Translator : Arius
*****************************
‘Anh muốn có bao nhiêu
Brother Niubi ?’.
Thấy Li Huailin muốn mua bình thuốc phục hồi, một người chơi ngay lập tức bắt đầu thương vụ kinh doanh của anh ta ngay. Mặc dù rất nhiều người chơi muốn mua thuốc phục hồi nhưng có một sự thật tàn nhẫn rằng không phải người nào cũng có thể kham được, đặc biệt là ở số lượng lớn. Anh ta có rất nhiều bình thuốc phục hồi mà chưa có người nào mua, đồng thời phải đáp ứng đúng chỉ tiêu doanh số bán của Hội trước khi luyện cấp nên thành ra, người này rất lo lắng vì điều đó.
‘Đợi tí để ta tính cái đã’.
Li Huailin nhìn vào chỗ vàng cậu đang sỡ hứu. Hai mươi hai đồng vàng và một ít đồng bạc. Suy nghĩ một hồi lâu, Li Huailin quyết định sẽ để dành vài đồng bạc để phòng thân và sử dụng 22 đồng vàng ấy để mua thuốc, tương đương với 550 bình.
‘Ta muốn mua 550 bình. Cậu có đủ không ?’.
‘Nhiều vậy à ?’.
Mặc dù người chơi kia nghĩ mình có rất nhiều thuốc để bán song, anh ta thật sự cũng chẳng có tới ngần ấy.
‘Tôi chỉ có 6.5 ngăn, tương đương với 65 bình’
Nghe thấy Li Huailin muốn có một số lượng khổng lồ bình thuốc phục hồi, những người chơi khác cũng vội tham gia ngay.
‘Tôi có năm ngăn nè’.
‘Chín ngăn ở đây’.
Khung cảnh dần trở nên náo động nhưng may thay, một người chơi mà thoạt nhìn cũng biết anh ta đến từ một hội lớn bước ra, sử dụng kĩ năng lãnh đạo của mình để thu xếp tình hình.
‘Mọi người hãy tụ họp tất cả các bình thuốc của mình để đếm xem thử có đủ số lượng cần không ?’.
Vì mọi người đều đang vội vã, cố gắng để bán thuốc cho bằng được, họ ngay lập tức ngoan ngoãn tuân lệnh làm theo. Họ cùng nhau đếm tất cả các ngăn mình có được và phân chia ra số tiền cuối cùng mình sẽ có.
Song, một người trông giống lãnh đạo đến gần Li Huailin.
‘Brother Niubi, chúng tôi có 42 ngăn, đó là khoảng 420 bình thuốc. Tại sao không đợi guild của chúng tôi dỡ tất cả những bình thuốc phục hồi đang được đấu giá trên đó xuống ? Chỉ mất năm phút mà thôi’.
Lấy đi bất cứ vật phẩm nào khi vẫn còn đang trong thời gian đấu giá trên sàn sẽ gây ít phí tổn. Thế nhưng, điều đó vẫn tốt hơn nhiều so với việc không thể bán được các bình thuốc ấy. Sau cùng, họ vẫn sẽ có lợi.
Li Huailin suy nghĩ một lúc rồi gật đầu. ‘Được rồi. Ta sẽ đợi’.
Một người chơi đột nhiên nghĩ ra điều gì đó và nhắc nhở thật chân tình.
‘Đúng rồi. Sự chuyển giao 55 ngăn thuốc tương đương với 550 bình, một chiếc túi sẽ không thể nào đựng cho kham. Vậy sao chúng ta không giao dịch ở ngân hàng ?
‘Ngân hàng ?’.
‘Rương chứa của ngân hàng. Anh đã sử dụng nó chưa ? Brother Niubi ?’.
‘Chưa. Nó là cái gì ?’.
‘Ohh..Nó giống thế này’.
Người chơi đó bắt đầu nói chi tiết hơn. Trong ‘Heart of Glory’, một người chơi chỉ có 50 chỗ trống trong túi đồ của họ và một vật phẩm có thể chứa tối đa bao nhiêu đơn vị trong túi. Số lượng cao nhất cho bình thuốc phục hồi HP là 10 như đã nói từ trước đây, nên khi Li Huailin muốn mua tới 55 ngăn, lượng ấy đã vượt quá giới hạn chứa của chiếc túi. Sử dụng rương chứa của Ngân Hàng trong trường hợp này là điều cần thiết.
Trong ‘Heart of Glory’, mỗi người chơi bắt đầu với 50 ô chứa đồ trong rương Ngân Hàng. Vật phẩm được đặt trong rương này sẽ không bị trộm mất hay rơi ra. Nếu bạn muốn mở rộng rương chứa, bạn cần phải chi tiền ra để làm được điều ấy. Mỗi lần mở rộng sẽ cho thêm 10 chỗ chứa, nhưng giá cả sẽ ngày càng cao. Lần đầu tốn một vàng, lần thứ hai tốn tới mười vàng.
Li Huailin gật đầu sau khi nghe lời giải thích.
‘Ta hiểu rồi, đi thôi’.
Với những người chơi theo chân cậu để được nhận tiền, Li Huailin mau chóng đến ngân hàng trong thành phố. Những người chơi đưa bình thuốc phục hồi lên sàn đấu giá cũng nhanh chân gỡ hết xuống rồi đến ngân hàng kịp lúc. Sau khi sử dụng hệ thống giao dịch của ngân hàng, Li Huailin cuối cùng cũng có được 550 bình thuốc phục hồi như cậu hằng mong.
Chàng lãnh đạo, người tạo điều kiện cho cái giao dịch vừa rồi cuối cùng cũng giới thiệu bản thân sau khi nhận 22 đồng vàng.
‘Brother Niubi, tôi là nhân viên tài chính của Snow Lion, IHaveNoMoney’.
*Ho**Ho*…IHaveNoMoney ?’.
‘Hãy thêm nhau vào danh sách bạn. Nếu lần tới, cậu có nhiều thương vụ kinh doanh hơn thì hãy liên lạc với tôi’.
‘Tên của cậu…thật tuyệt vời’.
Sau cùng, Li Huailin không thể cưỡng được thôi thúc, đáp trả lại.
‘Hahahah’.
IHaveNoMoney cười.
‘Toàn guild cứ thường tiền tôi nên tôi quyết định lấy cái tên này. Sau cùng, tôi cũng là một phần của bộ phận tài chính, không cần một cái tên kêu kêu giống như bộ phận chiến đấu’.
Li Huailin cười.
‘Được, hãy giữ liên lạc’.
‘En’.
Nói thế, IHaveNoMoney rời đi cùng toàn bộ người chơi.
Li Huailin đấm tay mình. Nhìn vào chiếc túi đầy ắp bình thuốc phục hồi, cậu cảm thấy hào hứng hẳn ra.
‘Đi nào, hãy để chúng ta cùng nhau thưởng thức thứ chất độc ngọt ngào này thôi’.
Bình thuốc phục hồi : Làm giảm 35 Hp mỗi giây. Thời Hạn : 6s.
‘Một bình nữa’.
Li Huailin muốn uống tiếp thêm một bình thứ hai, nhưng rồi nhận ra mình không thể.
[Thông Báo Từ Hệ Thống] : Bạn cần đợi 28 giây nữa trước khi uống bình thuốc phục hồi tiếp theo.
‘Cái gì ? Có thời gian chờ sao ?’.
Li Huaili dạo đầu thấy sốc, nhưng sau đó lại nhẹ nhõm.
‘May mà mình mua toàn Thuốc Phục Hồi Trung Cấp. Nếu mua loại nhỏ thì chắc mình sẽ chết sớm vì chán chứ chẳng vì độc.
Thuốc phục hồi Hp loại nhỏ chỉ ‘giảm’ được 100 trong khi loại trung ‘giảm’ tới 210. Đứng từ phương diện kinh tế, loại thuốc cỡ tiểu kia sẽ đáng giá hơn nhưng Li Huailin không bận tâm đến việc ấy vào lúc đó. May thay, chính điều này, sau cùng, đã cho phép cậu tránh được rắc rối dù là vô tình.
‘Thời gian nên…’.
[Thông Báo Từ Hệ Thống] : Còn hai giây nữa bạn mới có thể uống bình phục hồi tiếp theo.
‘Tsk…khó chịu quá’.
Li Huailin giờ đây thực rất lo lắng để được chết ngay. Sau khi chiến đấu với cái hệ thống trong 6 phút đồng hồ, cuối cùng, nhân vật của Li Huailin thốt ra một tiếng kêu báo tử được phần mềm lập trình sẵn và chết vì uống thuốc phục hồi.
‘Cái gì, chuyện gì đã xảy ra ?’.
Một người chơi gần đó bị choáng váng. Tại ngân hàng là nơi an toàn nhưng ai đó lại vừa mới chết. Làm sao anh ta không choáng cho được ?’.
Nhìn vào chỗ mà Li Huailin vừa ở tại đó, Anh ta thấy được một ngăn thuốc phục hồi.
‘Cái gì ? Cũng có được vận may thế này à ?’
Người chơi đó ngay lập tức nhặt nó lên. Một ngăn thuốc hồi phục tương đương với 40 bạc. Nhìn trái, ngó phải bằng con tim tội lỗi, anh ta nhận ra chẳng ai để ý mình, và thế là anh ta chuồn lẹ. Nếu người chơi bị chết kia quay trở lại, mọi chuyện sẽ rất tồi tệ.
‘Sh*t’.
Sau khi phục sinh tại điểm lưu, Li Huailin nhận ra mình đã rơi mất một ngăn HP. Chỉ khi đó cậu mới nhớ lại chi tiết rằng người chơi sẽ rơi món gì đó từ túi khi chết. Li Huailin đã chết vô số lần nhưng không có thứ gì trên người ngoài bộ quần áo huyền thoại, không bao giờ rơi ra – bộ quần áo tân thủ, nên thành ra cậu quên hoàn toàn chi tiết này. Vì thế, chính sự bất cẩn đã làm cậu mất đi một ngăn thuốc phục hồi.
Li Huailin vội chạy đến ngân hàng nhưng chỗ thuốc của cậu đã không cánh mà bay rồi./
‘Cái tên đáng kinh tởm nào đã lấy đồ mình’.
Mặc dù tức giận nhưng cậu không có một gợi ý nhỏ nhất cho việc ai cướp đồ mình đi nữa. Thế nên cậu chỉ có thể để cho qua chuyện và đổ lỗi cho bản thân vì đã quá sơ xuất.
Li Huailin nghĩ đến những biện pháp đối phó.
Rương đồ trong ngân hàng đã đầy và cậu có bốn ngăn thuốc phục hồi trên người. Thế nên, Li Huailin chia 40 bình thuốc ra bằng nhau và trữ nó trong mỗi ô trong chiếc túi của mình. Bằng cách này, cậu chỉ có thể rơi ra một bình khi chết. Điều đó có thể chấp nhận được.
Bằng cách này, cậu bước ra khỏi ngân hàng và uống thuốc ở nơi vắng người. Khi đi đến nơi có ít người chơi qua lại, cậu chết thêm lần nữa.
Tốt.
Sau khi phục sinh, Li Huailin phát hiện thấy mình chằng rơi ra gì cả. Có vẻ như vận may của cậu lần này rất tốt, thế rồi cậu tiếp tục lặp lại chu trình này thêm lần nữa.
[Thông Báo Từ Hệ Thống] : Bạn đã đạt cấp 13.
Sau khi chết lần ba, Li Huailin cuối cùng cũng lên cấp. Đáng lẽ ra cậu chỉ cần chết có hai lần nhưng vì dọn hầm ngục với bọn con gái đã làm cậu mất 9% Exp, làm Li Huailin phải chết thêm một lần nữa.
Li Huailin không dừng lại tại đây mà uống thêm nhiều bình phục hồi nữa. Cậu sẽ đi đến một nơi nào đó vắng vẻ trong khi hiệu lực thuốc vẫn còn, chọn chỗ không người để chết. Sau ấy, trình tự này lặp lại liên tục, mỗi chu kì tầm từ 6 – 7 phút.
Cả buổi sáng, Li Huailin đắm chìm trong niềm hạnh phúc được lên cấp. Sau khi chết đi khoảng 30 lần. Li Huailin cuối cùng cũng đạt cấp 15. Cậu đang ở một nơi thật vắng người và đang uống bình thuốc thứ 12, bình thuốc cuối cùng cậu cần để được chết.
‘Hmmm ?’.
Tuy nhiên, đã sau sáu giây mà cái chết ngọt ngào vẫn chưa đến. Nhìn vào thanh Hp của mình, cậu nhận thấy mình vẫn còn tới 40 bình máu, và nó đang phục hồi.
Li Huailin đứng như bị choáng, nhưng nhận ra rằng vì chỉ số của mình tăng mỗi khi lên cấp nên uống 12 bình giờ đây là không đủ. Cần 13 bình.
‘Rắc rối làm sao !!’.
Suy nghĩ đầu tiên của Li Huailin là nhan chóng chạy về ngân hàng để lấy thêm thuốc, nếu không, 12 bình thuốc cậu vừa uống sẽ hoàn toàn phí hoài.
Tuy nhiên, chỉ khi cậu nghĩ thế, một hiện thực đánh trúng cậu. Cậu chỉ nhận ra được điều này lượng adrenaline tìm ra cách thức mới hơn để lên cấp đã tác động được tới Li Huailin, khiến cho cậu suy xét thấu đáo hơn. Tuy nhiên, sự nhận ra này chỉ khiến cậu càng muốn quay trở lại quá khứ để giết chính mình bởi vì mình thực sự quá ngốc khi ấy’.
‘Mình cần uống rất nhiều bình thuốc là bởi vì chỉ số được tăng tới 280%. Vậy nên chẳng lẽ mình không thể đợi thời hạn cái buff đó hết đi xong hẳn uống những bình phục hồi ? Khi ấy thì mình sẽ chỉ cần 3 – 4 bình thôi !! Tại sao đi phí một mớ thuốc thế này ?’.
Như thể cần trút ra hết nỗi xấu hổ của mình, Li Huailin đưa tay che mặt.