Chương 02: Dịch chuyển tới một thế giới khác
Tôi cảm thấy dường như có một ai đó ở gần đây.
Ý thức trong mông lung và loáng thoáng nhận ra được. [note8091]
“Ano, chủ nhân?”
Tôi có chút hoảng sợ và nhát gan thì giọng của một người phụ nữ truyền tới.
"Sao ? Umm,cái gì vậy ?"
Tôi trả lời trong khi vẫn đang ngái ngủ, nhưng mà tôi bỗng nhớ ra là mình sống một mình cơ mà, và sau đó tôi ngẩng đầu lên nhìn xung quanh.
“Ah, tốt thật.”
Giọng nói kia truyền tới theo màng nhĩ vào trong đầu tôi và đầu óc tôi lại chấn động.
Trước mặt là nhân vật do tôi tạo ra,Eleanor.
Nhưng đó không phải là vẫn đề ở đây. Mà vấn đề ở đây là tôi không nói nên lời khi mà nhìn thấy Eleanor trước mặt tôi đây đang thở và có biểu hiện an tâm trông giống hệt một con người.
“Quấy rầy giấc ngủ của ngài. Hơn nữa,em còn đánh thức ngài dậy.Thành thực xin lỗi."
Kinh ngạc quá mức khiến cho tôi mở to mắt và đồng thời không chú ý tới lời nói mới vừa rồi của Eleanor .
“Eh?Eh? Là phiên bản mới update sao ? Bản cũ được vô tình được update mới sao.Không,so với cái đó,bản update lần này có hiện ứng giống như thật đến mức không thể nào tưởng tượng nổi."
Tôi nhìn Eleanor đang cúi đầu xuống trong khi lộ ra bộ dạng bối rối và đồng thời quan sát.
Cho dù trong bất kể trường hợp nào, những nhân vật ở trong Einherjar đều không hề có bất cứ thay đổi biểu cảm nào trên mặt cả.Công ty game chỉ biết chuẩn bị sẵn hành động cơ bản cho nhân vật trong trò chơi mà thôi.
Ngay cả lời thoại cũng vậy,chỉ cần thỏa mãn điều kiện nhất định là nó sẽ đối thoại với người chơi.
"Em thật sự vô cùng xin lỗi,chủ nhân của em.Xin ngài thứ lỗi vì sự
ngu dốt của em...Nhưng update mới là cái gì vậy ?"
"Lại còn nói chuyện nữa."
“Ah, em, em vô cùng xin lỗi! Em không hề nhận rằng thuộc hạ thể tùy tiện lên tiếng khi không được cho phép...”
“Nó cảm thấy sợ hãi và cao giọng nó lên...Không đời nào, điều này thật là ngu ngốc...”
Tôi không khỏi nhíu mày khi nhìn vào dáng vẻ hoảng hốt và lo sợ của Eleanor.
Vì sao cái trò chơi này lại đột nhiên tiến hóa nhiều đến mức này ?
Rốt cuộc là cái gì đang xảy ra vậy chứ ?
Trước khi tôi trả lời Eleanor đang hoảng hốt lo sợ, cánh của theo phong cách Nhật Bản bỗng nhiên mở ra.
“Ah, Eleanor. Chủ nhân ở đâu vậy?”
Tiếp theo là thuộc hạ thứ 5 được tôi chế tạo ra,cô nàng Dwarf,Mira
Mira là một cô gái đáng yêu với chiều cao chưa hề chạm tới 140cm. Em ấy trông giống như một học sinh tiểu học với mái tóc màu đen, nước da ngăm đen, đôi mắt to đen và thân hình mảnh dẻ.
“Ah, Mira.Chủ nhân còn đang nghỉ ngơi,cô không nên..."
Lúc nghe thấy được giọng nói của Mira,Eleanor vội vàng xoay người và đồng thời lên tiếng ngăn cản Mira nói.
“Ah, em, em rất xin lỗi ,thưa chủ nhân !”
Mặc dù Eleanor chắn ở trước mặt tôi nhưng tôi vẫn chú ý tới và Mira cũng để cho tôi lần đầu tiên thấy được biểu cảm hoảng hốt lo sợ của cô ấy .
“Không, mọi chuyện đều ổn. Được rồi, hai người ngồi xuống đây.”
Vốn là Mira đang định ra khỏi phòng tôi thì đột nhiên dừng lại và cùng lên tiếng đáp lại với Eleanor trong khi cô ấy tiếp tục cúi thấp đầu xuống hơn.
“ “ EH ?” ”
Bộ tôi nói ra lời gì kỳ quái sao ? Hai người họ giống như bị đông cứng người lại vậy và sau đó tôi dùng ngón tay chỉ về cái bàn đối diện.
Hai người họ nhìn về phía cái bàn theo ngón tay tôi và còn quan sát vẻ mặt của tôi.Bọn họ đấu tranh một lúc và trông giống như cuối cùng cũng hạ quyết tâm vậy khi đồng thời ngồi xuống đối diện với tôi.
Hai người họ vô cùng căng thẳng và không khỏi khiến cho tôi bắt đầu bình tĩnh suy nghĩ xem rốt cuộc là vì sao các nàng lại sợ đến như vậy.
Không, rốt cuộc thì ngay từ đầu,tại sao nhân vật NPC do tôi tạo lại có thái độ sợ tôi như vậy lại khiến cho tôi càng khó hiểu hơn.
Trong giai đoạn tạo nhân vật không hề có cài đặt nào như thế này cả.Mặc dù có cài đặt cẩn thận tỉ mỉ thì cũng dựa theo thiếp lập mà tôi thích trước đó.Hai người bọn họ cũng nhận thức đối phương là đối thủ mạnh và đồng thời mới vừa rồi đúng có cá tính mạnh mẽ.
Tôi nhìn khi đang suy nghĩ như vậy ở trong đầu và đồng thời cũng muốn mở miệng hỏi hai người họ.Rốt cuộc tôi hơi nghiêng đầu về phía trước
và nhìn chăm chú vào các nàng trước khi mở miệng và hỏi.
“Ta có vài điều muốn hỏi hai người các em, được không ?”
“ “ Vâng, vâng!! ” ”
Khi mà tôi nói vậy, hai người họ gật đầu lia lịa trong khi nhướn mày.
“Các em có thể nói tên, tuổi và chủng tộc của mình không?”
Khi mà họ nghe thấy vậy, họ đưa mắt nhìn nhau và sau đó quay đầu nhìn về phía tôi.
"Eleanor,20 tuổi,High Human."
"Mira,17 tuổi , Dark Dwarf ."
"Hmm,trả lời sẵn không có vấn đề gì sao ? Vậy thì hai người cũng tiện thể nói về sở thích của mình đi."
Khi mà tôi hỏi họ như vậy, họ tròn mắt và nhìn về phía tôi.
Có lẽ sẽ không có câu trả lời đâu. Dù sao thì, tính cách của nhân vật mà tôi tạo ra hoàn toàn được tôi thiết lập ban đầu. Nói chung nó bao gồm trung thành tuyệt đối, tinh thần sẵn sàng tự hi sinh bản thân, những đặc tính của chủng tộc, nhưng mà không hề có thiết lập về sở thích.
Trong khi tôi nhìn hai người bọn họ đang bối rối, tôi hoàn toàn tự tin vào chiến thắng của mình. Tuy nhiên, họ sợ sệt mở miệng mình ra và nói.
“Wah, Em…..Ah, Em thích tự làm đồ ngọt và ăn đồ ngọt….”
“….Nn?”
“Ah, em, em,chỉ cần được nói chuyện với chủ nhân .Không có gì quan trọng hơn so với chuyện này và đồng thời chuyện vui vẻ nhất chính là chuyện này !"
“U, wa, Mira, wa wa, mình cũng….!”
Mình thấy hai người phụ nữ ầm ĩ với nhau, tôi cảm thấy như có giọt mồ hôi lạnh không ngừng chảy trên má mình vậy
Cho dù bạn nghĩ như thế nào thì, đây không hề giống với câu trả lời được lập trình gì cả.
Sắc mặt hai người đỏ hồng khi đang tranh cãi và ngay cả thay đổi nhỏ xíu của biểu cảm cũng không đúng...Chờ một chút.
Tôi cúi mắt mình xuống trong khi vẫn liếc nhìn 2 người bọn họ.
Đúng rồi, tôi chỉ cần phải thoát ra khỏi trò chơi mà thôi.
“Đăng xuất.”
Tuy nhiên, không hề có sự thay đổi ngay cả với từ khóa. Không, thực ra thì tôi đã chuẩn bị sẵn tinh thần trước khi nói ra những lời này rồi.
Chẳng nhẽ họ nghe thấy lời lẩm bẩm của tôi ư? Họ đang nhìn tôi với khuôn mặt mơ hồ. Cái linh cảm khó chịu ấy càng ngày lan vào tim của tôi.
“Ta sẽ lên tầng thượng để quan sát.”
Khi mà tôi nói vậy, tôi nhanh chóng mở cánh cửa và đi ra ngoài đại sảnh. Tôi bỗng nghe thấy tiếng chân của hai người đang tiến lại gần ở đằng sau tôi.
“Oh thưa chúa tể!”
Ngay khi mà tôi bước ra ngoài đại sảnh, tôi nghe thấy giọng nói lơn của một người đàn ông.
Tôi có thể nhìn thấy ở bên kia ngai vàng, có vài hình bóng đang đứng ở trên bậc thang.
“Uhahaha! Mọi người rất lo lắng đấy! Đương nhiên, ngay cả thần cũng cảm thấy lo lắng đó thưa chúa tể….”
“Boss! Ngài có ổn không vậy? Nếu như mà ngài cảm thấy không ổn, chúng thần sẽ chuẩn bị Elixir hay là Life water.”
Người nhìn vào tôi là một người đàn ông trung niên râu rậm với một thân hình cao to rắn chắc, và một người phụ nữ xinh đẹp với mái tóc màu đỏ.
Người đàn ông tên là Cartas, còn người phụ nữ là Rosa. Ngoại hình của họ trông giống con người nhưng thực ra cả 2 đều là Ma Tộc.Cả hai người họ đều mặc bộ quần áo da màu đen.
“Không có vấn đề gì đâu. Ta chỉ lên đài quan sát thôi.”
Tôi nhìn vào mắt của 2 người họ rồi trả lời, sau đó tôi tiếp tục bước đi ở giữa sảnh về phía một cánh của dẫn ra một hành lang.
“Oh, woops. Để thần đi cùng ngài….”
“Thần cũng muốn đi nữa!”
“Ừ, được rồi.”
Tôi trả lời họ và rồi cánh cửa tự động mở ra, một tiếng động vang lên khắp cả đại sảnh.
Khi mà tôi bước ra ngoài hành lang, tôi có thể nghe thấy tiếng bước chân của vài người đằng sau tôi, có vẻ như có 10 người. Tôi sẽ phải và hướng thẳng tới đài quan sát mà không để ý tới nó.
Sau khi đi lên cái bậc thang xoắn ốc của tòa tháp cao khoảng 2 tầng, chúng tôi tới tầng thượng của đài quan sát.
Khu vực này rộng như căn phòng phong cách Nhật Bản của tôi nhưng không hề có tường bao quanh, bạn có thể nhìn thấy mọi khung cảnh quanh lâu đài từ chỗ này.
“……Wow wow wow. Nơi này,nơi này là chỗ nào vậy?”
Khi mà tôi cười tự chế nhạo mình thì, tôi nhìn xung quanh với một khung cảnh trải dàn xung quanh.
Một nửa khung cảnh xung quanh là những vực thẳng đứng. Ở đằng sau là khung cảnh của một đại dương trải dài tới tận chân trời.
Nửa còn lại là những ngọn núi và những cánh rừng. Có vẻ như là có vùng đồng bằng trải dài ở tít đằng xa.
Không hề có bản đồ nào như thế này ở trong game cả.
Tôi đang đứng với cái đầu như một mớ hỗn độn, một thuộc hạ con người của otoi bước lên trên đài quan sát.
“Nơi này…..là một khu vực mới sao ?"
“Thần không rõ, thần không hề biết khung cảnh này.”
“Tôi có hỏi ông đâu hả Carta.”
“….Chúng ta nên làm gì đây hả chủ nhân?”
“Mira, đừng sợ, chủ nhân đang ở đây mà.”
Những thuộc hạ của tôi đang bàn luận với nhau, tất cả bọn họ có vẻ như đều đồng tình với lời nói của Eleanor.
Đừng nói lời ngớ ngẩn như vậy chứ.Người đang hoảng loạn nhất chính là tôi đây này.
Tôi nghĩ vậy và nhìn về phía sau mình. Anh nhìn của tất cả mọi người đều hướng vào tôi và không có một ai nói lấy 1 lời.
Ánh mắt không ngừng truyền tới ánh sáng tin tưởng và dường như ánh mắt của toàn bộ thuộc hạ cũng đang tỏa sáng lấp lánh.Rốt cuộc là sử dụng cái gì làm căn cứ cơ chứ ? Ánh sáng tin tưởng đó sắp biến thành ánh laser và thiêu chết tôi lúc này .
Tôi nhìn lướt qua vẻ mặt của toàn bộ thuộc hạ trước khi tôi mỉm cười và gật đầu.
“Cứ để nó cho ta.”
Và cả đài quan sát ngay lập tức rộn lên bởi tiếng hò reo vui mừng.