện một người khuân vác không có bất cứ tài năng nào có mục tiêu muốn trở thành mạo hiểm giả.
Để trở thành một mạo hiểm giả guild sẽ cử một mạo hiểm giả khác đi kiểm tra năng lực của người ấy như thế nào.
Ít nhất cũng phải biết chiến đấu, đó là tiêu chuẩn được đặt ra.
Trong quá khứ Hal cũng đã thử thách bản thân mình, nhưng chưa làm được gì cả đã thất bại thảm hại.
“C-Cái đó ……. Cậu chắc chứ?”
Người không có bất cứ gift nào như Hal nhận thứ thách, kết quả thì ai cũng có thể biết được. nhưng cậu vẫn muốn nhận thử thách?----cô tiếp tân lo lắng hỏi.
“a…Lần này sẽ không như kết quả lần trước đâu.”
Hal cười có chút nham hiểm, khi nhìn vào biểu hiện đó, cô gái tiếp tân bỗng có cảm giác nóng bừng lên.
“T…Tôi biết rồi. vậy thì tôi sẽ đi chuẩn bị bài thì, nhưng ai sẽ là giám khảo?”
“Không thành vấn đề, tôi sẽ làm đối thủ của anh ta.”
Người giám khảo là một mạo hiểm giả hạng A đứng top trên của guild mạo hiểm giả này.
Xuất hiện với giọng nói trầm, thân hình vạm vỡ với các muối cơ trên người, người đàn ông tỏa ra một sự hiện diện áp đảo khiến ai cũng phải công nhận sự mạnh mẽ của anh ta.
“…………ể!? Là Sausu-san !?”
“Có vấn đề gì à? Nè, Hal. Là tôi thì không có vấn đề gì phải không?”
Trong lòng ngực bắt đầu đập thình thịch. Tất cả mọi người ở đó đều chú ý tới câu hỏi của Sausu và vấn đề của Hal.
“….afaa, Không vấn đề gì. Sausu đã xác nhận thì ai sao có thể đưa ra lời phàn nàn được chứ.”
Hal không thể ngờ được rằng người bước ra lại là Sausu, dẫu vậy anh ta vẫn đồng ý đề nghị của Hal.
Sức mạnh cũng như tính cách của Sausu được rất nhiều người tinh cậy.
Cô nhân viên tiếp tân đã luôn quan sát tình hình cho rằng Hal thật quá liều lĩnh.
Thứ hạng của một nhà mạo hiểm giả được quyết định dựa vào năng lực và sự cống hiến của người đó.
Hạng A của Sausu là thứ hạng thứ hai nếu đếm từ trên xuống, một người như vậy thì không thể đánh giá một người không có bất cứ năng lực nào như Hal được-----đó là những gì mà cô đang nghĩ.
“Eto, nếu 2 người cảm thấy vui lòng về điều đó thì, phiền hãy đi vào trong khu vực đào tạo. Việc quan sát bài kiểm tra là không được phép, xin mọi người hãy giả tán khỏi đây.”
Tuy nhiên, vì tận tâm với công việc của mình cô lắc đầu vài cái để rủ bỏ cảm giác bất ổn trong mình, và tiếp tục với một điệu bộ nghiêm túc.
Đâu đó trong thâm tâm cô vẫn khá tò mò về sự tự tin của Hal
Theo sự hướng dẫn của cô, Hal và Sausu tiến vào khu tập luyện.
********************
Tên: Hal
Giới tính: nam
Cấp độ: 1
Gifl: Tăng trưởng
Kỹ năng: Giáp lửa cấp 2, hơi thở(lửa) cấp 1, hơi thở(băng) cấp 2, vảy rồng cấp 1, kháng lửa cấp 2, kháng băng cấp 1, vuốt băng cấp 2.
Phước lành: nữ thần Sea, nữ thần Diona.
*********************************