Trans: Gurin
Edit: caubegiangho
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Sự hỗn loạn lớn nổ ra ngay sau khi Rion rời đi bất chấp sự hiện diện của cặp đôi hoàng tộc trong hội trường. Thành viên mất tích của hoàng tộc cuối cùng cũng đã được tìm thấy và người đó là hoàng tử, không phải là công chúa. Công bằng mà nói, mọi người có thể đã bình tĩnh hơn nếu người đó không phải là Rion.
Nhiều người trong số những kẻ có mặt đã nuôi dưỡng ác ý với Tử tước Frey và tích cực hành động chống đối lợi ích của cậu. Chúng đều nhớ lại những gì chúng đã làm và e sợ hành động của mình sẽ bị phơi bày. Những người khác, những người có cái nhìn tốt về Rion cũng cảm thấy hỗn loạn và phức tạp. Họ đánh giá cao cậu vì năng lực của cậu sẽ giúp ích rất nhiều cho Vương quốc khi cậu là một chư hầu, nhưng nếu cậu trở thành Hoàng tử, thì năng lực đó lại trở thành mối đe dọa. Rốt cuộc, ai cũng biết rằng chẳng có mối thiện cảm nào giữa Rion và Arnold. Tử tước Frey không thể chống đối lại Thái tử được, nhưng Hoàng tử Frey thì lại là một vấn đề khác và cũng là mối lo ngại lớn.
Những người đó, và nhiều người khác, đang suy đoán dữ dội trong đầu.
Nhà Vua cho rằng sẽ khó kiểm soát được mọi người trong tình huống này, nên ông ra chỉ thị cho toàn bộ hội trường giải tán. Nhưng đây chính xác là những gì họ muốn. Có những thứ cần thảo luận và tốt nhất là không nên nói trước mặt quốc vương. Rất nhanh, cả hội trường trở nên trống không.
Những người duy nhất còn lại là vị vua mang cảm xúc phức tạp ngồi trên ngai vàng, Nữ Hoàng Sophia, ngồi bên cạnh chồng bà và đang chìm trong nước mắt, Chỉ huy Hiệp sĩ với biểu cảm phức tạp trên khuôn mặt và Thái tử.
Thái tử trông như sắp sửa rơi nước mắt bất cứ lúc nào.
「…Phụ thân.」(Arnold)
Nhà Vua thậm chí còn không cố ngẩng mặt lên để trả lời con trai mình. Hay nói chính xác hơn, ông không thể ngẩng mặt ông cao hơn thế này nữa. Ông hoàn toàn có thể đoán ra những lời tiếp theo của Arnold.
「Rion có phải là em trai của con không?」(Arnold)
Và nó đã đến. Bất cứ ai cũng sẽ thấy được trước câu hỏi đó.
「…Không.」(Nhà Vua)
Nhà Vua đáp lại với một từ duy nhất mà không hề ngẩng đầu lên.
「Mẫu thân?」(Arnold)
「…Arnold.」(Nữ Hoàng)
Nữ Hoàng không nói gì thêm, chỉ nói tên con trai bà. Bà không xác nhận, cũng không phủ nhận. Cảm xúc sâu trong lòng nhất của bà không cho phép nói bất cứ điều gì khác. Điều này gần như là thừa nhận tất cả mọi thứ, bà ấy không thể tự mình phủ nhận Rion là con trai bà nữa.
「Tại sao người không nói gì?」(Arnold)
Hiểu được câu trả lời của mẹ, Arnold không cần phải lặp lại câu hỏi của mình.
「Sao ta phải làm vậy? Chưa bao giờ có điều gì để nói cả. Kể cả bây giờ cũng chẳng có gì thay đổi.」(Nhà Vua)
Nhà Vua tiếp tục vờ như không biết. Ông đặt nghĩa vụ là một quốc vương lên trên cảm xúc của mình như một người cha. Và không ai có thể đổ lỗi cho ông vì điều đó.
Arnold hiểu điều đó. Hơn nữa, cậu biết rằng là vị vua tiếp theo cậu nên học hỏi từ cha mình. Chưa hết…
「Con… Con đã khiến chủ nhân của em trai mình chết. Có phải con thực sự đã giết người bạn của em trai mình không?」(Arnold)
Cậu không thể khiến mình cư xử như là Thái tử nữa, mà chỉ có thể như là con trai của Nhà Vua.
「Con không có em trai, hiểu chưa!」(Nhà Vua)
Nhưng ngay cả như vậy, Nhà vua đã chọn không thừa nhận Rion. Thậm chí không phải do sợ xung đột thừa kế. Thừa nhận Frey là hoàng tử mất tích cũng sẽ thừa nhận sự tàn nhẫn của vợ mình khi bà đã từ bỏ đứa con mới sinh của bà. Là một vị Vua, và là chồng Sophia, ông không bao giờ có thể làm một việc như vậy.
「…Cứ như vậy đi, Phụ thân.」(Arnold)
Arnold vẫn chưa hài lòng, nhưng cậu hiểu rằng việc dồn ép cha mình sẽ không dẫn đến đâu. Và với vẻ mặt quá mức đau đớn của mẹ cậu, khiến cậu không thể hỏi thêm câu nào nữa.
Thái tử Arnold rời khỏi hội trường, với những bước chân yếu ớt không vững vàng.
「Sự lan truyền của tin đồn không còn có thể ngăn lại được nữa, thưa Bệ hạ.」(Chỉ huy Frederick)
Khi bóng dáng Arnold biến mất khỏi tầm mắt, cuối cùng Frederick cũng lên tiếng.
「Ta biết. Tuy nhiên, chúng ta sẽ chặn càng nhiều càng tốt. Quần chúng không được phép biết về điều này.」(Nhà Vua)
Rion rất nổi tiếng với người dân. Danh tiếng Arnold lại rất tệ. Nếu tin tức này đến được với họ, kết quả sẽ không thể đoán trước và ngăn nó lại là điều bất khả thi. Một bậc vương quân phải ngăn chặn những điều như vậy bằng mọi giá.
「Nhưng làm thế nào, Bệ hạ? Cục Tình báo đang không có lãnh đạo.」(Chỉ huy Frederick)
Kiểm soát luồng thông tin từ phía sau thường là công việc của Cục. Nhưng, như bây giờ, họ không còn có khả năng thực thi mệnh lệnh bịt miệng, và bất kỳ nỗ lực nào của họ để làm điều đó sẽ chỉ khiến câu chuyện lan rộng hơn nữa.
「…Sau hôm nay, chúng ta không thể cứ đơn giản chỉ định một người lãnh đạo nữa.」(Nhà Vua)
Người lãnh đạo Cục là một con Quỷ. Hôm nay, điều này đã được xác nhận mà không cần nghi ngờ và điều đó có nghĩa là toàn bộ tổ chức có khả năng đã bị ảnh hưởng. Chỉ bổ nhiệm một lãnh đạo mới sẽ không đủ, tất cả những người có liên quan phải bị điều tra.
「Ngoài ra còn có những thứ khác ngoài vấn đề của Tử tước Frey cần được xem xét, thưa Bệ hạ.」(Chỉ huy Frederick)
「Ta biết, Ngài Dawson… Tập hợp các bộ trưởng của chúng ta lại, ta phải thảo luận về các biện pháp chống lại loài quỷ.」(Nhà Vua)
「Tuân lệnh thưa Bệ hạ.」(Chỉ huy Frederick)
Cục Tình báo không phải là bộ phận duy nhất cần được điều tra và, có lẽ, các tổ chức khác hiện tại cũng cần phải nghi ngờ. Thậm chí có khả năng một con quỷ khác cũng đang ẩn mình trong các quan chức chính quyền.
Kết quả của cuộc điều tra sẽ làm tê liệt Vương quốc Gran Flamm trong một thời gian. Điều tương tự sẽ xảy ra với Vương quốc Merica nếu họ gặp phải trường hợp tương tự. Nhà Vua biết rằng ông nợ Rion lòng biết ơn sâu sắc. Dù vậy, trong tình huống hiện tại, ông không thể làm điều đó.
Các sự kiện bắt đầu xảy ra với tốc độ chóng mặt. Ngay cả Maria, với lượng kiến thức rộng lớn của cô về trò chơi, giờ đây sẽ phải vật lộn để hình dung ra kết quả sau cùng. Rốt cuộc, cốt truyện quen thuộc giờ đã thay đổi thành một thứ hoàn toàn khác.
◇◇◇
◇◇◇
Sau khi rời khỏi hội trường và lâu đài, Rion đi tới phần nội thành thủ đô. Nhà trọ không phải là điểm đến của cậu. Thật ra, cậu chẳng muốn đến đâu cả. Cậu để đôi chân của mình mang cậu đi tới bất cứ nơi nào và bằng cách nào đó, kết thúc tại nơi này.
Nơi thi hành án. Đối với Rion, địa điểm này là nơi tưởng niệm Vincent.
Cậu bước lên cầu thang của giá treo cổ và rồi quỳ xuống. Những giọt nước mắt bắt đầu tuôn ra và những suy nghĩ của cậu cũng giống như Arnold.
Những người chịu trách nhiệm cho cái chết của Vincent chính là gia đình cậu.
Điều này không có nghĩa là Rion đã thừa nhận mình là hoàng tộc. Cậu ước toàn bộ đống hỗn độn này là một lời nói dối, hoặc một sự hiểu lầm. Cậu không chắc rằng liệu cậu có thể sắp xếp lại cảm xúc của mình không.
Cậu cực kỳ chắc chắn rằng mối hận thù sinh ra từ cái chết của Vincent vẫn chưa biến mất khỏi trái tim cậu.
Tuy nhiên, trái tim đó lại đau nhói khi cậu nghĩ tới việc liệu cậu có thể giết anh trai mình hay không. Trước đây, cậu đã kiên quyết khiến cả đất nước của cha mẹ cậu bị huỷ hoại vì đã dấy bẩn Vincent với những tội ác.
Bây giờ, cậu không chắc rằng liệu cậu vẫn có thể làm điều đó hay không. Cậu cố gắng để tìm ra loại quyết tâm tương tự nhưng loại quyết tâm này không phải chỉ khi liên quan tới mục tiêu cuối cùng đó mới có, mà ngay cả khi cậu xem xét các nước đi tiếp theo của mình.
Cậu đột nhiên nhận ra rằng Ariel có thể đã biết về điều này. Có lẽ, đó là lý do tại sao cô nói với cậu rằng sẽ ổn thôi nếu từ bỏ việc trả thù. Nhưng dù có là trường hợp đó, Rion cũng sẽ không đổ lỗi cho cô vì đã giữ im lặng. Cậu biết rằng cô chỉ lo lắng cho cậu và cũng có khả năng cô đang trăn trở.
Suy nghĩ về Ariel khiến tâm trạng của Rion trở nên cải thiện.
Cuối cùng thì, cô ấy là điều quan trọng nhất trong cuộc đời cậu và thực tế đó không thực sự thay đổi. Cô đã và vẫn là ưu tiên hàng đầu của cậu.
Cậu từ từ đứng dậy và một chút sức mạnh trở lại với ánh mắt của cậu. Cậu quay lại và hướng về phía lối ra nơi có một người đang đợi cậu. Sol Aristes.
「…Ngươi cần gì sao?」(Rion)
「À thì… Nói sao ta… Tôi là thuộc hạ của ngài.」(Sol)
Sol có chút do dự nói vậy.
「…Tin tức đó khá là mới với ta đấy. Chẳng phải ngươi phục vụ công chúa bị mất tích đó sao?」(Rion)
「Ừm thì… Tôi không biết sao nó lại thành như thế này, nhưng tôi được bảo rằng ngài thực ra là đứa trẻ hoàng tộc bị mất tích.」(Sol)
「Ngươi đang nói về cái gì vậy? Ta lớn lên trong khu ổ chuột. Ta không biết bố mẹ mình là ai.」(Rion)
「Tôi cuối cùng cũng tìm thấy ngài! Tại sao ngài lại cư xử như vậy!?」(Sol)
Thái độ của Rion đã khiến Sol phải lên tiếng.
Rion là vị chủ nhân định mệnh mà Sol đã tìm kiếm suốt thời gian qua. Nhưng giờ anh không thể chịu được việc người đó liên tục phủ nhận.
「Ngay cả khi ta là người mà ngươi nói, ta sẽ không để ngươi phục vụ ta.」(Rion)
「…Tại sao vậy?」(Sol)
「Ta đã từng nói với ngươi điều này trước đây. Khi ta còn là một người hầu, ta phục vụ người tên Vincent Woodville, không phải Chủ nhân Vincent, người thừa kế của Gia tộc Windhill. Ta sẽ không bao giờ chấp nhận thuộc hạ người mà chọn chủ nhân theo chức danh của họ.」(Rion)
「…Ngài sai rồi. Tôi không hề như vậy. Tôi-」(Sol)
Khao khát phục vụ Rion đã nảy mầm trong Sol. Tuy nhiên, vị trí của anh là một Vệ binh Hoàng gia nên anh không thể để mình làm thế, như vậy sẽ là phản bội Công chúa mà anh nên phục vụ, và vì vậy anh không thể nói ra cảm xúc thật sự của mình trước đây.
Nhưng nếu Rion là “cô công chúa” đó, Sol sẽ có thể thực hiện mong ước của mình. Việc này khiến anh vui mừng từ tận đáy lòng.
「Hãy…dừng lại đi. Gia đình của ta là Ariel và chỉ mỗi Ariel. Ta không có gia đình nào khác ngoài cô ấy và ta cũng không cần.」(Rion)
Tuy nhiên, Rion không muốn nghe lời giải thích của Sol.
「Làm ơn chờ đã!」(Sol)
Sol cuống cuồng cố gắng ngăn Rion rời đi.
「Ta xin lỗi, nhưng giờ hãy để ta được yên. Ta không muốn bị bất kỳ ai làm phiền cả.」(Rion)
Nhưng, sau khi bị nói vậy, người hiệp sĩ không thể ngăn cản chàng trai trẻ rời đi được nữa. Anh biết tại sao Rion đến địa điểm hành quyết của Vincent sau khi biết được sự thật về nguồn gốc của mình.
Mặc dù, cuối cùng anh sẽ hối hận khi để cậu bé đi.
Sau khi chia tay Sol, Rion đi đến nhà trọ, điều này được xác nhận bởi rất nhiều ánh mắt quan sát mọi cử động của cậu. Nhờ vào sự kiện hôm nay, cậu đã thu hút rất nhiều sự chú ý. Tất cả bọn họ đều mất dấu vết của cậu khá nhanh và thứ duy nhất được để lại là một lá thư gửi cho Chỉ huy Hiệp sĩ.
◇◇◇
◇◇◇
Tất cả các nhân vật quan trọng với chiến dịch chinh phạt quái vật được tập trung tại hội trường cung điện hoàng gia. Không chỉ mỗi các thành viên của quân đội, mà ngay cả các cấp dưới của Thủ tướng, những người được gọi đến đây trong khi đang ở giữa một cuộc họp hoàn toàn khác.
Lý do của cuộc họp là một lá thư được viết bởi Rion chuyển tới cho Nhà Vua thông qua Chỉ huy Hiệp sĩ.
Nó đã được đưa ra trước mặt tất cả những người tham dự hội nghị, với con dấu vẫn còn nguyên. Nhiều người biết rằng Rion đã để lại một lá thư, phương pháp xử lý cẩn thận này sẽ ngăn chặn mọi sự nghi ngờ không cần thiết nhằm vào chàng trai trẻ - người đã phát hiện ra mình là hoàng tộc.
Nhà Vua mở bức và đọc nội dung trong im lặng và không ai ngoài ông biết những gì được viết. Nhưng dựa trên những người được triệu tập tham dự, rõ ràng bức thư có liên quan đến loài Quỷ.
「Ta thấy là tất cả mọi người đều đã có mặt. Tốt. Ta giải thích trước khi chúng ta bắt đầu.」(Nhà Vua)
Sau khi xác nhận những người tham dự, Nhà Vua bắt đầu cuộc họp.
「Bệ hạ, làm ơn cho thần xin một giây.」(Thủ tướng)
Tuy nhiên, Thủ tướng đã phản đối.
「Gì vậy?」(Nhà Vua)
「Không phải tất cả những người có mặt đều nên ở đây, thưa Bệ hạ.」(Thủ tướng)
「…Ta không chấp nhận sự phản đối.」(Nhà Vua)
Nhà Vua biết Thủ tướng đang đề cập đến ai. Rốt cuộc, ông cũng đếm cả họ khi ông kiểm tra xem mọi người đã có mặt đủ chưa.
「Nhưng Bệ hạ, chằng phải chúng ta sẽ tiến hành một cuộc hội nghị rất quan trọng sao?」(Thủ tướng)
Thủ tướng không hề lùi bước bất chấp lời nói của Nhà Vua. Điều này không hề bất ngờ, những người mà ông nói đến là Cassius và các trưởng tộc khác.
「Nhưng họ cũng có quyền được ở đây, ngài Thủ tướng. Phụ thân cho triệu tập tất cả những người tham gia vào các cuộc chinh phạt. Họ có liên quan.」(Arnold)
Arnold, là người đã đưa Cassius và những người khác đến đây, đối đầu với Thủ tướng thay cho cha cậu.
「Ngay cả vậy, họ không phải là chư hầu trực tiếp của Hoàng Gia. Chưa đề cập đến quyền được ngồi vào bàn, họ còn không có quyền được gặp Đức Vua. Thần có sai không, Bệ hạ?」(Thủ tướng)
Từ quan điểm của Nhà Vua, các Trưởng tộc, với tư cách là thuộc hạ của Rion, hầu hết chỉ là các chư hầu tạm thời. Sử dụng Cassius và sự hiện diện của những người khác như vậy là một cách tế nhị để tuyên bố rằng Rion chẳng hơn gì ngoài một Tử tước.
Mặt khác, Arnold, bằng cách âm thầm đưa các Trưởng tộc vào bàn, ngụ ý rằng những thuộc hạ của Rion, là chư hầu trực tiếp của Hoàng Gia.
「Quyền điều động họ đã tạm thời được chuyển cho ta. Điều này khiến họ thành thuộc hạ của ta trong thời gian hiện tại. Vậy, họ vẫn không xứng đáng tham dự hội nghị này sao?」(Arnold)
Thái tử không có cơ sở để nói rằng các thuộc hạ của Rion, là chư hầu trực tiếp. Vì vậy, cậu đã ngụy biện một chút thay vào đó.
「Tôi hiểu rồi, Điện hạ. Tuy nhiên…」(Thủ tướng)
「Arnold. Họ có biết không?」(Nhà Vua)
Vì Nhà Vua không thấy con trai mình có dấu hiệu gì là sẽ lùi bước, nên ông quyết định tự mình giải quyết vấn đề. Đối với ông, việc cãi lộn như vậy trong tình huống hiện tại là rất lãng phí lượng thời gian quý giá.
「Có vẻ như Rion đã gửi cho họ một thông điệp, thưa Phụ thân.」(Arnold)
「…Họ được bảo sao?」(Nhà Vua)
Nhà Vua ngay lập tức tự hỏi Rion kiếm đâu ra thời gian để làm một việc như vậy, đồng thời nghĩ rằng đúng như mong đợi từ cậu.
「Rằng họ không được dao động bởi bất kỳ tin đồn nào họ nghe được. Rằng họ nên làm những gì cần phải làm. Chỉ có vậy thôi.」(Arnold)
「Ta hiểu rồi…」(Nhà Vua)
Nhà Vua khó mà phán đoán đúng về hành động này. Phải chăng đây là sự phủ nhận của Rion về dòng máu hoàng tộc của chính mình? Ông nghi ngờ về tính xác thực của giả thiết đó. Nhà Vua đánh giá cao năng lực của Frey, và cũng sợ cậu chính xác vì lý do đó.
「Các ngươi không nghĩ tới việc quay về sao?」(Chỉ huy Frederick)
Trong khi ông đang vật lộn với những suy nghĩ của mình, Frederick đã đưa ra câu hỏi với các Trưởng tộc.
「…Chúng tôi đều biết rõ rằng chủ nhân của chúng tôi muốn chúng tôi chứng kiến cuộc chinh phạt đến cuối cùng.」(Cassius)
Cassius trả lời với tư cách là người đại diện.
「Mhm. Ngươi đã nghe về những tin đồn chưa?」(Chỉ huy Frederick)
「…Chúng tôi đã nghe qua, Ngài Dawson.」(Cassius)
「Ngươi nghĩ sao?」(Chỉ huy Frederick)
Frederick là người duy nhất có mặt có thể tự nhiên hỏi một câu hỏi như vậy. Đây không phải là sự nhẫn tâm, ông nghĩ rằng việc hỏi thẳng sẽ là cách nhanh nhất để giải quyết vấn đề này.
「…Dù Lãnh chúa Rion có là ai, mọi thứ đối với chúng tôi đều không thay đổi. Ngay từ đầu, chúng tôi đã nghĩ về ngài ấy như một người kỳ lạ, người mà khiến chúng tôi bị thu hút.」(Cassius)
Cassius nhấn mạnh cái tên để cho thấy rằng sự tận tâm của họ đối với Rion không liên quan đến danh hiệu của cậu.
「Mhm…」(Chỉ huy Frederick)
Với điều này, Chỉ huy Hiệp sĩ đạt được nhiều hơn một chút so với ông dự đoán. Câu trả lời ông muốn là họ sẽ tiếp tục phục vụ Rion với tư cách là lãnh chúa của họ. Rằng họ sẽ tiếp tục phục vụ cậu như là vị Lãnh chúa của Bandeaux. Tuy nhiên, Cassius, thiếu đi bộ óc chính trị để có thể đưa ra câu trả lời “tốt nhất” nên ông chỉ có thể trả lời với cảm xúc thật lòng. Và điều đó có thể hiểu rằng là họ muốn đi theo Rion dù cậu có định làm gì đi chăng nữa. Công bằng mà nói, điều đó cũng không đáng ngờ cho lắm.
「Đủ rồi đấy. Thời gian đang trôi đi, chúng ta hãy bắt đầu thôi.」(Nhà Vua)
Thấy rằng tình hình đang không đi đến đâu, Nhà Vua mạnh mẽ bác bỏ toàn bộ vấn đề và ra lệnh cho hội nghị bắt đầu. Ông đã đúng khi nói rằng có những vấn đề cấp bách cần phải quan tâm trước.
「Tử tước Frey đã gửi cho chúng ta những thông tin cậu thu được về mục tiêu của loài quỷ và những kết quả phỏng đoán. Ta muốn nghe ý kiến về giả thuyết của cậu ta.」(Nhà Vua)
「Những kiểu phỏng đoán nào vậy, thưa Bệ hạ?」(Thủ tướng)
Thủ tướng, ban đầu khá do dự về việc bắt đầu cuộc họp, là người đầu tiên phản ứng sau khi nghe thông tin đến từ Rion. Ông đã tham gia vào vô số cuộc hội nghị về chủ đề này, nhưng không ai trong số đó được triệu tập với ý định thảo luận về các biện pháp đối phó.
Và với các quan chức chính quyền hàng đầu đang từng người bị điều tra, mà không có kết thúc chính đáng trước mắt, bộ máy chính trị của Vương quốc đã phải tạm ngừng hoạt động. Thủ tướng, với tư cách là quan chức quan trọng nhất trong đất nước, là người không hài lòng nhất với tình hình này.
「Có khả năng là hang ổ của kẻ thù nằm trong thủ đô.」(Nhà Vua)
「Cái gì!? Điều đó thật vô lý!」
「Tử tước Frey cung cấp nhiều lý do để chứng minh giả thuyết này. Việc đầu tiên là các cuộc tấn công của quái vật có thể có chủ đích tập trung dọc theo biên giới của Vương quốc để kéo quân đội đi xa khỏi thủ đô, để lại lớp phòng thủ không có binh lính và mở cửa cho cuộc xâm lược của Merica.」(Nhà Vua)
「Liệu lũ quái vật có khả năng tư duy chiến thuật như vậy không…?」
「Chúng đã thể hiện là có khả năng lập mưu phức tạp trong cuộc chiến với Merica. Chúng đã thể hiện là chúng có thể tấn công sau lưng chúng ta khi chúng ta đang chiến đấu. Sao chúng lại không có khả năng như vậy được?」(Nhà Vua)
Lập luận này cũng được bao gồm trong bức thư của Rion. Nhưng Nhà Vua đủ khôn ngoan để trình bày nó bằng lời nói của mình, vì nhiều người trong số những người có mặt sẽ phản đối bất kỳ ý tưởng nào của Rion, tất nhiên là bởi tác giả của những ý tưởng đó.
「…Chẳng có lý do gì là chúng không thể, thưa Bệ hạ.」
「Lý do thứ hai liên quan đến cựu Cục trưởng Cục Tình báo. Kẻ tự xưng là một trong Tứ Đại Ma Tướng, rõ ràng là một vị trí cao cấp trong hệ thống cấp bậc của kẻ thù. Nhưng trong thời gian hắn ta cải trang, sinh vật này khó mà rời khỏi được thủ đô. Nếu những kẻ lãnh đạo của loài quỷ hoạt động theo cách tương tự như cách mà chúng ta làm, chúng sẽ phải thường xuyên gặp gỡ ở một nơi nào đó gần thủ đô.」(Nhà Vua)
「…Có thể chúng đã sử dụng phép thuật dịch chuyển tức thời.」(Thủ tướng)
Chẳng mong đợi gì hơn từ ngài Thủ tướng. Ông ngay lập tức chỉ ra lỗ hổng trong lý luận.
「Điều đó yêu cầu lượng mana khổng lồ. Do đó, nó không thể thực hiện được ở một nơi nhiều lần. Và nếu chúng cố gắng thay đổi địa điểm mỗi lần, khả năng chúng bị phát hiện sẽ rất cao.」(Nhà Vua)
Không đời nào Rion sẽ bỏ lỡ khả năng dịch chuyển tức thời đã được sử dụng. Và cậu nói rằng điều đó là bất khả thi.
「Đó là sự thật, thưa ngài. Hơn nữa, việc tìm kiếm dấu vết của phép thuật như vậy ở thủ đô đã được tiến hành nhiều lần. Không tìm thấy gì.」
「Có thể chúng đã làm điều đó ngoài phạm vi thành phố?」(Thống soái Hoàng gia)
Thủ tướng đã bị thuyết phục, nhưng Thống soái Hoàng gia tiếp tục hỏi thêm một câu nữa. Người đàn ông này là phó chỉ huy của của người tiền nhiệm, người hiện vẫn đang bị bắt giữ và sẽ bị cách chức sớm.
「Vậy thì sẽ có thông tin về việc hắn rời khỏi thành phố. Ngay cả người có địa vị như hắn ta, thường xuyên rời khỏi thủ đô mà không rõ mục đích sẽ gây ra sự nghi ngờ.」
「Vừa rồi hắn ta đã xoay sở để biến mất hoàn toàn khỏi thành phố. Xem xét tới vị trí cấp cao của hắn, chẳng phải hắn có những cách bí mật để ra và vào thành phố hay sao?」
「Có thể là như vậy.」
Lời nhận xét này là chính xác. Chủ đề của cuộc thảo luận là một con Quỷ. Sẽ thật ngây thơ khi cho rằng chúng trơ trẽn và dại dột đến mức đi qua cổng chính.
「Đó cũng là lý do tại sao bức thư đề cập đến một khả năng khác gắn liền với cái đầu tiên.」(Nhà Vua)
Khả năng này cũng nằm trong dự đoán của Rion. Lá thư của cậu đã tiên đoán và trả lời, tất cả những lời chỉ trích mặc dù tác giả của nó còn không ở đây.
「Loại khả năng nào, thưa Bệ hạ?」
「Theo như lá thư của Tử tước Frey, căn cứ của kẻ thù có thể nằm ở dưới lòng đất.」(Nhà Vua)
「…Lòng đất? Hả? Thưa Bệ hạ, liệu có phải là hầm mộ thủ đô không?」
Liên kết sự biến mất đột ngột của con quỷ với khả năng trụ sở của chúng nằm ở dưới lòng đất, đương nhiên sẽ dẫn đến kết luận này.
「Chính xác. Nhưng thay vì ở trong hầm mộ, hang ổ của kẻ thù được kết nối với chúng.」(Nhà Vua)
「Tử tước Frey dựa vào đâu mà kết luận vậy?」
「Cậu ta bắt đầu với nơi trú ẩn của lũ quái vật. Việc che giấu số lượng gồm hàng trăm ngàn quân đòi hỏi một nơi mà mọi người sẽ không tình cờ gặp chúng. Chúng ta biết chúng sẽ không ở trong vùng hoang dã dọc biên giới của chúng ta, chúng sẽ không cần vòng tròn phép thuật để di chuyển nếu là trường hợp đó.」(Nhà Vua)
「Những lý do khác là gì, thưa Bệ hạ?」
Chúng có thể ở dưới lòng đất, nhưng cũng có thể chúng không ở đó. Núi và rừng không thích hợp để che giấu số lượng lớn quái vật mà chỉ có thể được tìm thấy ở gần biên giới quốc gia.
「Có một lâu đài bỏ hoang không xa thủ đô nơi con trai ta trước đây đã bị tấn công. Trong sự cố đó, lũ quái vật xuất hiện từ dưới lòng đất. Ta tin rằng vậy là đủ lý do để điều tra hầm mộ, ngay cả khi lý do không được đồng tình.」(Nhà Vua)
「Ôi trời, điều này thật tệ…」
Ngoại trừ nhóm Cassius, tất cả những người có mặt đều biết về sự kiện xảy ra trong lâu đài bị bỏ hoang giữa khoảng thời gian Thái tử còn trong Học viện. Nó đã được điều tra, tất nhiên, nhưng cuộc điều tra đó đã kết thúc ngay khi được xác định rằng tất cả các undead đều bị đánh bại và biến thành cát.
Sự thiếu kỹ lưỡng như vậy hiện tại rất không thỏa đáng, nhưng Thế giới đã khiến mọi thứ trở nên như vậy, vì bất kỳ kết quả nào khác sẽ gây bất tiện cho tình tiết bao bọc.[note28974]
「Và rồi, có một ý kiến cuối cùng, hay đúng hơn là kết luận.」(Nhà Vua)
「Kết luận?」
「Tử tước Frey khuyên rằng nên hỏi Cô Maria Theodore liệu có bất kỳ, hay tất cả những giả thuyết đó, tồn tại trong thực tế. Cậu ta viết rằng cô ấy chắc chắn biết vị trí của trận chiến cuối cùng chống lại lũ quái vật, cậu ta đề nghị cô ấy nên bị tra tấn trong trường hợp cô giả vờ không biết gì.」(Nhà Vua)
「Cái gì?」(Maria)
「Vậy, Cô Theodore? Cô có cảm thấy muốn nói với chúng tôi sự thật một cách trung thực không? Sự an toàn của vương quốc đang bị đe dọa, giới tính và địa vị của cô không còn là lý do để từ chối một số phương pháp nhất định để thu thập thông tin đâu.」(Nhà Vua)
「…Thần biết nó ở đâu.」(Maria)
Ánh mắt của Nhà Vua rất cứng rắn, rằng đây không phải là trò đùa. Vậy nên Maria không cố thể hiện lập trường chống đối lại mối đe dọa đó. Thông tin của cô đã xác thực gần như toàn bộ bức thư của Rion.
Sau cùng thì, trận chiến quyết định, cuối cùng với lũ quái vật sẽ diễn ra, nhưng đó sẽ không phải là một chuyện đơn giản. Theo lời của Maria, họ nên ngờ trước một cuộc tấn công từ cả trên lẫn dưới lòng đất.
Nếu họ muốn phe tấn công, họ sẽ phải tìm ra hang ổ của kẻ thù mà không để lũ quỷ biết rằng Vương quốc đang đến. Chỉ sau khi phát hiện ra vị trí đó, do thám lực lượng của kẻ thù và tập hợp đội quân để đối đầu với chúng, họ mới có thể tiến hành một cuộc tấn công. Vẫn còn nhiều, rất nhiều việc phải làm trước trận chiến cuối cùng.
Nhưng, không còn nghi ngờ gì nữa, cuộc đấu tranh chống lại loài quỷ đang đi đến kết thúc. Cốt chuyện của trò chơi sẽ sớm đi đến hồi kết.