Trong khi nội bộ vương quốc Gran Flamm đang trong thời kì biến động trước nguy cơ nội chiến. Thì tại các Vương Quốc phía Đông Nam đại lục đã sẵn sàng cho một cuộc đại chiến tổng lực. Một bên là Vương Quốc Merica, bên còn lại là Liên Minh các Tiểu quốc phương Đông. Người Merica quyết định sẽ thôn tính toàn bộ vùng Đông Nam trước để làm bước hậu phương cung cấp vật tư chắc chắn để tiến đánh Grand Flamm. Xong sự kháng cự của Liên Minh phương Đông là vô cùng quyết liệt.
Giai đoạn đầu, phe Merica tiến công vô cùng thuận lợi, hai tiểu quốc tại biên giới phía Tây Merica đã bị chiếm đóng vô cùng dễ dàng. Nhưng, thế tiến công của Merica cũng đã chững lại tại đây, Liên minh phương Đông đã dồn mọi sức phòng ngự vào vương quốc Altest. Dù số lượng quân Merica đông gấp 10 lần lực lượng phòng thủ tại Altest.
Chưa hết, biết không thế công phá lớp phòng thủ kiên cố tại Altest, Merica đã tìm cách chuyển hướng mũi tiến công sang bất kì hướng nào khác khả thi. Xong mọi kết quả cũng tương tự tại chiến trường Altest, quân binh Merica đều bị đọc vị và thất bại thảm hại. Để rồi bị phản công và tổn thất nhiều hơn trong đội quân xâm lược.
Đứng trước nguy cơ thất bại thảm bại, Vương quốc Merica quyết định chơi lớn, rút phần lớn quân phòng thủ đang đóng tại biên giới phía Tây, vùng giáp ranh Grand Flamm về hội quân với công chúa Olivia để tổng lực tấn công, phá vỡ thế bế tắc hiện tại. Một quyết định có cơ sở, bởi GrandF lamm cũng đang phải xử lí chính nội sự của nó, không có khả năng tiến đánh biên giới Merica.
Và khi quân lực được tổng hợp, một cuộc tổng tấn công, chính xác hơn là một ván cờ chơi tất tay. Chọc thủng cái mai rùa vững chắc của Liên Minh Tiểu quốc Phương Đông một lần và mãi mãi.
Nhưng chẳng như mong đợi. Dù đã chấp nhận rủi ro rút quân khỏi biên giới Grand Flamm ở phía Tây để dồn lực cho phương Đông và thêm cả đầu não chỉ huy được mệnh danh là Nữ Thần Chiến Tranh thì cuộc xâm lược vẫn đi vào ngõ cụt. Merica vẫn chôn chân tại Altest, nhục nhã làm sao khi đây thậm chí là quốc gia nhỏ bé nhất trong khối liên minh. Và lí do nằm ở đội quân lính đánh thuê mà tiểu quốc này đang sở hữu.
◇◇◇
◇◇◇
Ngày nọ, quân đội Merica hành quân dọc theo đường mòn vượt núi giáp vương quốc Iria.
“Chỉnh đốn hàng ngũ” Viên chỉ huy hét lớn “Cảnh giác xung quanh”
Viên chỉ huy vô cùng cảnh giác, bởi rất có thể đội quân ông ta đang bị phục kích. Cách đây không lâu, quân đội Merica đã có thể xuyên thủng được lớp phòng thủ kiên cố của Liên minh phương Đông, họ đã mở hay chính xác hơn tìm được một con đường để đánh bọc hậu qua tuyến phòng thủ yếu hơn nhưng thực chất lại là một cái bẫy vô cùng tinh vi. Toàn bộ quân tiến công đã bị phục kích, bị chọi đá từ trên xuống, con đường xuyên núi tưởng như đã mang tới chiến thắng, nhưng là đại thắng cho quân địch.
Bất chấp những thất bại liên tiếp khi cố gắng tổng lực tấn công một cứ điểm phòng ngự, binh pháp vẫn chỉ rằng số lượng là ưu thế tuyệt đối trên chiến trường. Dựa vào đó, người Merica đã thay đổi chiến lược, dựa trên luận điểm rằng, liên minh phương Đông không có ưu thế về quân số nên không thể dát mỏng lực lượng phòng thủ tại các đồn trú được hay nói cách khác quân Liên minh không thể phòng thủ nhiều điểm cùng lúc.
Dựa vào thông tin đó, một lần nữa, quân đội Merica tổ chức hành quân để tiến hành thế đánh gọng kìm từng tiểu quốc một của Liên minh, Iria là nạn nhân đầu tiên. Họ tự tin rằng, Iria là tiểu quốc thứ ba họ chinh phạt được.
Đột nhiên, một người lính ớn lạnh. Anh ta chợt nhận ra trời bỗng dưng sập tối, ánh mặt trời như thể bị thứ gì đó che khuất. Người lính giật mình, ngửa cổ nhìn lên thì tự dưng thấy tảng đá lớn đã ở trên đầu mình từ khi nào.
Một tiếng thét xé tâm can vang lên, làm thức tỉnh toàn bộ ý thức của những người lính xung quanh, rồi họ nháo nhào lên, phá vỡ hàng ngũ để tìm cách sống sót. Những khối đá khổng lồ từ trên trời lăn xuống va chạm với mặt đất, cán nát từng xác người nó đi qua và tạo lên những đám bụi mù mịt che lấp chiến trường.
Khi mọi thứ tạm lắng xuống, những kẻ còn sống chợt nhận ra đường tiến quân đã bị phong tỏa hoàn toàn bởi đất đá. Đứng trên đỉnh núi nhìn xuống là một cặp nam thanh nữ tú, người phụ nữ khoác lên mình bộ trang phục theo phong cách gothic lolita còn người đàn ông là bộ chiến giáp đen tuyền che đến tận đến mắt. Vẻ đẹp của người phụ nữ chỉ dùng được từ tuyệt sắc để mô tả. Còn điểm nổi bật của người đàn ông là mái tóc trắng hơi đổ xám. Sự xuất hiện của họ đã khiến tinh thần của những người lính Merica bỗng hoảng loạn hơn cả khi bị phục kích vừa rồi. Cặp đôi này chính là những chiến tướng đánh thuê nguy hiểm nhất của đội lính đánh thuê Wonderland, kẻ thù ác không đội trời chung gần đây của Merica. Danh xưng người phụ nữ là Alice, biệt hiệu Thỏ Trắng. Nhưng chẳng ai dùng cái biệt danh đó trên chiến trường cả.
“…Vua Tai Ương?”
“…Băng huyết Công chúa?”
“Là Ma Pháp vương.”[note50795]
Những biệt danh khác nhau được xướng lên và không cái nào dùng để gọi một người một cách bình thường cả. Vì sức mạnh của đôi nam nữ kia ở một đẳng cấp hoàn toàn khác người bình thường rồi.
Người phụ nữ, Alice khẽ giơ tay lên trờ và chỉ thẳng xuống đội quân đang hoảng loạn. Toàn bộ binh lính lạnh sống lưng, bản năng sinh tồn họ mách bảo rằng phải quay đầu chạy ngay, ngay và luôn. Và họ tạ ơn thần linh răng, mình đã cắm đầu chạy mà không ngoái đầu nhìn lại đồng đội của mình làm gì. Còn người đàn ông cũng đã hành động, hắn trượt xuống từ trên vách đá đồng thời niệm pháp thuật. Lập tức bốn chùm sáng khác nhau lơ lửng xung quanh hắn ta.
“…Sarah, Rufi. Tiến lên.”
Hai trong số chùm sáng đó, màu đỏ và lục theo lệnh của người đàn ông di chuyển lên phía trước và thay đổi hình dạng. Đột nhiên một con hỏa long và phong long xé toạc hàng ngũ vốn đang rất hỗn loạn của Merica, mọi nỗ lực của các sĩ quan chỉ huy nhằm chỉnh đốn hàng ngũ để phòng thủ và phản công đều vô dụng. Niệm phép xong, người đàn ông rút kiếm lao thẳng vào giữa đội hình địch, đừng đường chém ngọt lịm, thanh thoát lướt từ mục tiêu này sang mục tiêu khác, tất cả đều trí mạng. Và khi ý chí của quân địch đã bị bẻ gãy hoàn toàn, bóng dáng một nhóm người cưỡi ngựa có sừng màu đen tuyền xuất hiện ở hậu phương Merica.
{ TLS: Ngoại trừ cái mái tóc ra thì có vẻ giống như tác giả đang miêu tả Yasuo ma kiếm giữa đám crep}
“…Là Hắc thú kỵ đoàn.”
Lại một lần nữa, những tiếng thất thanh trong hoảng loạn của binh lính Merica vang lên. Toán kỵ binh trước mặt họ cũng mặc binh phục y chang hai kẻ kia vậy, họ là đội kỵ binh “kỳ lân” tinh nhuệ nhất của đội lính đánh thuê Wonderland.
Nhưng trong hàng ngũ của Merica cũng có sự khác biệt, kỵ binh Merica đã kịp thời lấy lại tinh thần để mở đường máu trước kẻ thù mới tới. Nhưng Hắc thú kỵ đoàn là kẻ giỏi nhất trong những kẻ giỏi nhất, Kỵ Binh Merica không có bất kì cơ hội nào. Đường máu chẳng thể mở thì chẳng còn lựa chọn nào khác ngoài hàng.
“Xong chưa.” Alice hỏi người đồng đội của mình.
“Xong rồi, còn cô thì sao.”
“Rõ ràng quá còn gì. Chẳng có kẻ nào dưới kia đủ ý chỉ để đánh với ta cả, một cô gái nhỏ bé dễ thương thế này mà, lũ hèn nhát đó chạy tán loạn hết rồi.”
“….Cô để chúng chạy loạn hết đi, đúng không? Tôi đã nói với cô là phải tiêu hao lực lượng địch càng nhiều càng tốt mà, đúng không?”
Phải diệt nhiều địch càng tốt, đánh tiêu hao lực lượng địch bằng phục kích là nền tảng của chiến thuật này.
{ TLS: Nếu các bạn không nhớ thì nhân dịp 30/4 -1/5 giải phóng dân tộc thì tôi nhắc lại các bạn hai câu thơ trong bài Bình Ngô Đại Cáo của Nguyễn Trãi, bản tuyên ngôn độc lập thứ 2 của dân tộc ta: “Thế trận xuất kì, lấy yếu chống mạnh – Dùng quân mai phục, lấy ít địch nhiều”}
“Ôi tha cho ta đi, ta mệt lắm luôn. Ta phải đánh nhau một mình đấy?”
Người phụ nữ chẳng hề sợ hãi trước lời trách cứ của người đàn ông.
“Mệt đấy hả, cô có phải con người đâu mà mệt? Thế giới mà mệt thì hành tinh này thành cái gì?”
Khi cả hai bắt đầu đồng hành, Rion đã đặt tên cho Thế giới là Alice còn cô thì tự nhận mình với biệt danh Thỏ Trắng. Nhưng cậu chẳng bao giờ dùng đơn giản là không thích.
“Trời ạ, dạo đây cô rất chi là lười.”
“Chả phải, tại cậu chăm quá thôi, đồ [tham công tiếc việc]”
“…Hả?”
Rion biết câu đó là ngạn ngữ của thế giới khác.
“Đồ nghiện việc. Đừng đặt tiêu chuẩn của cậu lên ta.”
Alice thừa hưởng lại một phần ký ức của Rion trước khi cậu chuyển sinh, những phần ký ức cậu không thể nhớ.
“Tôi chẳng nhớ được mấy cái đó.”
“Đừng cố nhớ làm gì. Cậu chỉ cần hiểu rằng, cậu quá ư là chăm chỉ mà thôi.”
“Tôi sẽ không dừng đến khi mọi thứ kết thúc thực sự. Tôi có thể sống nốt phần đời còn lại của mình cạnh người thân trong sự xa hoa nhàn nhã mà chẳng phải lo nghĩ bất kì cái gì.”
Hợp đồng với vương quốc Altest hứa hẹn một khoản phần thưởng hậu hĩnh khi thay họ chiến đấu với Vương Quốc Merica. Một phần thưởng lớn đến nỗi, Altest sẵn sàng vét sạch quốc khố của họ, đúng là thà trả tiền còn hơn là để cuộc chiến này tiếp diễn theo chiều hướng tiêu cực cho liên minh phương Đông.
“Altest có thực sự chịu chi không? Một tiểu quốc nhỏ bé, nghèo nàn như vậy.”
Đối với Alice, người có đủ mọi thông tin cơ bản về các vương quốc biết thừa rằng Altest quá yếu đuối. Họ không có quân đội thường trực, đó là lí do tại sao quân đội đánh thuê của Rion lại phải ra trận liên tục.
“Thỏa thuận là thỏa thuận. Nếu ta hoàn thành mà họ không hoàn trả thì chúng ta cũng thừa sức bắt họ nôn ra cho bằng được.”
“Biết là vẫn có khả năng bị quỵt mà vẫn làm, lại còn làm hết công suất. Đúng nghiện.”
“Chữ tín là trên hết”
Thế giới nói đúng, dù cậu cố chấp không nhận. Và cuộc trò chuyện của họ bị gián đoạn khi cấp dưới của họ, Mercury Blau đến báo cáo.
“Ngài Rion, tù binh và khí giới đã xử lý xong.”
“ĐỪNG có gọi cậu ta bằng cái tên đó.”
Alice phàn nàn khi Blau gọi tên trực tiếp Rion.
“Ta sẽ gọi chủ nhân của ta bằng bất cứ danh xưng gì ta muốn, miễn là ngài ấy không phản đối.”
“Đó là tên do người phụ nữ kia đặt, ta không cho phép. Chính cậu ta cũng đã thề với ta sẽ vất nó đi! Này, đừng hòng bội ước.”
Blau cứng họng, đúng là chẳng thể cãi lại phụ nữ. Thôi thì thay vì cãi nhau với đàn bà con gái thì anh ta chuyển chủ đề.
“Chiến trường đã dọn dẹp xong... thưa [Đức Vua].”
“[Đức Vua]?” Rion bối rối ra mặt.
“Họ của chúng tôi đều bắt nguồn từ …thôi bỏ đi. Nhưng [Vua] là danh xưng cho người có quyền lực cao nhất mà chúng tôi trung thành.”
Bí danh của Blau là [Bích] và những trưởng tộc khác dưới trướng Rion cũng có bí danh riêng là [Tép], [Rô], [Cơ] hay chính là cách gọi các chất trong bộ bài Tây. Alice biết về thông tin này thông qua ký ức về thế giới cũ của Rion và cô cũng cảm thấy phù hợp nên cũng không ý kiến gì nữa.
{TLS:Chắc ý nó là trong bộ bài tây dù có 4 chất thì về cơ bản King là lá có số đếm to tất và cái ý nghĩa cũng chỉ người quyền lực nhất}
“Thôi kệ đi.”
Rion cũng chả quan tâm đến người khác gọi cậu như nào. Đối với cậu, chỉ có cái tên mà Ariel đặt cho là duy nhất.
“Nè, cách gọi đó thật hay đúng không? Vậy thì ta sẽ là [Nữ hoàng].”
Mặt khác, khi nhận thức được cái hay thì Alice tỏ ra vô cùng thích thú. Nhưng vừa vui được chút thì bị Rion dội cho gáo nước lạnh.
“[Joker] nghe phù hợp hơn đấy.”
“…Khá bất lịch sự khi gọi một quý cô là Joker đấy.”
“Thưa thủ lĩnh, nếu ngài muốn thì cung kính không bằng tuân mệnh ạ.”
Thế giới thì về cơ bản tạo ra mọi vương quốc thuộc cái hành tinh này. Nên trong suy nghĩ của Rion, Alice thích làm vương của ai mà chả được, kể cả tiểu quốc Altest hay đội quân đánh thuê Wonderland này.
“Nhưng [Thủ lĩnh] nghe chẳng dễ thương tẹo nào cảaaaa.”
“Thì dùng Alice đi. Đỡ phải đổi.”
“Đúng vậy.”
“Blau, hãy để binh lính nghỉ ngơi cho đến khi đội xử lí tù binh đến. Còn riêng chúng ta thì hãy di chuyển đến địa điểm phục kích tiếp theo. Chuẩn bị đi”
Rion tiếp tục điều quân, mặc kệ Alice đang hờn dỗi. Trong tư duy của cậu thì không có thời gian mà bỏ phí. Blau cũng thi hành mệnh lệnh ngay lập tức.
“Đúng là con nghiện mà!!!”
“Không nỗ lực hơn mà đòi lấy ít địch nhiều. Tôi chỉ cố hoàn thành hợp đồng thôi. Tiền là TIỀN.”
Alice biết cậu ta chẳng bận tâm đến tiền bạc đến như vậy. Cậu ta thích kiếm bao nhiêu cũng được. Chẳng qua, tiền chỉ là cái cớ hiện tại để cậu ta tìm việc làm, đủ bận bịu để đầu óc không nghĩ đến …chuyện khác. Trong bốn năm qua, Rion và quân đội cậu ta đã thân kinh bách chiến, kỹ thuật chiến đấu, kỷ luật quân đội của họ chắc chắn đã là hạng nhất của đại lục này.
{TLS: Đội nghiệp thanh niên bị nữ thần thế giới máu Yan chèn ép}
◇◇◇
◇◇◇
Tin tức về các nhóm quân tiến công bị đánh chặn liên tiếp đã tới đội ngũ chỉ huy của Merica. Dù rằng, họ đã dự đoán được rằng mình sẽ bị đánh chặn ở mức độ nào đó nhưng mức độ thực tế vượt xa tưởng tượng của họ. Thất bại hoàn toàn.
“…Tại sao Rion lại đầu quân cho Liên minh phương Đông?”
Công chúa Olivia tức giận đập tay xuống bàn. Tính hiếu thắng của cô không chịu nổi những thất bại liên tiếp này, chẳng thể kìm nén cảm xúc được nữa.
“Công chúa, bình tĩnh đã. Thông tin chưa xác thực.”
Cận vệ của cô Yuri, cố gắng trấn an. Nhưng lời nói của của anh chả thấm vào đâu.
“Còn ai có thể đánh chặn được theo kiểu này?”
Trong quá khứ, cô là Nữ Thần chiến tranh bách chiến bách thắng. Nhưng hiện tại, cô lại chẳng đánh bại được những tiểu quốc yếu đuối của liên minh phương Đông. Và lý do chắc chắn là đội lính đánh thuê của Wonderland.
“Thưa điện hạ. Thần có ý kiến. Thần đã thu thập một số thông tin về đội lính đánh thuê Wonderland.”
Người ý kiến là Hans Sutherland, tướng lĩnh cấp cao trong hàng ngũ chỉ huy quân đội Merica. Thứ bậc của ông ta chỉ đứng sau Olivia, Yuri và Quốc vương Merica. Một người tự hào bởi sự nghiệp cầm quân lâu hơn bất cứ ai. Và ông ta có mặt ở đây với kinh nghiệm dày dặn của mình để đảm bảo Olivia không bị bắt làm tù binh chiến tranh một lần nữa.
“Tiếp tục đi. Thưa tướng quân.”
“Xin thưa, cái tên Wonderland lần đầu xuất hiện tại biên giới tiểu quốc Hashu. Họ đã kí hợp đồng dọn dẹp đám ma thú và lũ quái vật.”
Tiểu quốc đó giáp với Bandeaux. Càng củng cố niềm tin của Olivia rằng Rion chính là kẻ thù của cô ấy.
“Từ đó, nhóm Wonderland di chuyển qua Orcus vào trung tâm của liên minh phương Đông. Xong cũng có báo cáo xác nhận rằng chúng đã đồng thuận giao kèo của các quốc gia phía Nam. Việc xử lí đám ma thú và quái vật là một thách thức khá lớn với các tiểu vương quốc.”
Có vẻ mục đích ban đầu của Wonderland là truy sát đám quỷ đã chạy trốn sau cái chết của Quỷ Thần tại lãnh thổ Gran Flamm. Nhưng có vẻ đó không phải lý do duy nhất.
“Tuy nhiên, chúng chưa bao giờ cố định vị trí của mình. Wonderland sẽ liên tục di chuyển khi hoàn thành giao kèo. Và không chỉ ma thú và quái vật mà cả những đám thổ phỉ hay quý tộc phản loạn chúng cũng xử đẹp.”
“..Chúng chấp nhận làm gần như mọi thứ nhỉ?”
Thế giới mà Olivia biết không có khái niệm lính đánh thuê. Các vương quốc đều lựa chọn tuyển mộ quân đội riêng, rèn luyện và chỉnh đốn làm quân đội thường trực. Họ không cần những kẻ làm vì tiền, sẵn sàng đổi phe, bất tín bất kì lúc nào. Xong Merica có quyền nghĩ đến đó vì họ là một vương quốc có đủ nguồn lực để xây dựng quân đội riêng. Còn các tiểu vương quốc ở trong tình thế hoàn toàn khác, ngân khố họ không cho phép khả năng duy trì quân đội như vậy trong thời gian dài liên tục. Nên nếu có thể tận dụng đám lính đánh thuê chỉ vì tiền để xử lí mấy việc lặt vặt thì họ sẽ vui vẻ chấp nhận. Thậm chí là chi mạnh nếu biết người cung cấp dịch vụ là… những kẻ chuyên nghiệp?
“Thật vậy. Chúng hoàn thành mọi giao kèo một cách hoàn hảo. Và danh tiếng của chúng đã đi rất xa.”
“Xong chúng ta lại có rất ít thông tin về họ.”
“Nhưng chúng chưa bao giờ hoạt động tại biên giới của chúng ta? Là cố ý thì thần không dám chắc? Hay là họ không thể tìm được yêu cầu từ phía chúng ta?”
Câu trả lời cả cả hai. Rion không muốn tiếp giáp với Merica, bởi nếu lộ, thì Gran Flamm cũng biết rõ. Nó sẽ tạo những tác động tiêu cực đến thân quyến của cậu. Đặc biệt là Ariel.
“Theo thông tin thần nắm được, rất nhiều vương quốc đã đề nghĩ chúng ở lại phục vụ vĩnh viễn. Nhưng chúng chưa từng chấp thuận bất kì ai. Và đó là lí do chúng được gọi là lính đánh thuê.”
“Hiện họ đang phục vụ cho Altest, đúng không?”
“Chắn chắn, thưa điện hạ. Quả thật rất may mắn cho Altest. Wonderland vô tình xuất hiện tại biên giới Altest vài ngày trước khi chúng ta quyết định tổng tấn công. Altest cũng chẳng còn gì để mất nên thà cứ vung hết tiền xem còn vớt vát được gì không càng tốt.
Và kết quả là những cuộc thất bại liên tiếp của quân đội Merica.
“Chúng ta có thể thuê ngược lại chúng không?”
Nếu chỉ vì tiền thì chắc kèo Merica chẳng thiếu so với Altest. Việc phải chiến đấu với một đối thủ khó nhằn thì thà vung tiền để hắn ta nhường đường còn hơn.
“Thần không dám chắc.”
“Tại sao lại thế?”
“Chúng nổi tiếng rằng sẽ tuân thủ hợp đồng đến khi hoàn thành. Việc chúng còn đánh chặn chúng ta có nghĩa là còn nhiều điều khoản trong hợp đồng giữa chúng và Altest chưa được hoàn thành.”
“Vậy sao. Mệt thật đấy, thật xấu hổ nhưng ta thừa nhận việc chinh phạt sẽ dễ hơn rất nhiều nếu không phải đối mặt với Wonderland.”
“Thần đồng tình.”
“Ông cũng thế hả, tướng quân?”
Lần đầu tiên Olivia thấy vị tướng này khẳng định một cách… Rụt rè như vậy.
“Thần xuất thân là người lính, thần chẳng sợ hãi khi đấu với cường địch. Nhưng bản năng con người mách bảo thần rằng thủ lĩnh Wonderland vô cùng nguy hiểm.”
“Nguy hiểm”
Việc đại tướng thừa nhận còn khiến mọi người kinh ngạc hơn. Hans Sutherland là một anh hùng tuyệt trung của Merica, nếu có ai bị nghi là kẻ thù của quốc gia này, ông ta sẽ là người cuối cùng bị nghi ngờ.
“Thật khó giải thích nhưng mà… thần cảm thấy chúng ta đang chọc phải thứ gì đó mà tốt hơn là nên để nó ngủ yên thì hơn.”
Là người lính thân kinh bách chiến, Hans sở hữu trực giác vô cùng nhạy bén và nó đang cảnh báo ông rằng Rion vô cùng nguy hiểm
{TLS: ừ thì con đi bên cạnh nó là [the warudo] thì chả nguy hiểm, bản thân nó cũng nguy hiểm sẵn thêm con yandere vào thì….}
“Ta hiểu.”
“Nhưng thần nghĩ việc chúng ta đối đầu với Wonderland chỉ là sự tình cờ, là do họ đến Altest đúng lúc.”
“Ta cũng nghĩ thế.”
“Nhưng lại có thể gây khó dễ cho chúng ta đến vậy. Một nhóm lính đánh thuê mà có đủ khả năng điều khiển liên quân của các tiểu vương quốc. Thật kì lạ, thưa điện hạ.”
Trong giai đoạn đầu, các tiểu quốc đã liên minh với nhau, nhưng là một liên minh vô cùng lỏng lèo không có chiến lược cụ thể. Nhưng giờ, đội quân đó như một cố máy hoàn chỉnh, từng linh kiện, từng bánh răng được sắp xếp hoàn hảo với vị trí và vai trò của nó. Và tất cả được thống nhất bởi một nhóm lính đánh thuê khác mà kẻ lãnh đạo lại trở thành nhân vật chính trong cuộc chiến này.
“Nên chắc kèo là tên đó không làm việc cho chúng ta được, đúng không?”
“Vua tai ương, Hậu nhân vị Thần thống khổ, Ma Pháp vương… Mọi danh xưng đều mang tính chất hủy diệt mọi kẻ thù. Chỉ có một kẻ duy nhất vươn được tới tầm những danh xưng như thế. Hẳn phải là Rion Frey.
“Vâng thưa điện hạ. Thần tin rằng khả năng đó là cao nhất.”
Rion là tuýp người sẽ phát triển liên tục khi gặp đối thủ xứng tầm. Dù cậu ta có vô tình hay cố tình đối chọi với kẻ đó hay không. Cậu ta sẽ đối diện với kẻ thù của mình với tất cả khả năng, tất cả thông tin thu thập được. Chỉ cần có kẻ thù, Rion sẽ tìm cách để chiến thắng.
Olivia tự hỏi rằng cậu ta sẽ còn chạm tới được đỉnh cao nào nữa khi kẻ thù của cậu ta là một Merica đang vô cùng hùng mạnh như hiện tại. Olivia vừa thắc mắc vừa cảm thấy rạo rực, giả sử cô có thể đánh bại cậu ta thì sao….
◇◇◇
◇◇◇
◇◇◇
◇◇◇
Thôi thì nhân dịp 30/4 - 1/5 chúc mừng ngày đất nước giải phóng.