Chương 85: Cuộc nổi dậy của Lancelot.
Biên giới phía tây, trung tâm của Notre, thị trấn Ceanthau.
Là nơi Lancelot bị đày đến khi mất đi quyền thừa kế tước vị. Nhưng trong bốn năm qua vùng đất hoang tàn này đã phục hưng mạnh mẽ, trở thành một trong những vùng đất phát triển nhất trong Vương Quốc GramFlam.
Chính là nhờ thực lực của Maria. Và giờ, nó không đến từ sự tự tin tuyệt đối vào sức mạnh thế giới nữa mà dựa trên trí tuệ và bản lĩnh của cô ta.
Maria nhận ra mình có thể ứng dụng mọi thành tựu kĩ thuật mình biết của thế giới cũ lên vùng đất này.
Về nông nghiệp, Nông dân không tự quản lí đất của mình mà giống như hình thức đồn điền – điền chủ. Các quý tộc là người nắm giữ đất trồng trọt, còn nông dân làm thuê cho quý tộc. Và như dự đoán thì người nông dân không hài lòng một chút nào, những quốc bạo động đòi ruộng đất của của nông dân nổi lên nhưng cũng bị dập tắt nhanh chóng. Không phải bằng bạo lực mà bằng một mưu mẹo đơn giản, những tên nông dân bạo loạn sẽ bị trục xuất và thay bằng những nộ lệ để làm việc cho quý tộc. Từ đó, không ai dám làm loạn nữa, không thì làm gì có cái làm để mà có cái ăn.
Các loại cây trồng tương ứng với từng vùng nhỏ cũng được lựa chọn kĩ càng và phải được trồng theo đúng thứ tự trong năm. Các loại cây trồng để phục vụ mục đích chăn nuôi gia súc cũng được đan xen hợp lí, mục đích là để kích thích hoạt động chăn nuôi gia súc – gia cầm lên tối đa và ngược lại, phân hữu cơ do gia súc – gia cầm sinh ra lại là nguồn dinh dưỡng cho đất trồng. Một vòng tuần hoàn hoàn hảo.
Ngoài ra, nông cụ được cải tiến. Nói là cải tiến nhưng thực chất chỉ là thay đồ đồng bằng đồ sắt. Nên hiệu quả mang lại là năng suất nông nghiệp thì cũng chỉ tăng chút đỉnh mà thôi.
Việc cải tiến nông cụ bằng sắt chỉ là danh nghĩa. Thực chất là để tăng cường hoạt động khai thác khoáng sản. Song song với hoạt động tìm được mỏ quặng, mỗi mỏ quặng được phát hiện là toàn bộ khu vực rừng nguyên sinh gần đó cũng sẽ được khai thác triệt để làm nguyên liệu cho đời sống, công nghiệp, nông nghiệp.
Dựa vào đó để kêu gọi đầu tư, lợi nhuận ăn chia được thỏa thuận đàng hoàng. Dần dần, các tập đoàn được thành lập.
Và cái gì đến cũng sẽ đến, khi có các tập đoàn thì luyện kim thành ngành công nghiệp trọng điểm của lãnh địa. Và sản lượng của nó cao một cách bất ngờ, ngay kể cả trong nội bộ Vương Quốc Gramfram.
Tại sao Maria lại có
thể tiến xa đến như vậy?
Như đã nói, kiến thức của cô ta ở thế giới cũ. Một Vương Quốc trong thời kỳ mà thuốc trừ sâu và phân bón hóa học, phân bón hữu cơ chưa từng xuất hiện thì kiến thức mà Maria mang đến chả khác gì cuộc cách mạng công nghiệp lần đầu nhưng chỉ diễn ra trong có 4 năm vậy.
Maria đã ý thức được điều này, dù trước đó cô ta vẫn nghĩ mình là nhân vật chính của một chơi tình ái, rằng thế giới luôn ở bên cô ta. Thì lúc này đây, Maria đã phải nhớ lại và vận dụng mọi kiến thức mình nhớ để xây dựng một bước đệm vững chắc cho sự “tái sinh” của mình.
Tất nhiên, dù kiến thức hiện đại là có nhưng cũng phải có địa vị và hậu phương đủ vững chắc để hiệu triệu nhân lực thực hiện. Việc gắn bó với gia đình Lancelot hay nói đúng hơn là việc thu phục được Lancelot chính là thành tựu đầu tiên của Maria.
Dù áp lực buộc phải tái thiết thành công là Lancelot gánh, dù cậu ta cũng đã bị tước đi quyền thừa kế tước vị ,xong cậu ta cũng là người của Aquasmea. Từng là người thừa kế bậc một, ngoài các trung thần đã phục vụ từ xưa tới nay thì các chuyên gia thuộc các lĩnh vực khác nhau cũng được điều đến hỗ trợ bởi cha cậu, Hầu tước. Việc Lancelot được điều làm lãnh chúa của một vùng đất khác là một cơ hội, cha cậu thừa sức nhận ra điều đó. Nhân lực và Vật lực đầu tư không hề uổng phí, vùng đất đã phục hưng thành công.
Dù nhân lực không phải là người dưới trướng Maria, nhưng cô ta có thể sai khiến dễ dàng thông qua Lancelot. Kiến thức hiện đại, lực lượng lao động đông, nguồn lực tài chính dồi dào. Với ba thứ đó, thất bại còn khó hơn cả thành công.
Maria đã thành công. Notre trở thành vùng đất giàu có, và từ lợi nhuận thu ngược trở lại. Maria bắt đầu hình thức cho vay. Đặc biệt với các quý tộc nghèo, lãi suất thấp khiến mọi khoản vay trở nên dễ tiếp cận hơn bao giờ hết. Vô hình chung, Maria và Lancelot trở thành vị cứu tinh trong mắt bọn họ.
Nhưng làm gì có chuyện ngon ăn như thế, đi kèm với lãi suất thấp là những điều kiện đặc biệt. Maria yêu cầu họ phải làm việc dưới trướng của mình, bất kì việc gì, một trong đó chính là việc thổi phồng giá trị trang sức và trang phục dạo gần đây.
Và họ chẳng thể từ chối được. Giấy trắng mực đen đã rõ. Bút sa thì gà phải chết.
Bằng những hình thức lừa đảo này, Maria giàu sẽ càng giàu. Đơn giản là vì số lượng nạn nhân tăng dần. Nhưng
Maria đâu đơn thuần là muốn làm giàu cho bản thân, vinh hoa phú quý với cách thức như vậy chẳng phải là đích đến cuối cùng.
Mục đích cuối cùng chỉ có một, chỉ một mà thôi. Dù gặp chút vấn đề nhưng cũng đã thành công được bước đầu.
◇ ◇ ◇
Tại một khu vực đồng bằng trống trải trên núi, một tiếng nổ lớn vang lên cùng với đó là những quả bóng bằng sắt bay lên và lao thẳng xuống đất, tặng cho đất mẹ một vụ nổ lớn và cái hố to đùng.
Những âm thanh kinh ngạc không ngớt đến từ người xem trước cuộc thử nghiệm thành công súng thần công hay còn gọi là đại bác.
Thế giới này trước giờ không có khái niệm khí giới, mọi tấn công tầm xa đều là từ pháp thuật hay đơn sơ hơn là máy bắn đá. Không có thuốc súng chứ đừng nói là đại bác.
Maria có đủ thông tin về cách tạo ra thuốc súng và tất nhiên cô ta cùng thuộc hạ đã thử nghiệm thành công. Chắc chắc đại bác sẽ vô cùng hữu dụng.
Khi thuốc súng được trộn thành công. Nền quân sự sẽ có bước tiến bộ vượt bậc. Pháo và súng, những vũ khi sẽ tước đoạt lợi thế tuyệt đối của của kiếm, cung tên và pháp thuật trên chiến trường. Và đó cũng là lý do Maria tập trung vào ngành công nghiệp luyện kim.
Sau đại bác là súng hỏa mai. Hai mươi chiến sĩ xếp thành hàng sát nhau cùng hướng về phía mục tiêu là những tấm khiên tiêu chuẩn. Mất một nhịp thở, âm thanh súng nổ đồng thời vang lên, khói bay nghi ngút nhưng độ chính xác của súng hỏa mai lại không cao. Không như đại bác, súng trường cần sự chính xác để phát huy tối đa hiệu năng trên chiến trường khi quân địch dàn đều lực lượng để áp sát.
Nhưng như vậy cũng tính là thành công, vấn đề về độ chính xác sẽ được xử lí ngay lắp tự. Hiệu quả đoạt mạng của súng mang lại không khác gì pháp thuật, nhưng lại hơn vài bậc vì không phải ai cũng dùng được pháp thuật và pháp sư thì lại cần phải niệm chú. Khí giới, đại bác hay súng hỏa mai đều mang lại hiệu quả vượt xa pháp thuật trong quần chiến.
Sau khi thử nghiệm thành công sẽ là quá trình sản xuất hàng loạt.
“Thực nghiệm thành công. Với thứ vũ khí này trong tay thì việc gia tộc Aquasmea làm chủ vương quốc này không còn là giấc mơ nữa. Thậm chí là thống nhất toàn lục địa.”
Thuộc hạ của hầu tước Aquasmea không giấu nổi sự phấn khích. Chính ông ta cũng là người chịu trách nhiệm chính cho quá trình phát triển súng, đại bác.
“Ngươi tưởng rằng hết chỗ để cải thiện rồi sao?”
Lancelot lập tức hỏi. Khí giới chỉ được sản xuất hàng loạt khi chất lượng được đảm bảo. Ý của cậu là vấn đề này đáng ra phải được giải quyết ngay rồi.
“Tính đến chất lượng và hiệu quả hoạt động thì vẫn cần phải cải thiện nhiều, thưa ngài.”
“Vẫn cần phải cải thiện nhiều sao?”
Lancelot nhìu mày, cậu không hề hài lòng khi thành phẩm chưa phải là bản hoàn thiện.
“Thử nghiệm thành công là bước đầu, các lỗi vặt sẽ xuất hiện trong quá trình sản xuất, thử nghiệm và sử dụng. Vấn đề thực sự là chúng ta có thể tinh chỉnh đến mức độ nào mà thôi.”
“…Chẳng phải có khuyết điểm rõ ràng với khẩu súng hoa mai, thậm chí là khẩu đại bác sao?”
“Tất cả nguyên mẫu đầu tiên đã được tinh chỉnh hết mức có thể để có buổi thử nghiệm trực tiếp trước mọi người hôm nay và sẽ được tiếp tục tinh chỉnh ngay lập tức.”
“Thật vậy nhỉ, các ngươi đã rất cố gắng rồi, ta sẽ ghi nhận công lao to lớn này.”
Trong buổi thử nghiệm ngày hôm nay, mọi cá nhân có vai trò phụ trách phát triển khí giới đã hoạt động hết công suất và thành công được phần nào. Lancelot cũng phải mở lời khen biết ơn dù cái bộ mặt trưng ra chả có chút lòng thành nào trong đó.
“Ta hi vọng mình không phải là kẻ thua cuộc một lần nữa. Vì chết rồi thì chẳng còn lần sau mà gỡ đâu. Và ngươi có thể gặp Tử thần mà không chút tiếc nuối được rồi”
Mọi người đều không kịp phản ứng trước lời nói của Lancelot. Khi kịp nhận ra thì những ngọn giáo bằng nước đã xuyên thủng gã thuộc hạ trước mặt, xong từng nhà nghiên cứu khí giới một cũng tiếp bước gã đầu tiên.
Không một ai thoát được trước cuộc tập kích bất ngờ, trừ những người được ban cho quyền được sống từ Lancelot.
“Bây giờ, các ngươi có quyền lựa chọn duy nhất. Theo ta hoặc là về nhà Hầu tước khi chỉ còn là cái xác không hồn ”
Những người còn lại đa số là thuộc hạ đã phục vụ Lancelot trong thời gian qua. Nhưng Lancelot không hoàn toàn tin tưởng họ. Cậu ta cũng là con của gia tộc Aquasmea, có những kẻ chỉ trung thành với Aquasmea hay Hầu tước Marquess chứ không phải Lancelot. Đến đây, ai cũng biết rằng mình nên lựa chọn thế nào.
“.. Chà…Vậy thì một lần nữa, chào mừng tất cả các ngươi đã chọn đúng nền văn minh. Ta sẽ là kẻ thực hiện được tham vọng của nhà Aquasmea. Và các ngươi, những trung thần của ta, vinh quang sẽ đến với các ngươi sớm thôi.”
Nếu trong Hoàng Tộc GramFlamm có tham vọng trở thành bá chủ của cả lục địa thì nhà Aquasmea cũng vậy. Vương quốc được thành lập dựa trên nền tảng 4 đại gia tộc trong đó gia tộc GramFlam đứng đầu, dù hai gia tộc còn lại ít tham vọng hơn nhưng không phải là không có. Khi lập quốc, 4 đại gia tộc đã đồng thuận để GramFlam làm kẻ đứng đầu.
Nhưng thời thế thay đổi, tham vọng quyền lực của con người sẽ ngày càng gia tăng. Cả ba nhà Hầu tước đều như vậy. Tham vọng chiếm đoạt Vương vị.
Gia tộc Aquasmea cũng thèm muốn ngai vàng nhưng các gia chủ đủ thông minh để biết rằng sức mạnh của mình là không đủ. Nhưng Lancelot thì khác, hiện tại cậu ta không chịu ảnh hưởng hay quản thúc bởi gia tộc, sức mạnh mà cậu ta có thể chạm tới đủ mạnh để thực hiện được bá nghiệp của cậu ta, một tham vọng mà ai cũng biết kẻ nào mới thật sự là tên trùm sau tấm màn che không thể hợp lí hơn.
Lancelot đang tự thuyết phục bản thân rằng, tham vọng mà nhà Aquasmea, thứ đã tích tụ và truyền từ đời này sang đời khác là cái cớ để tự lừa dối bản thân thực hiện mong muốn cá nhân, nhưng cậu ta chẳng nhận ra mình cũng chỉ là con tốt thí cho một người khác.
◇ ◇ ◇
Mất một thời gian để thông tin Lancelot bạo loạn đến được tai Hoàng Thất.
Lancelot bạo loạn, nếu cậu ta kéo theo cả nhà Aquasmea sẽ vô cùng nguy hiểm cho an ninh Vương Quốc. Nhưng vị thế hiện tại của cậu ta đang là một quý tộc nhỏ ở biên giới, nếu nổi loạn thì cũng chỉ coi như là một gã ngốc bị ngáo quyền lực mà thôi.
Ngay cả khi Lancelot nổi dậy là thật, nếu không kéo theo nhà Aquasmea thì Hoàng tộc cũng chỉ coi như là một cuộc chiến giành lại quyền thừa kế hay chỉ là một kẻ bất mãn trong gia tộc Aquasmea đang cố đòi lại công bằng cho chính mình mà thôi. Và Hầu tước cũng đã trình tấu lên rằng vụ việc này chỉ là việc nội bộ của gia tộc.
Thực tế rằng, Hoàng tộc cũng đã có đủ thông tin để biết rằng gia tộc Aquasmea có tham vọng chiếm lấy ngai vàng. Gần đây có Aksmia Houjin, một kẻ cũng có dã tâm tương tự như Lancelot hiện tại nhưng đã bị đàn áp không thương tiếc. Xong nhà Aquasmea trình tấu lại rằng kẻ đó tự li khai hành động theo ý của mình.
Dù các trinh sát vấn rất sát sao với quân đội của gia tộc Aquasmea nhưng Lancelot lại giấu thông tin về súng hỏa mai và đại bác rất kĩ.
Quân đội chính quy của nhà Aquasmea thất thủ trước quân đội của Lancelot, lí do thì chắc ai cũny biết, súng hỏa mai và đại bác luôn mang đến lợi thế tuyệt đối trên chiến trường. Một thất bại chóng vánh và thông tinh cũng đến nhanh như cách mà quân đội chính quy thất bại vậy.
Và rồi, Lancelot đã có đủ hậu thuẫn để kích phát nội chiến, nhưng hiện tại cậu tạm án binh bất động. Vương quốc GramFlam bước vào thời kì mới, giống như chiến tranh lạnh. Hai bên đều ráo riết do thám lẫn nhau, rất nhiều chiến lược được đề ra, hết lần này đến lần khác.
“Có thông tin gì mới không?”
Marcus Ostlund , Quan Đại thần mới của nhà Vua đang nghe báo cáo của thuộc hạ trong cuộc họp thường niên. Xong nhà Vua và Thái tử cũng tham gia cuộc họp lần này.
“Ha ha, các quý tộc chư hầu của nhà Aquasmea lại đổ xô về phía Lancelot hơn quá nửa.”
Lancelot đã bị gạch tên ra khỏi gia tộc của mình ngay lắp tự xong cậu ta cũng chẳng quan tâm. Giờ họ của cậu ta là Alexandros, là ý tưởng của Maria thông qua việc học tập Rion.
“Tận một nửa….. Nhiều vậy sao?”
Nhưng bản thân gia chủ Aquasmea vẫn còn sống khỏe và đủ minh mẫn để cai trị. Thật là bất thường khi một nửa quý tộc chư hầu lại đổ về phe Lancelot.
“Động thái của Hầu tước Aquasmea thì sao, có thật là ông ta thực sự đối địch với con trai mình hay không?”
Trong chiến tranh, mọt khả năng đều có thể trở thành sự thật. Và Nhà vua hiểu rõ hơn ai hết.
“Không loại trừ khả năng Hầu tước sẽ là kẻ hậu thuẫn, và ông ta đang chỉ diễn kịch, nhưng không có đủ bằng chứng.”
Nếu Hầu tước Aquasmea và Lancelot thực sự bắt tay với nhau thì chắc chắn rằng nhà Aquasmea có dã tâm với ngai vàng. Nhưng không đủ bằng chứng rõ ràng thì chẳng thế kết luận bất cứ điều gì.
“Tình hình quân đội chính quy của nhà Aquasmea thì sao, có hoạt động gì khả nghi không?”
“Sau thất bại đầu tiên, quân đội Aquasmea đã án binh bất động hoàn toàn hay nói đúng hơn là họ chủ cố thủ một cách bị động”
Mắt thấy tai nghe chưa chắc đã là như vậy. Không thể biết được lòng người như nào. Có khả năng quân đội Hầu tước chỉ đang diễn để chờ thời.
“…..Giả thuyết rằng nếu cả nhà Aquasmea nổi loạn, chắc chắn phải có thư từ trao đổi qua lại.”
Mọi biện pháp phải được xây dựng nhằm đối phó với tình huống xấu nhất. Nếu đủ bẳng chứng để cả vương quốc coi nhà Aquasmea là kẻ thù.
“Nhà Aquasmea có đủ dã tâm, họ sẽ sớm hành động mà thôi.”
Dã tâm của nhà Aquasmea là câu chuyện của nhiều thế hệ.
“Xin thứ lỗi thưa bệ hạ. Nhưng nếu chúng ta hành động chuẩn bị cho tình huống đó thì chẳng phải là cũng tự đẩy Hầu tước bước nửa chân còn lại vào con đường phản loạn hay sao?”
Đúng vậy, nếu Hoàng thất coi một đại gia tộc là kẻ thủ. Họ biết mình chẳng còn đường nào để sống. Vậy thì thà nổi dậy tìm đường sống còn hơn là chờ cái chết được ban tới.
“Ổn thôi. Dù sao thì Aquasmea cũng đã tham vọng từ rất lâu rồi. Việc giáp mặt nhau là sớm hay muộn mà thôi.”
Nhà vua biết rõ tham vọng của các đại gia tộc thời điểm hiện tại. Nhưng quyết định của ông ta vẫn rất liều lĩnh.
“Nói vậy chẳng phải gán luôn các Đại gia tộc còn lại trong diện phản loạn sao?”
Nhà Vua rơi vào trầm mặc trước câu hỏi của Arnold. Nội chiến của một quốc gia chỉ lợi cho các quốc gia khác mà thôi. Do đó, thỏa thuận giữa các bên luôn là lựa chọn tối ưu hàng đầu
“Tuy luôn có dã tâm nhưng Fatillas và Windhill đủ thông minh để biết rằng họ sức họ không đủ tranh đoạt ngai vàng”
Quốc Vương hiểu mối bận tâm của Arnold. Và ông chỉ muốn con mình bớt đi một phần gánh nặng tâm trí mà thôi.
“…Phụ thân sao người có thể dám chắc được?”
Suy nghĩ của Arnold càng tồi tệ hơn. Mối giao hảo giữa Hoàng thất và nhà Fatillas và hai vị anh hùng của nhà Windheel cũng tệ như với nhà Aquasmea vậy.
“Bởi vì….”
Quốc Vương cứng họng. Và Arnold biết rằng mối bận tâm của mình là đúng.
“Người đã phê chuẩn yêu cầu của họ, thưa phụ vương?”
Arnold biết mình phải suy tính đến mọi trường hợp xảy ra. Cậu vẫn chưa phục trước quyết định của cha mình.
“Tất cả vì Vương Quốc.”
Nhà vua khẳng định lại lần nữa. Ngay bây giờ, ông ta vẫn tin, nhân từ đổi lại lấy lòng trung thành từ các đại gia tộc.
“Những người có liên hệ trực tiếp thì sao”
“Ta sẽ quyết định và thông báo vấn đề đó sau, đặc biệt là với [cô ta]. ”
“Phụ vương, người thật sự quyết định như vậy sao?”
“Đứng trước an nguy của quốc gia, họ phải hiểu và tuần lệnh. Không có ngoại lệ”
Quốc Vương lại rơi vào trầm mặc vì quan điểm cứng rắn của Arnold.
“Thật vậy sao? Thưa phụ vương? Và tại sao nào?”
Xong Arnold còn phát cáu trước quyết định của cha mình.
“Con nói gì cơ?”
“Trong mọi trường hợp, Charlotte là vợ con còn Ariel không có nghĩa vụ phải hi sinh bản thân trước khủng hoảng của Vương Quốc.”
“ Đó là phu nhân của con và vợ Rion đấy.”
“Rion Frey vẫn chưa được công nhận là một hoàng tộc, cậu ta chưa bao giờ là em trai của con.”
“Anh ta là một quý tộc của vương quốc.”
Giới quý tộc có nghĩa vụ hi sinh bản thân hơn bất kì ai vì sự tồn vong của Vương Quốc. Xong Ariel đã bị phế truất, bị đày đi và bản thân Ariel không có tước vị, phu quân của cô ấy thì đã hi sinh cho chính Vương Quốc này. Hiện tại Ariel chỉ là một quả phụ. Nhà Vua đang quẫn trí, ông ta đang áp đặt nghĩa vụ cao hơn của quý tộc lên thường dân. Trong mọi trường hợp thì phải là ngược lại.
“Thưa phụ vương, ngài định bắt Rion và cả gia quyến của anh ta phục vụ cho quốc gia này, kể cả khi anh ta đã chết ư. Hay người định trao lại ngai vàng cho một người đã hi sinh cho chính quốc gia này?”
Arnold vốn đã mất niềm tin vào phụ thân của mình rồi.
“….Vậy con hãy cho ta những biện pháp cụ thể, thật cụ thể vào nếu nội chiến xảy ra.”
Arnold tạm gác lại mấy chuyện đó đi và quay trở lại với vấn đề chính. Cuộc tranh luận đã đi quá xa rồi.
“Người có thể thắng nhưng cũng phải biết địch biết ta. Hiện tại hoàng thất đủ mạnh để đàn áp bất kì quộc bạo động nào, nhưng phải có cơ sở.”
“Hoàng thất đã không còn đủ sức mạnh nữa rồi. Con phải hiểu rõ điều này hơn ai hết chứ.”
“Đừng có vô lý như vậy, chúng ta đủ sức mạnh để ứng chiến.”
“Không chỉ đơn thuần là thắng trên chiến trường, mà phải là đánh bại cả một đại gia tộc, thậm chí là có thể có cả sự hậu thuẫn của cả vương quốc Merica nữa. GramFlam có đủ sức mạnh để đối chọi sòng phẳng hay không. Chúng ta đã mất Rion Frey rồi?”
“Điện hạ….”
Nhìn thấy cha mình nổi cơn thịnh nộ như vậy. Thái tử nhận ra rằng mình tiếp cận sai cách rồi. Sự xuất sắc của Rion đã để lại ấn tượng trong lòng vương quốc này quá lớn. Đủ lớn để uy hiếp vị thế của Hoàng thất. Nhà Vua đã liên tục chịu áp lực trong bốn năm qua, ông ta đã dần kiệt quệ tinh thần.
“Vấn đề của Charlotte và Ariel dừng lại ở đây, đừng nhắc đến họ nữa.”
“Nhưng mà…”
“Có bất kì ý kiến gì, thì giỏi mà đưa ra giải pháp, nếu không, im lặng.”
Quốc Vương vừa dứt lời, cũng chẳng đợi Arnold mở miệng đã đứng phắt dậy và chuẩn bị rời khỏi phòng.
“……Frederick.”
“Nhà vua mệt rồi, thưa thái tử.”
Cận vệ Quốc Vương nhận thức được tình trạng của ông, chỉ đi theo mà không nói bất kì lời nào.
“….Nói ta nghe chúng ta có thể thắng hay không.”
Thái Tử Arnold một lần nữa quay lại chủ đề chính.
“Thần sẽ đánh nếu cần phải đánh, thần không sợ, nhưng chúng ta cần cơ sở để đánh chứ không phải là những con thiêu thân.”
“Nếu là Rion, ông sẽ làm gì.”
“…Một câu hỏi vô nghĩa.”
“Anh ta đã vượt qua nghịch cảnh bằng tư duy của mình, ta cần cái tư duy đó.”
Thái tử Arnold đã hiểu sai ý của Frederick. Không phải vì Rion đã chết.
“… Nếu là Rion, thần sẽ tiên hạ thủ vi cường.”
“…Có lẽ anh ta sẽ làm vậy.”
Sức mạnh của Rion đến từ khả năng tiên đoán và chuẩn bị vô cùng kĩ lưỡng. Chuẩn bị cho mọi tình huống xảy ra, dù là hi hữu nhất, nhưng được sắp xếp theo trật tự nhất định. Khi tình huống đến thì cứ theo kế hoạch mà đối phó.
“Một lần nữa, nếu là Rion. Thần nghĩ thái tử biết anh ta sẽ nói gì.”
“Là gì? Nói ta xem?”
“Chúng ta chẳng có lựa chọn nào khác ngoài việc làm những gì có thể trong khả năng của mình”
“…..Thật hữu ích. Vậy, cùng bàn xem những gì chúng ta có thể làm hiện tại nào.”
Đúng theo lời của Frederick, Arnold trút bớt gánh nặng trong lòng. Cứ làm hết sức cho tình huống trước mắt là được.
Có rất nhiều kế hoạch được vạch ra, nhưng Arnold không biết điều gì là quan trọng hay thứ tự nên làm như nào. Thật may, xung quanh cậu ta hiện tại có một người đã từng học tập và làm việc dưới trướng Rion. Một người cũng đang ở ngay trong căn phòng nghị sự này, trong tòa lâu đài này.
◇ ◇ ◇
◇ ◇ ◇
◇ ◇ ◇
Nói thật là tôi đã bị lú bởi lão Engtrans. Dù đọc lại bản hoàn thiện hơn để sửa lại thì vẫn không khác nhau mấy.
Rất xin lỗi các bạn vì sự thiếu sót của mình. Mong các bạn thông cảm cho mình