Trong những năm tháng Harumi bị thể trạng yếu ớt dày vò, cô dần dà xa lánh đám đông và các sự kiện có mặt quá nhiều người. Chấp niệm đó vẫn còn tồn tại cho đến hiện giờ.
[Bạn muốn tổ chức Halloween…?] – cô nghi ngại hỏi.
Harumi chưa bao giờ làm gì nhiều hơn một tấm hình chụp gia đình với những chiếc mũ phù thủy hoặc những quả bí ngô chạm khắc trong lễ hội này. Nhưng lần này lớn hơn nhiều. Một phe trong phòng 106 đang thúc đẩy tổ chức lễ Halloween thực sự và họ muốn Harumi tham gia cuộc vui.
[Phải!] – Sanae hét lên – [Đó là cái cớ để chúng ta trêu chọc người khác cho đến khi được cho kẹo!]
[Bạn đáng lẽ không được chọc phá trước khi họ cho kẹo chứ?] – Harumi thắc mắc hỏi lại.
[Chờ đã, thật luôn hả?]
[Ừ, mình tin là vậy.]
Sanae đảm nhận nhiệm vụ chiêu dụ Harumi cho lễ hội Halloween, nhưng kế hoạch này có lỗ hổng chí mạng, đó là Sanae cũng không nắm rõ lễ hội này.
[Thôi nào! Mỗi khi em nhìn thấy Koutarou thì em liền nhảy lên lưng, kéo má, chọc hông anh ấy trước khi hai bên kịp mở lời kia mà.] – Sanae khăng khăng.
[Chỉ có mỗi bạn làm thế thôi, Higashihongan-san! Mọi người đều bắt đầu bằng cách nói chuyện trước!] – Harumi chống đối.
[Gì cơ? Nhưng Theia và Koutarou lao thẳng vào vật nhau luôn đó.]
[Cái đó cũng chỉ có mỗi Theiamillis-san làm!]
[Vậy sao chị không chào anh ta bằng một chiêu trò riêng, Harumi?]
[B-Bạn muốn mình trêu chọc bạn ấy!? Mà không cảnh báo gì á!?] – Harumi mở to mắt. Cô còn không dám nghĩ đến những việc thô lỗ hoặc không phải phép, chứ đừng nói tới chuyện tưởng tượng việc nghịch ngợm để mua vui cho bản thân.
[Chị có thể làm được.] – Sanae nói – [Cứ nhào vào Koutarou mỗi khi thấy anh ta!]
[Làm sao mình có thể…]
[Ối trời! Em từng thấy chị dùng Snoozy chọc anh ấy mà.]
[Đó là Snoozy chọc chứ không phải mình! Mình không dám làm trực tiếp…]
[Hừm…] – Sanae khoanh tay, tỏ vẻ trầm ngâm. Sau một vài giây, cô chỉ thẳng vào Harumi – [Cái thái độ ấy sẽ đẩy chị vào rắc rối to sau này đấy!]
[Rắc rối? Là sao cơ?]
[Chị muốn hẹn hò với Koutarou đúng chứ?]
[Ế, à… ừ, mình có.] – Bị áp đảo bởi câu hỏi trực diện của Sanae, mặt Harumi ửng đỏ. Đó đích thị là tương lai mà cô mong mỏi, nhưng lại là một vấn đề nhạy cảm khi đem ra thảo luận.
[Thế thì làm sao chị dám hôn anh ta với thái độ như thế?] – Sanae hỏi tiếp.
[Cái đó? Mình…] – sắc mặt của Harumi lại càng đỏ hoe thêm. Chỉ riêng suy nghĩ hôn người mình yêu cũng đủ làm cô bối rối.
[Chẳng nhẽ chị tính thả thính ‘hôn em đi’ và chờ cho đến khi Koutarou ‘dính’ phải hả? Chị để mọi việc hết cho anh ấy ư?]
[A…] – Harumi rốt cuộc đã hiểu được ý của Sanae. Cô bé đang cố nói rằng thật không công bằng khi thụ động trong một mối quan hệ hai người, và Harumi không thể phản pháo lại – [Quả thật là không thể như vậy mãi được nhỉ?]
[Thấy chưa. Thế nên chị nên cố vui vẻ với anh ấy trong dịp Halloween đi nhé.]
[V-Vui vẻ à?] – Harumi tiếp nhận những lời của Sanae vào thâm tâm. Cô hiểu rằng tiến triển trong mối quan hệ giữa cô và Koutarou đòi hỏi những hành động từ phía cô. Sau một hồi suy nghĩ, cô ngần ngại đáp – [Được rồi, mình sẽ thử.]
[Phải thế chứ!]
Và rồi, Harumi quyết định bắt tay với Sanae và những người khác để bày trò cho dịp Halloween.