Sa Hải II - Sa Mãng Xà Sào

chương 52: c52: 51. đoạn hồi tưởng

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương : Đoạn hồi tưởng một- Giải Vũ Thần

Edit: Thanh Phong Ngân Nguyệt

Beta: Phong Thanh Dương

Tàu hỏa lắc lư đi qua cầu đường sắt, Giải Vũ Thần nhìn điện thoại di động, gửi đi tin nhắn cuối cùng, sau đó ném điện thoại ra ngoài cửa sổ, khoác thêm áo da rồi ngồi dựa vào bàn.

Toa bên cạnh xuất hiện động tĩnh, hiển nhiên đối phương trong nháy mắt đã biết hắn vừa làm gì. Tuy nhiên động tĩnh cũng không phải là hoang mang, kẻ địch của hắn luôn gặp biến cũng không lúng túng, hiện tại nhất định đã tỉnh táo sắp đặt phương án thay thế.

Điều này cũng chứng minh dự đoán của mình, điện thoại di động của mình đã bị khống chế và xâm nhập, vì vậy nó cũng đã vô dụng rồi.

Hai bên âm thầm đánh cờ đã đến loại tình trạng này, hắn chỉ có thể cười khổ, xem ra hai bên đều đã thừa nhận sự tồn tại của đối phương, chỉ là không muốn xung đột chính diện mà thôi.

Có điều sẽ dừng lại ở đây thôi, thời điểm tất cả kế hoạch đều đã hoa lệ triển khai, chút mưu kế của mình bắt đầu, cũng là thời gian toàn bộ khởi động.

Hắn nhớ lại đêm hôm đó, Ngô Tà nói toàn bộ kế hoạch cho hắn, toàn bộ kế hoạch phản kích.

Bốn tháng sau khi trở về từ Mặc Thoát, Ngô Tà dường như mất tích, Giải Vũ Thần biết đó là vì rốt cục Ngô Tà cũng thấy được bóng dáng của kẻ địch.

Từ một cái lưới vô hình thật lớn, dẫn đến chi tiết của tất cả âm mưu bên trong, thế nhưng không thể nào lần theo dấu vết, không thể nào phân tích, thậm chí không thể nào chứng minh nó có tồn tại hay không, đến thật sự thấy được cái bóng của kẻ địch, mặc dù chỉ là một cái bóng, nhưng đối với mấy đời người rơi vào trong vòng xoáy mà nói, từ đến , đã là bước tiến rất lớn.

Giải Vũ Thần không biết Ngô Tà đã làm gì, trong bốn tháng, không ai có thể tìm được hắn. Bốn tháng sau, Ngô Tà xuất hiện, gầy trơ xương, mặt mũi đầy râu ria, cả người hôi hám, tuy nhiên ánh mắt như đã nhập ma, hiện lên ánh sáng có phần điên loạn.

Hắn ở trong nhà Giải Vũ Thần tắm rửa cạo râu, sau đó ngả bài kế hoạch của chính mình.

Đây là một kế hoạch phản kích, là một kế hoạch trả thù, Giải Vũ Thần kinh ngạc với quyết tâm và dũng khí của Ngô Tà, hay có lẽ là oán hận trong lòng hắn.

Khi Ngô Tà thấy được cái bóng của kẻ địch, lập tức nghĩ tới, không ngờ lại là phản kích toàn diện. Không có đàm phán, không có bất kỳ sự thăm dò nào, Ngô Tà nói cho Giải Vũ Thần một kế hoạch phản kích toàn diện không để lại đường lùi.

Làm cho Giải Vũ Thần không thể hiểu được là kế hoạch này quyết tuyệt và ngoan độc không gì sánh được. Hắn cũng có thể tưởng tượng, Ngô Tà không ăn không uống như thế nào, một người ở trong phòng tối không ngừng suy diễn, càng không ngừng mô phỏng, càng không ngừng suy xét, để lập ra kế hoạch quyết tuyệt và ngoan độc này...

Trước kia nội tâm Ngô Tà nhân từ, mềm yếu, bất cứ chuyện gì đều lo người khác sẽ bị tổn thương. Nhưng mà cái kế hoạch này làm hắn thấy được một mặt khác của Ngô Tà.

Các loại chèn ép áp bức tích tụ lại trong nhiều năm qua, đối với cả gia tộc Ngô gia, đối với những người hắn quan tâm, đối với lịch sử của lão Cửu môn, tất cả những gánh nặng đều tích tụ lại trong lòng Ngô Tà, thành một mối thù sâu đậm. Giờ đây một con người khác của hắn hoàn toàn bạo phát, Ngô Tà sẽ báo thù vì tất cả sự khống chế và dằn vặt ba đời nhà mình phải chịu.

Kế hoạch này là một kế hoạch đáng sợ, cái giá phải trả quá lớn.

Tuy nhiên hắn không ngăn cản Ngô Tà, bởi vì Ngô Tà không có lựa chọn nào khác, mà chính hắn cũng không có, trong lòng hắn có tồn tại sự thù hận hay không, trong lòng hắn cũng rõ ràng.

Những bóng ma bao quanh bắt đầu từ khi hắn còn nhỏ, hắn bảo vệ bao nhiêu người, hy sinh bao nhiêu người ứng với những gì nên có được, ít nhiều cũng là ác mộng làm hắn đau lòng mà tỉnh giấc giữa đêm.

Hắn sẽ ủng hộ kế hoạch này, cho dù chuyện hắn cần làm khiến cho chính hắn cũng sợ hãi.

Bỗng có tiếng bước chân đi ra, hắn biết đã đến lúc bắt đầu.

Tin nhắn hắn vừa gửi, chẳng khác nào lời tuyên chiến chính diện. Hai bên sẽ không tiếp tục che che giấu giấu. Cũng là dấu hiệu chúng tỏ, Giải gia chính thức đối địch với những kẻ này.

Trong kế hoạch của Ngô Tà, tất cả năng lực của Giải Vũ Thần có thể kiềm chế được tinh lực của đối phương hay không, cực kỳ quan trọng.

Lúc trước che che giấu giấu, làm cho đối phương nghĩ Giải gia không hề biết rõ tình hình, Giải Vũ Thần cũng phát hiện gia tộc của mình bị thâm nhập, khống chế và giám thị, thế nhưng hắn giống Ngô Tà, chỉ có thể không ngừng lần mò trong lưới, ngay cả đường dây trong lưới cũng không thể chạm vào.

Có lẽ Giải Vũ Thần sẽ càng không ngừng sử dụng các loại mánh khóe, nhưng vẫn tuyệt đối không thể phát hiện, nguồn gốc của tất cả bắt nguồn từ đâu. Nhưng mà bọn họ sai rồi, Giải Vũ Thần rút ra hồ điệp đao trong tay áo, tin nhắn cuối cùng khi nãy được gửi đến tất cả hệ thống cửa hàng của Giải gia.

Đó là tin tức giả, là thông báo hắn đã chết. Chỉ trong bốn ngày , địa bàn của Giải gia nhất định đại loạn. Loài người sẽ lộ rõ bản chất xấu xa khi đứng trước quyền lực.

Năm đó Ngô Tam Tỉnh đã từng dùng chiêu thức này, hắn không giữ lại chút nào để dùng một lần nữa, nhưng mà một lần này là trí mạng.

Không chỉ có Giải gia, mạng lưới này liên lụy tới lợi ích của nhiều người, chỉ cần là người có phần trong đó đều sẽ bị rơi vào vòng xoáy.

Người duy trì trật tự cơ bản, nếu từng bước biến mất, như vậy thì lực lượng ẩn náu phía sau cũng sẽ rơi vào trong vòng xoáy.

Đây là bước đầu tiên, nhưng sẽ đến từ từ.

Giải Vũ Thần ra khỏi toa của mình, có hai người giống như là sinh viên đại học đi về phía hắn, hắn xoay người bước nhanh sang một hướng khác, hai tiểu tử kia cũng lập tức tăng nhanh tốc độ.

Đi vào toa ghế cứng, hắn thấy ba người đi từ trong ra, ánh mắt nhìn hắn cũng tương tự.

Hai tiểu tử kia không giảm tốc độ, trực tiếp đi tới chỗ họ, hồ điệp đao trong tay vạch một vòng tròn.

Đánh thắng được không?

Hắn không biết, đây là kẻ địch cho tới bây giờ hắn cũng chưa từng gặp, không phải là người thường, thật sự giỏi hơn bọn hắn, bất kể là trí lực hay là thân thủ. Nhìn chằm chằm ngón tay những người đó, những ngón tay rất dài.

Hắn nhảy lên, đạp lên ghế trống ở một bên, xoay người muốn từ trên ghế nhảy qua kính chắn gió. Nhưng tốc độ của đối phương nhanh hơn, trước mặt hắn, đối phương khom lưng tránh được hồ điệp đao, đồng thời ngón tay hướng đến xương quai xanh của hắn.

Người trong xe hét lên, trong nháy mắt nắm tay của Giải Vũ Thần bị chặn lại, vặn ngược ra sau. Cơ hồ là đồng thời, hắn giật vai mình ra, khuỷu tay quay một góc lớn đến không thể hiểu được, đánh trở lại.

Đối phương phải tuột tay, Giải Vũ Thần rút về cánh tay trật khớp, hồ điệp đao ở trong tay đảo quanh biến thành trở tay đâm ra. Quả thực như hắn dự đoán, trước khi đao hắn đâm tới, người kia đã di chuyển khỏi vị trí.

Tốc độ phản ứng quá nhanh, tuy nhiên Giải Vũ Thần vẫn cảm giác được rõ ràng, kẻ này không cùng trình độ với Trương Khởi Linh. Hắn đã giao thủ với Trương Khởi Linh, đối phương không có động tác nào mà hắn có thể dự đoán trước được.

Thế nhưng ngay cả như vậy, người này tối thiểu cũng có bản lĩnh hơn hai mươi năm kỹ năng trụ cột, tốc độ phản ứng của hắn làm cho kẻ đó có thể căn cứ tình thế để phán đoán ra phương thức ra đòn, động tác tránh đường đao vừa rồi vô cùng nguy hiểm, đối phương sử dụng loại động tác này, hiển nhiên là tốc độ của hắn làm cho đối phương nghĩ hoàn toàn có thể đối phó.

Hơn nữa đối phương còn không chỉ có một người.

Hắn không thể chạy trốn, nếu như hắn muốn chạy, cũng sẽ không chọn không gian bịt kín như xe lửa. Hắn phải vì kế hoạch cuối cùng, tranh thủ nhiều hơn, loại tranh thủ này đối với chính hắn mà nói là tàn nhẫn.

Khi một chiêu của Giải Vũ Thần thất bại, hắn lùi về giữa thùng xe, người của hai bên cũng không vội tới gần. Tốc độ của xe lửa rất nhanh, cửa sổ hai bên đều đóng kín, hiển nhiên bọn họ tin chắc, Giải Vũ Thần đã không có đường thoát.

Chuyện cần tranh thủ thứ nhất là đem lực chú ý hoàn toàn dẫn tới trên người hắn, để Ngô Tà có đủ thời gian bày cuộc.

Không ai nghĩ tới kẻ điều khiển toàn bộ sau màn là Ngô Tà, người của bọn họ vẫn quen cảm thấy ở thời đại này, người có năng lực bày ra mê cục, chỉ có duy nhất Giải gia Giải thiếu gia.

Nếu các ngươi đã nghĩ như vậy, phải cho các ngươi coi trọng, cho các ngươi biết, các ngươi đem tất cả tinh thần, xuất ra tất cả lực lượng để phòng bị ta, cho dù thế lực của các ngươi như vậy, cũng hoàn toàn không đủ. Giải Vũ Thần nắn lại các đốt ngón tay trật khớp của mình, nhìn người hai bên đang tới gần, bỗng nhiên cười cười.

Cười đến có phần tuyệt vọng, chí ít là một kẻ trong số họ hiểu như vậy, cay đắng hay có lẽ là tuyệt vọng, không thể có ý nghĩa khác.

Vừa lúc đó, ầm ầm một tiếng gào thét, xe lửa đi vào một sơn động, bốn phía tối đen. Ba giây sau khi xe lửa vọt ra từ đầu bên kia, Giải Vũ Thần ở trong toa tàu đã không còn tung tích.

Trên mặt mấy người đều lộ ra vẻ kinh ngạc, bọn họ nhìn quanh bốn phía, có vài người cúi đầu nhìn bên dưới chỗ ngồi, có người tới kiểm tra xem cửa sổ có bị mở ra hay không.

Hành khách người có thể chạy đều đã chạy hết, người trốn dưới bàn cũng bị bọn họ bắt lên kiểm tra một lần.

Bây giờ bọn họ mới thật sự có vẻ mặt ngoài ý muốn.

Một người trong đó cầm di động bắt đầu gọi, những người này nhanh chóng rời khỏi toa xe theo hai hướng, Thật giống như trận đánh nhau vừa rồi chưa từng xảy ra .

Hành khách trong xe ngơ ngác nhìn nhau, tất cả mọi người đều nhìn thấy cảnh này, bọn họ cũng bắt đầu thử tìm trong toa xe.

Người đó đã đi đâu? Bọn họ cũng không có phát hiện gì, Giải Vũ Thần dùng một phương thức không thể hiểu nổi mà biến mất khỏi thế giới này.

Giải Vũ Thần đích thân ra tay, bắt đầu là một mình xuất hiện trên tàu, chỉ lẻ loi một người mà làm chuyện này. Toàn bộ đều có lý do, bởi vì mánh khóe biến mất ngay trong toa xe, chỉ có duy nhất Giải Vũ Thần làm được.

Hắn cố ý không chạy trốn, cố ý bắt đầu xung đột chính diện với những người đó, cố ý để mình rơi vào khốn cảnh bao vây hai mặt, chính là vì ba giây hắc ám này.

Khiêu khích, không biết là có thể chọc giận đối phương hay không, nhưng chí ít loại thái độ này đã truyền đạt lời tuyên chiến.

Ba ngày sau.

Giải Vũ Thần mở mắt, ngồi dậy.

Toa xe lắc lư, đây là một toa chở than, than đắp đống bên cạnh hắn, hắn ngủ giữa hai đống xỉ than ở đáy toa xe, cả người dính toàn than. Cũng may có dự kiến trước, mặc áo da, xử lý khá dễ dàng.

Thùng xe lay động chậm dần, chắc là vào trạm.

Tới chỗ nào đây? Tàu hỏa hắn lựa chọn có mười sáu chuyến, nơi đến hoàn toàn không giống nhau, trạm dừng cộng thêm khả năng đổi chuyến tổng cộng có hơn bốn ngàn cách, nếu hắn đổi chuyến nhiều lần, hầu như có thể xuất hiện ở tất cả ga xe lửa trên toàn quốc.

Đối phương có thể biết cách duy nhất hắn rời khỏi toa xe khi đó là lên một đoàn tàu khác, vùng nông thôn phụ cận đường ray đó trong giờ sẽ càng lúc càng nguy hiểm, đi tới nơi nào có người cũng dễ lưu lại dấu vết.

Đối phương nhất định sẽ dự đoán hắn đổi chuyến, đây là ý nghĩ cơ bản, nhưng hắn không đổi chuyến. Hắn tin tưởng cho dù mình có bị phát hiện cũng có biện pháp chạy trốn.

Tàu hỏa dừng lại, hắn kéo cửa ra, không khí lạnh lẽo tràn vào, rất lạnh. Hắn quấn chặt áo da, nhảy xuống khỏi tàu, thấy bãi phi lao hai bên, thầm nghĩ đã đến vùng Đông Bắc rồi sao?

Chung quanh không người, đây là một trạm vận chuyển hàng hóa, có người đang dỡ than ở phía trước. Hắn đi ra ngoài, nhổ nước bọt, đi tới quầy bán quà vặt ở sân ga mua một gói thuốc lá. Ngồi xe ba bánh đi trấn trên, hắn tìm một cửa hàng điện thoại, mua một cái di động.

Trong lúc mua áo lông, hắn đặt giờ gửi một tin nhắn app, cầm điện thoại đặt lên cửa sổ thông khí của nhà vệ sinh.

Quay về đến ga xe, hắn mua một vé tàu hỏa, lại bắt đầu một đoạn hành trình khác.

Bảy giờ sau, đến giờ tin nhắn App được khởi động, một tin nhắn ngắn tự động gửi đi.

NGUỒN :

Truyện Chữ Hay