-"Vâng chúng tôi có đá quí, nhưng chỉ quí với con người thôi. Với chúng tôi thì không hề có tác dụng gì cả (Ryou)
- Cho ta hết được không? (Ryou)
- Những viên thường thì được thôi, nhưng những viên đặc biệt thì ngài có thể trao đổi được không? (Rùa)
- Đặc biệt? Trao đổi gì đây? (Ryou)
- Hạt giống và thức ăn (Rùa)
- À tao đang tính cho bọn mày thức ăn miễn phí mà (Ryou)
- Vậy mời ngài đi lối này (Rùa)
Ryou, Hikki, và Yuri đi theo con rùa. Nó dẫn mọi người đến một cái hang có đường kính bằng đường đi trong tổ bọn kiến, và bên trong tối thui.
- Mấy người nhìn được à? (Ryou)
- Chúng tôi "nhìn" bằng nước (cả ba)
'Sao mình không có cái kĩ năng đó nhỉ? Bất công!'
Cậu thầm rủa ông trời, trong trường hợp này là Chúa, không cho cậu kĩ năng "Nhìn bằng nước" gì gì đó khi cậu trở thành Kẻ thống trị Sông Vil. Nhưng cũng may là cậu có thể "nhìn trong bóng tối", và dù không thì cậu vẫn có Cảm nhận bóng để "nhìn".
- Đến nơi rồi (Rùa)
Trước mặt họ là một bãi đá quí khá nhỏ so với những gì Ryou tưởng tượng. Và đa số trong đó là nhưng viên thô, chưa được mài giũa kĩ lưỡng.
- Ít vậy? (Ryou)
- Nhiêu đây cũng phải gần trăm viên đó! Nếu mài nhẵn thì còn hơn cả một gia tài! (Yuri)
- Nhưng tôi tưởng tượng nó phải cỡ một núi cơ (Ryou)
- ... Đây vẫn là Trái đất thôi. Đào đâu ra được một núi? (Yuri)
- Ừ nhỉ... Còn mấy viên đặc biệt thì sao? (Ryou)
- Đây ạ! (Rùa)
Con rùa lựa ra ba viên đưa cho Ryou. Một viên đỏ, một viên tím, và một viên đá cuội.
- Có gì đặc biệt? (Ryou)
- Chúng là đá ma thuật đấy! Viên đỏ thì hệ hỏa, viên tím thì hệ pha chế (độc/dược phẩm), viên kìa thì... tôi không biết. Nhưng chắc chắn chúng đều có giá cao, và chỉ mới có vài viên được phát hiện thôi (Yuri)
Cậu lấy từng viên xem xét và bỏ vào túi. Hiện tại thì cậu chưa cần cả ba viên này, vì chúng không cùng hệ với cậu.
'Hắc ám = độc = pha chế?'
Nhưng nếu sau này cậu có hệ độc thì sẽ sử dụng viên màu tím.
- Cấp? Cách sử dụng? (Ryou)
- Thường thì đá ma thuật không có cấp. Còn sử dụng thì có thể dùng để làm trang bị, làm thuốc, tăng sức mạnh ma thuật cùng hệ,... Còn những viên đặc biệt hơn thì có cách dùng riêng (Yuri)
Đến giờ cậu thấy đem Yuri theo cũng khá có ích.
- Ngày mai sẽ có người đem đồ ăn đến. Còn hạt giống thì để tao tìm sau (Ryou)
Cậu đi ra ngoài và chạy về nhà. Yuri và Hikki cũng đi theo cậu. Lần này, cậu không cần giảm tốc Yuri vẫn theo kịp.
'Lạ nhỉ?'
Cậu cảm giác có gì đó sai sai. Nhưng cậu bỏ qua nó và ngáp một cái.
Mặt trời đã lú lên, Ryou cũng đã tới nhà. Cậu bước ngay vào trong ngủ và để lại Hikki với Yuri ở ngoài.
- ...Có cần tôi lấy chăn không? (Hikki)
Hikki hỏi thật lòng, nhưng Yuri lại nghĩ đó là một trò đùa. Cô cười mỉm và đáp lại.
- Thôi tôi đi bộ về. Ở lại đây cũng không được gì cả, và tôi mệt lắm rồi (Yuri)
______________________________
Chiều đến, Ryou thức dậy.
Cậu phải nhanh chóng tìm 'rủi', vì có thể những viên đá kia là 'may'. Và để tìm 'rủi', nơi dễ nhất là nơi nguy hiểm nhất. Và trong đầu cậu hiện giờ chỉ có một nơi nguy hiểm.
'Biển'
Hiện tại biển là môi trường duy nhất con người chưa định cư được trên Trái đất này.
Đó cũng là nơi có những loài động vật lớn nhất, và đa dạng nhất. Chúng tiến hóa thì sẽ cực kì mạnh, tuy có thể không lên bờ được. Cậu nghĩ vậy.
Cậu kêu mấy con cá lên và nói chúng nó mang đồ ăn lên thượng nguồn.
Cậu không cần mang theo Hikki nữa, mà tự chạy ra đó luôn. Cậu đã nhớ đường từ khi đi xử lí bọn chống đối rồi.
Đến cửa sông, không khí, à nhầm nước, ở trong sông và biển khác hẳn nhau. Nước ở trong sông Vil thì tươi mát, khá trong, và có một ít mùi máu. Nước ngoài biển thì khá ấm, hơi đục và nồng nặc mùi máu.
Một nơi lớn hơn, nhiều sinh vật hơn, nhiều kẻ mạnh hơn, và không có trật tự. Nói cách khác, là một chiến trường đẫm máu hơn. Không còn kẻ săn mồi và con mồi. Những sinh vật không còn giết chỉ khi chúng thấy đói.
Chỉ là một chiến trường. Một chiến trường mà chỉ kẻ mạnh và kẻ nhát gan mới sống sót.
Nói cho ngầu vậy thôi chứ mấy chuyện đó là ở trong lòng đại dương, không có ở đây :)).
Quái Ryou thấy chỉ toàn level trở xuống. Tất cả những gì cậu thấy ở đây là một đàn cá level , một con rùa level , và một con lươn level .
'Cũng đúng thôi. Gần bờ mà mong chờ cái gì'
Cậu chém đôi con lươn, và xiên con rùa từ đầu đến đít.
'Uổng nhỉ'
Cậu đem hai cái xác vào lại trong sông, và đưa cho một con cá bảo nó đem về. Cậu lại đi ra cửa sông.
Nhưng lần này cậu không thấy một sinh vật nào hết. Dù có đánh nhau đến cỡ nào thì cũng phải có vài con cá nhỏ bơi qua bơi lại chứ? Và bầy level đâu rồi?
Cậu vừa chạy vừa ngó quanh. Ba phút sau, cậu đã hoàn thành một vòng chạy và quay trở lại cửa sông mà không gặp một con quái nào cả.
Bỗng dưng từ dưới cát nổi lên một con cá mập. Nó dài tận mét.
Nó cách cậu khoảng một trăm rưỡi mét, và chỉ trong vài giây khoảng cách đó giảm còn mét. Không hể có đà mà bơi với vận tốc đó thì quá kinh.
Nó há miệng ra, định cạp cho cậu một phát trên đường lao tới.