Rồi Sẽ Quên

chương 3

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tôi cũng đủ hiểu đó là một lời từ chối khéo, rằng anh không thích kiểu gán ghép này, rằng anh không hề thích tôi.

Cũng phải, lần đầu gặp mặt, sao có thể thích ngay được. Mà có lẽ, anh cũng đã có người mình thích.

Anh sinh năm , tôi thì . Anh mạng Mộc, tôi mạng Hỏa.

Ừ thì đọc cái mạng kia lên thì đúng là không hợp thật. Anh nói Hỏa sẽ đốt cháy Mộc mất.

Nhưng bạn bè tôi vẫn đầy người lấy chồng sinh năm đó thôi.

Thôi bỏ đi, người ta không có ý nắm lấy sợi dây này, thì mình cũng không nên nắm làm gì. Cách tốt nhất là buông sớm, tránh hụt hẫng.

...

Thời gian thấm thoát thoi đưa, mới đó còn mùa hè, mà giờ gió Đông đã gào rít bên tai, lạnh và buốt.

Tóc tôi cũng đã dài ra rất nhiều, chắc cũng được gần năm tháng kể từ lần làm tóc ở chỗ anh.

Thi thoảng rảnh rỗi, lượn lờ ngoài đường, tôi vẫn cố tình đi qua đoạn đường chỗ anh làm. Cốt là chỉ muốn ngắm hình bóng bỗng chốc trở nên quen thuộc từ bao giờ.

Đứa bạn thân của tôi, khi nghe tôi kể rằng tôi hình như đã yêu anh mất rồi, chỉ sau lần gặp đầu tiên đấy, nó đã hét lên, vò tung tóc của tôi trở nên bù xù.

Nó cảnh báo, cấm, dự báo trước tương lai sau này của tôi nếu tôi không chấm dứt cái mối tình "dở hơi" hiện tại đi.

Nói thì cứ nói, nghe thì cứ nghe thôi, còn việc tiếp nhận hay không thì còn tùy thuộc vào trái tim của tôi.

Một lần nữa, tôi lại bước vào tiệm tóc của anh. Cảm giác bồi hồi tăng lên gấp bội, trái tim thì loạn hết nhịp.

Thói quen cũ - tìm anh.

Không thấy.

Hơi thất vọng, nhưng tôi vẫn ngoan ngoãn ngồi xuống ghế để cho thợ làm tóc tiến hành công việc.

Được một lúc lâu sau, anh cũng chịu xuất hiện.

Không như lần đầu tôi gặp, hôm nay anh không cười, cũng không nói lăng gì, chỉ chăm chú với chiếc điện thoại trên tay.

Anh nhìn về phía tôi, chống cằm, đăm chiêu thật lâu.

Đừng lầm tưởng, anh đang nhìn mái tóc đang được tỉa tót của tôi chứ không phải nhìn tôi.

Ánh mắt anh lúc này thật sắc lạnh, nhưng cũng thật đượm buồn.

- Hôm qua tâm trạng nên ở nhà hả chú em?

Một thanh niên khác ở đâu bước vào quán, có vẻ thân với anh, vừa đến đã bá vai bá cổ.

Truyện Chữ Hay