Con phố chính ở đây vô cùng nhộn nhịp, mọi người đều trở nên phấn khích khi nói về cuộc thi sắp tới.
Souta vốn cũng có dự định đi xem thi đấu, nhưng trước đó cậu cần phải tìm được một nơi để hai người ổn định chỗ ở và nhanh chóng xem xét các nhà trọ.
Nhưng sau khi đã xem qua một vài nơi nổi tiếng, vì cuộc thi đang đến rất gần nên họ không thể tìm được một nào còn phòng trống. Cuối cùng sau khi tìm đến một nhà trọ sang trọng, nơi đây vốn thường được dùng bởi giới quý tộc. Mặc dù mức giá không hề thấp chút nào nhưng cũng không hề có giới hạn đối với du hành giả. Nhà trọ cũng cung cấp cả dịch vụ trông giữ xe ngựa và những tiện nghi vô cùng sang chảnh khác như là mỗi phòng đều có một nhà tắm riêng biệt.
Tuy nhiên, điểm đáng chú ý nhất của nhà trọ này đó là nó còn chuẩn bị cả vé xem giải đấu cho tất cả những khách hàng của mình.
Sau khi cất đống hành lý vào phòng, hai người thay sang một bộ đồ thoải mái với một lượng trang bị tối thiểu và bắt đầu thăm quan xung quanh thành phố. Nơi đây hội tụ rất nhiều chủng tộc khác nhau cũng như đủ mọi loại ngành nghề.
Rất nhiều du hành giả và võ sư từ khắp mọi nơi tụ tập về đây để tham dự giải đấu, thậm trí còn có cả những hiệp sĩ nữa. Về phần những người không tham dự giải đấu, với những thương nhân thì đây cũng là một cơ hội cực tốt để tìm kiếm cơ hội làm ăn. Trong suốt thời gian giải đấu diễn ra sẽ có một khu dành riêng cho những sạp hàng, đủ mọi loại người với vô vàn lý do tụ tập lại đây. Kẻ muốn mở cửa hàng, kẻ muốn đầu cơ với mức giá mà lễ hội mang lại.
Souta và Diana đang hướng đến đấu trường nơi mà cuộc thi sẽ diễn ra trong khi thưởng thức những món ăn vặt mua tại các sạp hàng.
Xung quanh đấu trường là những khoảng đất trống và hiện tại nơi nào cũng đầy những con người với trang bị tận răng đang xếp hàng đợi đăng ký tham gia cuộc thi. Cũng có một tấm bảng lớn liệt kê tên của những người sẽ tranh tài, Souta và Diana không hề biết một ai nên cũng không bận tâm lắm.
Có một quầy lễ tân được đặt ở trước cửa đi vào đấu trường, đây chính là nơi người ta đến đăng ký. Cuộc thi được chia thành ba phần, gồm có: đấu đội, đấu quái thú, và cuối cùng là đấu solo. Với phần đấu đội, tên của tổ đội sẽ được hiện trên bảng tin, với phần đấu thú thì là tên của loại quái thú được sử dụng, về phần solo thì đó là tên của người tham dự.
“Souta-san, anh thích phần nào hơn?”
Diana vui vẻ hỏi Souta. Cậu có thể cảm nhận rõ mong muốn của cô được trông thấy cậu tham dự cuộc thi này.
“Anh không thi đâu. Thật ra thì anh vẫn chưa biết mình nên dùng bao nhiêu sức mạnh với một cuộc thi như thế này, đối với trang bị cũng vậy.”
“Đương nhiên là trang bị tốt nhất và Souta-san cũng phải thi đấu thật sự nghiêm túc rồi!”
Trái ngược với câu trả lời hời hợt của Souta, Diana hoàn tiến đến gần cậu với bàn tay nắm chặt thành quyền và cặp mắt sáng lấp lánh.
“B-Bình tĩnh lại em ơi. Dù sao thì anh cũng không tham dự đâu. Trừ khi có lý do bất khả kháng...”
Souta cố gắng ngăn cản Diana không tiến gần hơn nữa đồng thời né tránh vấn đề cuộc thi.
“Oh, hai người cũng muốn tham dự cuộc thi sao?”
Người xen vào giữa cuộc nói chuyện của hai người, mà nếu người ngoài nhìn vào thì rất giống một cặp đôi đang lovey dovey, chính là Gargis.
“Anh là... Gau nhỉ?”
“Err... bạch hổ.”
“Là Gar-gis!”
Gargis đánh vần tên mình, gần như là hét vào mặt hai người kia.
“Đùa thôi mà, tôi nhớ rõ là Gargis mà đúng chưa?”
“Đúng vậy, là đùa thôi. Anh là Gargis-san phải không nhỉ?”
“Hai người này.... tôi thật sự không biết là đùa hay thật nữa...”
Nhìn thấy biểu cảm của Souta và Diana, Gargis ủ rũ.
“Thôi đùa giỡn đi, chúng tôi không có ý định tham dự đâu.”
Lờ đi Diana, người vẫn còn chán nản vì quyết định này, Souta nói với Gargis.
“Thật sao? Thật là không may. Lần đó tôi theo phản xạ lao ra giúp cậu, nhưng thực sự, cậu.... cậu rất mạnh.”
Mặc dù mặt vẫn luôn cười nói, Gargis nhìn Souta với ánh mắt sắc lẹm.
“À thì tôi cũng không rõ nữa. Tôi thật sự không hiểu, dù vậy thì lần này chúng tôi đến đấu trường là để theo dõi cuộc thi. Chúng tôi sẽ cổ vũ cho cậu Gargis.”
Nhận lấy ánh mắt của anh ta, Souta đáp lại với một cái nhún vai mà không hề biến đổi sắc mặt. Diana vẫn còn bất mãn với kết quả này đang giận dỗi phồng má.
“Nếu là đấu thú thì tôi không phiền đâu, vì nếu là vậy thì tôi cũng không phải trực tiếp thi đấu, nhưng không may là tôi chẳng có một con quái đại diện nào cả.”
“Có lý do nào mà cậu muốn che dấu năng lực của mình đến vậy sao.... mà bỏ đi, tôi cũng không muốn xía vào chuyện của cậu. Vẫn còn vài ngày nữa mới hết hạn đăng ký dự thi, tôi hy vọng cậu có thể thay đổi suy nghĩ của mình. Vậy tôi có chuyện cần đi trước đây.”
Nói lời tạm biệt xong, Gargis đi vào bên trong đấu trường.
“Vậy là anh ta thật sự tham dự cuộc thi huh.”
“Có vẻ là như vậy. Trông anh ta cũng khá mạnh, chắc sẽ đạt thứ hạng cao đây.”
“Dù cho Souta-san sẽ trở thành nhà vô địch nếu anh tham gia mà...”
Souta khẽ xoa đầu một Diana đang bất mãn.
“Anh không muốn thu hút quá nhiều sự chú ý, cuộc thi này lại trái ngược với mong muốn đó.”
Diana dần trở nên vui vẻ hơn.
“Geez, nếu thế thì đành chịu thôi. Em tha cho anh lần này.”
Vì Diana đã cảm thấy khá hơn, Souta thu tay trở về.
“Vậy chúng ta có nên đi vòng quanh một chút nữa không?”
Với bầu không khí lễ hội trong khắp thành phố, có rất nhiều sạp hàng được mở ra và chỉ cần nhìn thôi cũng đã đủ để thỏa mãn trí tò mò của họ.
Hai người không chỉ đi xem những sạp hàng mới mở mà còn cả những cửa hàng địa phương nữa, vừa mua sắm vừa thu thập thông tin. Quả đúng như mong đợi từ thủ đô, nơi đây có những lò rèn với những thợ rèn xuất chúng hay những thư viện khổng lồ và nhiều thứ nữa.
Thậm trí họ còn tìm được thông tin về những cửa hàng không nổi tiếng nhưng rất tốt nữa.
Vì thành phố này lớn hơn Taura rất nhiều, khi hai người tìm đủ thông tin cần thiết thì mặt trời cũng đã lặn mất rồi và họ quyết định trở lại nhà trọ.
Sau khi cất bớt những đồ dùng không cần thiết, hai người cùng xuống nhà ăn. Thật đúng như mong đợi từ nhà trọ hàng đầu, không hề có những kẻ bày trò lộn xộn hay ăn nhậu ồn ào, tất cả mọi người đều bình thản tận hưởng bữa tối của mình. Hương vị của món ăn cũng xứng đáng với tốp đầu, thậm trí còn hơn đồ ăn của Gordon nữa. Tất nhiên vì món ăn rất thỏa mãn, nên hai người cũng muốn gọi thêm một phần nữa. Đứng trước bầu không khí nơi đây, họ có chút ngần ngại nhưng rồi cũng quyết định gọi người phục vụ, và anh ta tận tình nhận lấy yêu cầu của họ.
Hơn nữa, để phản hồi cho những lời khen của hai người, vị đầu bếp cũng trực tiếp ra gặp mặt Souta và Diana.
Sau khi tận hưởng bữa tối vô cùng thỏa mãn, hai người trở lại phòng của mình, đầm mình trong bồn tắm rồi ngủ một giấc thật ngon.
Như thể họ đã lường trước được những rắc rối sẽ xảy đến vào ngày hôm sau....