AAAA... toang rồi mọi người ơi, lúc sáng tôi thử cảm giác mạnh dùng tay thử độ nóng của dầu... Bùmmm thế là lúc edit chap này phải dùng một tay khóc. Nên là bao tay khỏi thì mới có chap mới nha ae. Chúc các bác đọc truyện vui vẻ.
_____________________________________________________
“...Hmm? Từ đã, đây chẳng phải thành cuộc hẹn giữa mình và Hisamura rồi sao...?”(Sei-chan)
Sei chỉ mới nhận ra điều đó vài phút sau khi trả lời tin nhắn của Hisamura.
Giờ là tối thứ bảy, mai là một ngày trọng đại bởi người bạn thân nhất của mình, Shiho sẽ hẹn hò với Shigemoto.
Vào lúc đó, tôi đã nhận được tin nhắn của Hisamura trên RINE.
Đọc tin với chút e ngại, điều tệ nhất chính là khả năng cao Toujouin sẽ tìm ra địa điểm hẹn hò của Shiho và Shigemoto ngày mai.
Tôi bị choáng bởi những gì mình vừa đọc, nhưng chuyện thì cũng đã lỡ rồi.
Giờ việc chúng tôi cần là nghĩ cách đảm bảo rằng cuộc hẹn sẽ không bị phá rối bởi cô ta.
Sau khi nghĩ một lúc, tôi đã quyết định rằng sẽ bí mật đi theo họ đến địa điểm đó, rồi ngăn Toujouin can thiệp vào cuộc hẹn nếu cô ta đến.
Tôi nhờ Hisamura chuyển lời cho Shigemoto, và cậu ấy đã đồng ý. Hisamura cũng nói rằng cậu ấy sẽ đi cùng tôi.
Tôi không chắc mình có thể ngăn Toujouin phá đám buổi hẹn không, nên tôi nghĩ rằng có Hisamura đi cùng sẽ yên tâm hơn, và sau khi gửi đoạn tin nhắn đó, tôi mới vỡ lẽ.
Mục đích là quan sát Shiho và Shigemoto. Nhưng nó chẳng khác nào chúng tôi sẽ hẹn hò tại công viên giải trí cả.
“Kuu..Mình không hề nhận ra điều này luôn...!”(Sei-chan)
Tôi đã lỡ gửi tin nhắn đồng ý rằng cả hai sẽ để mắt đến họ trong lúc hẹn hò rồi.
Giờ thì không thể nói lại với cậu ấy là tôi muốn đi một mình được.
À thì cũng đúng là tôi nghĩ sẽ thoải mái hơn nếu có cậu ấy đi cùng.
“K-Không, vui chơi không phải mục đích, mà là ngăn Toujouin làm phiền hai cậu ấy...!”(Sei-chan)
Tôi tự nói với bản thân như vậy, nhưng một khi đã để ý rồi thì rất khó để đặt cái ý nghĩ đi hẹn hò với Hisamura sang một bên.
Riêng việc ở cùng nhau thôi cũng đã gần giống như đi hẹn hò ở công viên giải trí rồi.
“Uuu... Mình chưa đi chơi riêng với con trai bao giờ cả...!”(Sei-chan)
Đương nhiên ai cũng sẽ thấy hồi hộp vào lần đầu tiên rồi.
Hơn nữa, đối phương lại còn là Hisamura, người yêu Sei sâu đắm đến mức cậu suýt nữa thì cầu hôn ngay khi gặp cô nàng.
Điều đó thậm chí còn khiến cô thấy lo lắng hơn nhiều.
“Đợi, đợi đã, mình nên mặc gì cho buổi hẹn đây...!”(Sei-chan)
Giờ thì đối với Sei, việc này đã trở thành một buổi hẹn hò rồi, nhưng mà không sao.
Điều tôi đang lo bây giờ là không biết nên mặc gì vào ngày mai đây.
Tôi chẳng biết nên chọn bộ nào để hẹn hò với Hisamura cả.
Tôi mở tủ ra để tìm quần áo nhưng lại chẳng biết nên mặc gì để đi hẹn hò cả...
“M-Mình nên làm gì đây...? Đ-Đúng rồi...Shiho!”(Sei-chan)
Tôi luôn đi mua quần áo cùng Shiho.
Thế nên nếu là Shiho thì cậu ấy sẽ biết được kiểu quần áo nào hợp với tôi.
Với ý nghĩa ấy trong đầu, tôi cầm điện thoại lên và gọi cho Shiho.
Một đến hai hồi chuông vang lên rồi cậu ấy nhấc máy.
“Chào nhé, Sei-chan? Có chuyện gì vậy?”(Shiho)
“Oh, xin lỗi vì đột ngột gọi cậu. Thực ra là...”(Sei-chan)
Cô nàng đang nói thì đột nhiên khựng lại...
(N-Này chờ đã! Mình nên giải thích cái tình huống này như nào bây giờ..!)
Tôi vội vàng gọi cho Shiho mà không suy nghĩ trước, thế nên tôi không biết nên nói gì.
Trước tiên, tôi không bao giờ được kể cậu ấy rằng mình và Hisamura sẽ đi cùng Shiho và Shigemoto vào buổi hẹn ngày mai.
Nếu tôi kể cho Shiho rằng tôi sẽ theo dõi cậu ấy, cậu ấy chắc chắn sẽ lo lắm.
Điều đó chắc chắn sẽ không hề tốt chút nào.
“Sao vậy? Có chuyện gì à?”(Shiho)
“Ah-Ahh... cậu đợi chút, tớ chỉ đang nghĩ cách để giải thích tình hình này cho cậu thôi...”(Sei-chan)
Tôi không muốn kể cho Shiho rằng mình sẽ theo dõi buổi hẹn của cậu ấy với Shigemoto vào ngày mai. Chắc là thay vào đó, tôi phải nói rằng mình sẽ đi hẹn hò với Hisamura vậy.
(Xấu hổ thật đấy, nhưng mà...! T-Thì, nó cực kỳ xấu nhưng mình phải nói vậy thôi...!)
Tôi thực sự chỉ đi để trông chừng buổi hẹn của Shiho và Shigemoto thôi, nhưng lại không muốn cậu ấy biết.
Cô nàng ưu tiên Shiho hơn cả sự xấu hổ của chính mình.
“Thực ra... Ừm, Hisamura đã rủ tớ đi hẹn hò...”(Sei-chan)
“Cái gì? Thật sao? Wow, vậy là bao giờ thế?”(Shiho)
“Ah, là ngày mai.”(Sei-chan)
“Ngày mai à? Cùng ngày với tớ, huh? Sei-chan lúc đó cũng sẽ có một buổi hẹn với Hisamura-kun!”(Shiho)
“Phải, chính xác là vậy đấy...”(Sei-chan)
“Wow, tớ không hề biết đấy. Tớ khá là vui khi thấy cậu cũng đi hẹn hò đấy...”(Shiho)
“Uuu... tớ thì đã đồng ý sẽ hẹn hò với Hisamura rồi, nhưng vẫn chưa chắc sẽ mặc gì vào ngày mai.”(Sei-chan)
“Vậy là cậu gọi để nhờ tớ giúp à. Cứ giao cho tớ! Cậu sẽ có một bộ trang phục phải khiến Hisamura-kun tan chảy ngay khi được chiêm ngưỡng cho mà xem!”(Shiho)
“K-Không, cậu đâu cần làm đến mức đấy! A-Ah, cứ như bình thường là được rồi!”(Sei-chan)
“Phải rồi, nhưng cậu muốn được Hisamura-kun khen là dễ thương, phải chứ?”(Shiho)
“T-Thì, tớ thì cũng muốn, nhưng lúc nào cậu ta cũng làm thế, nên tớ không nghĩ là mình cần cậu ta...”(Sei-chan)
“...Eh? Vậy là giờ cậu đang khoe khoang về tình yêu của mình với tớ đấy à?”(Shiho)
“T-Tớ có khoe gì đâu.”(Sei-chan)
Và rồi, để cho Shiho dễ chọn hơn, tôi sẽ chuyển qua gọi video và bật loa ngoài lên.
Sau đó, với chiếc điện thoại được kê lên bàn, Sei cho Shiho xem những bộ trang phục của mình.
“Thế, mai cậu định hẹn hò với Hisamura-kun ở đâu vậy, Sei-chan?”(Shiho)
“Huh? T-Tớ sẽ đi đâu ư...? S-Sao cậu lại hỏi thế?”(Sei-chan)
“Bởi quần áo thì cũng phải phụ thuộc vào nơi cậu đến chứ. Mai tớ định là đến công viên giải trí này nên tớ sẽ mặc đồ gì đó dễ để di chuyển hơn. Tớ cũng không định mặc váy bởi sẽ phải chơi nhiều trò đâu.”(Shiho)
“O-Oh, phải rồi.”(Sei-chan)
Hay nói cách khác, bởi tôi cũng sẽ đến nơi tương tự, vậy tôi không nên mặc váy ngắn. Tôi cần mặc một bộ nào đó có thể giúp tôi di chuyển một cách thoải mái.
“Thế, cậu định đi đâu nào?”(Shiho)
“Um, cũng khá giống nơi Shiho sẽ đến ấy. Tớ chắc hẳn sẽ phải đi lại nhiều lắm.”(Sei-chan)
“Ồ, thế là nơi mà cậu có thể chơi thể thao à?”(Shiho)
“Đ-Đúng, một nơi kiểu như thế.”(Sei-chan)
“Ở Around One à?”(Shiho)
“P-Phải đấy, c-cậu đoán chuẩn rồi.”(Sei-chan)
Around One là một nơi bạn có thể tận hưởng đủ mọi loại thể thao ngay tại đó.
“Vậy tớ nghĩ Sei-chan cũng không mặc váy ngắn được rồi.”(Shiho)
“Tớ thực sự chưa bao giờ nghĩ đến việc mặc váy, nhưng mà...”(Sei-chan)
Ngay từ đầu, Sei đã không phải kiểu người hay mặc váy rồi.
“Cậu mặc váy hợp lắm đấy, Sei-chan à.”(Shiho)
“Tớ thực sự không thích mặc váy lắm, và nếu mặc thì tớ sẽ thua Shiho mất.”(Sei-chan)
“Cái váy ngắn mà cậu thử và mua hôm trước cũng đáng yêu lắm đó.”(Shiho)
“A-Ah, tớ có định mua đâu! Tại Shiho cứ ép đấy chứ, nên tớ mới...”(Sei-chan)
“Hisamura-kun mà thấy cậu mặc nó thì cậu ấy hẳn sẽ rung động lắm đó.”(Shiho)
“Tớ sẽ không bao giờ mặc nó đâu! Hơn nữa, tớ cũng sẽ đến nơi gần giống như Shiho mà ! Tớ sẽ phải di chuyển nhiều lắm!”(Sei-chan)
“Fufu, chán nhỉ. Vậy thì cậu có thể...”(Shiho)
Sau đó, tôi thử từng bộ mà cậu ấy chọn, như Shiho đã bảo vậy, để chắc chắn rằng trang phục ấy sẽ hợp với tôi.