Khốc O cũng đã suy nghĩ kỹ càng rồi, đứa nhỏ đối với tra A mà nói, có lẽ ngay từ đầu đã không được hắn chấp nhận. Nhưng nếu đã có rồi, là một phần huyết mạch trong gia đình tra A, tra A cũng sẽ coi trọng nó thôi, hắn chỉ là không muốn cũng không cần tên Omega là mình thôi.
Hôm trước y nói không thích ăn trứng, đầu bếp trong nhà khuyên nhủ nói là tốt cho đứa nhỏ. Trong bữa ăn ngày hôm nay lại vẫn có trứng, khốc O cảm thấy lòng mình trầm hẳn xuống, thế nhưng y ép buộc bản thân phải ngồi xuống bàn, yên tĩnh mà bắt đầu ăn.
Vì tốt cho đứa nhỏ, đây chính là mong muốn của tra A.
Nếu như y sớm biết như vậy, cần gì phải tốn thời gian, không bằng trước đó y phá thai luôn cho rồi.
Nhưng bây giờ có hối hận cũng không kịp nữa, cũng chỉ còn chưa đến một tháng nữa thôi, tùy ý đi. Y ăn quả trứng kia, trầm mặc mà bi thương.
Tra A chợt phát hiện có gì đó không đúng, giơ tay ra nắm lấy tay y: Đầu bếp đâu? Đầu bếp! Không phải đã nói là thiếu phu nhân không ăn cái này sao? Mau bưng xuống.
Tra A nhìn bộ dáng lạnh lùng của khốc O, trong lòng đột nhiên cảm thấy rất buồn bực, haizzz, hắn thực sự là không biết đến tột cùng là các Omega đang suy nghĩ gì, nếu đòi tiền hắn sẽ ngay lập tức đưa tiền mà, y còn muốn như thế nào nữa chứ.