"Kuh...! Sao mọi chuyện lại thành ra thế này!!"
Buổi sáng ngày thứ ba, mặc cho Elna cay đắng trước kết quả, tôi nghĩ việc này cũng đúng thôi.
Lo lắng về những gì Christa tiên đoán, tôi cố ở gần Kiel nhất có thể, và hiện giờ tôi chỉ đang di chuyển về phía nam mà thôi. Kể từ đêm đầu tiên, Elna buồn bã đến mức không còn phản đối quyết định của tôi nữa. Tôi không nghĩ mình sẽ thắng lễ hội này.
Kết quả là, tỉ lệ chạm trán quái vật của chúng tôi kể từ ngày thứ hai đã giảm mạnh. Xét trên khía cạnh bản năng của quái vật, điều này cũng thường thôi.
Bản năng sinh tồn của quái vật mạnh hơn con người. Thế nên chúng không muốn chạm trán với những ai mạnh hơn chúng.
"Al, chúng ta dừng lại tại đây sao...?"
"Chờ chút, tôi đang suy nghĩ."
Nói thế, tôi cảm thấy bất an trước việc mọi thứ đều diễn ra quá đúng theo những gì tôi đã tính toán.
Bởi vì sự hung hăng của Elna vào ngày đầu tiên, lũ quái vật xung quanh đánh giá cô ấy quá nguy hiểm và quyết định không đến gần cô nữa.
Với các mạo hiểm giả, đây chỉ là kiến thức thông thường, nhưng với một hiệp sĩ như Elna, đây lại là điều mới mẻ. Hiệp sĩ có thể tiêu diệt quái vật, nhưng kiến thức về quái vật của họ lại không thể nào đem so với mạo hiểm giả được. Nếu đây là một nhóm gồm các mạo hiểm giả thì chúng tôi sẽ hành động một cách thận trọng và đảm bảo săn được một trận tưng bừng vào ngày thứ ba.
Lý do tôi không dừng họ lại là do tôi đang mong đợi một tiến triển như thế này.
Cho đến hiện tại, những đội duy nhất tiêu được được quái vật hạng AAA là Gordon, Leo, và đội của tôi. Mỗi đội đều đánh bại một con quái hạng đó. Hiện giờ, ba đội này đang dẫn đầu, bao gồm cả đội tôi vì chúng tôi đánh bại được lũ Bloodhound, nhưng điều đó sẽ thay đổi sớm thôi.
Ngay cả thế, tôi tiếp tục tiến về phía nam. Lý do là vì chỉ có Leo và các hiệp sĩ của cậu ta ở phía nam mà thôi. Nếu lũ quái vật đang chạy trốn khỏi Elna, chúng chắc chắn sẽ chạy về phía nam. Kết quả là, lũ quái vật đó sẽ bị dẫn đến chỗ Leo.
Trong khi lên kế hoạch này, tôi đã tính đến khả năng dụ lũ quái vật dưới vỏ bọc Silver, nhưng giờ tôi đang cố dùng Elna để làm việc này. Nhờ đó, Leo đã xoay xở để đánh bại một con quái hạng AAA.
Cách chắc chắn nhất là để cho đội tôi thắng, nhưng kết quả tốt nhất vẫn là chiến thắng của Leo. Bởi vì đạt được kết quả tốt trong ngày đầu tiên, để loại đi khả năng chúng tôi giành được chiến thắng, tôi đang hỗ trợ cho Leo theo cách này. Nhưng mọi chuyện diễn ra quá sức thuận lợi.
Nếu Leo đánh bại được một con quái vật hạng AAA khác, mọi chuyện sẽ hoàn hảo. Nhưng tôi đoán mình đang hy vọng quá nhiều rồi.
Các đội trưởng trong đoàn hiệp sĩ hoàng gia đều có khả năng đánh bại một con quái vật hạng AAA. Tuy nhiên, chỉ những đội trưởng hàng top mới có thể dễ dàng làm được việc đó. Nếu Leo không thể xoay xở để đánh bại chúng, thì sẽ chẳng có nghĩa lý gì khi dẫn dụ lũ quái vật đến chỗ cậu ấy.
Hơn nữa.
"Giờ là lúc để kẻ đó hành động huh..."
"Al...?"
"Nn? Ah, xin lỗi. Tôi chỉ đang nghĩ Eric-aniue và Zandra-aneue đang hành xử khá kỳ lạ thôi..."
"Tôi không thể tìm được con quái hạng AAA nào cả. Tôi ngạc nhiên khi chúng ta có thể tìm thấy tận ba con ở miền đông này đấy."
"Đúng thế..."
"Đ, Đội trưởng! Hoàng tử! Hãy nhìn cái này đi!"
Khi tôi đang nói chuyện với Elna, một hiệp sĩ xen ngang và vội vã đưa viên ngọc cho chúng tôi xem.
Những gì hiện lên ở đó là thứ hạng hiện tại.
Chúng tôi tụt xuống hạng hai. Người vừa leo lên vị trí thứ nhất là Hoàng tử thứ Năm, Carlos Lakes Adler.
"Điều này có nghĩa là gì?"
"H, Hạng đột nhiên thay đổi. Có...có lẽ anh ta đã đánh bại hai con quái vật hạng AAA cùng lúc..."
"Bất khả thi! Không ai có thể làm như thế trừ khi đó là mạo hiểm giả hạng SS hoặc một đội trưởng thuộc hàng xuất sắc! Đội trưởng được phái đến chỗ Hoàng tử Carlos là Đội trưởng Đơn vị Bảy. Tôi không nói ông ta yếu nhưng việc này bất khả thi với ông ta."
"Ông ta không cần phải trực tiếp đối mặt với chúng. Bọn họ có lẽ đã đánh bại chúng khi chúng đang ngủ hoặc khi chúng đánh nhau với con kia. Có nhiều khả năng có thể xảy ra mà."
"Không phải việc này hơi quá sức ngẫu nhiên sao!?"
Ừ thì, cũng bình thường khi cho rằng mấy việc như này là bất khả thi. Nhưng nó đã xảy ra đó thôi.
Tôi hiểu rồi. Vậy là kẻ đó không thể chịu đựng được nữa và cuối cùng đã lòi đuôi cáo huh. Tôi tự hỏi hắn có đang che giấu và chuẩn bị cho thứ gì đó lớn hơn không. Nhưng nếu đó là Carlos thì tôi đã tin chắc rồi. Anh ta đơn giản chỉ là một kẻ ngốc, nên ai đó đã lợi dụng anh ta.
Hoàng tử thứ Năm, Carlos, 23 tuổi. Anh ta là một chàng trai không có gì đặc biệt hết và không được coi là xuất sắc hay bất tài gì hết. Tuy nhiên, anh ta luôn ám ảnh với giấc mơ trở thành anh hùng.
Không khó để điều khiển anh ta nếu bạn có thể kích thích được ham muốn trở thành vị cứu tinh của hắn.
"Nếu việc này không phải ngẫu nhiên thì sao? Nếu việc này là do trò chơi bẩn nào đó thì sao?"
"Cái đó..."
"Không cần thanh minh gì hết. Hạn chót là đêm ngày thứ ba. Chúng ta sẽ làm mọi thứ có thể làm."
Tuy to mồm là thế, tôi gần như từ bỏ việc tìm kiếm quái vật
Xin lỗi khi phải nói điều này nhưng không có con quái vật nào dám lại gần Elna cả, chúng đều chạy trốn hết rồi. Giờ đây chúng tôi không thể nào đảo ngược tình thế được nữa.
Tuy vậy, tôi không quan tâm Carlos có đạt được giải nhất hay không.
Gramp nói rằng mục tiêu của ông ta không phải là giành chiến thắng trong lễ hội. Chính ông già đã dành chiến thắng trong cuộc chiến kế vị lắt léo và trở thành Hoàng đế đã nói như vậy. Ông ta có đủ uy tín để tôi đặt toàn bộ niềm tin vào đó.
Và giấc mơ mà Christa thấy.
Nếu tin vào cơn ác mộng của em ấy về Kiel bị lũ quái vật bao vây, tôi chỉ có thể mường tượng ra tiến triển tồi tệ nhất mà thôi.
Dĩ nhiên, Kiel được binh lính trong thành canh gác cẩn mật. Tuy vậy, hiệp sĩ hoàng gia với nghĩa vụ bảo vệ Hoàng đế giờ đã được phái đi. Hiện tại ông ta đang rất dễ bị tổn thương hơn bao giờ hết.
Những người gần Kiel chỉ gồm tôi, Leo, và Carlos mà thôi. Những người khác đã đi xa khỏi Kiel trong khi chúng tôi đang nói chuyện ở đây.
Dường như gã Carlos đó đang lên kế hoạch cứu lấy Hoàng đế khỏi lũ quái vật trong khi cố tình ở gần thành phố.
Anh ta là một tên ngốc, nhưng anh ta không nên cho rằng mọi việc sẽ trôi qua êm đẹp.
"Cầu trời cho anh tôi hành xử thông minh..."
Thì thầm với giọng nhỏ, tôi khẩn cầu lên thiên đàng cho người anh trai tôi khôn ngoan hơn.
————————
Mặt đất đang rung chuyển.
Người đầu tiên nhận ra là Elna.
"Đừng nói với ta...cái này là."
"ELNA! CHUYỆN GÌ ĐANG DIỄN RA!?"
Tôi leo xuống lưng con ngựa đang hoảng loạn và hỏi Elna.
Chắc chắn có thứ gì đó đang diễn ra nhưng tôi không nhìn thấy thứ gì cả từ vị trí này. Dù sao thì tôi thậm chí còn không thể dùng ma thuật trước mặt Elna.
Tôi phải dựa dẫm vào cô ấy thôi.
Elna trèo xuống lưng ngựa và ép tai vào mặt đất.
Và rồi cô chậm rãi đứng lên.
"...Một bầy quái vật đang chạy...là [Tsunami]”
"[Tsunami]..?"
“Trong khu vực có nhiều quái vật, đôi khi lũ quái vật cùng nhau di chuyển và tạo nên một bầy lớn...vì chúng ta dồn quá nhiều quái vật lại nên giờ chúng đang cùng nhau chạy trốn, tôi không đoán sai đâu...!"
Tôi hiểu rồi. Câu giải thích đó hợp lý nhất rồi, và có thể dễ dàng giải thích được hiện tượng này.
Việc này chắc chắn tốt hơn cây sáo có thể kiểm soát quái vật. Carlos có lẽ cũng có cách giải thích tương tự.
Tuy nhiên, với tư cách là một mạo hiểm giả, rất kỳ lạ khi lũ quái vật lại cùng nhau chạy trốn trên cùng một hướng. Từ [Tsunami] liên quan đến núi lửa phun trào, bão lớn, và thảm hoạ tự nhiên. Trong trường hợp này, thứ duy nhất có thể sánh ngang với thứ đó chỉ là Elna mà thôi. Sẽ là chuyện khác nếu chúng đang chạy trốn khỏi cô ấy, nhưng tiếng bước chân lại khá gần đây. Không tự nhiên chút nào khi chúng mặc kệ cô ấy.
"Chúng đang hướng về đâu?"
"Với tốc độ này...Tôi nghĩ lũ quái vật sẽ đến Kiel sớm thôi..."
"Lính canh gác ở Kiel có thể chặn chúng chứ?"
"Không thể nào đâu...Chỉ huy Hiệp sỹ đang hộ tống các vương phi từ kinh đô đến đây cho buổi công bố kết quả vào ngày mai. Chỉ có một số lượng nhỏ hiệp sĩ hoàng gia ở bên cạnh Bệ hạ mà thôi...Họ không thể nào chặn chúng được..."
Sẽ ổn thôi nếu Hoàng đế xoay xở trốn thoát được.
Chắc chắn có đủ hiệp sĩ để làm việc đó. Nhưng như thế thì chẳng có nghĩa lý gì cả.
Lễ hội này được tổ chức nhằm xoa dịu sự thất vọng trong dân chúng ở miền đông. Nếu Hoàng đế một mình chạy thoát và bỏ mặc Kiel cho làn sóng quái vật, người dân chắc chắn sẽ thất vọng hơn nữa.
Trong tình huống tệ nhất, các cuộc nổi dậy sẽ nổ ra. Tới mức đó thì người đứng sau Carlos chắc hẳn rất độc ác đây.
Nếu chiến tranh nổ ra thì đó sẽ là cơ hội tốt để nâng cao thanh thế. Dù cho đó là Eric hay Gordon, bọn họ sẽ tận dụng cơ hội để lập công dù có phải bỏ qua sự an toàn của người dân.
Mặc dù họ có nghĩa vụ bảo vệ công dân khi trở thành Hoàng đế....
"Tôi không cho phép gã đó trở thành Hoàng đế..."
"Al?"
"...Elna. Nếu tôi nói cô cứu Kiel, cô có thể làm việc đó chứ?"
"...Dĩ nhiên. Nghĩa vụ của chúng tôi là bảo vệ Bệ hạ và người dân."
"Cô còn không biết chính xác số lượng quái vật. Cô có thể chết đó, cô biết không?"
"Tôi không sợ chết."
"...Mấy người khác cũng thế phải không?"
"Vâng, thưa Hoàng tử! Chúng tôi sẽ bảo vệ Kiel và người dân ngay cả khi cái giá phải trả là mạng sống chúng tôi!"
"Chúng tôi chắc chắn sẽ cứu Kiel!"
Từng cấp dưới của Elna dũng cảm tuyên bố.
Không sợ hãi trước cái chết, đem mạng sống ra đánh cược. Tất cả đều là những lời tôi ghét.
Tôi không muốn nghe những lời tự thỏa mãn bản thân như thế.
"...Thề với tôi một điều, Elna, với thanh kiếm đó của cô."
"Eh...? Cái?"
"Phải sống. Mọi người nữa. Thề rằng các ngươi sẽ sống. Nếu mấy người không thề, ta sẽ không để các ngươi di chuyển dù chỉ là một bước."
"Al..."
Elna thì thầm tên tôi trong kinh ngạc. Cô quỳ xuống trên gối với thanh kiếm cắm vào đất và cán kiếm ngang tầm trán. Các cấp dưới theo đó mà quỳ gối.
"Thần, Elna von Amsberg của đoàn hiệp sĩ hoàng gia, thề trên thanh kiếm của thần, thần sẽ không chết."
Những người khác cũng thề như vậy.
Với việc này, không còn vấn đề nào nữa.
"Giờ, đi thôi! Al! Có rất nhiều quái vật ở đó, nên chúng ta có thể lật ngược tình thế..."
"Không...tôi chỉ là gánh nặng mà thôi. Mọi người hãy đi mà không có ta."
Tôi nói và tháo bỏ vòng tay một cách dứt khoát. Vòng tay không được phép tháo ra, giờ đây tôi đã bị loại vì phạm luật rồi.
"A, Al...?"
"Ah, nó rơi ra rồi. Không thể làm gì nhỉ, tôi hậu đậu quá. Vì nó rơi ra rồi, nên có vẻ như tôi sẽ đi nhậu ở thị trấn gần đây nhỉ."
"Tại sao...chúng ta vẫn còn cơ hội lật ngược tình thế đấy!? TẠI SAO!?"
"Tôi đã bị loại rồi. Đừng lo điều đó nữa. Tôi không bị loại vì mọi người tự ý rời đi. Tôi tự loại mình ra. Thế nên đừng lo gì nữa."
Nếu tôi ra lệnh cho họ để mặc tôi một mình, họ sẽ ngập ngừng mất. Thế nên tôi loại bỏ đi mầm mống ngập ngừng đó.
So với mạng sống của Hoàng đế và người dân Kiel, thứ hạng trong lễ hội chỉ là chuyện cỏn con mà thôi.
"Al...anh đúng là...."
"Nhớ nói với cha tôi. Rằng tôi tự mình làm vỡ chiếc vòng."
Vì Hoàng đế đã ra lệnh, các hiệp sĩ không được phép bỏ mặc hoàng tử, ngay cả khi đó là lệnh của hoàng tử đi nữa.
Thế nên trách nhiệm thuộc về tôi, người đã tháo bỏ chiếc vòng.
Với điều này, những người khác không còn cớ để đổ tội lên đầu các hiệp sĩ. Cơ mà nếu họ cứu được Kiel thì chẳng có vấn đề gì cả. Tôi phải tính đến trường hợp họ thất bại. Nếu thất bại thì trò chơi đổ tội sẽ bắt đầu. Tôi không cho phép điều đó xảy ra được.
Có lẽ đã đoán được ý định của tôi, gương mặt Elna trông như cô sắp khóc vậy.
Những hiệp sĩ khác cũng cúi đầu xuống.
Tới những hiệp sĩ đó, tôi nói.
"Hiệp sĩ, hãy nghe lệnh ta."
"..."
"Cứu lấy Hoàng đế và người dân Kiel. Ta không phiền nếu Kiel thất thủ. Mạng sống người dân là ưu tiên hàng đầu."
"Lệnh của Hoàng tử...chúng thần rất vui lòng chấp thuận."
"Oh và, Christa và Finne cũng ở đó. Họ chắc hẳn đã sợ lắm rồi nên mọi người hãy giúp họ nữa."
"Vâng thưa Hoàng tử. Bản thân thần sẽ làm....Thần sẽ để vài người giúp họ."
Elna đáp với sư hối hận, bất lực, và buồn bã trên mặt.
Các hiệp sĩ cũng như thế.
Trong lúc đó, Sebas xuất hiện từ phía sau tôi mà không gây ra tiếng động nào.
"Hãy để việc hộ tống Hoàng tử lại cho tôi. Xin đừng lo gì cả, mọi người."
"Seba...Tại sao..."
"Tôi chỉ lo lắng cho mạng sống của chủ nhân thôi. Thế nên hãy để ngài ấy lại cho tôi, Elna-sama."
Elna hơi sốc khi được nói rằng cô không cần phải hộ tống. Có lẽ cô đã hiểu nhầm rằng mình thậm chí không được phép bảo vệ tôi. Điều đó không đúng, nhưng tôi không có thời gian để sửa lại hiểu lầm đó.
Tuy nhiên, đúng như mong đợi từ các hiệp sĩ. Họ đều bắt đầu chuẩn bị ngựa.
Và rồi khi họ rời đi, tôi nói lên lời chia tay.
"Các hiệp sĩ của ta, ta để mọi thứ lại cho các ngươi. Chỉ có mọi người mới làm được."
Vào khoảnh khắc nghe được điều đó, đôi mắt Elna bắt đầu ứ nước.
Tuy vậy, cô rút kiếm ra và lau đi nước mắt.
"Hiệp sĩ hoàng gia, Elna von Amsberg chắc chắn sẽ đáp lại mong muốn của Điện hạ! Thần thề trên thanh kiếm và cái tên mình, thần sẽ đánh bại tất cả kẻ thù và cứu Kiel!"
"Yeah, ta để lại mọi thứ cho cô."
Sau đó, Elna và các hiệp sĩ rời đi với tốc độ đáng kinh ngạc.
Tôi cảm thấy họ đã rất nhanh khi tôi đi cùng họ. Nhưng có vẻ như họ vẫn giữ lại nhiều sức lắm.
Khi họ biến mất, tôi gọi người quản gia duy nhất của mình.
"Sebas”
"Thưa ngài”
"Chuẩn bị đi. Kể từ giờ, đã đến lúc hành động trong bí mật rồi."
"Chắc chắn rồi."
Khoác lên chiếc áo choàng đen và mặt nạ bạc quen thuộc, với tư cách là Silver, tôi dịch chuyển khỏi đó.