“Ta sẽ không thành thân với nàng.” Bởi vì người hắn yêu chính là nàng, cũng không phải là tỷ tỷ của nàng.
“Nghe nói Hạ lão tướng quân đối nàng thực vừa lòng.”
“Đó là ý của cha ta chứ không phải của ta.”
“Từ xưa đến nay,chuyện hôn nhân đại sự đều do cha mẹ làm chủ……”
“Nhưng mà đó không phải là ta, tóm lại đừng nói đến chuyện đáng ghét đó nửa, ta chỉ muốn ôm nàng một cái.” Nói xong hắn liền đi tới ôm nàng vào trong ngực, nhưng nàng chợt né qua một bên chạy đến bên người Uyển Lăng.
Hắn mỉm cười cười,“Lá gan của nàng càng ngày càng lớn, ta căn bản không nghĩ tới nàng sẽ trốn,nàng trước kia không phải là sợ tới mức động cũng không dám động.”
“Nhờ hồng phúc của ngươi.”
“Vậy tốt lắm, như vậy nàng càng hấp dẫn người nha.”
“Đừng đi lại đây!” Nàng nắm chặt tay Uyển Lăng, tức giận nhìn thẳng vào dung mạo tuấn mỹ của hắn,“Ta biết ngươi chẳng qua chỉ xem ta giống như món đồ chơi để true đùa, chờ chơi xong sẽ giống như đám kỹ nữ kia,hờ hững với các nàng –”
“Nàng hôm nay rốt cuộc làm sao vậy?” Hắn không rõ nàng vì sao kháng cự hắn tới gần?
Hốc mắt nàng phiếm hồng,“Ta không có làm sao, ta chẳng qua rốt cục dám nói lời trong long với ngươi .”
“Vũ Lâm?”
Nước mắt của nàng rơi như mưa,“Ngươi thật ích kỷ, ngươi nhốt chúng ta ở chỗ này, làm cho ta nhớ đến cha mẹ mà không thể về nhà, cũng làm cho người nhà ta không có tin tức mà ưu phiền –” Nàng nuốt xuống vật nghẹn ở cổ họng,“Hạ thiếu gia, ta cũng không thể suy bụng ta ra bụng người,ngươi có thể đổi chỗ suy nghĩ cho ta một chút không?”
“Ta không thể.” Hắn hé ra khuôn mặt tuấn tú trầm xuống.Nếu hắn nghe theo lời nàng đưa nàng trở về nhà, nhưng có thể ở đó có một hôn sự khác đang chờ nàng nha!
Mặt nàng biến đổi, cắn môi dưới đến tái mét giận giữ nói:“Ngươi vì sao ích kỷ như vậy, ngươi muốn thành thân ,sau này có lẽ một năm rưỡi cũng sẽ không tới chỗ này xem ta ……”
“Nói bậy!” Hắn không vui cắt đứt lời của nàng,“Nàng tại sao nghĩ như vậy nha ?”
“Ta không có.”
“Không có sao, mấy ngày này không phải đưa vị cô nương xinh đẹp kia đi khắp nơi mà không trở lại nơi này sao?”
Hắn nghẹn lời.
Nàng nghẹn ngào một tiếng,“Đúng không! Ngươi không phủ nhận ?”
Hắn khẽ cắn môi,“Tóm lại chuyện không giống như nàng nghĩ, hôm nay ta không có tâm tình cãi lộn với nàng, ta đi trước.”
“Ta sẽ đào tẩu .” Thấy hắn xoay người bước đi, nàng bình tĩnh mở miệng nói.
Hắn nhíu chặt lông mày xoay người lại, kinh ngạc nhìn qua làn nước mắt có thể thấy được một đại mỹ nhân kiên cường.
“Tiểu thư?” Uyển Lăng nhìn thấy mà choáng váng, mấy ngày nay bởi vì nàng bị thương quá mức nghiêm trọng , phục hồi như cũ quá chậm, bởi vậy tiểu thư làm việc giúp nàng,cũng không nghĩ đến chỉ qua mấy ngày không chú ý, tiểu thư lại chuyển biến lớn như vậy .
Hắn lạnh lùng nhìn thẳng vào nàng,“Nàng nói lại lần nữa xem?”
“Ta sẽ đào tẩu !” Nàng không chút sợ hãi nói lại lần nữa.
Nàng muốn rời khỏi hắn ! Không, không được, trước khi hắn có thể thu xếp xong mọi chuyện, hắn sẽ không để cho nàng rời đi !
Hắn lạnh lùng hé ra tuấn nhan,“Vậy nàng nên mong mình có thêm đôi cánh mới có thể bay ra khỏi lúc này!” Nói xong hắn lạnh lùng xoay người phất tay áo rời đi.
Mà hắn vừa đi,Hạ Vũ Lâm liền bổ nhào vào trên giường khóc nức nở ra tiếng.
“Tiểu thư.” Uyển Lăng vội vàng đi đến bên người nàng, vỗ nhẹ bả vai của nàng.
“Ta, ta là nói thật, ở tại chỗ này đã không còn ý nghĩa gì , ta cũng không phải một trong đám kỹ nữ, ta muốn trở về, hơn nữa……” Nàng nâng gương mặt đầy nước mắt lên,nắm chặt tay Uyển Lăng,“Ta không thể cho em tiếp tục bị tổn thương .”
“Tiểu thư,em không có sao,em thật sự không đau .” Nàng cảm động nước mắt đầy trong hốc mắt,“Tiểu thư không nỡ rời khỏi Hạ thiếu gia phải không?”
“Không, sẽ không .” Giọng của nàng không đủ sức thuyết phục.
“Tiểu thư yêu hắn sao .”
“Ta –” Nàng nghẹn ngào một tiếng,“Ta biết, chính vì vậy ta càng phải rời khỏi đây,hắn muốn thành hôn, ta ở lại chỗ này làm cái gì nha? Hơn nữa,chúng ta đâu biết ngày nào đám kỹ nữ kia sẽ giáo huấn chúng ta nửa?Chuyện đó thật là đáng sợ, ta không thể trải qua một lần nửa.”
Uyển Lăng đưa mắt nhìn nàng,“Tiểu thư thật sự thay đổi rất nhiều.”
Nàng chua sót cười,“Tại dọc đường đi xảy ra nhiều chuyện quá.” Mà ảnh hưởng lớn nhất là chuyện nàng yêu Hạ Ngạn Quân.
“Tiểu thư có kế hoạch gì?”
Nàng dừng một chút lắc đầu,“Còn phải suy nghĩ một chút nữa.”
Trong ngoài đông sương này có hai mươi người canh giữ, còn có một ít nha hoàn tôi tớ, cũng có hơn mười danh kỹ nữ, muốn chạy trốn ra khỏi nơi này chắc phải giống như Hạ Ngạn Quân nói , nàng phải có thêm một đôi cánh mới được nha!
Nàng nên làm thế nào cho phải?
※※※
Hạ Ngạn Quân vừa rời khỏi đông sương phòng, biết được Tào Tông Lệ chỉ phái vài tên nha dịch đến đây xử lý , đối với vẻ mặt kinh hoảng của các hồng nhan cũng không để ý,liền thi triển khinh công bay tới phủ nha, không đợi người canh cửa phủ nha thông báo,hắn nổi giận đùng đùng phá cửa xông vào.
Mà Tào Tông lệ vừa thấy hắn giận không thể kiềm chế tuấn nhan,trong long không khỏi cả kinh, chẳng lẽ hắn biết đám sát thủ hắc y nhân kia là do hắn phái đến?
Chẳng qua một khắc trước đó đã có người trở về bẩm báo,thích khách toàn bộ đã chết,ở trong Tụ Hoa Quán không thấy người sống.
Hạ Ngạn Quân vừa thấy hắn liền hung tợn chỉ vào mũi hắn nói:“Coi như ngươi gặp may,tất cả hắc y nhân đều đã chết nhưng mà ta biết chính là ngươi làm!”
Nghe vậy, hắn âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, sắc mặt lạnh lung từ trên ghế đứng dậy,“Hạ thiếu gia hiểu lầm –”
“Cẩu quan! Ta biết tên cẩu quan như ngươi không dám ra mặt hành động! Mà ngươi tốt nhất cũng nghe rõ ràng cho ta, ngươi chỉ cần ra tay lần nửa – đụng vào nử tử kia, ta sẽ gậy ông đập lưng ông bỏ tiền mướn sát thủ lấy mạng chó của ngươi!” Hắn sắc bén căm tức liếc mắt hắn một cái sau đó phất tay áo rời đi.
Tào Tông Lệ âm trầm trừng mắt nhìn bóng dáng hắn, vận khí hắn rất tốt, nghĩ trong Tụ Hoa Quán không có ai mới phái đám hắc y nhân này hành động , không nghĩ tới ngược lại bị tiêu diệt toàn bộ !
“Như thế nào? Còn nhìn? ” Hắn khẽ cắn môi,vừa xoay người đã thấy một thân sa mỏng, ngực rất tròn như ẩn như hiện của Giản Nhữ, hắn liền kéo người đó vào trong phòng ngủ, giận nhưng nén không để quát lớn:“Nàng không sợ bị người ta nhìn thấy sao!”
Nàng ngồi trở lại trên giường,“ Mọi người trong nha môn đều biết ta ở chỗ này làm gì, cần gì phải khẩn trương ?”
“Nàng câm miệng cho ta!”
Hai tay nàng giống như rắn quấn lên cổ hắn,“Đừng tức giận , chúng ta vừa mới chỉ làm một nửa,hay là khiến cho Tụ Hoa Quán rối tung lên .”
Hắn tức giận kéo tay nàng ra,“Ta không có tâm tình.”
“Không có tâm tình?” Nàng cười cười,“Là chàng khinh thường nữ nhân chúng ta”
Hắn hừ lạnh một tiếng,“Thôi đi,nàng cho là nàng còn có thể gần gũi Hạ Ngạn Quân sao? Hắn đối với nàng sớm không có hứng thú .”
“Chuyện này ta biết,nhưng nữ nhân của hắn lại không chỉ có một.”
Hắn nhướng cao mày nói,“Lời này có nghĩa như thế nào?”
“Mượn dao giết người a, ta nếu là đám hoa khôi đó ngày ngày chỉ có thể nhìn Hạ Ngạn Quân thân mật với nữ tử chôn cùng kia, còn mình thì bị vắng vẻ, trong lòng đã đủ phiền , lúc này Hạ Ngạn Quân lại như hình với bóng đi theo vị cô nương hoàng thân quốc thích kia, hôn sự hai người cũng không xa ,lửa giận trong lòng mấy người đó cũng nên tìm chỗ pháttiet.”
Hắn nhíu lại mi tâm,“Ý của nàng là lợi dụng đám hoa khôi này?”
“Không sai, đến lúc đó nữ tử chôn cùng chết,đồng mưu giết người chính là đám hoa khôi kia, chàng có thể gộp chung để trị tội!”
Hắn cười lạnh một tiếng,“Đích thật đây là biện pháp nhất cử lưỡng tiện, huống chi mấy năm qua Tào gia chúng ta thường hay chịu thiệt,ít nhiều gì cũng có thể lấy lại mặt mũi.”
“Muốc chọc mấy nữ nhân kia toát ra lửa giận, ta chính là người ra tay tốt nhất, nhưng chàng hiểu ý của ta chứ?” Nàng đắc ý nháy mắt mấy cái.
Hắn ôm nàng vào trong ngực,“Nàng muốn đi tìm đám hoa khôi kia?”
“Đúng vậy, bất quá, đầu tiên phải giao ước điều kiện,vậy ta mới đi làm.”
“Chuyện nàng muốn có phải là tri phủ phu nhân?” Trận này nàng chơi với hắn đến nghiện,bây giờ nàng muốn hắn lấy nàng!
Nàng cười cười địa gật đầu.
Hắn ngưng mắt nhìn dáng người xinh đẹp động lòng người của Giản Nhữ.Ở trên giường nàng thật là nhiệt tình như hỏa, nhưng nữ nhân dám ra điều kiện với hắn, căn bản là tìm con đường chết!
“Được, ta đáp ứng nàng!” Hắn khẩu thị tâm phi đáp ứng điều kiện của nàng, nhưng một khi nàng hết giá trị lợi dụng, cũng có thể đến chăm sóc lão đệ của hắn .
Giản Nhữ không biết trong lòng hắn có ý tưởng u ám khác, lúm đồng tiền như hoa tặng hắn một cái hôn…