René tản bộ trên con đường, nhìn sâu vào trong trái tim của bất cứ ai đi qua cô.
‘Ác ý sắc lẹm’ nhẹ nhàng đuổi theo cô, giữ một khoảng cách vừa đủ với cô.
――Hoo? Ngươi dám tiếp cận ta sao?
Quả này mình trúng độc đắc rồi. Nhưng tại sao lại là Iris? Và tại sao lại là lúc này?
Bọn chúng nhận ra ngay lập tức rằng Earl đã thuê Dragon’s Throat sao? Hoặc không… mục tiêu có thể là mình, Rene.
Mà, dù nó là gì đi chăng nữa, Mình phải đối mặt với nó.
――Ở chỗ đông người là một ý tồi. Diana có thể nhận ra qua đám đông… Chắc mình nên tìm chỗ nào kín hơn.
Iris lách qua một đám đông và đi vào một cái ngõ ít người. Kẻ bám đuôi đuổi theo cô, hắn coi đây chính là cơ hội lớn.
Rene chắc chắn rằng lũ điên Kỵ sĩ Đoàn sẽ không ngần ngại đập nhau giữa ban ngày. Bọn chúng là lũ điên với cái ảo tưởng công lý của mình, nên chắc chắn đây là một người khác…
“Ai đó?”
Iris đứng lại và quay ra đằng sau thật nhanh.
Có hai người đàn ông tiếp cận cô, nhìn từ đầu đến chân thì trông không khác một người bình thường là bao. Ngay cả khi họ đối mặt với cô, họ cũng không hề che đậy sát khí sắc lẹm của sát thủ.
Cô đặt ngón tay ra đằng sau, Rene nhanh chóng cường hóa bản thân mình bằng một đống Buff.
Nếu nhìn bề ngoài thì không có gì thay đổi, nhưng vì cô đã có rất nhiều buff, nên những phép thuật cấp thấp dù không nhiều tác dụng lắm. Nó là một kỹ năng rất hữu ích.
“Các ngươi muốn làm gì?”
“Dừng làm việc Earl.”
Một trong hai người lạ mặt nói lớn.
Rene cảm thấy nhẹ nhõm vô cùng luôn, nhưng cô vẫn cố giữ cảnh giác cho bản thân. Kỵ Sĩ Đoàn vẫn đang đi tìm kiếm Rene.
Đúng thật là, Night Python tự tìm đến mình luôn kìa! Chúng đúng là một con chó đi lạc vào quán thịt giả cầy mà, chỉ chờ mỗi việc thêm ít lá mơ với riềng xả là lên đĩa! Bọn này còn tồi tệ mức nào nữa!?
Cả hai người họ đã nói xong với những gì cần nói, cùng lúc rút thanh kiếm ra.
Có lẽ họ muốn dạy cô ấy một bài học. Hoặc có lẽ muốn cảnh báo cô ấy, giết cô ấy ở đây và gửi đầu của cô ấy về?
Tiếng (dép)sandal càng to hơn khi họ tiếp cận. Iris lùi lại một bước, cô vẫn giữ cây gập sau lưng, còn trong lòng René đang nghĩ luộc hai tên này trong bao lâu để chúng khai ra thứ cô ấy cần.
Xem nào… Giờ, Mình không nên làm mấy chuyện không giống bản thân hay Iris. Nên giờ phải diễn như Iris đầu tiên… Đẩy lùi chúng bằng phép thuật và chạy đi.
Chúng sẽ không chạy quay ngược về hướng kia, điều đó sẽ gây sự chú ý. Chúng chẳng lẽ chạy thẳng về chỗ núp nào đó sao? Không đời nào.
――Và còn vấn đề cực lớn nữa đó là mũi thú của Benedict. Thậm chí mình cũng không được để máu bắn lên người, chắc nếu mình chạy vòng vòng quang mấy cái vũng máu thì đến khi về anh ấy sẽ nói… như, ‘Hmm, hình như có mùi máu của ai đó trên người cháu.’ hoặc đại loại thế. Cắt chúng bằng một nhát cũng không được, dùng cách nào giờ… Thế giới này làm cho ‘con người’ chơi à, Hardcore chăng? Điên mất thôi, chết tiệt.
À… quên, còn một cách, Có một kỹ năng tên là ≪Thanh tẩy≫, phải rồi… chính nó, nó có thể giải quyết mọi vấn đề nhưng có một số giới hạn. Dù gì, mình vẫn có khá ít lựa chọn. Tôi cần làm thế nào để đánh lạc hướng mũi của Benedict nữa.
Giờ mình đang phải diễn xuất như Iris. Hay nói cách khác tôi không thể sử dụng các kỹ năng Iris chưa có khả năng dùng. Ngay cả dùng được bằng cách nào đó, vẫn có khả năng chúng bắn máu ra. Không ổn. Hỏa Ma pháp có đốt được mùi hay không vẫn còn là câu hỏi lớn. Vì thế tôi phải… không để lại dấu vết trên quần áo, cũng không để lại mùi, không để lại máu. Hmm.
――Chắc hết rồi nhỉ.
Rene bắn phép thuật của cô ấy trong khi vẫn giữ khoảng cách với họ.
“≪Ice Lock≫”
Các mảnh băng sắc nhọn bay thẳng trong không khí.
Tuy nhiên, chúng không bao giờ chạm tới mục tiêu. Chúng vỡ tan như đâm vào một bức tường vô hình vậy.
Nó không phải là mấy người đàn ông đấy niệm phép kiên ma thuật hay gì. Họ chỉ đơn giản sử dụng áo choàng kháng phép.
Đó là những bùa kháng phép, một loại vật phẩm ma thuật dùng để chống lại ma thuật.
Những ‘bùa kháng phép’ sẽ chỉ có thể kháng được các phép mà nó chuẩn bị.
――…Ah! Chúng cũng chu đáo phết nhở! Mà, chúng phải đối mặt với một Pháp sư. Nên thế cũng là điều dễ hiểu thôi, nhỉ.
Kế hoạch của chúng là dùng bùa kháng phép để chặn khả năng của cô và bắt cô.
Mỗi khi Iris lùi một bước, hai người họ nhanh chóng đuổi theo cô.
“≪Ice Lock≫……≪Ice Lock≫! ≪Ice Lock≫!”
René nhanh chóng bắn ma thuật ra, niệm một cách thần tốc.
Tuy nhiên, cô ấy nhận ra sát thương đầu ra có thay đổi một chút, nên cô nhanh chóng thay đổi lượng đầu ra sao cho phù hợp với ‘Iris’.
“≪Ice Lock≫!”
Nhưng, bỗng nhiên lá bùa hết ma thuật và không thể đỡ được sát thương nữa. Những ngọn giáo băng chạm đến tay của họ.
Và sau đó.
“Geh-!”
Trong tích tắc, cánh tay của họ bị đóng băng hoàn toàn.
Hơn nữa, hai cánh tay của họ bị dính vào nhau rồi liên kết với nhau như một cái nam châm, nó giống kiểu một sợi xích vậy.
≪Ice Lock≫. Một ma thuật khống chế cấp thấp, tạo ra băng có trạng thái giữa lỏng và rắn khi tiếp xúc sẽ đóng băng di chuyển của kẻ địch.[note25906]
Bản chất của nó, là ma thuật khống chế không hề gây sát thương, nhưng khả năng của nó không chỉ có thế vì nó là băng nên khi trúng mục tiêu độ lạnh của băng sẽ làm tê cóng bàn tay hoặc chân của mục tiêu. Điều đó khiến cho phép thuật này rất khó để đối phó.
Với hai tay bị trói, hai tên đó đứng khựng lại trước Iris.
Giờ động động thái tiếp theo của chúng sẽ là gì, mọi thứ giờ nằm ngoài tình huống trong sách giáo khoa rồi
――Haha! Các ngươi chắc lại cho rằng lá bùa của mình lỗi nhỉ!!
Ban nãy, René đã giải phóng sức mạnh ma thuật của mình trong tích tắc để đốt cháy lá bùa, sau đó ngay lập tức giảm lượng sức mạnh phép thuật xuống để không bị phát hiện.
Với cái này, chúng sẽ không thể nhận thấy được, và chúng càng không thể biết được ở trong Iris chính là con quái vật Undead mạnh nhất thế giới.
――Giờ, họ sẽ không ở đây và kiểu, ‘Tay của ta đã bị đóng băng rồi. Chuyển sang phương pháp Capoeira thôi.’, nhỉ? [note25907][note25908]
Hoặc có lẽ, chúng sẽ hồi tưởng gì đó rồi phá vỡ cái xích và cái giá là một trong hai bàn tay của mình. Tuy nhiên, có vẻ hai người này không đánh kiểu sức mạnh tình bạn đâu nhỉ, bằng chứng là họ quay đầu rồi chạy kìa.
Chúng chạy qua con hẻm nhỏ, nén niếc vật cản các kiểu rồi lủi mất. Có vẻ đuổi theo bằng chân là hơi phê đó. Nhưng, với sức mạnh linh hồn tôi có thể dễ dàng tìm ra ‘cảm xúc’ của họ, giờ theo vết dễ như ăn bánh.
Rene tập trung, phóng luồng nhận thức của cô ra rộng nhất có thể.
El Tareff không phải thị trấn quá lớn. Nếu cô muốn, cô ấy có thể bao quá nửa thị trấn mà chỉ cần đứng từ bên ngoài.
Rene cảm nhận được hàng tá cảm xúc ở trong đầu mình, như sóng nhiễu của một cái radio, nhưng cô chỉ lọc những cảm xúc mà cô ấy cần. Cô ấy từ từ thay đổi các tần suất, theo dấu và lọc ra cảm xúc mà cô ấy muốn.
Có vẻ chúng thất bại trong cuộc tấn công, nên sát khí vô cảm của họ biến mất, nên chỉ còn lại một chút bối rối, trộn với sự kinh hoàng và do dự. Ngay cả một chút đau đớn cũng truyền qua, có thể là do tay chúng vẫn đang bị đóng băng.
Cô thấy chúng đã ngừng lại, chỉ để cảm giác đau đớn biến mất.
Chúng không dùng được phép thuật, nhưng chúng có thuốc hồi phục vết thương.Nên chắc sau khi họ kéo được khoảng cách đáng kể với Iris, họ đã sử dụng Potion.
――Các ngươi nghĩ có thể thoát được ta sao, eh? Hồ, các ngươi xứng đáng nhận điểm A à nhầm S+ cho sự cố gắng đó. Xem nào, các bé định trốn đi đâu nào…
Ở đó là nơi của chi nhánh Guild mạo hiểm giả của thị trấn mà, và cũng là căn cứ của Night Python sao.
‘Nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất’, Rene thầm nghĩ quả này lọt hố rồi.
____________________________________
Khi Adan và Jonas quay trở lại ‘nhà’, họ dựa vào tường và trượt dài trên đất.
Âm thanh vang vọng trên hành lang yên tĩnh chỉ có tiếng thở gấp của hai người. Adan là người lên tiếng trước.
“Thất bại… rồi…”
Jonas im lặng. Adan không cần phải nói cả hai đều biết rồi.
Adan lấy một mảnh kim loại từ túi áo.
Nó là một món đồ vừa lấp lánh như vàng, vừa đen như than, và nó bốc khói trắng như vừa đem ra từ lò nung vậy.
Nó là một lá bùa. Vật phẩm sử dụng một lần dùng để chặn ảnh hưởng của ma pháp.
Đối thủ của họ là một pháp sư cấp Hộ vệ. Dù đáng ra nó chỉ hơi phiền một chút, nhưng công việc của họ vẫn cực kỳ đơn giả. Câu giờ và tiếp cận bằng bùa và sau đó bắt mục tiêu.
Tuy nhiên, cả bốn lá bùa tự nhiên bốc cháy cùng lúc.
Con nhóc chết tiệt, Hộ vệ ngu ngốc. Nó *éo thể nào có nhiều phép thuật như vậy. Cái *éo gì vậy…
“Lũ khốn Night Python đưa cho chúng ta hàng qua tay nữa chứ, mẹ kiếp.” (Adan)
“Ừ tao cũng nghĩ thế, mấy cái mẩu rác rưởi đó.” Jonas gật đầu.
Cả hai đều nghĩ rằng những lá bùa mà họ được cung cấp đã được sử dụng trước đó, nên chúng hỏng nhanh hơn mong đợi.
Cả hai chỉ làm công việc bẩn thỉu này vì tiền.
Điều này họ lo lắng rằng sẽ mất phần thưởng và còn bị trừng phạt vì thất bại nữa chứ. Nhưng nếu lý do tại vì phía Night Python, họ vẫn có thể thương lượng để thoát khỏi mớ lùm xùm này. Họ luôn muốn nghỉ ngơi vì cuộc sống của họ luôn tràn ngập rủi ro.
Nếu là vì bên cung cấp, cả hai người họ có thể thoát. Nhưng họ không bao giờ biết thất bại này ảnh hưởng đến Hắc Xà ra sao.
“Tối nay phải không?”
“Ừ, chỗ cũ.”
“Rồi. Thay phiên canh gác nào.”
Cả hai đều gật đầu nhưng không hề nhận ra mình đang nằm trên tấm mạng nhện.