Chương 1-1
Mora Chester. Là Saint of Moutain và cũng là người người đứng đầu của tất cả các ngôi đền trên toàn thế giới.
Cô vô cùng nổi tiếng trong số các Saints và cũng không ai nghi ngờ về năng lực của cô. Nhiều người thấy cô ấy sử xự rất công bằng, cô khá khắt khe nhưng cũng luôn thể hiện kỹ năng tuyệt vời trong việc dẫn dắt đàn em của mình. Khi thời điểm Majin thức tỉnh đến gần, mọi người đã nói rằng cô được chọn làm thủ lĩnh của những ngôi đền là điều may mắn đối với toàn nhân loại. Vậy tại sao Mora lại giết Hans Humpty?
Một mảnh ghép của câu trả lời nằm trong quá khứ của cô.
#
Mora có một cuộc sống may mắn. Sinh ra trong một ngôi làng giàu có ở đất nước có những ngọn núi phủ đầy tuyết trắng, cô là đứa nhỏ nhất trong chín anh chị em và được nhận tình yêu thương từ cha mẹ, người thân.
Cha của Mora có mối quan hệ sâu sắc với Temple of Moutain nơi xuất thân của các cảnh vệ, và nhờ mối quan hệ đó, Mora được bước vào ngôi đền với tư cách là acolytes. Khi đó cô ấy mới 13 tuổi.
Cuộc sống tại Đền thờ bận rộn và nghiêm ngặt, nhưng điều đó chẳng gây khó khăn cho Mora. Đó là một cô gái nghiêm túc và cũng là một học sinh xuất sắc ở trường. Thậm chí cô còn quy định về cả sinh hoạt và thói quen của chính mình so với các bạn cùng trang lứa.
Năm Mora 19 tuổi, Saint of Moutain hiện tại nghỉ hưu và Mora đã được chọn là Saint kế nhiệm từ nhóm acolytes. Cô ấy là người hoàn hảo, tuyệt vời nhất trong sô các acolytes và người ta cũng nói rằng cô ấy là ứng cử viên sáng giá nhất.
Sau đó, những phẩm chất của Mora bắt đầu nở rộ, và trong vòng ba năm, cô đã đạt được khả năng chiến đấu và sức mạnh và được nằm trong số 5 người được xem xét để trở thành người lãnh đạo của các Saints.
Khả năng của cô được thể hiện qua việc quản lí các vùng đất chịu sự kiểm soát của ngôi đền và khi Mora 26 tuổi, cô được bổ nhiệm làm lãnh đạo của tất cả các ngôi đền trên thế giới. Được đề cử bởi Leura, lãnh đạo tiền nhiệm của các ngôi đền, Mora được ủng hộ bởi ba phần tư trong số 78 Saints.
Mora có tất cả mọi thứ mà người ta mơ ước đến. Sức mạnh, danh tiếng, quyền lực và sự giàu có. Tuy nhiên, đối với Mora tất cả những điều đó đều không quá quan trọng. Vì không có người nào khác phù hợp với vị trí người lãnh đạo của các ngôi đền, đó không gì khác chỉ là một vị trí mà Mora không có lựa chọn nào khác ngoài việc tiếp quản nó. Danh tiếng cũng không quan trọng. Sự giàu có chỉ là để đảm bảo rằng người ta không sống một cuộc sống khó khăn. Và nếu nó trở nên không cần thiết, cô cũng có thể vứt bỏ sức mạnh to lớn của Saint of Moutain bất cứ lúc nào. Không, đối với Mora có một cái gì đó khác quan trọng hơn.
#
Ba năm trước khi Majin thức dậy, Mora đang ở đấu trường nữ thần tại Piena. Đó cũng là nơi mà sau này Adlet gây náo động.
"Công Chúa! Tôi phải nói với người bao nhiêu lần! Không quan trọng việc có bao nhiêu lưỡi kiếm được người triệu hồi lên nếu chúng không đánh trúng mục tiêu."
Mora ở đó cùng với ba vị Saint trẻ. Các cô gái đó là thế hệ tiếp theo của những người nhắm đến việc trở thành Lục Hoa Dũng giả và được Mora hướng dẫn. Vào thời điểm đó, đào tạo họ là công việc quan trọng nhất của Mora.
"Chị thấy sao?"
Saint of Blade, Nashetania, triệu các lưỡi kiếm từ mặt đất, và sau đó phóng tất cả chúng về phía Mora mà không chút thương xót. Tuy nhiên, mặc dù vô cùng hào nhoáng nhưng chúng chỉ phóng đi với tốc độ bàn thờ. Và cũng chẳng chính xác, vì vậy Mora có thể làm lệch hướng từng lưỡi kiếm với nắm đấm bọc thép của cô."
Người không kiểm soát được năng lượng của mình. Dù có thể đánh bại những tên yếu đuối nhưng sẽ thua khi gặp kẻ thù mạnh. Tiếp"
"Ổn thôi! Hôm nay em sẽ đánh bại ngài"
Đối thủ tiếp theo của Mora là Welynn, Saint of Salt, cô ấy sỡ hữu sức mạnh thay đổi bất cứ thứ gì thành muối, chỉ nhận 1 cú đấm của cô ấy đồng nghĩa với cái chết, nhưng nó sẽ vô dụng nếu cô đấm hụt. Nhờ chút lợi thế về chiều cao. Mora có thể dễ dàng né những đòn đánh đơn giản bằng việc đi chuyển phần thân trên. Ngay sau đó Mora đánh ngã Welynn. Và khi vị Saint trẻ vấp ngã, Mora đá bay cô lên không trung.
"Đòn tấn công của em quá đơn giản. Và nếu em không học cách tấn công từ xa em sẽ không thể tiến bộ. HTiếp"
"Huh?! Không đời nào. Dù sao ngài cũng là lãnh đạo của các ngôi đền. Ngài quá mạnh."
Saint of Fire, Lenelle, sử dụng ngọn lửa mà cô tạo ra để tấn công. Tuy nhiên, Mora chỉ cần đập hai bàn tay vào nhau khiến ngọn lửa tan thành mây khói đồng thời cũng làm cho Lenelle bật ngửa ra sau "Đó là tất cả sức mạnh của em sao ?! Hãy tiếp tục cầu nguyện Thần lửa. Nó sẽ giúp gia tăng sức mạnh cho em."
Mora sắp gọi chiến binh tiếp theo, nhưng sau đó cô chợt nhận ra rằng không còn ai khác. Nashetania,vSaint of Blade, Welynn, Saint of Salt, và Lenelle, Saint of Fire đều đã bị đánh bại.
" Lũ yếu đuối này, thử đồng loạt xông vào đi"
Sau đó cả ba đứng dậy và tấn công vào Mora. Cuộc huấn luyện khắc nghiệt tiếp tục cho đến khi 3 vị Saint trẻ không nhích nổi nữa.
Buổi tối, khi buổi luyện tập đã kết thúc. Mora đi xuống sảnh của đấu trường nữ thần một mình, trong khi Nashetania cùng các Saints khác đi đến chỗ các dược sĩ.
Nashetania sở hữu tài năng đáng gờm và trong ba năm nữa, sức mạnh của cô ấy có thể sẽ vượt qua Mora. Mặt khác, Welynn vẫn có thể tiến bộ. Nhưng Mora cảm thấy rằng khả năng của Lenelle có thể vươn đến 1 tầm cao khác, điều này khiến cho cô tự hỏi liệu mình có nên nghỉ hưu để có thể nuôi dạy một Saint of Fire còn non nớt hay tốt hơn là nên đợi Lenelle trút bỏ vẻ bề ngoài yếu đuối của mình.
Trong khi cô bước đi, Mora tiếp tục xem xét làm thế nào để nuôi dạy nên một chiến binh siêu hạng và giúp họ tiến bộ mạnh đến mức có thể đánh bại Majin.
Sau khi cô rời khỏi đấu trường và bắt đầu đi bộ qua ngôi đền hoàng gia xa hoa của Piena, những suy nghĩ về trận chiến của cô dần bắt đầu biến mất. Cô thậm chí còn bắt đầu quên cuộc chiến sắp xảy ra với Majin.
"Sheniera. Mẹ đã trở lại. Hôm nay con có phải là một cô bé ngoan không?"
Khi Mora mở cửa phòng khách, ngược với dự đoán của cô, ở một góc của dinh thự hoàng gia, một cô bé lao vào lòng ngực cô. Và ngay lúc đó, Mora đã thay đổi từ một chiến binh mang số phận bảo vệ thế giới trên vai thành một người mẹ.
"Sheniera, hôm nay con chơi trò gì vậy?"
"Con đã chơi sugoroku với bố."
"Sugoroku hả? Mẹ cũng muốn chơi với con. Ôi con quả thật là một cô bé dễ thương."
Mora bế và ôm cô con gái yêu dấu duy nhất của mình. Cảm thấy con gái mình đã nặng hơn một chút, vẻ mặt của Mora dịu lại.
"Oh, con nặng, nặng thật đấy!"
"Sheniera không phải là một đứa trẻ được nuông chiều," một người đàn ông nói khi Mora âu yếm con gái mình.
Sau đó ông ta bước vào căn phòng, một người đàn ông mà mái tóc đã xuất hiện những sợi bạc.
"Khi em ở đây, Sheniera trở thành một người hoàn toàn khác."
Tên ông ta là Gunner Chester và ông ta là chồng của Mora, hơn cô 12 tuổi.
Các Saint không bắt buộc phải sống độc thân và gần một nửa trong số 78 Saints có gia đình. Hơn nữa, hiếm khi các acolytes là ứng cử viên của Saint nếu họ đã có người yêu hoặc chồng. Ngay cả cuộc hôn nhân của Mora với Gunner cũng đã xảy ra trước khi cô được thừa hưởng sức mạnh của Saint of Mountain.
"Sheniera, mẹ con mệt rồi. Lại đây nào" "Gunner ôm lấy con gái mình và nhấc con bé ra khỏi vòng tay của mẹ."
"Mẹ không phiền đâu. Sheniera, chơi với mẹ của con đi. "Mora vừa nói vừa lấy lại Sheniera từ Gunner.
Thấy Sheniera cười khi Mora nâng cô bé tinh nghịch lên không trung, Gunner nhún vai." Được rồi, nhưng lỗi của em là Sheniera đang được nuông chiều quá đấy."
"Anh đang nói gì vậy? Có điều gì sai trái với việc con chúng ta được nuông chiều? Này Sheniera, đu đi con!"
Mora lúng túng khi Sheniera nhẹ nhàng lắc trái và phải. Cô xin lỗi vì đã phớt lờ lời chỉ trích của chồng, nhưng lúc đó cô không cảm thấy muốn chia tay con gái mình. Sheniera là người duy nhất có thể Làm cho Mora quên đi gánh nặng của mình với tư cách là người lãnh đạo của các ngôi đền.
Sau mười năm trôi qua kể từ khi họ kết hôn, Mora cuối cùng đã từ bỏ và cam chịu rằng thực tế là cô không thể có con được nữa. Vì vậy, Sheniera chính là một báu vật. Cô bé có sức khỏe tốt cũng không chậm phát triển, và lớn lên một cách khoẻ mạnh"
Con gái của cô tràn đầy sức sống; một người không có con có lẽ không thể hiểu được rằng nó đã thúc đẩy Mora đến thế nào và cho cô sức mạnh để chiến đấu. Gunner là một người chồng tốt. Anh ta không có sức mạnh đặc biệt nào, và cả trí thông minh và lòng can đảm của anh ta đều bình thường. Tuy nhiên, anh là một người trung thực, người dành nhiều tình cảm cho gia đình. Anh thay Mora bảo vệ gia dình và đôi khi ông còn giúp đỡ cô trong việc lãnh đạo các ngôi đền. Nếu anh không ở bên cô thì có lẽ cô đã không thể chịu nổi được công việc mệt mỏi của mình. "Mẹ, đu con nhiều hơn, đu con nhiều hơn nữa di." Mora vung con gái thành một vòng tròn lớn và Sheniera phát ra một tiếng kêu trong niềm vui sướng. Vào lúc đó, trận chiến với Majin đang đến gần hoàn toàn tan biến khỏi tâm trí cô. Chỉ có một thứ không thể thay thế đối với Mora. Đó không phải là vị trí của cô ấy hay sức mạnh của cô ấy. Đó là tình yêu của cô dành cho con gái và chồng. Ngoài họ ra, không có gì quan trọng với cô ấy. Đó là ba năm trước, trong những ngày thế giới vẫn còn hòa bình.
#
Trước ngôi đền nhỏ kiểm soát Illusion Fog Barrier, Adlet Maya không nói nên lời. Những người bạn đồng hành của anh cũng vậy, một lần nữa sự im lặng lại xuất hiện. Tất cả bọn họ đều nhìn chằm chằm vào cô gái trước mặt họ tên là Rolonia Manchetta. "Ừm, tại sao có bảy người ở đây?" Không rõ tình hình, Rolonia nhìn xung quanh những người bạn đồng hành và cổ cô xoay sang mọi bên. "Điều này không thể xảy ra. Tôi chẳng bao giờ nghĩ rằng mọi chuyện sẽ tiếp diễn như thế này", Fremy lẩm bẩm.
"Không thể nào. Chuyện này nghĩa là sao cơ chứ? Tại sao kẻ thứ bảy lại xuất hiện lần nữa vậy?" Mora ôm đầu thất vọng.
"Uh, umm ... Có gì xuất hiện thêm ư?" Rolonia ngập ngừng nhìn vào khuôn mặt của Adlet và Mora.
Rồi sau đó cô cũng đã nhận thấy vết thương của Adlet. "Ad-kun, chuyện gì đã xảy ra với cậu vậy? Có phải cậu đã phải chiến đấu đúng không? Đợi một chút, tớ sẽ chữa lành vết thương của cậu. "Rolonia cố gắng đặt tay lên cơ thể của Adlet, nhưng Adlet đã ngăn cô lại. Đây không phải là lúc để chữa trị. Anh nhìn vào những người bạn đồng hành của mình. Không nói lên lời nào vì sốc và nhìn chằm chằm vào Rolonia với ánh mắt thiếu kiên nhẫn và thất vọng. Vì vậy, Adlet không thể tìm ra ai là người thứ bảy chỉ từ khuôn mặt của họ.
"Mọi người thấy sao?" Adlet hỏi.
"Chỉ 1 điều rằng chúng ta lại trở về vạch xuất phát, "Fremy trả lời với giọng nói bực bội.
"Chúng ta lại bị mắc két ư? Khi nào ta mới có thể ra khỏi khu rừng này?" Không thể hiểu chuyện gì đang diễn ra, Rolonia hoàn toàn bối rối. Cô liếc nhìn Adlet và Mora, rồi đột nhiên cúi đầu
"Um ... Tôi, tôi xin lỗi! "
" Rolonia, cô xin lỗi về cái gì vậy?" Mora hỏi.
" Ừm ... Nếu tôi không đến trễ ... Tôi sẽ không gây ra nhiều rắc rối như vậy cho mọi người ... tôi xin lỗi, tôi rất xin lỗi."Hết lần này đến lần khác, Rolonia cúi đầu. Cô ấy chẳng thay đổi gì cả, Adlet nghĩ khi nhìn cô.
" Đây không phải là lỗi của cậu. Ngẩng đầu lên đi." Vẫn co rúm lại vì sợ, Rolonia nhìn xung quanh những người khác.
"Vậy thì, người này là ai, nyan?" Hans hỏi. Tuy nhiên, Mora trả lời thay cho Rolonia.
"Cô ấy chính xác là người mà tự giới thiệu. Đây là Rolonia Manchetta, Saint of Fresh Blood. Cô ấy sống cùng đền với tôi trong hai năm rưỡi. Mặc trông không đáng tin, nhưng khả năng của cô ấy không có gì phải ngờ."
"Cả ... cảm ơn rất nhiều," Rolonia nói,"Tôi thành thật biết ơn về lời khen ngợi."
"Cô ấy có vẻ yếu ," Hans nói trong khi gãi đầu.
"Khả năng của cô ấy không có gì phải nghi ngờ? Không thể nào. Rolania nổi tiếng là một con ngốc", Chamo nói, khiến Rolonia thu nhỏ lại.
"Việc cô ấy mạnh hay không không phải là không quan trọng. Nhưng vấn đề là cô ấy là kẻ thù hay đồng minh." Tay của Fremy đã kích hoạt khẩu súng trường. Có vẻ như đôi mắt cô ấy đang nhìn chằm chằm vào kẻ thù.
"Ừm. Tôi...tôi xin lỗi. Tôi xin lỗi, tôi hối hận. Xin háy tha thứ cho tôi." Rolonia cúi đầu. Adlet thở dài nói với những người bạn đồng hành đang xồn lên của mình, những người dường như sẵn sàng giết cô.
"...Ngay bây giờ, tất cả hãy giới thiệu bản thân!" Adlet và những người khác tự giới thiệu về họ và cũng cho cô xem dấu ấn của họ. Adlet, Mora và Chamo đã quen biết với Rolonia. Mặc dù Goldof và Rolonia chưa bao giờ gặp nhau trước đây, nhưng cả hai dường như biết tên của nhau. Tuy nhiên, Fremy không nói gì về việc cô ta là con của Kyoma hay là Lục Hoa, cô ta chỉ nói tên của mình và rằng cô là Saint of Gunpowder. Khi Hans tự gọi mình là một sát thủ, Rolonia thực sự rất sốc.
Sau khi nghe mọi người giới thiệu bản thân và được xem dấu ấn của họ, cuối cùng Rolonia cũng đã nắm bắt được tình hình. "Có đến 7 Dũng giả? Điều này nghĩa là sao cơ chứ?" Ngạc nhiên, Fremy hỏi. " Cô thực sự không hiểu chuyện gì xảy ra nếu chúng tôi không giải thích ư?"
"...Xin lỗi."
"Một trong số chúng ta là kẻ giả mạo. Và tôi nghĩ kẻ đó chính là cô," Fremy khẳng định, sát ý của Fremy tỏa ra khắp người cô. Rolonia co rúm lại và thét lên như một con thú nhỏ. Tuy vậy, Adlet đã bước vào giữa hai người họ trước khi mọi thứ vượt quá giới hạn.
"Đợi đã nào Fremy. Điều đó còn chưa chắc chắn mà."
"Đúng vậy, điều đó không chắc chắn, nhưng tôi không nghĩ bất kì ai khác có thể là kẻ thứ bảy. Nếu không phải cô ấy thì là ai?"
Adlet do dự và việc bảo vệ Rolonia khiến cậu nhớ lại lúc chiến đấu với Nashetania. Có lẽ đó không phải là
Fremy. Nếu cô ấy không có ở đó, Adlet cũng có thể đã chết. Cả Hans và Chamo cũng không phải kể từ sau vụ săn đuổi Nashetania. Cũng có thể là Mora vì cô đã kích động mọi người giết cậu, điều đó cũng khó có thể tượng tưởng được vì có lẽ cô ấy đã bị Nashetania lừa. Và Goldof tuy phục vụ cho Nashetania nên cũng đáng ngờ, nhưng cậu ta cũng có thể bị cô ta lừa.
" Không còn ai khác có thể là người thứ bảy," Fremy khẳng định và Hans cùng Chamo cũng đồng quan điểm
"Chờ đã nào có điều gì đó không đúng. Nếu Rolonia là kẻ thứ bảy tại sao cô ấy lại không đến cùng với Nashetania? Điều gì khiến cho Nashetania đến một mình?"
"Nashetania...không thể nào, chuyện gì đã xảy ra với công chúa Nashetania?" Rolonia hỏi. Thật không may họ không có thời gian để giải thích.
" Nhỡ chúng đã lên kế hoạch đến cùng nhau, nyan nhưng một vài tình huống nào đó đã làm thay đổi kế hoạch của chúng."
"Tình huống mà cậu nói ở đây là gì?"
"Biết thế nào được về vấn đề của kẻ thù." Hans nhún vai cười.
"...Adlet, đứng sang một bên. Cậu đang gặp nguy hiểm đấy." Fremy nhằm khẩu súng vào Rolonia. Tuy vậy, Adlet đã dùng lưng che chắn cho Rolonia.
"Fremy hạ súng của cô xuống đi. Rolonia không phải kẻ thứ bảy," Mora nói, Fremy hướng mắt về phía cô ấy.
"Tôi nói rồi đúng không, tôi đã từng sống ở Chính Điện với Rolonia. Cô ấy là người mà không thể lừa gạt được ai."
"Chẳng phải Nashetania cũng vậy sao?"
"Rolonia chưa làm điều gì khả nghi. Cũng không chắc chắn rằng cô ấy đã liên lạc với Kyoma hay thuộc hạ của chúng cả."
Mora bước lên và đứng trước họng súng của Fremy. Có vẻ cô ấy muốn nói, "Nếu cô muốn bắn thì làm đi."
"Nyan, các cậu không hiểu tình hình của Mora lúc này sao? Cô ấy chính là kẻ khả nghi thứ hai sau Rolonia." Mora nhăn mặt khi Hans nói.
"Tôi bị nghi ngờ cũng đúng thôi. Nhưng Rolonia chắc chắn không phải kẻ giả mạo."
Adlet nghiến răng tiếp tục bảo vệ Rolonia bằng lưng của mình. " Đủ rồi đấy. Mọi thứ chả phải lặp lại một lần nữa sai?"
"Có kẻ thù trong số chúng ta. Cho đến khi ta tìm được hắn, ta không thể tiếp tục," Fremy trả lời và hai người họ lườm nhau.
Sau đó Chamo quay đi nhìn ra hướng khác. " Ai đó đang đến"
Từ hướng lục địa, họ có thể nghe thấy tiếng vó ngựa. Một nhóm kỵ binh mặc áo giáp đen lộng lẫy đang tiến về phía ngôi đền." Tôi tự hỏi liệu đó có phải là kẻ thù không. "Fremy chĩa súng về phía họ.
"Không, đó là đức vua của Gwinvale, nyan "Hans trả lời.
Gwinvale là quốc gia giáp với Wailing Demon Territory. "Rolonia-dono! Cấp báo! Lục Hoa Dũng Giả vẫn còn đó chứ?!" Một người đàn ông đứng tuổi đi đầu. Có lẽ ông ta là vua của Gwinvale và là người kiến tạo nên Illusion Fog Barrier. Vua của Gwinvale và nhóm kỵ sĩ đã nhanh chóng đến trước ngôi đền. Sau đó, họ xuống ngựa, tháo mũ giáp và cúi đầu kính cẩn.
"Tôi là vua của Gwinvale, Dolton đệ tam. Và đây là cận vệ hoàng gia. Chúng tôi đã nghe về sự kiện bất thường với Illusion Fog Barrier và chúng tôi muốn hết lòng giúp đỡ các bạn." Người đàn ông giữ vững thần thái uoy nghiêm của mình nhưng cũng chú ý tới phép lịch sự của bản thân. Chắc chắn ông ta là một nhà vua nghiêm minh, Adlet nghĩ. Đại diện cho bảy người, Mora nói chuyện với nhà vua và cận vệ của ông.
"Tôi là một trong những anh hùng của Lục Hoa, Mora Chester, Saint of Moutain. Chúng tôi rất biết ơn sự giúp đỡ của ngài. Tiện đây, sự việc nghiêm trọng nào đó đã xảy ra?"
"Tôi đến báo rằng Kyoma đang rải rác ở vương quốc của tôi và đang tập trung tại khu rừng này. Tôi e rằng dường như chúng sẽ đến đây để tấn công trong một vài giờ nữa." Từ lời cảnh báo của nhà vua, sự căng thẳng ùa qua các dũng giả. Họ không biết có bao nhiêu Kyoma ở lục địa này, nhưng tối thiểu là 2000. Và nếu chúng đến để tấn công họ, có khả năng tất cả bọn họ sẽ bị tiêu diệt.
Nghiến răng, Adlet nghĩ rằng họ đã bất cẩn. Ban đầu The Illusion Fog Barrier là bẫy dành cho lũ Kyoma. Nhưng bây giờ khi làn sương đã bị hoá giải, Kyoma sẽ tràn vào Wailing Demon Territory.
"Tạm thời rút lui có lẽ là phương án tốt nhất lúc này."
"Bỏ chạy là không tốt. Chamo không sợ kẻ thứ bảy hay bất cứ cái gì", Chamo vặn lại với Fremy.
"Nhưng, nhưng ... chúng ta còn chưa biết kẻ thù là ai. Vì vậy, nếu chúng ta phải chiến đấu với Kyoma nữa thì ..."
"Rolonia, như Chamo đã nói. Chúng ta không thể rút lui," Mora nói, khuyên Rolonia, người đang cảm thấy lo sợ.
"Nếu phải nói, có lẽ sẽ vui hơn khi tiếp tục đi tiếp như thế này, nyan."
"Vui là sao kia chứ?" Mora hỏi.
"Chẳng phải càng gặp nhiều nguy hiểm thì sẽ càng vui hay sao?" Hans trả lời và nở một nụ cười rõ to. Nhà vua của Gwinvale và cận vệ của mình hoang mang nhìn chằm chằm các dũng giả đang cãi nhau. Họ cũng bối rối trước sự xuất hiện của kẻ thứ bảy.
"Sẽ rất nguy hiểm nếu ta đi tiếp. Kẻ thứ bảy chắc chắn đã chuẩn bị cái bẫy tiếp theo của hắn." Bảy người tiếp tục cãi cọ mà không chú ý đến vua Gwinvale và cận vệ của mình.
"Chúng ta sẽ làm gì đây, nyan? Có lẽ rút lui sẽ gặp nhiều nguy hiểm hơn, nyan."
"Ý anh là sao?"
"Có lẽ Rolonia đoán ta sẽ rút lui và dụ ta vào bẫy, nyan nyan? Tuy nhiên, đối với tôi, càng nguy hiểm càng vui nyan nyan."
Mora xen vào cuộc cãi vã của Hans và Fremy.
"Tôi đã nói rồi. Rolonia chắc chắn không phải là kẻ thù."
"Yên lặng đi, Mora. Chúng ta cũng thực sự không thể tin tưởng cô."
"Gượm cái đã, Chamo cũng không tin Fremy. Cô ấy là một Kyoma." Chamo làm lộ danh tính của Fremy khiến cho cô ấy hơi tức giận.
"Đủ rồi!" Adlet hét lên.
"Cãi vã cũng không giải quyết được chuyện gì đâu!"
Mọi người đều hướng về Adlet.
"Không ai tin ai cả, vì vậy dù có nói gì đi nữa cũng không thể giải quyết được gì. "
" Vậy, ta phải làm gì, Adlet? "
" Tôi sẽ quyết định mọi thứ. Và tất cả các cậu sẽ làm như tôi nói mà không được phép phản đối. "
Đó là một đề nghị khá là ngạo mạn và bình thường, lời tuyên bố đó sẽ bị phản ứng kịch liệt. Nhưng hiện tại Adlet nghĩ rằng đây là điều duy nhất cậu ta có thể làm.
" Chắc chắn tôi không phải người thứ bảy. Vì vậy, hãy làm những gì tôi nói có lẽ là hành động hợp lý nhất."
Sự không hài lòng đã xuất hiện trên khuôn mặt Hans, Chamo và sau đó là Fremy.
"Vô cùng thuyết phục, nhưng tôi thấy khá khó chịu đấy, nyan."
"Cậu quên à? Tôi là người đàn ông mạnh nhất trên thế giới. Cậu có nghĩ rằng có thể có những quyết định sai lầm của người mạnh nhất thế giới không?"
"Tôi nghĩ vậy."
"Ừ."
Fremy và Chamo cùng trả lời ngay lập tức.
"Tuy nhiên, lúc này tôi nghĩ đó là điều duy nhất chúng ta có thể làm. Cũng như Adlet đã nói, chúng ta sẽ không thể giải quyết bất cứ chuyện gì nếu cứ như thế này ", Mora nói. Đối với Rolonia, mặc dù cô không nói lên ý kiến, cô dường như cũng phản đối ý tưởng này.
" Chà, tôi không giúp được rồi. Tên này là một gã ngốc, nhưng cũng không đến nỗi vô vọng,."Hans thừa nhận.
" Tin tưởng tôi một chút đi chứ. Tôi là người đàn ông mạnh nhất thế giới đấy."
" Nyan, yeah, yeah, "Hans nói mà chẳng mảy may quan điểm tâm tới lời nói của Adlet. Trong mọi tình huống, Adlet phải quyết định nên tiếp tục lên đường hay rút lui." Đầu tiên, Mora, có ai trong số các Saints có khả năng tìm ra người thứ bảy không?"
Người trả lời không phải Mora, mà là Fremy. "Tôi đã nghe về Marmanna, Saint of Words. Cô ấy có thể nhìn thấu được những lời dối và khiến người khác phải nói sự thật."
Chắc chắn với khả năng đó, họ có thể dễ dàng tìm ra ai là người thứ bảy. Nhưng Mora lắc đầu.
"Không thể. Marmanna đang ở Chính Điện. Dù cậu có nhanh đến đâu, cũng sẽ mất bảy ngày để tới đó."
Điều đó không ổn chút nào. Ngay cả khi họ có thể cả đi cả về trong mười ngày thì họ đã hết thời gian để đánh bại Majin. Thêm vào đó, không có gì chắc chắn rằng Saint of Words vẫn còn an toàn vào thời điểm hiện tại.
"Tôi là Adlet Maya, người đàn ông mạnh nhất trên thế giới. Vua Gwinvale, tôi không nghĩ ngài hiểu tình hình, nhưng tôi muốn ngài trả lời. Kể từ bây giờ, phải mất bao lâu đẻ có thể kích hoạt lại Illusion Fog Barrier? "
"Chúng ta đã chuẩn bị thức ăn và nước uống để có thể ở lại đây, vì vậy việc tái kích hoạt sẽ sớm được thực hiện lại."
"Vậy, phiền ngài kích hoạt rào chắn trong 30 phút nữa. Khi chúng tôi đánh bại Majin, tôi muốn ngài giữ rào chắn cho đến lúc đó. Ngài có thể làm được điều đó không?"
"Rào chắn được thiết kế tự động hạ xuống khi các cậu đánh bại Majin. Cho đến lúc đó, bất kể điều gì xảy ra, rào cản sẽ không ngừng hoạt động."
Adlet gật đầu và nhìn các bạn đồng hành của mình.
"Chúng ta sẽ tiến vào vào Wailing Demon Territory. Mọi người thấy sao?"
Mặc dù Fremy đã nói rằng việc tiếp tục hành trình rất khó khăn, nhưng có vẻ như cô không lên tiếng phản đối ý tưởng của cậu ta. Rolonia dường như cũng vậy.
"Có khả năng kẻ địch đang tập hợp lực lượng,cho lượng ở lối vào Wailing Demon Territory.Đừng có bất cẩn đấy. Đi thôi!"
Bảy bọn họ người sau đó bắt đầu đi chuyển. Rolonia đến gần phía Adlet và nói "Ad-kun, hãy nắm lấy vai tớ."
"Tớ ổn. Tớ có thể chạy được"
Sau khi trả lời, Rolonia đặt tay lên vai cậu. Rồi bàn tay cô bắt đầu phát sáng yếu ớt và cùng lúc đó cơ thể của Adlet bắt đầu ấm lên.
"Tớ có thể điều trị cho cậu trong khi chạy mà. Tớ là Saint of Fresh Blood. Trị thương là khả năng của tớ đấy."
"Hiểu rồi. Nhờ cậu vậy."
"Ad-kun, chuyện gì đã xảy ra vậy? Tớ hoàn toàn không hiểu gì cả."
Tớ cũng vậy, Adlet thầm nghĩ. Bảy người chạy vào khu rừng dọc theo bờ biển. Sau đó, họ bắt đầu ngửi thấy một mùi hương bốc lên từ mặt đất, báo hiệu họ đến Wailing Demon Territory. Và sau đó Một lúc sau, họ thấy một màn sương mù khổng lồ xuất hiện phía sau họ. Điều đó có nghĩa là con đường rút lui của họ đã biến mất cho đến khi họ đánh bại Majin, họ sẽ không thể rời khỏi lãnh thổ. Nhưng tốt thật đấy, Adlet nghĩ. Dây là một trận chiến mà họ không được phép thua. Và nó còn tốt hơn ý định trốn thoát khỏi đây.