Saikyou Girudo Masuta No Ichi Shuukan Kenkoku Ki

chương 27: tiến lên! bowarei! đó là quyết định của ngươi!

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương 27: Tiến lên! Bowarei! Đó là quyết định của ngươi!

Lời mở đầu.

Vậy thì, Bowarei, nóng vội sử dụng quân bài!

Cái gì, hỏa cầu bay về phía Bowarei!

——————————————

Góc nhìn của Nam Tước Bowarei

Sự nhẫn nại của tôi đã đến giới hạn.

Cho dù bản thân là một Nam Tước vĩ đại, từ bi, khoan dung, rộng lượng, thông minh hơn người, độ lượng —— Nhưng tôi, Nam Tước Bowarei cũng không thể nào tha thứ được.

Bá Tước Villiers-sama bị lừa gạt vì ông ta đã quá già rồi nhưng hắn không thể nào lừa được người 'lo xa nghĩ rộng' như tôi.

Tôi vừa nhìn xung quanh vừa cảm thấy tốt hơn khi mọi người đều mang vẻ mặt kinh ngạc.

"Hãy nhìn bức tường này, mọi người!"

"Bowa, Bowarei-dono! Ngài, ngài đang định làm gì thế...!"

"Này, câm miệng đi! Zackson! Đừng thấy Bá Tước-sama là người tử tế mà đắc ý vênh váo! Ngươi muốn gì khi ngắt lời ta!"

Thật là tên mặt dày vô sỉ! Thật là tên khốn ngạo mạn vô lễ!

Tên chỉ huy hiệp sĩ đoàn mà Bá Tước-sama quản lý đã trở nên kiêu ngạo hơn sau khi được ban cái tên danh dự để trở thành một quý tộc nhưng chuyện hắn xuất thân là đứa con vợ lẽ là sự thật mà không có một ai có thể che giấu được!

Rõ ràng là tôi đang tức giận và dường như tên Zackson cũng thế nhưng hắn chỉ cắn răng nghiến lợi và trừng mắt nhìn về phía tôi!

Cái tên khốn này! Cái tên khốn này cũng bị những món đồ giả ở đây đánh lừa rồi.

"Nhìn kìa, mọi người! Bức tường đó là vàng sao? Cây cột, bức tường, trần nhà, tất cả đều lát vàng sao? Nếu nhìn kỹ thì các người có thể nhận thấy rõ ràng!? Chúng là những vật hoàn toàn khác biệt!"

Tôi nói như vậy sau khi chỉ vào mọi thứ xung quanh. Cái tên Ren ngu ngốc đó đưa mắt nhìn xuống từ chỗ cao và nói.

"À, à, những thứ đó quả thật là không phải làm bằng vàng."

"Các ngươi nghe rõ chưa! Tên đó đã hiểu rằng những lời nói dối đó không thể nào đánh lừa được cặp mắt của ta! Đừng để bị lừa bởi một căn phòng không đáng giá được mạ bạc mạ vàng! Tất cả những người đứng ở đây hãy nhìn một chút! Cũng vì không có tiền nên ngay cả thu thập thứ giống như bộ giáp cũng không làm nổi!"

Lời nói hùng hốn của tôi sang sảng làm phấn chấn tâm tư của đám người đang sợ sệt và khiếp đảm.

Trong mắt mọi người bắt đầu tích tụ sức mắt sau khi nghe được những lời này của tôi.

Ngay cả Bá Tước cũng dùng ánh mắt mạnh mẽ mà sức sống nhìn tôi.

Cứ như vậy đi, hãy đi theo ta!

Hãy để cho ta bảo cái tên ngu ngốc đó. Cái tên ngu xuẩn đó hối cải triệt để, một cách hoàn toàn và quỳ xuống trước mặt Bá Tước Villiers-sama!

...

Góc nhìn của Ren.

Tôi đang nhìn chăm chú vào tên ngu ngốc cho đến tận bây giờ vẫn chưa chịu chấp nhận thực tại. Tên não nho.

Mặc dù nó chỉ là thứ thật buồn cười đối với tôi nhưng lúc nào đó đám thuộc hạ bên đó giết chết tên Bowarei cũng không phải là chuyện kỳ lạ.

Không biết lần thứ mấy mà cô nàng High Elff hiếu chiến Sunny phải liếc nhìn về phía tôi để xác nhận.

Hắn ta là một gã đàn ông khá thú vị nhưng cuộc đàm phán mà ồn ào như vậy thì cũng không thể tiến hành thuận lợi được.

Tôi đưa mắt sang Bá Tước đang muốn tóm lấy tên Bowarei với đôi mắt đỏ ngầu và lên tiếng chào hỏi.

"Bá Tước. Tên ngu ngốc đó. Tên não nho đó có thể giao cho chúng tôi xử lý không?"

Bá Tước rên rỉ với vẻ mặt chua chát như ăn phải phân sau khi tôi nói như vậy xong.

"Ban đầu là do ta đến phụ trách nhưng bên các người cũng không thể chấp nhận được. Cứ làm theo ý ngài thích, không cần phải để ý đâu."

Tên Bowarei vẫn còn đang sủa cái gì đó khi việc trừng trị tên Bowarei ngu ngốc đó đã được quyết định gạt sang một bên.

"Sunny, em cứ làm theo ý mình đi. Lôi hắn ra đi."

Sunny hiện lên vẻ mặt đầy vui vẻ sau khi tôi nói như vậy xong.

"Xin đợi một chút đã."

Thế nhưng Cô nàng Hồ Thú Nhân Soarer lên tiếng ngăn lại.

"Thưa chủ nhân của em. Bất kể như thế nào, xin hãy giao phó nhiệm vụ kia lại cho em..."

Soarer vừa nói vừa lắc lư cơ thể đầy gợi cảm quyến rũ của mình và bước về phía trước. Mặc dù tôi vẫn giữ im lặng như tôi vẫn gật đầu một cách tự nhiên trước dáng điệu đó.

"Em rất cảm kích. Vậy thì, Nam Tước Bowarei phải không? Xin mời, phía bên này... Đã chuẩn bị xong để tiếp đón ngài."

Biểu cảm của Bowarei thả lỏng xuống và gật đầu lia lịa khi được gọi bởi một mỹ nữ mang nụ cười bí ẩn với mê hoặc.

"Um! Vì lời của ta mà cô đã tỉnh ngộ sao? Một nữ nhân khá xinh đẹp. Nếu đến lãnh thổ ta thì ta sẽ cho thấy sự xa hoa thực sự chứ không phải là thứ hàng giả này? Ha ha ha!"

Bowarei mang tâm tình vui sướng được Soarer dẫn từ cánh cửa bên phải đại sảnh đi ra ngoài.

Sunny tỏ vẻ hờn dỗi với vẻ mặt không vui giống như trẻ con.

Cô ấy tra tấn hắn ta sao? — Đáng sợ thật —

Bá Tước nơm nớp lo sợ vẫn lên tiếng trong lúc tôi đang tưởng tượng đến tương lai của Bowarei.

"Ái chà, thành thật xin lỗi. Đáng lẽ tôi không nên mang theo tên đó đến đây... Đúng rồi, tôi có một đề nghị, nhưng mà..."

"Đề nghị?"

Bá Tước gật đầu lia lại sau khi tôi hỏi lại.

"À, à, đúng vậy. Ngài (Kiden) muốn thành lập một vương quốc, đúng không?"

[*** TN: Bá tước gọi anh main là "Kiden"là một đại từ nhân xưng ngôi thứ 3 chỉ nam giới " Bạn ". Nó được sử dụng cho một người mà mình nhận ra là có địa vị bằng hoặc cao hơn bản thân *** ]

Bá Tước cố làm ra vẻ huyền bí mà đặt câu hỏi vì ông ta cảm thấy an tâm với phản ứng của tôi sao. Dù sao ông ta cũng muốn đàm phán.

Mặc dù tôi cũng rất để ý đến lý do tại sao cách xưng hô thay đổi.

"Maa, không sai."

Bá Tước hài lòng gật đầu sau khi tôi cố gắng hết sức trả lời một cách ngắn gọn.

"Nếu là như vậy, hợp tác với tôi thì sao? Thực ra tôi đã chuẩn bị việc này trong gần 10 năm qua rồi."

"Chuẩn bị sao?"

Bá Tước cứ nở nụ cười vui vẻ khi tôi hỏi như vậy.

"Tôi đang hợp tác với 20 lãnh chúa khác liền kề lãnh thổ của tôi ở biên giới để chuẩn bị tách ra độc lập khỏi vương quốc Rembrandt."

Bá Tước nói xong và quan sát phản ứng của tôi.

Độc lập sao?

Đó là một điều không thể chấp nhận trong hoàn cảnh bình thường.

Vậy thì, họ sẽ trở nên độc lập như thế nào? Nói không chừng, họ nhắm trúng vào thời điểm quyền lực của hoàng tộc vương quốc Rembrandt sẽ bị suy yếu và uy tín sa sút sao?

"Ngài đã chuẩn bị như thế nào?"

Bá Tước nhếch mếp sau khi tôi hỏi như vậy. Nói không chừng ông ta đang nghĩ rằng 'Cá cắn câu' nhưng từ đầu đến cuối, tôi vẫn là người nắm giữ quyền quyết định.

Mặc dù ông ta nghĩ như vậy nhưng sẽ không cho rằng chỉ dựa vào đội hiệp sĩ đoàn kia có thể làm gì được chúng tôi.

"Mặc dù tuyệt đối không thể tiết lộ nội dung ra ngoài nhưng ngài đã là vua của khu rừng vực thẳm này thì không thành vấn đề chút nào. Nói một cách đơn giản, đó chính là mượn sức mạnh của đế quốc Galland."

Bá Tước nhìn sang Zackson ở bên cạnh sau khi ông ta nói như vậy. Mặc dù Zackson trong chốc lát không hiểu được ý ánh mắt của Bá Tước nhưng sau đó lập tức nhận ra điều gì đó và ngửa mặt trông lên tôi khi đang quỳ gối.

"Vâng! Xin hãy thứ lỗi cho sự thất lễ và vượt quá bổn phận của tôi! Chúng tôi đã mượn 5000 binh sĩ từ đế quốc Galland và tiến được một bước trong sự thừa nhận độc lập từ hoàng tộc đế quốc Galland. Sau đó, chúng tôi có thể sinh ra như một đất nước độc lập khi nhận được sự công nhận từ vương quốc Rembrandt!"

Zackson cuống quít đưa mắt nhìn xuống sàn nhà sau khi một hơi nói liến thắng báo cáo xong.

"...Nói thời kỳ hiện giờ là thời kỳ hỗn loạn của vương quốc Rembrandt cũng không sai chút nào. Vị quốc vương trước đã mở rộng lãnh thổ vương quốc Rembrandt và vương quốc Rembrandt hiện tại đang có lãnh thổ rộng lớn nhất trong 5 cường quốc. Thế nhưng trước đó vài ngày, quốc vương tiền nhiệm đã băng hà. Mặc dù tân vương hiện tại cũng từng đảm nhiệm vị trí tướng quân cho đến lúc đó nhưng người đó là một người có tính cách cương trực và không giỏi mưu lược cho nên thích chỉ huy quân đội hơn là làm đối nội."

Biểu cảm của Bá Tước rất đa dạng và thực sự trông rất tiếc nuối khi ông ta giải thích rõ tình hình bên trong vương quốc Rembrandt.

Không, có lẽ là xen lẫn cả cảm xúc của bản thân trong đó.

Lúc tôi đang nhìn Bá Tước với cảm giác mơ hồ thì ông ta lại tiếp tục nói chuyện liên quan đến vương quốc Rembrandt.

"Hơn nữa, vất vả lắm mới mở rộng lãnh thổ trong khi phía đông lại bất ổn. Bất kể là nội chính hay trị an. Cũng vì như vậy mới có thể khiến cho cường quốc phía đông —— Đế Quốc Inmensutatto có cơ hội."

"Phía đông bất ổn cho nên phía tây mới nhân cơ hội này để độc lập sao?"

"Đúng vậy! Đúng như mong đợi từ vị vua của khu rừng vực thẳm! Ha ha ha!"

Nếu là như vậy, không phải chỉ có Zackson sao?

Tôi đành phải tóm tắt thông tin và kế hoạch của Bá Tươc ở trong đầu, nhưng đó là tất cả mọi thứ sao?

Xem xét từ lịch sử, đấy không phải là điềm báo trước cho sự sụp đổ của một vương quốc sao?

Cho đến tận bây giờ vẫn cứ quản lý lãnh thổ như vậy mà không làm việc bình định các nước. Dù sao vẫn là tình trạng các quốc gia có chiến lực không chênh lệch quá lớn và kiềm chế lẫn nhau.

Trong đó, vương quốc Rembrant cố gắng mở rộng lãnh thổ. Hơn nữa, nghe nói đối thủ của họ là một đế quốc ở phía đông.

Vị quốc vương tiền nhiệm là một người giỏi đánh trận nhưng ông ta đã băng hà. Chỉ khi nào vị quốc vương kia không còn thì các quốc gia láng giềng mới có cơ hội hành động.

Nói tóm lại, vương quốc Rembrandt tiến hành cướp đoạt lãnh thổ của các nước láng giềng.

Nếu như phía đông có động tĩnh thì đế quốc Galland ở phía tay làm sao có thể yên ổn được chứ?

Dường như Bá Tước cũng không hiểu được những suy nghĩ trong lòng tôi.

"Vì lý do này mà độc lập sẽ tốt hơn. Cho nên tôi mới muốn ngài giúp chúng tôi trở nên độc lập. Nếu chúng tôi trở nên độc lập thì vương quốc của ngài ở xa hơn chúng tôi về phía tôi sẽ càng dễ dàng được thừa nhận hơn. Vương quốc Rembrandt chắc chắn sẽ phải công nhận nó!"

Bá Tước phát ra tiếng cười lớn khi ông ta nói như vậy.

Không, bởi vì điều này mà khả năng vương quốc Rembrandt diệt vong là rất cao.

Đến lúc đó, vương quốc mới được gây dựng lên từ tay Bá Tước sẽ trở thành miếng bánh tuyệt vời thu hút đế quốc Galland.

Quả thật là vậy. Nhân tiên, tôi đã điều tra thông qua phòng tài liệu của công hội mạo hiểm giả và biết rằng lãnh thổ của các quốc gia không thay đổi trong gần 200 năm qua. Vị quốc vương tiền nhiệm với sinh lực dồi dạo mạnh mẽ mở rộng lãnh thổ cũng là chuyện trong gần 20 năm qua.

Hơn nữa, vị quốc vương tiền nhiệm đã bất ngờ băng hà gần đây.

Cái kết quả này, chứng minh rằng từ trước cho đến nay Bá Tước chỉ trải qua tình trạng quốc nội ổn định chứ bên ngoài không có tí kinh nghiệm nào cả. Ông ta chỉ trải qua chiến thắng từ việc mở rộng lãnh thổ trong cuộc chiến được dẫn dắt bởi vị quốc vương tiền nhiệm.

Quý tộc trong nước cũng đang say đắm trong thắng lợi đó.

Hơn nữa, lãnh thổ của tân vương liền bị những vương quốc láng giềng sâu xé và đoạt lại ngay khi vị quốc vương tiền nhiệm vừa mới nằm vào trong quan tài.

Sự bất mãn được tích lũy. Suy cho cùng vẫn không thể thấy rõ thực tế.

Bá Tước cũng thường thấy vị quốc vương tiền nhiệm bất khả chiến bại trong thời kỳ mở rộng lãnh thổ mà dấy lên dã tâm của ông ta.

Điều này, không phải là tình huống tuyệt vời đối với tôi sao?

Tôi có thể dễ dàng thành lập một vương quốc mới và mở ra chiến loạn lớn nhất.

—————————

Nam Tước Bowarei bị đưa tới nơi nào đó.

Hơn nữa, Bá Tước trông không thông minh cho lắm.

Than ôi, vương quốc Rembrandt... Thiếu nhân tài!

Truyện Chữ Hay