'Yosh. Tao với mày cùng mạnh lên nào'
Cậu có một kế hoạch đơn giản. Chạy vòng vòng, gặp con nào giết con đó. Cậu có kinh nghiệm, con thằn lằn ăn thịt quái để mạnh lên.
Dù cậu không có giới hạn kinh nghiệm, nhưng bao tử con thằn lằn thì có. Cậu không thể cứ gặp là giết, mà phải để chúng phát triển. Cậu quyết định chỉ giết những con cấp trung, gặp cấp cao thì chạy.
Nhìn vào cái bản đồ lớn ở trong căn cứ, cậu biết được mình nên đi đâu. Phía tây là nơi Nhật bản đóng quân cậu đã đi, phía nam là phía ngôi làng cậu cũng vừa đi, phía bắc thì là nơi các nước châu Âu đóng quân, có vẻ nguy hiểm. Chỉ còn lại phía đông.
Cậu bế con thằn lằn lên và để lên đầu. Nếu để trên vai thì nó sẽ không tự bám như Hikki được vì còn quá yếu.
Cậu nhảy ra ngoài với tốc độ vừa phải. Cậu chạy là vì nó nhanh, nhưng vì phải giảm tốc độc nên cậu dùng hai tấm thảm bay để di chuyển. Một tấm để ngồi và một tấm để che nắng.
'Cứ như đi du lịch nhỉ'
Cậu đang cực kì thư giãn trong cái bóng, không như những người khác phải luôn đề phòng khi đi săn. Thường thì trong sa mạc không hề có bóng râm, thức ăn nước uống dư thừa, phương tiện di chuyển nhẹ nhàng, mà lại có những con quái vật có thể lao lên từ dưới đất bất cứ lúc nào.
Ryou dễ dàng xử lí hết các vẫn đề đó mà không cần bận tâm đến. Đối với cậu, sa mạc cũng như thành phố. Điểm tích cực là nó có ít người hơn, và tiêu cực là nó hơi chói một chút.
'Con mồi đầu tiên'
Sau một tiếng rưỡi nằm nghỉ, Ryou đã phát hiện được một con ếch cấp trung. Những loài ở sa mạc chủ yếu tìm con mồi bằng âm thanh chúng tạo ra khi di chuyển. Chui xuống đất thì thấy gì mà nhìn? Chỉ có Ryou được hưởng đặc quyền đó. Cậu không hề chạm mặt cát, vì thế nên không có một âm thanh nào phát ra, cậu không thể bị phát hiện.
Đây hoàn toàn là cuộc săn một chiều khi con mồi không thế thấy hay phản kháng. Trừ khi một con cấp cao nhắm vào cậu, nhưng trước khi nó phát hiện ra thì cậu đã lẻn đi mất rồi.
Ryou nhảy khỏi thảm bay và chém một đường tới con ếch. Nếu cậu ở trên mặt đất chém xuống cát, Nhát chém bóng tối sẽ bị cát chặn. Nhưng nếu cậu ở trong cát nó nó sẽ bay như trong không khí.
Con ếch kịp thời né đòn chí mạng nhưng vẫn bị đứt một chi trước. Độ cơ động trong cát của nó giảm đi đáng kể. Thế nên nó chạy lên trên, nơi hai chi sau của nó có thể phát huy sức mạnh.
Những cậu đã thành công giết nó trước lúc đó. Con ếch không có sự cơ động, không có tốc độ, không có giáp. Nó không thể nào làm được gì trong hoàn cảnh này.
'Thậm chí còn không hiện thông báo'
Ryou không thế đánh giá chính xác sức mạnh của một con quái, nên cậu khômg biết con ếch còn chưa đến level của cậu. Cậu chỉ có thể nhìn hình dạng và kích thước mà đoán mò.
Dù không được level nào, nhưng khởi đầu thế này cũng không tệ. Tìm một con quái cấp trung không hề dễ.
Cậu chặt chân con ếch đem lên nướng. Vì con ếch khá to nên chỉ một cái chân có thể đủ cho cậu và con thằn lằn cát ăn, phần còn lại để nuôi bọn quái trong sa mạc.
Sau khi thưởng thức xong thịt con ếch, con thằn lằn cát cũng lớn lên bằng Hikki lúc đầu, nhưng so với kích thước của một con trưởng thành thì vẫn còn cách xa.
Từ đó đến tận tối, cậu không có thu hoạch gì khác. Cậu chán nản rãi bẫy xung quanh rồi nằm ngủ trên thảm. Vì ban đêm là lúc bọn quái bò lên mặt cát nên cũng là lúc nguy hiểm nhất (đối với người khác), nên cậu cũng cẩn thận một chút.
____________________________
Ryou tỉnh dậy khi nghe một tiếng gió rít. Âm thanh rất lớn, và có vẻ ngày càng gần cậu. Cậu quay mặt về phía mà cậu nghĩ là phía âm thanh phát ra.
Trời vẫn tối, không một gợn mây. Trước phía cậu nhìn khoảng một cây số là một con rắn khổng lồ cấp cao. Nó rất dài, thân nó có bán kính ít nhất cũng một mét.
Nhưng nó không phải là thứ đang phát ra âm thanh.
BÙM!!!
Trước khi cậu kịp nhìn thấy gì, tiếng rít dừng lại và nơi con rắn ở lúc nãy hóa thành một màn sương cát và máu. Dư chấn của nó quét qua Ryou và làm cậu mất thăng bằng một lúc.
Một vài giây sau cát rơi xuống hết, cậu mới thấy được toàn cảnh. Ở đó là thân xác con rắn với hai phần tách biệt, phần đầu vẫn còn nghoe nguẩy.
'Mày là kền kền chứ có phải đại bàng đâu...'
Kẻ vừa làm con rắn lâm vào tình trạng này không khó để nhận ra. Đó là con kền kền mấy tuần trước bay ngang qua căn cứ Vô diện.
Nhìn nó không giống một con kền kền cho lắm, nhưng vẫn có nét giống. Nó có cổ dài hone chim bình thường, cái mỏ đen và bộ lông nâu.
'Cho tao xin ít máu'
Cậu chuẩn bị lẻn lại gần và "xin" một ít máu. Nhưng cảnh tượng sau đó đã làm cậu đổi ý.
Con rắn dùng chút sức lực còn lại cắn vào cánh con kền kền. Lông con kền kền không chỉ chặn được nhát cắn mà còn đâm ngược lại miệng con rắn, làm nó chết hẳn.
'... Chạy trước đã máu tính sau'
Rồi cậu cất thảm vào và đem theo con thằn lằn cát chui xuống cát chạy thẳng về phía đông.