Bá tước Keeley lập tức cử binh lính đến căn phòng khả nghi mà Iris vô tình phát hiện ra.
Sau khi khám nghiệm thi hài của hai cái xác mà họ tìm thấy. Bọn họ đã đi đến kết luận rằng chúng đã bị trói lại và giết bằng chất độc.
Ban đầu họ cho rằng đây là một vụ án bí ẩn giết người bằng ma thuật, nhưng qua cuộc điều tra của Bá tước đã hé lộ nhiều sự thật đáng ngạc nhiên.
Trước hết, hóa chất và vũ khí bất hợp pháp bị tịch thu từ căn phòng bên trong căn hộ nơi hai người kia chết.
Hơn nữa, bản thân căn phòng được đứng tên bởi một thương gia vốn không hề tồn tại.
Những kẻ đã đã chết chính là những mạo hiểm giả được thuê bởi Dạ Xà để thực hiện các nhiệm vụ liên quan đến phá hoại, điều tra, bạo lực và thậm chí là ám sát.
Họ không biết tại sao chúng lại chết. Có lẽ chúng đã bị giết bởi vì nhiệm vụ của chúng thất bại, họ không thể chắc chắn được.
Dù sao đi nữa, gần như có thể thấy rằng chúng đang chuẩn bị cho một cuộc phản kích chống lại gia đình Bá tước, bởi vì chúng đóng quân gần lâu đài.
Một manh mối quan trọng khác đã được tìm thấy bên trong căn phòng.
Thông điệp cuối cùng mà kẻ bị sát hại cố viết bằng chút sức lực còn lại của mình. Những dòng chữ được viết trên sàn nhà bằng bãi máu nôn là: "Căn Phòng bí mật, Phía sau cánh cửa, Con chim hoàng kim". Nó đã được giấu bên dưới thi thể
Nhận thấy đây là một manh mối quan trọng, Bá tước cử quân đến căn phòng được định danh là "Con chim Hoàng kim" để điều tra và phát hiện ra căn cứ của Dạ Xà cùng với... rất nhiều xác chết.
Dạ Xà đặt cơ sở hoạt động của chúng ở mỗi thành phố, và bá tước tưởng rằng ông ấy biết rõ chúng nằm ở đâu tại El Tarev. Nhưng thực tế, đó chỉ là đánh lạc hướng, còn "Con chim" mới là hàng thật.
Họ không biết lí do tại sao tất cả bọn chúng đều bị giết. Rõ ràng đó là một cuộc tấn công của nhiều ma thuật sư cùng lúc. Xung đột nội bộ? Các tổ chức tội phạm khác nổi lên? Một cuộc tấn công bởi ai đó có ác cảm với Night Python?
Dù đó là gì, giấy tờ, ghi chú, thư từ và tài liệu còn sót lại đã cung cấp cho chúng ta rất nhiều thông tin về Dạ Xà.
Trong khi nguyên nhân căn cứ bị phá hủy vẫn còn là một bí ẩn, chiến dịch chống lại Dạ Xà đã chuyển sang giai đoạn tiếp theo..
***
Những kẻ đã tấn công cô cuối cùng cũng chấp nhận "hợp tác", dưới sự "hỏi han tình cảm" của Iris (Rene), thì có vẻ như chúng chỉ mới vừa thiết lập căn cứ ở đây theo lệnh, và tại đó chúng sẽ tiếp nhận mệnh lệnh từ Dạ Xà cho những lần hành động tiếp theo. Nói cách khác, chúng không biết Dạ Xà định làm gì hay kế hoạch của tổ chức là gì.
Lúc lần theo dấu vết của chúng, cô đã rất thất vọng khi bị đình lại tại một căn phòng trống không, đó rõ ràng chỉ là nơi trú ẩn tạm thời, nhưng cô quyết định để chúng tiếp tục "bơi lội" và hi vọng một lúc nào đó chúng sẽ liên lạc với nhau, và kết quả là cô trúng mánh rồi.
Thông qua việc lần theo dấu vết cảm xúc, Iris (Rene) đã đến được căn cứ bí mật của Con chim hoàng kim.
Cô ấy chờ đợi đến khi màn đêm buông xuống, rời khỏi giường và hóa thân thành một nhẫn giả.
Bất ngờ chưa, thông điệp trước khi chết dĩ nhiên là do Iris (Rene) kẻ đã giết cả lũ bịa ra.
Bằng hình thức có thể hơi kì lạ, cô đã cung cấp thông tin cho Bá tước để dẫn lối ông ta.
Trước khi đi ngủ, Iris (Rene) đọc một bản ghi chép về tiến trình hiện tại trên giường và mỉm cười.
Bản ghi chép này được viết bởi Benedict. Vì phải đóng giả làm quí cô Catherine cả ngày nên cô ấy không có cơ hội để nghe bạn bè kể lại. Tuy nhiên, vì Benedict nghĩ rằng sẽ rất tệ nếu cô ấy không nắm được tình hình. Bá tước cho phép anh ta gửi cuốn sách này cho Iris (Rene) với ghi chú rằng, “Hãy ném nó vào lò sưởi sau khi đọc xong.”
Với tiến độ này, nếu cô hỗ trợ Bá tước phía sau hậu trường, cô có thể tìm thấy những gì cô cần tìm
Lần này, Iris (Rene) đã tìm thấy trọng tâm của vấn đề trong thời gian ngắn nhất có thể, nhưng điều này có thể không phải lúc nào cũng đúng. Mạng lưới liên lạc và thông tin của Bá tước Keeley là thứ sức mạnh mà ngay cả undead mạnh nhất, Iris (Rene), cũng không có. Việc thu thập thông tin, đặc biệt là từ các khu vực xa xôi và từ nhiều địa điểm, là rất khó cho dù cô có ma lực dư thừa đến cỡ nào đi chăng nữa. Vì vậy, Bá tước có thể lấp đầy khoảng trống đó.
Nhưng... Kẻ điều hành địa bàn (Thằng trùm) lại không hề nằm trong địa bàn của nó. chắc rằng bạn có thể hiểu được những gì đang xảy ra.
Bất kể ra sao, thật khó để Iris (Rene) tiếp cận nếu chúng nằm ở một thành phố đâu đó xa xôi. Ngay cả radar tinh vi với khả năng truy vết cảm xúc cũng không thể tiếp cận chúng. Bởi vì vậy, xô cần Bá tước và tay sai của ông ta cố gắng hết sức để điều tra.
Vậy Iris (Rene) phải làm gì bây giờ?
--Một kẻ cung cấp thông tin, có lẽ thế. Đó là những gì mà mình cần tìm. Dù sao, mình có thể trông cậy vào có khả năng cảm nhận cảm xúc.
Nhân viên của hội thì dẹp, tên người hầu nội gián mà Jason gì gì đó hôm nọ đã đề cập đến có lẽ sẽ liên lạc được với cấp trên của Dạ Xà bằng cách nào đó. Cô tự hỏi rằng có nên nói với Bá tước rằng gã này trông thật đáng ngờ không? [note30069]
Như thế, cô chỉ cần làm việc bên trong lâu đài thôi.
***
Đây chính là điều cô có thể làm khi là một thế thân.
Mặc dù là thế thân của Catherine, cuộc sống của cô ấy ngày nào cũng y như nhau.
Tuy nhiên, trong khi Iris (Rene) làm nhiệm vụ canh gác, thì Catherine có hai lịch trình hàng ngày tại hội trường lâu đài.
Bá tước tự mình quyết định mỗi buổi sáng lịch trình nào sẽ do Catherine thật và Iris (Rene) đảm nhận. Iris (Rene) cũng phải sống với tư cách Catherine cùng một lúc.
Tóc của cô ấy được nhuộm màu cam quýt với ma thuật "Color Spray - Nhiễm Sắc" và cô ấy cũng trang điểm một chút trên khuôn mặt mình.
Nếu mặc cùng quần áo, ta có thể cô gái trong gương trông giống hệt với tiểu thư Catherine.
Không có sự khác biệt trong cách đối xử giữa người thật và người giả, những người hầu coi cả hai người họ là "quí cô Catherine" bất kể họ gặp ai.
Iris (Rene) thực sự không thể nhìn ra điểm mấu chốt của kế hoạch này, nhưng cô ấy đang thực hiện công việc của mình như được giao, vì vậy nếu như có vấn đề, đó là lỗi của Bá tước.
Ngoài ra, nếu có bất kỳ nhiệm vụ nào yêu cầu cô phải xuất đầu lộ diện trước bàn dân thiên hạ, tất nhiên đó mới là việc của cô.
Dù Bá tước nói, "Chúng ta không cần phải trao đổi với nhau. hiện tại không có bất kì kế hoạch nào” nhưng ông ta sẽ khá nhẹ nhõm khi biết rằng ông có một thế thân trong trường hợp ông ta cần cô gấp.
Cuộc sống của cô khi làm Catherine khá bận rộn.
Đầu tiên, là học. Cô ấy học ngữ pháp, hình học, nghệ thuật và xã hội học từ gia sư của mình.
Tiếp theo là đào tạo cô dâu. Nội trợ chẵn hạn như thêu thùa, may vá, nấu nướng. Cô cũng làm những công việc như dọn dẹp và giặt giũ ở trình độ của nữ công gia chánh cấp tiểu học. Cô ấy phải tự mình làm những việc mà bình thường vốn có thể giao cho người khác.
Đây là cuộc sống hàng ngày của một cô gái quý tộc sống ở Ciel-Terra.
Mặc dù có một câu nói rằng "“Thân em như tấm lụa đào, Phất phơ giữa chợ biết vào tay ai”, nhưng mà thật ra đó chỉ đơn giản là kết quả của áp lực văn hóa: "việc này thật quá dỗi bình thường" và "thật xấu hổ nếu cô không thể làm được.” [note46297]
Mặc dù Iris (Rene) đã trưởng thành ở kiếp trước, nhưng cô chỉ sống được cỡ mười năm trên thế giới này. Ít nhất cô ấy cũng có thể đọc, viết, và có một số kiến thức về xã hội, nhưng cô thực sự khá biết ơn về sự giáo dục về ngữ pháp và xã hội học mà cô ấy nhận được.
Nhân tiện, bất kể bạn là gì, bạn cũng không thể giả dối về mặt kiến thức, khả năng học tập hay trình độ của mình, đạo sư của bạn biết phân biệt đâu là đâu.
”......Thật là tuyệt vời. Tiểu thư Iris, em có lẽ là một thiên tài toán học đấy”
”Cảm ơn vì điều đó ạ......”
Phòng học với một tấm bảng đen và một bàn làm việc. Iris (Rene) được khen ngợi bởi giáo viên Hình học, Toán học của cô ấy.
Vì mái tóc của anh ta, anh ấy được gọi là "Mozart" trong tâm trí cô. Đó là đặc ân của học sinh được phép đặt những cái biệt danh quái đản cho giáo viên của mình.
Tôi được khen ngợi khi giải một bài toán ở trình độ của một học sinh trung học cơ sở theo tiêu chuẩn Nhật Bản, Chojiro ở kiếp trước ở Trái đất đã tốt nghiệp đại học . Anh ta (Tôi) giải được một bài toán mức này là chuyện đương nhiên, nên hơi đau lòng khi thấy anh ta nhìn tôi bằng vẻ mặt ngưỡng mộ.
”Em là một ma thuật sư, phải không?”
“Thực ra, anh cũng dạy ma thuật. Thật không may, Quí cô Catherine không có năng khiếu về nó nên anh chỉ dạy cô ấy về lý luận ma pháp học.”
“Ồ, em không biết điều đó.”
Bất ngờ chưa. Có vẻ như anh Mozart là một ma thuật sư.
Mặc dù ngoại hình của anh ấy có vẻ phù hợp với âm nhạc hơn.
Trên thực tế, lý thuyết về phép thuật (và thực hành nó đối với những người có tài năng) được đưa vào chương trình giáo dục thiết yếu cho giới quý tộc. Catherine không có năng khiếu về phép thuật nên cô ấy không thực hành nó, và cô ấy đã hoàn thành khóa học lý thuyết nên nó nằm ngoài thời gian biểu của cô ấy.
"Xin lỗi, thưa ngài, nhưng phép thuật của ngài đã đến cấp độ nào rồi ạ?"
”Anh cấp 2 về ma thuật cơ bản và cấp 1 về ma thuật nguyên tố Hỏa, theo phân loại của các mạo hiểm giả thông thường. Trời ạ, thật ra khi triển khai anh cẩu thả lắm, xấu hổ quá đi mất”
“Còn em thì sao, Iris?”
”Em cấp 3 trong Thủy và Phong. Còn có một số loại khác”
”Chà ở cái tuổi đó mà em đã cấp ba trong Thủy và Phong. Đúng thật là đỉnh”
Tất cả các phép thuật được chỉ định một cấp độ để thuận tiện xếp hạng.
Mức độ mà bạn có thể sử dụng một thần chú là biểu thị cho năng lực của bạn.
Khả năng thực hành của Dr.Mozart chỉ ở mức "khá tốt đối với một người nghiệp dư."
Nếu tôi đánh giá khả năng của Iris, tôi sẽ nói rằng cô ấy đã là một pháp sư chính hiệu mặc dù ở cái độ tuổi của cô ấy, nhưng mà Iris cũng chỉ được chứng thế là cùng.
Dù vậy, khi cô ấy lớn lên, kỹ năng của cô ấy cũng sẽ được cải thiện và cô ấy có thể sẽ đạt được thành tựu vĩ đại nào đó. Tưởng tượng xem nếu mà hôm đó Rene không tìm thấy cô ấy .
Nhân tiện, kẻ ở giữa câu chuyện (Rene) "hiện đang ngang hàng với những pháp sư mạnh nhất của loài người, và sẽ còn mạnh hơn trong tương lai"... Thật khó để sử dụng ma thuật cấp cao, nhưng với cô, không có ma thuật nào là quá khó dùng. Chỉ có một số thể loại ma thuật không thể sử dụng, chẳng hạn như thánh ma thuật.
Tuy nhiên, Iris (Rene) cho rằng bản thân không nên quá tự hào về khả năng của mình. Dullahan có thể làm hao mòn sức mạnh ma thuật, nhưng ma thuật không thể xuyên qua trận pháp Rùa (Quy giáp chi trận) của các Hiệp sĩ. Nói chung là, ma lực có cao đến mấy mà chỉ biết mỗi đòn xả beam thì cũng coi như vô dụng
”Nếu em không phiền, anh muốn xem một vài ma thuật của em, Iris-sama.”
”Không thể được. Quí cô Catherine là người không thể sử dụng ma thuật, vậy nên nếu có dấu hiệu ma thuật, thì em chắc chắn là kẻ giả mạo”
"Tiếc quá, em nói đúng. Anh xin lỗi."
Dr.Mozart mỉm cười xin lỗi.
Tôi có cảm giác rằng cuộc trò chuyện này cũng đến hồi kết, nhờ đội ngũ ma thuật sư, toàn bộ lâu đài hiện đang được bảo vệ khỏi ma thuật dò tìm và ma thuật thu thập thông tin. Điều duy nhất tôi phải lo lắng là nghe trộm.
“Chà, không chắc là mình có nên lo lắng về điều đó không, nhưng có lẽ mình nên thử thăm dò cảm xúc”
Có thể ai đó ở bên trong vẫn đang cố gắng tìm hiểu xem Iris (Rene) đang làm gì và liệu cô ấy là thật hay không.
Iris ( Rene) dần mở rộng phạm vi phát hiện cảm xúc của mình để giải quyết các vấn đề đấy.
Không có nơi nào có thể nghe trộm. Cảm xúc xám xịt của những người hầu đi qua hành lang, giống như những nhân viên văn phòng mệt mỏi, tràn vào căn phòng.
“không tìm thấy gì cả. Vậy mình mở rộng phạm vi ......”
Và khi cô làm điều đó.
Đột nhiên, Iris cảm nhận được sự cảnh giác của ai đó gần đấy.
“Nó là gì? Đó là ai?”
Lúc trước cô ấy không tìm thấy cảm xúc nào đặc biệt đáng lo ngại, nhưng bây giờ người này đột nhiên cảnh giác và căng thẳng. Giống như khoảnh khắc một nhân viên bình thường đang bước xuống hành lang và tự dưng giám đốc bước ra từ phía trước.
Cô tự hỏi liệu có phải anh ta đã gặp Bá tước hay gì đó, nhưng dựa theo phản ứng của anh ta, thì không phải vậy.
Anh ta dường như không gặp ai hay nhìn thấy gì, nhưng anh ta đang đi thẳng đến phòng làm việc nơi Iris (Rene) đang ở.
--Có phải anh ta muốn thắt chặt tâm lí khi đến diện kiến mình?. Nhưng phản ứng tiêu cực này thật bất thường. ......
Khi trái tim đang chờ đợi bỗng thắt chặt, cánh cửa đột nhiên gõ nhẹ
"Vào đi."
Dr.Mozart lên tiếng, một người hầu nam bước vào .
Anh ta là một thanh niên trông hơi trầm ngâm, không có nét gì đặc biệt.
“Tôi mang tài liệu cho lớp hình học đến cho ngài.”
"Cảm ơn anh đã dành thời gian.”
Anh ấy đặt các tấm hình tam giác và bán nguyệt mà anh ấy đem đến lên bàn.
Đó là một cây thước vẽ hình, một dụng cụ thường thấy trong trường học.
Anh ta kính cẩn cúi chào giáo sư và Iris (Rene).
Nhưng cảm xúc của anh ấy thật kỳ lạ, đặc biệt là khoảng khắc anh ấy nhìn Iris (Rene). Sự thận trọng đầy tiêu cực của anh ta càng bùng lên mạnh mẽ hơn.
Người đàn ông bước ra khỏi phòng, nhưng dừng lại vài giây rồi bước đi như muốn giết chết chính bước chân của anh ta.
“Giáo sư, đó là ai vậy?”
"Ý em là Diaz. Anh ta đang giúp đỡ anh gần đây. Anh ấy nói rằng anh ấy muốn trau dồi kiến thức cùng độ tuổi, đồng thời anh ấy muốn giúp anh trong việc giảng dạy.”
" Ồ vâng, .......”
--Không đúng. ...... có phải là hắn ta không?
Lạ. Quá lạ. Ai đó tự dưng muốn học không phải là điều xấu, nhưng thật quái dị khi xem xét nó vào góc độ mà những gì cảm xúc đó phản hồi.
"Ừm, thưa ngài. Xin lỗi, em muốn đi vệ sinh...”
"Hãy tự nhiên. Nhưng cẩn thận. Em sẽ là 'Quí cô Catherine' khi rời lớp học này.”