Tỉnh dậy đi!
Giọng nói âm vang trong tâm trí tôi khi tôi dần tỉnh giấc.
Nhận thức của tôi rối loạn và lẫn lộn với nhau như một dòng bùn đất vậy.
Tất cả kiến thức và trí tuệ lấp đầy bộ não của tôi, và ý thức dần trở nên rõ ràng hơn.
Nhưng mà, trong khi tôi đã tự mình tỉnh dậy, tôi vẫn không biết tôi đang ở chốn nào cả.
Bởi vì tôi không hề có kí ức nào hết.
“…Nơi này là ở đâu?”
Tôi nhìn xung quanh. Chỉ là những tảng đá trần trụi. Một căn phòng tối tăm. Và một ma trận phép thuật ngay dưới chân tôi. Nơi đây là một loại hang động nào đó à?
Tôi lẩm bẩm với bản thân, và từ nơi nào đó, là một giọng nói ‘Bingo’.
Đấy là một giọng nói rõ ràng và vui mừng một cách kì lạ. Nhưng tôi không thể thấy một ai khi nhìn dáo dác xung quanh. “Ai đó?” Tôi cất tiếng hỏi, và một giọng phụ nữ liền đáp lại.
“Xin chào, Quỷ Vương Ashtaroth. Hay có lẽ ta nên gọi ngươi là Ashta. Ngươi muốn cái nào cũng được.”
Cái tên Ashta nghe có vẻ quen thuộc thật. Tôi nghĩ nó đã từng là tên thật của tôi.
Trong khi suy nghĩ điên cả đầu, tôi thật sự có một mảnh kí ức về việc tôi từng là lãnh chúa của một ngôi làng nhỏ ở đâu đó… nhỉ.
Khi tôi suy nghĩ về việc này, người phụ nữ lại nói, ‘bingo’ lần nữa.
“Rất chính xác. Tên người là Ashta. Nhưng mà, đó chỉ là chuyện quá khứ mà thôi. Bây giờ ngươi là Quỷ Vương Ashtaroth, người được chọn bởi ta, Siêu Việt giả*. "Tất nhiên, ngươi có thể chọn tên mà ngươi muốn. Ashta cũng có thể là biệt danh cho Ashtaroth chẳng hạn, nên ngươi cứ chọn tên gọi mà ngươi thích nhất đi.” (*Tạm dịch the transcender là Siêu Việt giả, nếu có từ nào hay hơn thì mình sẽ chỉnh lại)
“Ngươi thích cái nào nào?” Cô ấy nhẹ nhàng hỏi. Và thế là tôi trả lời, ‘Ashta.’ ‘Được rồi, vậy thì Ashta nhé,’ và cô ấy mỉm cười.
Không, tôi không thể thấy cô ấy, nên tôi không biết liệu cô ta có thật sự mỉm cười hay không nữa.
“Oh, ngươi nên thấy ta thì tốt hơn nhỉ?”
Cô ấy hỏi như mới đọc suy nghĩ của tôi vậy. Câu trả lời tất nhiên là có rồi.
Mặc dù bản chất của một thứ gì đó không cần thiết phải có hình dạng, nhưng tôi có thể nhận ra là chúng ta sắp sửa bàn bạc thứ gì đó quan trọng lắm. Vậy trong trường hợp đó, chúng ta nên ngồi đối mặt nhau để có thể hoàn toàn thấy được người kia. Cô gái bắt đầu hiện ra sau khi đọc được suy nghĩ của tôi, và tạo ra một cơ thể mới cho thế giới này.
Lúc đầu, bầu không khí trống rỗng dường như bị biến dạng, rồi sau đó thì một dòng năng lượng mạnh mẽ tràn đầy khắp nơi. Không gian dường như co xoắn lại và xé toạc cả ra.
Hai bàn tay và sau đó là một cái đầu hiện ra, rồi sau đó là phần còn lại của một cô bé nhỏ tuổi với mái tóc màu bạch kim.
Cô bé chắc phải cỡ 13 đến 14 tuổi. Khá là trẻ. Cô bé trông như một quý tộc hơn là cô con gái trong làng. Cô bé mặc một bộ đồ đơn giản, không hoa văn cầu kì, với một cái áo choàng. Về ấn tượng chung về cô bé thì độ dễ thương có phần nào giảm chút đỉnh nhưng lại tăng thêm vẻ đẹp trang nghiêm, đức hạnh. Nếu nữ thần có thật, thì cô bé đúng chuẩn nữ thần rồi đấy. Tôi nói như đang thì thầm và cô bé cười khúc khích.
“Vậy ra ngươi nghĩ ta là Nữ Thần sao. Chà, ta cũng đã vượt qua mọi thứ mà. Nhưng ta không phải là Thần. Ta có thể hồi sinh người từ cõi chết, chuyển giao hoặc tái sinh, nhưng ta không thể can thiệp vào thế giới này được. Điều này làm ta có phần chưa được hoàn thiện lắm.
Cô bé tiếp tục.
“Nhưng ta cũng có sức mạnh và điều đó làm cho con người như ngươi sẽ nghĩ ta là thần thánh nào đó. Giải thích cũng khá là rắc rồi, nên ngươi có thể gọi ta là Nữ Thần nếu ngươi muốn.”
Cô bé đã cho phép, và tôi vẫn không thể nào nghĩ ra danh hiệu khác cho cô bé, nên tôi quyết định sẽ gọi cô bé như thế từ giờ trở đi.
“Thưa Nữ Thần, nay tôi đã tỉnh giấc rồi. Và tôi đã được ban tặng đủ loại trí tuệ. Nhưng mà, tôi vẫn không có quá khứ. Tôi không có chút kí ức nào. Tôi thật sự là ai?”
“Nói với ngươi thì cũng dễ thôi, nhưng quá khứ của ngươi quan trọng lắm sao?”
“Vâng.”
“Ta lại không thấy vậy. Điều quan trọng với con người là hiện tại và tương lai, ta nghĩ vậy. Tất nhiên, ngươi không còn là con người nữa. Ngươi là một Quỷ Vương.”
“Tôi là một Quỷ Vương?”
“Chính xác. Ngươi là một Quỷ Vương. Một trong 72 Quỷ Vương trên thế giới này. Một Quỷ Vương có tố chất, Ashtaroth.
“Vậy là tôi đã được tái sinh thành Quỷ Vương.”
“Chính xác. Ta đã làm thế để ngươi có thể tái sinh ở thế giới này. Ừ thì, những vị thần đã làm thế.”
“Vậy là, điều đó có nghĩa là tôi sẽ sống như một Quỷ Vương từ ngày hôm nay sao?”
“Đúng như ngươi nói. Ngươi không muốn sao?”
“Không phải là tôi không muốn. Nếu là bất cứ thứ gì, tôi cũng sẽ cảm thấy vui vẻ một cách kì lạ thôi.”
“Ta cũng nghĩ vậy. Ngươi có rất nhiều tiềm năng. Nhưng vị thần khác không hề muốn ngươi cho vị trí này, vì ngươi không có năng lực đặc biệt nào cả. Nhưng ta đã có hứng thú với tài năng của ngươi và đã quyết định chọn ngươi đấy.
“Tài năng ư?”
“Chính là do ngươi là một con người thực tế. Thông thường, khi người ta tỉnh dậy trong tình huống thế này, họ sẽ trở nên rất hoảng loạn. Họ sẽ bối rối và không hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra. Họ sẽ không thể trả lời cho đàng hoàng được. Nhưng ngươi thì lại chấp nhận hiện thực rất dễ dàng, và đã thích nghi ngay lập tức. Ta nghĩ đó là một tài năng. Và thế là ta đã cứu ngươi từ cái chết bất hạnh kia, và ngươi đã được tái sinh ở thế giới này.”
“Tái sinh…”
“Ngươi có muốn biết ngươi đã chết như thế nào không?”
“Chuyện này nghe có vẻ đau khổ quá, nên bề tôi không cần nghe đâu ạ.”
“Khôn ngoan đấy.”
Nữ Thần cười khúc khích.
“Bây giờ, ngươi đã được tái sinh thành Quỷ Vương, và có nhiều thứ mà một Quỷ Vương cần phải làm.”
“Thống trị thế giới chăng?”
“Chuyện đấy nữa. Ta nghĩ ngươi sẽ là một vị vua anh minh. Nhưng trước tiên, việc đầu tiên mà ngươi phải làm là gầy dựng quân đội của ngươi trước cái đã.”
“Đội Quân Quỷ Vương.”
“Trên thế gian này có 72 Quỷ Vương, và mỗi tên đều có quân đội của riêng mình. Cả những thành phố lẫn lâu đài nữa. Những tên Quỷ Vương khác điều hành những thành phố này và thu gom quỹ quân sự để gia tăng lực lượng và chiến đầu với các Quỷ Vương khác.”
“Những Quỷ Vương khác cũng đánh nhau sao?”
“Chuyện đó lạ với ngươi lắm à?”
“Vâng. Họ đều cùng một chủng tộc cơ mà.”
“Thế những người trong quá khứ của ngươi không hề đánh nhau sao? Nhân loại cũng không đấu tranh với nhau để giành giật từng mảnh đất ư? Họ cũng không chém giết lẫn nhau sao?”
“…”
Tôi thật sự không còn gì để nói.
“Điều đó cũng tương tự ở đây thôi. Chuyện đó diễn ra ở mọi thế giới. Chiến tranh là kết cục tàn khốc của mọi chủng tộc có tri thức. Thế giới này cũng không phải là ngoại lệ. Trong thế giới này, những sinh vật gọi là Quỷ Vương đang đánh nhau để trị vì. Ngươi sẽ trở thành một trong số bọn chúng và phải cố gắng hết sức đấy.
“Vậy thì bề tôi nên giết sạch những Quỷ Vương khác sao?”
“Điều đó tùy thuộc vào ngươi. Ngươi có thể thu nạp chúng thành cấp dưới của ngươi hoặc là tuyệt diệt bọn chúng. Tất nhiên, ngươi thậm chí còn có thể làm việc dưới trướng bọn chúng nữa. Nhưng với tư cách là Nữ Thần bảo hộ cho ngươi, ta hy vọng rằng ngươi sẽ làm tốt hơn thế.”
Tôi cho rằng điều đó sẽ nâng cao địa vị của cô ấy giữa các vị thần, nếu như Quỷ Vương của cô ấy trở thành Chúa Quỷ Tối Cao. Tôi không dự định làm việc chăm chỉ để cô ấy có thể ba hoa, khoe khoang này nọ, nhưng cũng có khả năng là tôi sẽ bị giết ngay lập tức. Tôi sẽ cố hết sức để sống sót thôi. Đầu tiên, tôi muốn hỏi về kĩ năng của mình trước đã.
“Điều đó chính là cách để biết địch biết ta đấy. Ngươi cũng có đầu óc lắm. Nhưng đầu tiên, kĩ năng của ngươi.”
Nữ Thần trả lời, và bắt đầu niệm cái gì đó. Đó là một ngôn ngữ mà tôi chưa hề nghe qua bao giờ. Và rồi bất thình lình, một tảng đá cỡ lớn hiện hữu ở khoảng cách cỡ một chục mét. Nữ Thần bảo rằng tôi nên thử phá tan nó ra.
Nhưng tôi vẫn trần như nhộng. Làm sao mà tôi có thể đập tan nó được chứ? Tôi hỏi cô ấy.
“Ngươi có sức mạnh để thay đổi thế giới. Nếu ngươi hành động với ý muốn đập tan tảng đá đó, thì nó sẽ trở thành hiện thực.
Cô ấy nói.
Và thế là, tôi tưởng tượng tảng đá bị bể tan và nắm chặt nắm đấm. Sau đó, tay phải tôi bắt đầu tỏa ra ánh sáng đỏ chói. Từ bàn tay tôi phóng ra tia lửa rực cháy. Nó bắn ra như một loại ma thuật nào đó và khoan vào tảng đá.
Tảng đá khổng lồ bị chia cắt làm hai bởi ma thuật từ nằm đấm của tôi.
Không, nó đã tan thành cát bụi luôn rồi.
“…Đây là sức mạnh của tôi sao? Sức mạnh của Quỷ Vương Ashtaroth…?”
Tôi lầm bầm và Nữ Thần mỉm cười vui vẻ. Và sau đó cô ấy đưa tôi áo quần để mặc. Một cái áo sơ mi đen và áo choàng cũng đen nốt. Đây đúng chuẩn bề ngoài của Quỷ Vương mà người ta sẽ nghĩ đến.
Tôi liền mặc vào và cô ấy khen tôi trông rất ngầu. Và cuối cùng cô ấy thì thầm rất nhỏ để tôi không thể nghe thấy.
“Rồi sẽ đến một ngày, ngươi sẽ được biết đến với danh Chúa Quỷ mạnh nhất trong lịch sử.”
-*-*-*-*-*-*
Mr. Kuro
-*-*-*-*-*-*