Translator : Arius
----------------------------------------------------------------------------------------
Cửa Bắc Thành Phố Godblessed. Vào lúc chiều, một người chơi cấp 13 chỉ với mới bước qua cửa, dự định kiếm tí Exp và ít tiền từ quái vật trên đồng. Mặc dù nơi này, quái vật mạnh hơn nhưng không có nhiều người chơi ở đây. Điều này hợp với nhu cầu và tính cách của người chơi đó, bởi ông không quen với việc KS quái từ người khác. Đây là nơi luyện cấp thông thường của ông.
Với tiếng ‘xào xạc’ từ lá cây rung động, một đòn đẩy thô bạo. Li Huailin xuất hiện. Đây là lần thứ hai cậu nhảy ra từ bụi rậm, sau khi chặn đường người chơi, cậu la lớn ‘Đường này ta xây, cỏ đây ta trồng, nếu muốn qua thì nộp tiền ra’.
‘Cướp ?’. Người đàn ông trạc tuổi tứ tuần cười thẳng thắn : ‘Trẻ thế mà đi học cách ăn trộm rồi sao, chàng trai ? Nếu cậu có nhiều thời gian thế kia, sao không đi giết quái ? Dù ít hơn nhưng chí ít đó cũng là cách kiếm tiền hợp tình hợp lí. Nó tốt hơn nhiều so với việc đi cướp bóc đúng chứ ?’.
‘Tôi cứ thích cướp đó thì sao ?’.
Li Huailin ngay lập tức nhận ra lí lẽ này cũng thực sự quá ngớ ngẩn. Thích đi ăn cướp ? Mọi người sẽ nghĩ cậu là thằng điên thôi. Song, cậu mau chóng chêm vào ‘Tôi cần tiền gấp nên mau mau đưa tiền đây nếu ông biết điều gì là tốt cho mình’.
Lời của Huailin làm người đàn ông bị sốc. Ông nhìn kỹ Huailin và thấy cậu đang vận trong mình bộ quần áo beginner huyền thoại. Thấy thế, ông đột nhiên trầm tư song gật gật đầu như vẻ đã ngộ ra được điều gì.
‘Đúng, quả thực mọi người đều cố gắng chăm chỉ kiếm sống. Chúng ta sau cùng sẽ gặp những giây phút khó khăn trong đời…’.
Người đàn ông lấy ra 20 Silver Coin rồi nói ‘Thế này đi, ta không còn nhiều tiền trên người, ta sẽ cho cậu những đồng bạc này. Mặc dù nó chẳng nhiều nhặn gì’.
‘Hử ?’. Li Huailin há miệng, nhìn chằm chằm vào ông.
‘Dù ta không biết cậu đang gặp chuyện khó khăn gì nhưng gây ra tội ác chỉ để thoát khỏi khó khăn thì không bao giờ là điều đúng đắn cả chàng trai ạ’. Nói rồi, ông đặt tay lên vai Li Huailin vỗ vỗ với tất cả lòng thành và chân tình có thể thấy rõ trên mặt ông. ‘Chàng trai, nghe này, con đường phía trước còn dài…ta hi vọng cậu có thể thấy được lối đi đúng đắn’.
‘Tôi….’. Li Huailin dường như cảm thấy cậu sắp điên đến nơi do vị thánh tốt bụng này.
‘Được rồi. Ta đi đây. Tạm biệt chàng trai’. Ông vỗ tấm vai cậu thêm lần nữa, rồi bước đi, bỏ lại Huailin một mình. Nếu đây là mấy cái anime cậu từng xem, chắc chắn sẽ có có một làn gió thổi qua ngay.
Nhìn vào tấm chân tình của người chơi kia, Li Huailin tất nhiên cũng không vô nhân tính đến đến mức giết ông ta sau khi chuyện thế này xảy ra. Cầm mớ bạc trong tay, cậu không biết nên cười hay khóc nữa.
‘Lẽ nào, mình có tài cướp của ?’.
Đang phân vân thì cậu nghe tiếng bước chân đằng sau. Li Huailin chẳng cần bận tâm kiểm tra là ai, hét lớn lên ‘Cướp đây cướp đây, trai bước qua trái, gái đi qua phải, nằm xuống ngay’.
‘Á…..’.
Một tiếng thét rất dễ thương vang lên. Đó là một người chơi nữ. Li Huailin hơi choáng vì người này. Cô bé rất xinh, trẻ, nhưng chỉ tầm 15-16 tuổi. Xinh đẹp, tinh tế nhưng quan trọng nhất, là rất đáng yêu. Ai nhìn thấy cô bé này chắc chắn sẽ bị cảm giác thôi thúc bản thân muốn xoa đầu cô.
‘AAAAAA. Anh RỂ ƠI !!!!’. Trước khi Li Huailin tiếp tục bài diễn thuyết của mình, cô bé la lớn lên, không giấu nổi vẻ kinh ngạc.
‘Anh rể ?’. Li Huailin choáng váng. ‘Cô bé, anh đây thậm chí còn chưa có vợ. Em nhầm với ai rồi’.
‘Ô.. anh vẫn chưa gặp em mà… anh rể. Em là ScarletDrink, em gái họ của ScarletRain’. Scarlet Drink cười.
Li Huailin ngay lập tức nhớ về bài post có tựa đề ‘Tin sốt, tin nóng hổi’. Mặc dù có nhớ tên những người trong bài post nhưng cậu đâu ngờ mình lại gặp chủ post, mà lại còn gặp rất sớm nữa.
‘Này này…Đừng có mà vô cớ ngẫu nhiên gọi người ta là anh rể. Em biết là anh không hề có quan hệ gì với chị em đúng không ? Gọi anh là anh rể thực sự quá lắm đó’. Li Huailin ngay lập tức, cố gắng sửa cách xưng hô cho cô gái.
‘Anh nói đúng, em biết anh chỉ mới gặp chị em ngày hôm qua thôi. Nhưng anh cũng đã bị mê hoặc bởi nhan sắc tuyệt trần, thứ có thể làm nghiêng nước nghiêng thành luôn đúng hông ? Nếu không thì sao anh lại cố gắng đuổi theo chị em như thế ? Hrmmm Hrmm ! Đừng nghĩ em là con nít mà hông biết à nha. ScarletDrink này đã nhìn thấu anh rồi, đừng diễn kịch nữa’. Cô bé nói, không quên nở nụ cười tinh nghịch.
‘Cái gì mà bị quyến rũ ?’. Li Huailin đang bị vu oan, cái này có thể gây rắc rối nếu không giải quyết cho đúng.
‘Cứ yên tâm đi, anh rể à. Em đã thu thập vài thông tin cho anh rồi đây. Anh là người đầu tiên có hi vọng cao nhất giành được trái tim của chị gái em trong số cả vạn vạn người theo đuổi chỉ đó’. Scarlet Drink làm lơ Li Huailin hoàn toàn bắt đầu một mình tự nói, tự nghe. ‘Chị họ em đã cho anh sờ ngực vào ngày hôm qua, đó là bằng chứng cho lợi thế anh có. Nhỏ giờ, chị ấy chưa bao giờ để ai chạm vào người mình, thậm chí là ở trong game cũng thế luôn. Anh là người đàn ông duy nhất có một, không có hai đã sờ được ngực của chị em đó. Thấy thế nào, rất tuyệt và to đúng không ?’.
‘Ừ..ờ..công nhận nó đúng là như vậy’. Li Huailin vô thức trả lời khi đang nhớ lại cảnh ấy nhưng đột nhiên nhận ra có cái gì đó sai sai. ‘Ể khoan, ai quan tâm là nó to và lớn đến chừng nào kia chứ ? Phiền em nói với chị em là anh không theo đuổi cô ta ? ok ?’.
‘Okay..Hiểu rồi’. ScarletDrink bỗng nhiên đấm chặt một cái tay vào lòng bàn tay bên kia. ‘Em đã thấy kĩ thuật này trong một cuốn sách. Gỉa vờ lạnh lùng để thu hút sự chú ý của phái nữ. Một trong những tuyệt kĩ cao cấp nhất để tán gái. Qủa không hổ danh là anh rể của em ! Thú nhận tình yêu với chị em trước cả vạn vạn người, và bây giờ lại sử dụng chiến thuật cưa cẩm cao cấp như thế. Anh quả thực là người anh rể em ưng thuận.
‘Cái thể loại sách kém lành mạnh gì mà em đang đọc ở tuổi này ? Em có thể nghĩ về mọi thứ một cách bình thường hơn được không ?’. Li Huailin không thể không cãi lại.
‘Ôi ôi…đừng nóng thế anh rể ơi, em là phe của anh mà. ScarletDrink thấy Huailin sắp cáu, cố gắng giải thích. ‘Em không chống đối việc anh theo đuổi chị gái em tí gì cả’. Hơn nữa, em sẽ không nói với chị là anh giờ vờ lạnh lùng để thu hút chỉ đâu ! Cứ yên tâm, anh rể. Em sẽ giúp anh chinh phục được tình yêu đời mình.
‘………’.
‘Anh vì quá xúc động nên không thể nói được gì đúng không nè, anh rể ?’.
‘Tôi…tôi…muốn khóc’. Li Huailin lấy tay đưa lên mặt.
‘Ôi đừng khóc anh rể ơi, anh không cần khóc để thể hiện lòng biết ơn đâu. Dù có giúp, em cũng sẽ chỉ có thể cung cấp cho anh những dữ liệu, thông tin về chị ấy, chị ấy sẽ đi đâu, làm gì. Anh vẫn còn phải nỗ lực cố gắng thật nhiều để chiếm lấy trái tim của chỉ. Anh biết đấy, chị có nhiều người theo lắm luôn.
Một lời khuyên vô cùng chân thành, tốt bụng đến từ ‘cô giáo’ ScarletDrink.
Li Huailin : ‘…….’.
‘Anh rể nè, em đối xử với anh tốt thế, anh nên có cái gì đó đền đáp em chứ he ?’. Sau khi cho đi lời khuyên tình yêu mà thậm chí Huailin cũng chẳng muốn, ScarletDrink bắt đầu nhìn Huailin với đôi mắt đầy kì vọng, mong đợi.
‘Được rồi, nói cho anh biết em muốn gì’. Li Huailin muốn đuổi cô bé này đi ngay. Cậu sợ mình sẽ phát khùng nếu cứ tiếp tục dây dưa.
‘Anh rể có trang bị Cleric hông ? những sách kỹ năng Cleric xịn hay thứ gì đó đại loại vậy ?’. ScarletDrink là Cleric nên cô bé muốn hỏi những thứ ấy.
‘Làm thế quái nào mà anh có được những món ấy ?. Coi đồ anh mặc nè, xem có giống mấy tên giàu có không ?’. Li Huailin khoe ra bộ trang bị Beginner Set huyền thoại. ‘Nếu anh thực sự có tiền, em nghĩ anh sẽ đi ăn cướp thế này hả ?’.
‘Ăn cướp ?. Anh thật sự đi ăn cướp sao anh rể ?’. ScarletDrink sốc nhẹ. Mặc dù cô bé nghe Li Huailin muốn cướp đồ cô lúc nãy, cô bé chỉ tưởng cậu nói đùa. Ai ngờ…
‘Đúng đấy. Kẻ nghèo như anh chỉ có thể đi cướp, sống qua ngày. Anh cho em được cái gì chứ ?’. Li Huailin nhún vai. ‘Anh giờ bận rồi, tự mình đi luyện cấp đi…Tạm..’.
‘Ăn cướp có vẻ vui đó’. Li Huailin chưa kịp nói hết câu, ScarletDrink nhảy vào chêm ngang. Đôi mắt sáng lên lấp lánh, cô bé nói với Li Huailin ‘Nhỏ giờ em chưa từng đi ăn cướp hết trọi à, anh rể ơi, dẫn em đi cướp đi mà’.
‘Anh….’. Li Huailin muốn tát vào mặt mình thật đau về việc đi ăn trộm trước mặt cô bé khó đoán này.
‘Ahihihi. Anh rể và em sẽ trở thành ‘Bộ Đôi Độc Ác’, sẽ có thể cướp thành công bất kì ai, không có ngoài lệ gì’. ScarletDrink bắt đầu nghĩ về tương lại huy hoàng của cô.
‘Này, Drink, nghe anh’. Li Huailin ngay lập tức cố thuyết phục ScarletDrink bỏ ý tưởng đi ăn trộm với cậu. Bởi vì…cậu đâu có dự tính đi trộm đâu !! Tất cả những gì cậu muốn là được chết nhưng Huailin không thể nói như thế. Thế nên, cậu tính phịa ra những bất lợi khi đi ăn trộm, mong thuyết phục cô.
‘Ăn trộm là một nghề đòi hỏi kỹ năng rất cao. Không chỉ cần những kỹ năng liên quan mà thậm chí, có nguy cơ tiềm ẩn nữa đấy’.
‘Đừng lo anh rể à. Em thông minh lắn đó nha. Chỉ cần anh dạy em một lần thôi, em làm được liền’. ScarletDrink trả lời. ‘Và em cũng không sợ nguy hiểm luôn. Nhìn vậy chứ em mạnh lắm, Lv 15 rồi đó. Trong guild chỉ có mỗi hai người cao level hơn em thôi. Đó là chủ guild và chị họ của em’.
‘Kiếp trước mình đã gây nghiệp chướng gì ? Tại sao mình không thể đuổi nhỏ này đi dù cho thế nào đi nữa ?’. Li Huailin có thể cảm thấy cả thế giới đang chống lại cậu.
Quên đi, nếu cô bé này chết một vài lần, nhỏ sẽ hết đi theo cậu chứ gì ?
Được rồi, Li Huailin cảm thấy chán nản. Mới ngày đêm hôm qua, mọi chuyện vẫn ổn. Thế mà bây giờ….
‘Được rồi. Nếu em thực sự muốn học, anh sẽ dạy em nghệ thuật trộm cướp đích thực’. Li Huailin không còn cách nào khác, đành mang cô bé theo cùng.
‘YAY !!! YAY !!’. ScarletDrink mừng rơn.