Tên tôi là Kite. Tôi sinh ra và lớn lên tại làng Lente, nằm ở vùng xa xôi hẻo lánh của Thánh Quốc Felsis. Cha là thợ rèn còn mẹ là lang y. Số dân của làng này trên dưới 1000 người. Tuy nhiên, chúng tôi đang đứng giữa cuộc chiến với Đế Quốc Tollmacia, nằm ở phía Bắc so với nơi đây. Ngôi làng này, nằm sát biên giới hai vương quốc, thường xuyên được quân đội chào hỏi. Nhờ chúng tôi bảo dưỡng kiếm thương cũng như chuẩn bị thuốc men, họ không gặp rắc rối gì trong nhiệm vụ. Tương tự, chúng tôi không gặp vấn đề gì về lương thực và lớn lên đủ ăn đủ mặc.
“Kite! Bay lại nhìn trộm Lilia-san tắm nữa hả!?”
Nắm đấm của cha dọng xuống đầu tôi. Lilia-san mà ông đang nói đến là người phụ nữ chuyển đến cạnh nhà chúng tôi năm ngoái. Chồng cô ấy hình như đã qua đời hai năm trước rồi. Thế nên cô trở thành góa phụ. Cô đang độc thân. Khi nghe từ ‘góa phụ’ hẳn sẽ gây liên tưởng đến một người luống tuổi. Nhưng thật ra Lilia-san lại đẹp đến không ngờ. Cô sở hữu bộ ngực khủng bố và cực kỳ gợi cảm. Chưa kể đôi tay đôi chân nuột nà và vòng eo thon gọn. Tôi nghe kể rằng mẹ từng rất xinh đẹp, nhưng còn hiện giờ thì khó nói lắm… Mà thôi, cứ quên bà ấy đi. Dù sao thì, Lilia-san siêu đẹp, đến nỗi chẳng gã trai bình thường nào mà lại không để mắt đến cô cả. Vậy chẳng phải khao khát muốn nhìn cơ thể khỏa thân của cô ấy là chuyện tất nhiên đối với một cậu trai khỏe mạnh sao?
“Draig-san, xin đừng nghiêm khắc với cậu nhóc quá. Kite-kun đang ở độ tuổi tò mò về phụ nữ mà. Tôi còn thấy mừng là cậu ấy thỏa mãn với cơ thể trần truồng của một bà cô như tôi ấy chứ…”
“Ồ không, Lilia-san. Tôi thành thật xin lỗi. Tôi không rõ thằng bé học được từ ai nhưng nó đã luôn động dục từ khi còn nhỏ rồi…”
Cha nắm và dúi đầu tôi xuống. Lilia-san trông khá bối rối. Năm nay tôi đã 14 tuổi. Muốn nhìn phụ nữ khỏa thân chẳng phải là chuyện rất bình thường sao?
“Nhưng đúng là lạ thật đấy. Ở lứa tuổi Kite-kun thì việc tò mò về con gái cũng chẳng sao. Chỉ riêng Kite-kun, ham muốn của cậu bé có hơi quá mức thì phải…”
“Nó chỉ là một thằng ranh biến thái thôi! Tôi thực sự xin lỗi về chuyện này!”
Cha cúi đầu xuống. Nhưng Lilia-san cười và lại gần tôi. Đôi môi quyến rũ của cô tiến sát bên tai.
“Kite-kun. Nếu muốn nhìn cơ thể phụ nữ thì đừng lén lút, cứ mạnh dạn yêu cầu họ. Hãy nhớ là những hành vi hạ cấp chỉ khiến cháu bị họ khinh bỉ thôi.”
Lilia-san lùi lại sau khi nói vậy. Tôi đã tưởng tượng cái gì vào khoảnh khắc đó à? Một thằng trai khỏe mạnh như các bạn sẽ hiểu mà, nhỉ?
-
-
“Dù thế nào thì dục vọng của Kite là hơi quá. Chẳng biết thằng bé có ổn không?”
“Ừm, anh cũng thấy lo về chuyện đó. Một người đàn ông phải có khao khát tán tỉnh các cô gái và hấp dẫn họ. Nhưng khát vọng của Kite còn vượt xa thế. Ham muốn tình dục của nó rất lớn. Những đứa bình thường chỉ hứng tình một hai lần mỗi tháng. Riêng thằng này thì lại là chuyện hàng ngày. Anh chỉ mong là nó không bị bệnh hay gì…”
À phải, tôi quên nói. Có một sự khác biệt lớn giữa thế giới của tôi và thế giới các bạn. Đó là mức độ “dục vọng của đàn ông”. Ở thế giới các bạn, nếu còn trẻ thì ‘thằng đệ’ sẽ cứng lên mỗi sáng phải không? Nhưng con trai ở thế giới này lại khác. Dục vọng của họ rất thấp. Dường như chỉ cứng lên một hai lần mỗi tháng thôi. Tôi nói ‘dường như’ bởi vì tôi khác biệt. Tôi luôn cứng lên mỗi sáng như các bạn vậy.
“Có khi nào, Kite nhận được phước lành của Nữ thần Ueros? Em cũng biết chuyện đó phải không? Học Viện Hiệp Sĩ Hoàng Gia, Thánh Kỵ Sĩ Paladin và Anh Hùng Chevalier [note12700] được tuyển chọn ở đó. Chẳng phải Lilia-san cũng từng là một Paladin sao?”
“Kite là một Chevalier? Anh đùa chẳng vui chút nào đâu bố nó à. Chevalier phải là người tương thích với Paladin và phải thỏa mãn họ bằng chính sinh mạng của mình. Nếu trở thành một Chevalier thì đó sẽ là điềm tử cho con trai chúng ta đấy! Em không cho phép!”
Tôi đang nghe cuộc đối thoại của cha mẹ từ ngoài cửa phòng. Cha đã dừng câu chuyện lại vì cơn giận của mẹ nên tôi chẳng hiểu gì về chuyện họ vừa nói.
Tối hôm đó, tôi lẻn khỏi nhà và tới thăm Lilia-san. Dựa theo lời Lilia-san, cô ấy hẳn sẽ cho ngắm cơ thể khỏa thân của mình nếu tôi hỏi trực tiếp. Đó là thứ tôi rất mong đợi nhưng hơn cả thế, tôi thấy tò mò về cuộc nói chuyện giữa cha và mẹ. Tôi muốn biết Chevalier và Paladin là gì. Dù có hỏi thì cha sẽ không trả lời nghiêm túc đâu, nhìn ông như vậy là đủ hiểu. Thế nên hỏi Lilia-san, người từng là một Paladin sẽ là lựa chọn tốt nhất. Lilia-san khá bất ngờ trước cuộc ghé thăm của tôi. Nhưng cô gật đầu và cho vào nhà sau khi tôi đề cập đến Chevalier và Paladin. Căn phòng thuộc về người phụ nữ xinh đẹp lớn tuổi hơn tôi trông thật sạch sẽ và còn rất thơm nữa. Vùng dưới của tôi đang nóng dần lên.
“Sự giao hợp giữa đàn ông và đàn bà sẽ nhận được phước lành từ Nữ thần Ueros. Cô đoán là cháu đã biết rồi nhỉ?”
Tôi gật đầu trước câu hỏi của Lilia-san. Tôi nói rằng mình đã biết.
“Umm… nếu cháu không nhầm thì sự giao hợp không đơn thuần chỉ là tạo em bé mà còn là nghi thức dâng hiến tới Nữ thần. Nhờ cuộc giao hợp, đàn ông nhận được vận may còn đàn bà nhận được sức mạnh và sắc đẹp. Rồi khi sinh con, họ sẽ nhận được điềm báo. Họ đặt tên con theo điềm báo ấy… đúng không ạ?”
“Đúng vậy. Đó là lý do đàn ông chỉ có thể động dục mỗi tháng một lần. Nếu họ nhận được vận may thường xuyên thì đó không còn là vận may nữa rồi. Cũng tương tự với phụ nữ. Phước lành của Nữ thần Ueros được ban cho phụ nữ chỉ khi họ giao hợp mới người mà họ đã trao đi trinh tiết của mình. Chính vì thế, có rất nhiều cô gái giữ gìn trinh tiết đến khi kết hôn và không nhiều người bỏ nhau. Đó là vì họ chỉ có thể nhận phước lành với người bạn đời duy nhất… Tuy nhiên, câu chuyện vẫn còn nữa.”
Lilia-san lấy trà và bánh ra. Chúng tôi ngồi đối diện nhau. Cô mặc đồ mỏng tang vì đang là buổi tối. Bộ ngực khủng của cô nảy liên hồi.
“Gọi là phước lành của Nữ thần cơ mà nó cũng không phải thứ quá quyền năng đâu. Dù nói là ‘sức mạnh’, thứ mà hầu hết phụ nữ nhận được giống như ‘sức khỏe’ thì đúng hơn. Nó thường là sức mạnh cho phép họ hồi phục nếu bị sốt khi làm tình. Tuy nhiên, cái gì cũng mang ngoại lệ. Có những người phụ nữ giải phóng thứ sức mạnh cực lớn sau khi làm tình. Họ có thể làm những chuyện như kích hoạt thứ phép thuật được gọi là Thánh Nghiệp hay thậm chí tiêu diệt đội quân của kẻ thù một cách dễ dàng… Cũng có những ngoại lệ đối với đàn ông. Cơn khát dục chỉ đến mỗi tháng một hai lần thay vào đó sẽ là một tuần một lần hoặc ba ngày một lần. Những cá nhân đặc biệt đó được gọi là “Chevalier” và “Paladin”.”
“Umm… tại sao ạ?”
“Nói đơn giản thì, là vì mục đích quân sự. Sức mạnh của các Paladin gây tác động lớn đến kết quả của chiến tranh. Nếu có được nhiều Paladin thì sẽ nắm giữ lợi thế trước các quốc gia khác. Dù vậy, ví dụ cô vừa nêu là thứ cực kỳ ngoại lệ thôi. Phần lớn Paladin chỉ nắm giữ lượng sức mạnh của hai hoặc ba gã trai. Tương tự với đàn ông. Nếu có thể động dục mỗi mười ngày thì sẽ được coi như một ứng cử viên Chevalier.”
“Cháu hiểu lý do của Paladin, nhưng còn đàn ông? Thể loại vận may gì thế ạ…?”
“Ngốc ạ. Làm gì có chuyện thứ sức mạnh siêu nhiên như thế luôn kích hoạt được chứ. Nhiều nhất là một ngày thôi. Chính vì thế Chevalier và Paladin sẽ ra trận cùng nhau. Và đêm trước cuộc chiến họ sẽ làm tình. Cho dù có phải dùng đến chất kích thích đi chăng nữa.”
Biểu cảm của Lilia-san trở nên nghiêm trọng. Tôi liền nhớ đến người chồng đã mất của cô.
“Cô nói chất kích thích, lẽ nào là…”
“Ừ. Một loại thuốc kích dục được sử dụng khi muốn có con… không, là độc dược. Chevalier uống nó và phải làm tình với Paladin của mình. Một hai lần thì không sao. Nhưng càng dùng nhiều thì sinh mạng sẽ càng ngắn đi. Dục vọng cũng chính là sinh lực. Việc uống thứ đó giống như vay mượn sự sống vậy.”
“Sao… sao họ lại đi xa đến thế!”
Tôi tức giận. Thứ đã biến người phụ nữ xinh đẹp này thành một góa phụ là chiến tranh và chính vương quốc đang làm vậy. “Các người xem sinh mạng là cái gì chứ!”. Tôi nghĩ thế đấy. Nhưng Lilia-san lắc đầu.
“Học Viện Hiệp Sĩ Hoàng Gia là trường huấn luyện dành cho Paladin và Chevalier. Chúng ta được cho biết trước khi đăng ký và được phép lựa chọn. Những người tham gia đều đã xác định cả rồi. Đổi lại, chúng ta được trao cho những thứ khác. Đặc biệt là với Chevalier, họ được miễn tất cả chi phí học tập và cuộc đời sẽ được đảm bảo. Lương bổng của họ cao đến mức dân thường không thể nào tưởng tượng nổi. Dù là họ sẽ phải sử dụng sinh mạng của mình như cô vừa nói, có qua có lại mà…….. Cô có được cuộc sống thế này là nhờ vào tài sản để lại của chồng.”
“Nhưng cô không thấy cô đơn sao, Lilia-san? Không đau khổ sao?”
“…Đau lắm chứ.”
Lilia-san rơi nước mắt.
“Cô đã khuyên chồng từ bỏ không biết bao nhiêu lần. Chevalier không thể rời quân đội cho đến cuối đời. Nếu bỏ dở khóa học, họ sẽ phải hoàn trả toàn bộ chi phí học tập cũng như sinh hoạt mà học viện đã cung cấp. Cô đã nói với anh ấy là không sao đâu. Cho dù có phải sống nghèo khổ thì cô vẫn sẽ hạnh phúc miễn là anh được sống…”
Vai Lilia-san run rẩy. Vậy nên, tôi không còn nói được gì nữa. Cuối cùng Lilia-san cũng bình tĩnh lại và nở nụ cười với ánh nhìn tươi tắn.
“Xin lỗi cháu. Quẫn trí thế này….. đúng là không tốt. Cô đã luôn tự nhủ rằng phải tiến về phía trước vậy mà…”
Lilia-san nắm lấy tay tôi. Cô đặt lên ngực mình. Tim tôi đập liên hồi. Vùng dưới tôi nóng rực. Rồi cô hỏi tôi với ánh mắt đầy cảm xúc.
“Nè, cháu vẫn còn phấn khích sao?”
“Cực kỳ… cực kỳ phấn khích ạ.”
“Nữ thần Ueros thật bất công. Đàn ông chỉ động dục mỗi tháng một lần còn đàn bà thì lại không như vậy. Đàn bà sẽ khát tình nếu tất cả điều kiện được đáp ứng.”
“Điều kiện gì ạ?”
“Cảm xúc dao động, tĩnh tâm lại… rồi trước mặt là một giống đực. Không phải đàn ông, là giống đực. Tử cung của giống cái sẽ quặn lên trước giống đực đang động dục như một con chó đấy.”
Lilia-san đứng lên và đến bên tôi. Cô banh hai chân tôi ra và vươn tay tới háng tôi. Thằng nhỏ nóng hừng hực bị kích thích, không kiềm chế được tôi rên lên.
“Aa…cứng quá, cứng quá đi…”
Thân dưới tôi nhanh chóng bị lột ra. Nhìn thằng nhỏ đã cứng dậy, cô hít một hơi kinh ngạc và nuốt nước bọt. Cô chạm vào nó bằng những ngón tay trắng trẻo và thanh mảnh của mình.
“Tuyệt vời… Còn lớn hơn cả của chồng cô… cứng… mạnh mẽ quá~…”
Mặt cô gần đến nỗi hơi thở nóng hổi phả vào thằng nhỏ của tôi. Lilia-san vừa nhìn tôi vừa há miệng ra. Cô liếm một cái trên đầu khấc. Đôi lông mi dài và ánh mắt gợi cảm. Cô trẻ và đẹp đến mức trông chẳng giống đã chạm tuổi 30 chút nào, đến mức tôi không thể kiềm chế thằng nhỏ ngày càng cứng hơn của mình. Cô bắt đầu liếm trọn cục thịt của tôi và còn dùng cả những ngón tay.
“Rất ít khi chồng cô hứng tình khi bọn cô không có nhiệm vụ. Những lúc như vậy anh ấy luôn muốn được làm thế này. Bọn cô không được nhận phước lành của Nữ thần trừ phi làm tình. Anh ấy nói rằng được thỏa mãn dục vọng của bản thân mà không phải làm tình là điều xa xỉ nhất mà anh có được…”
Cô chà xát cặp ngực vào thằng nhỏ của tôi và rồi đưa đầu lên xuống. Thỉnh thoảng cô rời miệng ra và liếm nó. Những khi làm vậy cô đều nhìn lên tôi. Chính xác đến nỗi tôi không diễn tả nổi bằng lời. Xúc cảm được một góa phụ xinh đẹp “chăm sóc” cho cơn dục vọng của mình. Tôi có cảm giác là mình đang ‘sử dụng’ cái miệng mềm mại của Lilia-san như một thứ công cụ vậy.
“Cháu sắp ra rồi sao? Được thôi. Xuất đi. Giải phóng tất cả dục vọng của cháu vào miệng cô đi.”
Cô ấy bú thằng nhỏ của tôi tợn. Không kiềm chế nổi nữa. Đầu tôi trống rỗng ngay khi xuất hết mình. Lilia-san dừng lại và chấp nhận tất cả. Tôi thấy cổ họng cô cử động. Cô đang uống chúng. Khi cuối cùng cũng xong, cô lại đưa đầu lên xuống mà không hề nhả thằng nhỏ của tôi ra. Cô đang hút hết những gì còn sót lại. Cô để lộ vẻ ngây ngất.
“…Đã lâu lắm rồi. Mùi vị của một người đàn ông… Nó đặc hơn và nặng mùi hơn cả của chồng cô… Ế, không thể nào? Tại sao? Tại sao cháu vẫn còn cứng thế?”
Cơn khát dục của tôi chưa biến mất chút nào sau khi nhìn Lilia-san liếm mép. Thay vì vậy tôi còn to hơn cả trước. Lilia-san sốc nhìn tôi, người vẫn chưa hề xuống sức.
“Ka-Kite-kun? Không lẽ, cháu…”
Tôi không quan tâm cô ấy sốc vì cái gì. Tôi chỉ đơn giản là muốn người phụ nữ đang đứng trước mặt mình. Cảm giác như tâm trí tôi đang mụ mẫm dần. Tôi nghe thấy âm thanh bên tai. Tôi nghe thấy giọng nói đến từ sâu thẳm trong cơ thể mình.
(Đ*t cô ấy! Đ*t đến chết! Đ*t đến từng phần cơ thể người đàn bà này! Xả tất cả dục vọng vào người đàn bà này! Đ*t đến khi nào tử cung cô ta tràn ngập và nổ tung!)
“Lilia-san!”
Tôi đẩy mạnh Lilia-san xuống sàn. Đây rõ ràng là hiếp dâm rồi. Tôi lột đồ của cô như đang xé nát chúng. Bộ ngực đầy nhục dục lộ ra, căng tròn mọng nước. Cặp núm hồng hào đã cứng lên. Trái ngược với kích cỡ bộ ngực, đôi núm không to lắm. Màu hồng nhạt của nó gần như trộn lẫn vào làn da trắng ngần. Không kìm nổi nữa, tôi cắn nó. Cặp vú khêu gợi của cô thật mềm, tôi muốn tiếp tục thưởng thức nữa.
“Không được! Cô đã, có chồng… Cơ thể này chỉ thuộc về anh ấy…”
Mặc dù nói thế, Lilia-san lại chẳng hề chống cự. Ngôn từ thì như vậy nhưng cơ thể cô đã sẵn sàng chấp nhận đàn ông rồi. Tôi cởi nút khóa quần đùi của cô. Tôi ngửi thấy mùi đàn bà. Thứ mùi của một cơ thể phụ nữ trưởng thành. Lilia-san không còn kháng cự nữa. Thay vào đó cô tự dạng chân ra. Mặc dù đây là lần đầu tiên, bản năng đàn ông đang mách bảo tôi cách ăn tươi nuốt sống cơ thể đàn bà. Tôi đặt dương vật lên âm vật ẩm ướt của cô và đẩy nó vào sâu đến tận cùng.
“Hyaaaaaa!”
Lilia-san thét lên. Cơ bụng cô run rẩy. Cảm giác như hông tôi sắp hòa quyện vào cơ thể cô trong khoảnh khắc vậy. Quả đúng là phép màu khi tôi chưa xuất ra. Xúc cảm này tuyệt vời đến mức vậy đó. Nó bóp lấy thằng nhỏ của tôi và siết chặt. Nó quằn quại như một sinh vật sống và khiến tôi tan chảy. Cơ thể phụ nữ tuyệt vời đến vậy sao? Tôi liều mạng nhấp hông. Tôi cắn lên cặp đồi nở nang của cô, thứ đang rung lắc theo nhịp hông mình.
“Ngon quá. Phụ nữ ngon đến vậy sao? Lilia-san. Ngon tuyệt vời. Này, cô cũng hiểu mà phải không? Thằng bé của cháu nói rằng cô rất ngon, nó đang rất hạnh phúc đấy.”
Lilia-san rên rỉ sung sướng mỗi lần tôi đâm thằng nhỏ vào trong. Những giọt lệ lăn trên khóe mắt cô.
“Anh yêu… Xin hãy tha thứ cho em…”
Cô ôm lấy đầu tôi và quấn đôi chân quanh hông tôi. Cô ấy muốn nữa từ tôi. Vậy thì không cần phải kìm lại. Thứ mặc cảm tội lỗi từ lý trí nhỏ bé trong tôi đã biến mất. Tôi cứ vậy biến thành một con chó đực đến mùa giao phối mà ngấu nghiến vị ngọt của con cái. Dương vật của tôi đâm vào phần sâu nhất trong cơ thể cô. Việc nhận thức được rằng mình đang hiếp đến tận sâu trong tử cung làm thỏa mãn ham muốn chinh phục cô ấy. Cuối cùng tôi cảm thấy mình sắp lên đỉnh. Lilia-san hơi kháng cự một chút.
“Không được đâu! Cô sẽ… cô sẽ có thai mất thôiiiiiii!”
Tôi chặn họng lại bằng cách khóa môi mình lên môi cô. Tôi không quan tâm. Tôi sẽ lấp đầy tử cung của người phụ nữ này. Tôi sẽ chinh phục từng inch trên cơ thể cô và thấm nhuần nó bằng mùi hương của mình. Tôi đã nghe theo giọng nói từ sâu thẳm bên trong. Tôi xuyên thấu đến tận cùng cơ thể cô và bùng nổ mạnh mẽ vào đó.
“Đừng màaaaaaaaa!”
Dù Lilia-san nói vậy, tấm lưng cô vẫn giật lên theo khoái cảm. Cơn xuất của tôi lấp đầy tử cung cô. Đó là xúc cảm tuyệt vời nhất tôi từng có được. Phải chăng đây chính là cảm giác muốn “chinh phục” một người. Cái cơ thể phụ nữ mà tôi chỉ có thể lén lút nhìn từ xa, giờ đem đến cảm giác thỏa mãn vì “tôi đã hoàn toàn ăn tươi nuốt sống cô ấy”. Nhưng thế này vẫn chưa đủ. Bằng chứng là sự cương cứng vẫn chưa biến mất. Tôi đỡ Lilia-san dậy và chúng tôi kết nối với nhau trong tư thế ngồi ngược thân [note12701] . Lilia-san nhìn tôi.
“Thực ra cháu là ai?”
“Là Kite.”
“Không. Cháu cũng cảm nhận được mà, phải không? Sức mạnh của cô đã tăng lên. Phước lành của Nữ thần đã được ban xuống. Quá sức vô lý. Sao cô có thể nhận được nó từ việc làm tình với người không phải chồng mình…”
“Ai biết… cháu chịu. Điều duy nhất cháu hiểu hiện giờ là…”
Tôi bóp mông Lilia-san. Cô kinh ngạc, rồi một lần nữa, cô đeo lên vẻ mặt của một người phụ nữ.
“Cơn đói của cháu vẫn chưa được lấp đầy.”
Tôi ngấu nghiến Lilia-san đến tận sáng. Tôi xuất vào mặt cô, miệng cô, ngực cô, và tử cung của cô. Cuối cùng cô được lấp đầy trong một màu trắng xóa.
-
-
“Gửi Kite đến Học Viện Hiệp Sĩ?”
Lễ nhập học Học Viện Hiệp Sĩ Hoàng Gia nằm ở vương đô sẽ được tổ chức vào tháng chín. Nghe nói là, những chàng trai trở thành ứng cử viên Chevalier được cho phép đăng ký phải trên 16 tuổi.
“Thằng nhóc này chỉ được học đọc viết và vài kĩ năng tính toán cơ bản tại trường làng thôi. Đột nhiên gửi tới Học Viện Hiệp Sĩ, tôi không nghĩ là nó có thể bắt kịp được việc học đâu!”
“Cô ấy đúng đấy. Tôi thì nghĩ là đã đến lúc truyền dạy nghiệp rèn cho nó rồi. Gần đây chúng tôi nhận được rất nhiều công việc. Lilia-san. Rất tiếc nhưng tôi sẽ dạy Kite thành thợ rèn và nối nghiệp tôi.”
Cha mẹ kinh ngạc trước lời đề nghị của Lilia-san và phản đối. Nhưng Lilia-san không nhượng bộ.
“Kite-kun có đủ phẩm chất để trở thành một Chevalier. Và tài năng của cậu bé là vô song. Là một cựu Paladin tôi xin cam đoan điều đó. Cậu bé được Nữ thần Ueros yêu quý hơn bất kỳ ai. Nếu tận dụng được tài năng, cậu bé nhất định sẽ lưu danh sử sách như một Chevalier vĩ đại.”
“Nhưng nghe nói Chevalier chỉ có thể sống khoảng 10 năm! Ngay cả chồng cô cũng…”
Mẹ đã rơi nước mắt. Cha cũng gật đầu theo. Tôi cũng không thích cái ý tưởng chỉ có thể sống hơn 10 năm đâu. Nhưng Lilia-san bác bỏ.
“Chuyện đó chắc chắn sẽ không xảy ra với cậu bé. Lý do cuộc đời của các Chevalier bị rút ngắn là vì sử dụng thuốc kích dục mỗi ngày trên chiến trường, nơi mà ta không thể biết chuyện gì sẽ xảy ra. Chính nó là thứ bòn rút sinh mệnh của họ. Nhưng cậu bé thì sao? Chẳng cần dựa dẫm vào thuốc, cậu ấy hứng tình mỗi ngày. Tôi chắc chắn là chẳng ai có được thứ sức sống mạnh mẽ hơn cậu bé đâu.”
Tôi thấy xấu hổ khi Lilia-san nói mình “hứng tình mỗi ngày”. Nhưng có vẻ đây là điều phi thường đối với một Chevalier.
“Và cũng chẳng có vấn đề gì với học vấn của cậu ấy cả. Cậu bé mới bước sang tuổi 14… vẫn còn hơn hai năm trước khi nhập học. Cho tới lúc đó tôi sẽ chịu trách nhiệm đào tạo cậu ấy. Và xét cho cùng, tại sao chúng ta không để cậu bé tự quyết định cuộc đời mình? May thay, hiệu trưởng của Học Viện Hiệp Sĩ là người quen của tôi. Tôi đề nghị chúng ta để cho cậu bé chọn lựa sau khi tự mình quan sát vương đô trong vòng hai năm tới.”
Cha ngập ngừng khoanh tay lại. Mẹ thì nhìn cha. Cha hỏi tôi với nét mặt nghiêm túc.
“Tôi vẫn phản đối chuyện này. Nhưng nếu Lilia-san, một cựu Paladin, đã nói vậy thì hẳn Kite có khả năng trở thành một Chevalier. Kite là một người đàn ông. Sớm muộn gì thì cái ngày nó rời khỏi ngôi nhà này cũng sẽ đến. Kite, nói cha nghe bản thân con muốn thế nào?”
“Bố nó…”
Đến tận lúc này tôi thực sự chưa rõ Chevalier là thế nào. Ngoại trừ, được Lilia-san siêu quyến rũ huấn luyện cho là một lời đề nghị siêu hấp dẫn. Từ chối nó là việc tôi không làm nổi.
Từ ngày mai, tôi bắt đầu sống ở nhà Lilia-san. Cha và mẹ không phản đối vì tôi chỉ chuyển đến ngay bên nhà họ. Thay vào đó, cha lại lo cho Lilia-san hơn. Điều ông nói là…
“Nếu thằng ranh biến thái này giở trò gì thì cô cứ thoải mái dần cho nó ra bã.”
Đúng. Làm chứ. Làm cái gì á? Quá rõ ràng còn gì. Không phải kìm nén. Tôi sẽ làm chuyện đó với tất cả khả năng của mình.