Au: chán quá nên au viết truyện lại, ahihihi
Là... Lâm sao? Sao Lâm lại ở trong bar night? Lâm có bao giờ vào những nơi như thế này đâu? Hay là cũng bị xóa trí nhớ giống mình nhỉ? Không biết nữa... Oái Lâm ra
Nhi nhanh chóng nấp vào bức tường phía sau quán, khẽ đưa mắt nhìn ra..... Một cánh tượng thật sốc, Lâm đi ra ngoài cùng một cô gái ăn mặc vô cùng thiếu vải. Lâm có bao giờ như vậy đâu nhỉ? Thật là kì lạ, Lâm bị sao thế này?
Lâm mở cửa một chiếc xe màu đen sang trọng, khuôn mặt cô gái từ từ xuất hiện trong ánh sáng, Nhi đã thấy được khuôn mặt của cô gái, một khuôn mặt thật xinh đẹp.
Không lẽ Lâm lại là loại người như vậy? Không thể nào.
Chiếc xe màu đen nhanh chóng phóng đi trong màn đêm.
-Phải thông báo lại với Vy mới được, không... nếu biết được liệu Vy co sốc không nhỉ? Thôi, nói với Thảo vậy. -Nhi thầm nói rồi chạy đi.
------------------------------------------
Sáng hôm sau:
Khoảng h, Hàn bước vào bệnh viện, một tay cầm bịch bánh và hộp cơm, tay kia đẩy nhẹ cánh cửa của phòng nó.
-Nhi à, anh.....-Chưa kịp nói hết câu, Hàn đã không thấy Nhi nằm ở trên giường, Nhi đi đâu rồi.
Hàn quăng thức ăn xuống và chạy ngay xuống sảnh bệnh viện
-Cho... cho tôi hỏi là bệnh nhân ở phòng số XXX ở đâu rồi -Hắn nhanh chóng chạy xuống và nói với một cô ý tá ngay đó
-Sao? Hôm qua tôi trực đêm, thấy phòng bệnh nhân không có người nên đã tưởng là người nhà đã dẫn bệnh nhân về? -Cô y tá này mới vừa vào bệnh viện làm tuần nên vẫn chưa quen với công việc và cũng hơi vụng về nên không biết chuyện gì xảy ra
Hết rồi, ahihihi chap này ngắn quá chừng. ^_^ cho au xin lỗi