Tài năng lớn nhất của Ruth là khả năng sắp xếp thông tin, điều này giúp cô trở thành một đầu bếp cừ khôi. Cô có thể so sánh, đối chiếu và tổng hợp các công thức nấu ăn một cách dễ dàng. Trong khi thiếu kỹ năng nấu nướng so với Kiriha hay Shizuka, cô đã vượt qua cả hai về độ khéo léo. Vì vậy, khi nấu ăn cho một nhóm lớn, như vào những ngày như hôm nay, cô là ứng cử viên lý tưởng nhất.
[Cả nhà mời cơm!] – Sanae phấn khích. Ngay khi cầm bữa trưa trên tay, cô liền cắm đầu ngấu nghiến.
Món đặc biệt của ngày hôm nay là nori bento, một loại cơm nổi tiếng của Nhật được phủ rong biển và nêm với nước tương. Nó đi kèm với cá chiên, salad khoai tây và một số loại rau củ cắt thành dải dài và xào trong dầu mè. Ruth đã dậy sớm để chuẩn bị tất cả theo yêu cầu của Sanae. Cô mỉm cười khi nhìn Sanae vui vẻ ăn lấy ăn để.
[Của anh đây, Master.] – cô vừa nói vừa trao bữa trưa cho Koutarou.
[Cảm ơn.] – cô đáp.
[Ồ, anh cũng có thịt lợn chiên gừng à.] – Theia nhận xét.
[Vẫn còn một ít thịt thừa từ ngày hôm qua ạ.] – Ruth giải thích.
[Tuyệt quá, Ruth.] – Koutarou nói – [Cảm ơn cậu nhiều!]
Bữa trưa của Koutarou lớn hơn của các cô gái vì Ruth đã tính đến khẩu phần ăn của cậu trong lúc chuẫn bị. Nó chứa nhiều cơm hơn cũng như bổ sung một số protein bởi vì cô biết thiếu niên đang tuổi lớn luôn đói cho dù có ăn bao nhiêu đi chăng nữa.
[Cho em một ít với, Koutarou.] – Theia đề nghị.
[Đây.]
Koutarou đáp lại yêu cầu của Theia và đút cho cô một miếng thịt lợn nhỏ. Mặt cô đỏ bừng lên vì sung sướng. Dù đã nguội nhưng miếng thịt lợn vẫn rất ngon.
[Em nấu ăn ngày càng ngon, Ruth.] – Theia đánh giá.
[Em rất lấy làm vinh hạnh, Điện hạ, nhưng em vẫn còn nhiều thứ phải học lắm.] – Ruth nhấn mạnh.
[Nào, Koutarou. Anh cũng nói gì đi chứ.] – Theia ra lệnh – [Ruth đã nâng tay nghề vì anh đó.]
[E-Em không có—] – Ruth cố phủ nhận.
[Thế ra là không phải à?] – Theia nghi vấn.
Ruth khó có thể tranh cãi lại. Mặt cô đỏ bừng. Cô đã thích nấu ăn ngay cả trước khi đến Trái đất, nhưng hiện tại, cô đặt trọn tâm huyết vào nó hơn bao giờ hết. Cô xúc động khi nghe những người thân yêu nói rằng họ thích món ăn do cô nấu.
[Ruth-san, bữa trưa thật sự rất ngon.] – Koutarou nói với cô, mặc dù có chút bẽn lẽn – [Cảm ơn vì đã luôn nấu ăn cho bọn tớ.]
Ruth đã siêng năng chuẩn bị bữa trưa cho mọi người hơn hai năm nay. Chúng luôn ngon miệng và Ruth không bao giờ làm qua loa. Mặc dù luân phiên với Kiriha và Shizuka, nhưng việc chuẩn bị thức ăn cho đông người vẫn là một khối lượng việc lớn. Cô hoàn toàn xứng đáng với lời cảm ơn và khen ngợi.
[Ừm, em rất sẵn lòng, Master.] – cô lịch thiệp đáp.
[Sướng rồi nhé, Ruth.] – Theia chúc mừng cô.
Ruth mỉm cười gật đầu đáp lại, trong khi khuôn mặt vẫn đỏ bừng. Rốt cuộc, được thừa nhận bởi người con trai mà cô yêu nhất chính là niềm hạnh phúc vô bờ bến.