Running Away From The Hero!

5-4

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chap này là mình xin từ trans cũ .

-------------------------------------------------------

Chuyện của bọn họ:

[1] Ria El Nermia

“Chúng tôi, trường Arucia, được tài trợ bởi các gia đình quý tộc của đế quốc, và mọi vũ khí cho việc tập luyện của chúng tôi có thể mua rẻ hơn giá thị trường. Các giáo viên là các hiệp sĩ nổi tiếng, và họ luôn cố hết sức truyền đạt tri thức cho học sinh! Kiếm thuật là môn học tuyệt vời để đạt được thành tựu vĩ đại. Và vì thế chúng tôi cần những học sinh tràn đầy nhiệt huyết và tài năng!”

Ông giáo sư khổng lồ mạnh mẽ hét lên bài phát biểu.Mấy ông giáo sư nói nghe rất hấp dẫn, nhưng sau khi biết mấy ổng nói cùng một thứ y nhau, thì mọi thứ trở nên buồn chán.

Tôi muốn trốn khỏi đây để đi đọc sách, nhưng chú tôi lại có vẻ hứng thú với mấy bài phát biểu ấy, làm tôi không trốn được.

_Đây là tra tấn tinh thần sao? Ta từng thấy vài ác quỷ ở địa ngục làm nạn nhân điên loạn bằng cách lặp đi lặp lại một thứ liên tục. Nó y như thế này.”

[Im đi.]

Lý do duy nhất tôi còn tỉnh táo là vì Sutr, ác quỷ ký kết của tôi. Gã khổng lồ đã hủy diệt cả 1 huyền thoại, và là một ma vương… nhờ huấn luyện… không nhờ thầy giúp mà nó thành nô lệ của tôi.

Tôi từng nghĩ ác ma là những sinh vật đáng sợ, hùng mạnh, vĩ đại nhưng nhờ ơn Sutr, tôi đang bắt đầu coi chúng giống mấy bà tám.

_Tôi mong khán đài sẽ ồn lên, chứ im lặng thế này làm dễ nghe mấy tên kia nói quá.

[Đồng ý.]

Sau khi giáo sư Arucia nói xong là tới lượt Marcia.

“Chúng tôi, trường Marcis, được tài trợ bởi tháp đồng hồ, và mọi nguyên liệu cho việc thực nghiệm của chúng tôi có thể mua rẻ hơn giá thị trường. Các giáo viên được tuyển lựa từ các tháp ma pháp khắp đế quốc, và họ luôn cố hết sức truyền đạt tri thức cho học sinh! Ma thuật là môn học uyên thâm để đạt được thành tựu vĩ đại. Và vì thế chúng tôi cần những học sinh tràn đầy nhiệt huyết và tài năng!”

…Sự lặp lại cứ tiếp tục không ngừng.

_...Ta nghĩ đây là trường khác mà? Tại sao vẫn là cùng một bài phát biểu vậy?

[Có lẽ đây đúng là tra tấn tinh thần.]

Học sinh ở đây đa phần sẽ vào ngôi trường mà gia đình họ nhiều đời học, nên chả có lý do gì để ngồi đây nghe cả. Nhưng mà hầu hết người ở đây đều đủ điểm để học ở trường họ muốn, họ cũng giỏi để điểm để học ở trường khác.

Nhiều người chỉ tập trung học một môn thay vì tất cả các môn.

Lý do là cái kiểm tra đầu vào của 4 trường lạ quá. Các bài thi có cái gọi là giới hạn điểm. Nên nếu ta có điểm tràn ở bài này thì điểm sẽ được chuyển qua cho môn khác. Nên nếu ta làm bài thi ma thuật quá tốt, nhưng 0 điểm bài thi triệu hồi, ta vẫn nhập học Yugrasia được.

À, hiển nhiên tôi là tràn điểm ở tất cả bài thi rồi. Tôi hồi xưa thì kiếm thuật và triệu hồi hơi dở chút, nhưng sau 3 năm qua thì đã khác.

[Tôi đã học được rất nhiều…]

_Còn ta thì mất rất nhiều.

Nhờ thế tôi không thấy có lý do cho tôi tới trường. Tôi phải học ở trong trường ít nhất 3 năm, nhưng không thấy ích lợi gì.

Khi tôi về nhà, cha mẹ khóc lóc dữ dội, và xin lỗi cho những gì họ làm. Họ hứa sẽ cho tôi cuộc sống của một đứa trẻ bình thường, và gửi tôi tới đây…

Vì thế, tôi thề sẽ cố sống thật tốt. Vì cha mẹ.

“Tiếp theo là giáo sư Nicerwin từ Yugrasia sẽ có một bài phát biểu ngắn cho các học sinh.”

Nicerwin Ein. Cái tên đó thu hút sự chú ý của tôi ngay.

Ông ta được kính trọng bởi cả tháp ma pháp và hiệu hội triệu hồi, không có mấy người từng được thấy ông ta.

Có hàng đống giả thuyết về ông ta. Một vài nói ông sinh ra đã ốm yếu bệnh tật và được elves nuôi dưỡng, người khác lại bảo đó không phải là một người mà là một nhóm học giả. Có người còn cho ông là tiên tri được Thần cử xuống. Người đàn ông này bị che phủ trong sự huyền bí.

Kiến thức và học thuyết của ông ta thu hút sự chú ý các tháp ma thuật. Giờ khi tôi thấy người trên sân khấu, tôi cực kỳ kinh ngạc.

_Là tên khốn đó!

“Thầy!?”

Sự kinh ngạc của tôi làm chú tôi chú ý. Nhưng tất cả biến mất sau khi giáo sư mở miệng.

“Tôi không nghĩ sẽ có nhiều người muốn vào Yugrasia.”

[Không phải là ông ấy đâu.]

_Cái quái? Trông y chang mà!

Không. Nicerwin trông giống thầy nhưng không phải. Không đời nào thầy có thể cười như thế. Cách hành xử của Nicerwin hoàn toàn khác với ổng.

[Chỉ trông tương tự thôi.]

_Không… là hắn đó? Y chang luôn mà

[Họ khác nhau. Cả cách nói lẫn điệu bộ. Giọng nghe cũng khác. Hơn nữa sao thầy lại tới thủ đô trong khi đang bị công chúa truy đuổi. Và còn thông tin về thầy đã chạy sang nước khác gần đây nữa.]

_Nhưng cái gương mặt đó..

[Ngươi có tưởng tượng được ông ta cười như thế không?]

_Không…

Khi tôi đã tìm ra kết luận thì một người đứng lên và hét lớn.

“Chờ đã! Ngài là Nicerwin Ein, người hiểu biết nhất về thú triệu hồi đúng không!?”

“Đúng, chính là tôi.”

“Vậy những thông tin về thú triệu hồi của ngài cũng được dạy trong trường chứ? Tôi nghe nói ngài biết tất cả về chúng! Ngài có cả thông tin của cả thú triệu hồi cấp S đúng không!? Và cuốn sách thú triệu hồi toàn tập do ngài viết …có thật sự tồn tại!?”

_Thú triệu hồi toàn tập?Cái đó là gì?

[Nó là cuốn sách được viết bởi Nicerwin Ein. Nó được bảo có mọi thông tin về thú triệu hồi trên thế giới này. Nghe bảo một phần thông tin do Elves cung cấp nên chắc là thật.

Điều quan trọng nhất khi ký kết với thú triệu hồi là ta biết bao nhiêu về nó.

Các thú triệu hồi có thể là gì từ các nguyên tố cho tới thần linh. Nếu ta muốn ký được với thần linh thì hiểu họ thích ghét gì là rất quan trọng. Kiến thức chính là thứ đứng đầu nếu ta muốn có một thú triệu hồi tốt.

Nhìn tôi này. Nhờ thầy mà tôi ký kết với cả ma vương. Nếu cuốn sách đó thật tồn tại, thì nó sẽ ban cho các triệu hồi sư mới vô hạn khả năng. Họ có thể ký với thú triệu hồi mạnh hơn họ một, ba… không tới năm bậc sức mạnh lận.

“Ngài muốn cuốn sách đó sao?Được thôi! Hãy tìm nó đi! Trong đó có toàn bộ kiến thức của thế giới!”

Với nó, mọi người trong khán phòng ồn lên. Chỉ cần một chút ma thuật là có thể triệu hồi rồi.

Nói cách khác, ai ở đây cũng có thể triệu hồi được cả.

Nhìn qua chú tôi, người định gửi tôi tới Marcis, giờ lại bị Yugrasia dụ dỗ, là đủ biết cuốn sách đó mê hoặc thế nào rồi.

Dĩ nhiên tôi vẫn sẽ tới Marcis. Có rất nhiều họ hàng của tôi ở đó, và người của ông của ở đó.

Nên không đời nào tôi sẽ gặp giáo sư Nicerwin.

…Đó là điều mà tôi đã nghĩ, nhưng.

“Ta có thể thấy em rất có tài trong triệu hồi.”

“A, vâng…”

Tôi gặp ông ta ngay khi mới đi ra được 10 phút.

Truyện Chữ Hay