Sau khi đáp lại người MC bằng một cái phẩy tay phải, Grey quay trở lại phòng chờ. Trên đường đi, cậu chạm mặt với Gargis.
“Chúc mừng nhé, dù sao thì đó cũng là thực lực của cậu mà.”
Gargis nở một nụ cười vô cùng sảng khoái rồi tiếp tục đi lên võ đài. Cảm thấy những lời nói của Gargis có chút không hợp lý, Grey quay lại nhìn theo cậu ta, nhưng Gargis cứ thế đi thẳng và rời khỏi hành lang mà không hề nhìn lại.
Không thể tìm được câu trả lời cho nghi vấn của mình, Grey quyết dịnh để đó và đi vào phòng chờ. Ngay khoảnh khắc cậu đặt chân vào phòng, phía sau lưng chợt vang lên tiếng hò reo ngập trời. Đó chính là những lời chúc mừng cho chiến thắng của Gargis và cậu ta sẽ là người tiếp theo tiến vào trận chung kết. Thật là một kết quả vô cùng chóng vánh.
Grey đang ngồi chờ trong phòng thì Gargis trở lại.
“Làm tốt lắm.”
Grey cũng chia sẻ niềm vui chiến thắng với Gargis. Trông cậu ta có vẻ không chịu bất cứ thương tổn nào, mà từ đầu thì chỉ cần nhìn vào sự chênh lệch về sức mạnh, Grey đã sớm biết rằng Gargis sẽ đánh bại Santana. Nên với kết quả này cậu không có chút thắc mắc nào khác.
“Cậu cũng vậy.”
Gargis đáp lại lời chúc và đưa ra cánh tay trái.
“...Cậu nhận ra từ khi nào?”
Grey ngay lập tức đi thẳng vào vấn đề.
“Ahh, hình dạng đó là để che dấu thân phận của cậu đúng không? Đừng lo, tôi không nghĩ là còn có người thứ hai biết được đâu. Tôi đi đến được kết luận này là do quan sát cách mà cậu di chuyển, bầu không khí mà cậu tỏa ra, và còn cả ma lực nữa.”
“Hahh~ vậy ý cậu là ngay từ đầu cậu đã biết tỏng rồi hả?”
Grey chỉ vào chiếc mặt nạ của mình.
“Có thể xem là như vậy. Nhưng yên tâm đi, tôi không có ý định tiết lộ cho ai khác đâu.”
Gargis đáp lại với một nụ cười như thể phản ánh hết nội tâm của mình.
“Để bù lại thì cậu phải thi đấu thật sự nghiêm túc trong trận chung kết, thế nào?”
“Ahh, được thôi.”
Grey và Gargis cùng giơ nắm đấm ra xác nhận giao kèo.
Sau đó, một người nhân viên vào phòng giải thích về những sự kiện sẽ diễn ra trong ngày hôm sau, cuối cùng bọn họ đường ai nấy đi.
Sau khi dùng bữa tối và trở về nhà trọ, Souta và Diana trở lại phòng của cậu.
“Souta-san, tiền em kiếm được từ cá độ ngày hôm nay nè.”
Diana lấy ra từ trong túi ma thuật một bịch tiền vàng và đặt lên mặt bàn.
“Oyoy, chúng phân thân ghê vậy....”
“Hey-ya, đây là tất cả rồi đó.”
Souta đã đưa cho cô một chút tiền tiêu vặt, thế nhưng bây giờ chúng đã nhân bản vô tính lên gấp hàng trăm lần rồi.
“Chỗ này, là như nào?”
“Thật ra thì ngoài những trận đấu của Souta-san thì em còn đặt cả những trận đấu khác nữa.”
Diana ưỡn ngực ra đầy tự hào.
“Mà có nhiều trận không hề dễ đoán đâu đúng không?”
“Fu~fu~fu~ em đoán không trật phát nào!”
Diana giơ hai ngón tay lên, vô cùng hạnh phúc.
“Cứ mỗi lần thắng cược, em lại dùng chỗ tiền đó để đặt trong trận tiếp theo, và rồi cứ thế lặp lại. Cuối cùng thì em kiếm được nhiêu đây đó.”
“Mấy con bạc nghe em nói vậy chắc cũng phải tái mặt đấy. Thường thì em phải biết điểm dừng chứ?”
“Em tin vào bản thân mình và cứ thế thử thôi.”
Ngay từ đầu, Diana đã nghiêm cứu và thu thập thông tin về những đấu sỹ vô cùng kỹ càng, sau đó lại dõi theo họ nữa.
“Anh không phiền nếu em giữ lại chỗ tiền này đâu. Dù sao cũng là do em kiếm được mà.”
“Không không, ngay từ đầu thì đó là tiền của Souta-san mà. Nên anh hãy nhận lấy chỗ tiền này đi.” (Diana chỉ tận hưởng quá trình sản xuất thôi, còn kết quả thì do Souta xử lý, ~~u know wat I mean~~)
Diana một mực lắc đầu từ chối và đùn đống tiền về phía Souta.
“Vì anh cũng không cần tiền lắm.... vậy thì mình làm thế này đi.”
Souta cầm một túi tiền lên và lấy ra số mà mình đã đưa cho Diana cộng thêm một chút rồi trả lại toàn bộ cho Diana.
“Anh sẽ chỉ lấy lại những gì mình đã bỏ ra, cùng với một chút gọi là lãi. Em cứ thoải mái dùng chỗ còn lại nhé.”
“Hmm, vậy em sẽ tạm thời giữ chỗ này.”
Bất mãn đã hiện rõ trên mặt Diana và cô vô cùng miễn cưỡng cầm lại chỗ tiền. Sau khi đã cất hết vào túi ma thuật cô đứng dậy.
“Vậy em về lại phòng đây. Anh ngủ ngon.”
“Ahh, ngủ ngon.”
Diana đi thẳng ra cửa. Sau khi đã ở bên ngoài, cô ngoái lại nhìn lén vào phòng và nói với Souta.
“Souta-san, hãy cố gắng hết sức vào ngày mai nhé.”
Cô nháy mắt một cái rồi trở về phòng mình.
“Ngày mai có lẽ sẽ là trận đấu gay cấn nhất nhỉ.”
Santana và Tobine, Gargis đã gạ gục cả hai ứng viên cho chức vô địch chỉ trong một đòn, vì thế sức mạnh thực sự của anh ta vẫn chưa được phơi bày. Vừa nghĩ như vậy, Souta vừa kiểm tra trong túi không gian để chuẩn bị những trang bị khác với cái cậu đã dùng trong từ trước tới giờ.
Mãi đến khuya cậu mới có thể hoàn thành mọi công việc.
**
Ngày hôm sau.
Souta vẫn cùng Diana ăn trưa ở cửa hàng như thường lệ. Tất nhiên họ không bao giờ nói cho hai người ở đó về cuộc thi, nhưng có vẻ họ cũng đã tự mình nhận ra được chuyện khác thường khi nhìn vào nét mặt của Souta và Diana, hôm nay món ăn đề xuất của đầu bếp là một món ăn đầy dinh dưỡng giúp cơ thể tràn đầy sức sống.
Sau khi cải trang thành Grey, Souta bước vào phòng chờ trong đấu trường. Tấm mặt nạ và chiếc vòng ngụy trang vẫn được giữ nguyên, nhưng thanh kiếm bên hông và lớp giáp bên dưới áo choàng đã được thay đổi so với lần đối mặt với Reyshaw. Kih cậu đến được căn phòng, nhân viên đã chờ sẵn ở đó. Sau khi xác nhận Grey đã đến, người đó bắt đầu giải thích về sự kiện ngày hôm nay.
“Chúc một ngày tốt lành, tuyển thủ Grey. Giờ tôi sẽ bắt đầu giải thích về ngay hôm nay. Đầu tiên sau khi nhận được hiệu lệnh, hai tuyển thủ Grey và Gargis sẽ đi lên võ đài, dùng hành lang giống với ngày hôm qua. Sau khi hai người đến được trung tâm võ đài, nhà vua sẽ có bài phát biểu ngắn gọn, hãy quay mặt về phia ngài. Sau đó sẽ là phần giới thiệu về hai người, về phong cách thi đấu và một vài thông tin bên lề khác. Cuối cùng hai người sẽ được đưa về điểm xuất phát và trận đấu bắt đầu sau đó... Cậu đã hiểu hết chưa?”
“Ahh, không vấn đề.”
“Vậy, khi đến lúc tôi sẽ ra hiệu cho cậu, từ giờ hãy ngồi đợi trong đây nhé.”
Cùng lúc thì những lời này cũng đang được nói cho Gargis nghe.
Đây là đấu trường nơi sắp diễn ra trận chung kết. 20 phút cho tới giờ G....
----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
T/n: Lên ba số rồi nhé, rít êm ru ~~!