Thời tiết ở Fjords rất thất thường. Mới hôm qua bầu trời còn trong vắt không một gợn mây; thì hôm nay đã âm u, khắp nơi đầy sấm sét và gió lốc rồi. Và hiện tại thì một cơn bão đang chuẩn bị quần thảo tại nơi đây.
Ashes bước vào phòng làm việc của Tilly với mái tóc rối bù vì gió giật. Ngay khi mới mở cửa, đập vào mắt cô là một con bồ câu to ngoại cỡ đang ngồi trên vai Tilly.
"Maggie?" - Ashes
“Coo!” Con bồ câu ngẩng đầu với đôi mắt sáng lên. Nó giang rộng đôi cánh và phóng thẳng ra phía cửa nhưng đột nhiên bị Ashes nhẹ nhàng chặn lại - “Hãy quay về dạng con người đã nào.”
“Woo… Coo.” Maggie đập cánh rồi sà xuống đất, rũ bỏ lông vũ và biến trở lại hình dạng ban đầu. Cô bé bĩu môi giận dỗi hỏi - “Chị ghét bồ câu đến vậy à?”
“Chị luôn cảm thấy lạ lẫm mỗi khi thấy cảnh tượng một con chim to đùng đang líu lo nói chuyện đấy” - Ashes nở nụ cười rồi kéo cô bé đang ngồi dưới đất dậy - “Em quay lại khi nào thế?”
“Em vừa về cách đây ít phút thôi. Em đã phải bay hết tốc lực để không bị mắc kẹt trong cơn bão đen xì kia đấy” - Maggie vỗ ngực và thở phào nhẹ nhõm - “ May mà em còn về kịp Sleeping Island trước khi trời đổ mưa.”
“Em bay về suốt cả quãng đường dài vừa rồi… trong hình dạng này sao?” - Ashes cốc nhẹ trán cô bé và hỏi - “Sao không chuyển thành dạng hải âu hoặc mòng biển? Chẳng phải như vậy sẽ nhanh hơn rất nhiều sao.”
“Ơ…” Maggie chớp chớp mắt với khuôn mặt ngơ ngác như vừa ngộ ra một chân lý - “Em quên mất…..coo.”
Tilly đứng nghe bên cạnh mà không nhịn cười nổi, cô nhẹ nhàng đặt lá thư trên tay xuống mặt bàn - “Được rồi. Chị đã nhận được phản hồi từ phía bên kia. Tạm thời bây giờ em cứ ra ngoài chơi với Lotus và Molly trước nhé, chị sẽ báo lại cho em sau khi viết xong thư trả lời.”
“Vâng, coo!” Maggie chào và nhảy chân sáo khỏi phòng.
“Vậy thì quý ngài Roland Wimbledon đã đề xuất những vấn đề gì với em vậy?” - khi căn phòng chỉ còn lại hai người, Ashes nhẹ nhàng đi đến và ngồi cạnh Tilly. Phía trước mặt họ hiện đang trải một tấm bản đồ khá lớn. Khi Ashes quan kỹ hơn, cô nhận ra
đây có lẽ chính là bản đồ địa hình của Border Town.
“Đây là lá thư của anh ấy” - Tilly đưa cho cô một tờ giấy - “Em phải nói sao nhỉ, những phù thuỷ mà anh ấy lựa chọn….khá là khó hiểu.”
Ashes nhanh chóng lướt mắt qua nội dung của bức thư và cau mày - “Tại sao hắn lại chọn Sylvie vậy nhỉ? Chẳng lẽ hắn ta không sợ bị lộ ra rằng bản thân có liên quan đến phù thủy hay sao?”
“Em cũng không hiểu nữa” - Tilly đáp lại mà chẳng thể đưa ra ý kiến phản biện hợp lý - “Có thể những ghi chú của em về khả năng của các phù thuỷ còn hơi chung chung nên anh ấy muốn tìm hiểu sâu thêm. Hoặc cũng có thể là anh ấy không ngại việc để lộ thân phận nhằm tạo thiện ý trong mối quan hệ hợp tác này? Và tất nhiên là cũng còn có những khả năng khác nữa...” (trans note: ý là Roland chọn bừa)
“Cũng có thể hắn vẫn là anh trai của em trước đây, vị hoàng tử vô dụng với những bản tính chẳng thay đổi gì cả” - Ashes tiếp tục - “Lựa chọn theo những sở thích thất thường của cá nhân hoặc chỉ đơn giản là chọn bừa lấy lệ mà chẳng hề quan tâm gì đến năng lực của Sylvie cả.”
“Đó cũng là một khả năng” – Tilly buông nụ cười tự giễu - “Dù sao thì từ trước đến nay, chẳng ai hiểu tính cách anh ấy hơn em cả. Nếu đúng là Roland Wimbledon, sẽ chẳng bao giờ có chuyện anh ấy lựa chọn đứng lên chống lại Giáo Hội chỉ để bảo vệ phù thủy cả.
Từ nhỏ đến lớn, điều mà anh ấy giỏi nhất chính là chạy trốn khỏi mọi khó khăn hay thử thách mà bản thân sắp đối mặt… Thậm chí khi được gửi đến Border Town theo sắc lệnh của Hoàng gia trong cuộc đua tranh giành quyền kế vị, anh ấy thậm chí còn không dám tỏ bất kì thái độ gì với những quyết định của vua cha cả.”
Ashes nhíu mày - “Dù sao thì việc hắn nhấn mạnh chọn năm phù thủy cụ thể cũng có điểm tiện lợi riêng. Chúng ta đỡ phải tốn công suy nghĩ nên lựa chọn ai đi nữa. Thế nhưng ngoài Sylvie, bốn phù thủy còn lại thì sao? Em định thật sự đồng ý giao kèo với hắn vậy à?
“Tại sao không nhỉ?” - Tilly
“Lotus là một trong những phù thuỷ quan trọng nhất tại Sleeping Island này. Nếu cô ấy rời đi thì lấy ai sửa chữa và xây mới những căn nhà đất bây giờ? Bất kỳ ý định muốn xây dựng hay kiến tạo lại địa hình của hòn đảo đều sẽ gặp rất nhiều bất tiện nếu không có khả năng của cô ấy. Trong khi đó, đến giờ chúng ta mới chỉ sử dụng còn chưa tới 30% diện tích của đảo Sleeping, vẫn còn rất nhiều nơi cần được biển đổi và cải tạo nữa.” – Ashe xòe ngón tay thứ 2 ra đếm - “Honey cũng vậy. Cô ấy có thể điều khiển những con chim biển để bắt cá cho chúng ta, tất cả những bát súp cá ngon lành mà chúng ta ăn hàng ngày đều nhờ công lao của cô ấy cả…….. Còn về Candle và Evelyn, chắc không có vấn đề gì cả…Liệu em có thể cân nhắc việc từ chối lời đề nghị của hắn ta và đổi lại thành hai phù thuỷ khác ít hữu dụng hơn được không?”
“Thế nào là quan trọng và thế nào là ít hữu dụng? Bằng cách gửi những phù thuỷ đến Border Town, em hy vọng có thể thành lập liên minh với bên kia, thay vì bỏ rơi họ.” - Tilly nghiêm giọng và có chút khó chịu - “Bất kể năng lực sở hữu của họ ra sao, một khi đã bước chân đến hòn đảo này đều là chị em của chúng ta. Nếu muốn biến Sleeping Island thành ngôi nhà cho mọi phù thuỷ, tại sao lại có quan điểm lựa chọn họ dựa trên độ hữu dụng với chúng ta hay không cơ chứ?”
Suốt từ hồi còn trong cung điện đến giờ, Ashes cũng chỉ từng thấy một vài lần hiếm hoi gương mặt và ánh mắt kia dữ dội đến vậy – đây là biểu cảm chỉ khi công chúa Tilly cực kỳ tức giận và chẳng gì có thể thay đổi ý kiến của cô ấy nữa. - “Xin lỗi…thưa điện hạ. Thần chỉ…”
Tilly thở dài, kiềm chế lại tâm trạng của mình và chậm rãi nói - “Trong khi đó, rất khó để đo lường năng lực của mọi người theo một quy chuẩn áp đặt nào đó. Roland đã chọn ra năm phù thuỷ từ hơn một trăm người, bao gồm cả Candle và Evelyn, những người mà chị đánh giá là ‘ít hữu dụng’. Liệu có phải họ thật sự vô dụng đến vậy? Có lẽ nhân cơ hội này, chúng ta có thể xác định được liệu Roland chọn tất cả bọn họ là do tình cờ, hay anh ấy đã tìm ra điều đặc biệt nào đó mà đến giờ chúng ta vẫn chưa nhận ra được.” - Cô dừng lại một chút. - “Dù sao thì phù thủy chỉ chiếm số lượng thiểu số trên toàn lục địa này, vì vậy mỗi phù thuỷ đều xứng đáng để chúng ta đứng lên chiến đấu và giành được bằng mọi giá. Họ không phải là công cụ, mà là đồng đội cùng chung chí hướng. Đừng bao giờ để em nghe thấy điều này một lần nào nữa.”
“Vâng, thưa điện hạ,” Ashes trước uy áp của công chúa đáp lại với giọng nhỏ gần như thì thầm.
Vào lúc đó, một tia chớp xé toạc bầu trời đánh thẳng xuống giữa biển. Như thể đó là hiệu lệnh khai màn của các vị thần, một tiếng sấm gầm vang trên Sleeping Island ngay sau đó. Và rồi trời đỗ mưa. Ban đầu, mưa chỉ lưa thưa vài giọt nhưng chỉ một thoáng sau đã biến thành một cơn mưa rào xối xả. Màn mưa dày đặc trắng xóa, tiếng mưa át hẳn tiếng nói chuyện trong phòng.
Ashes đứng dậy và đóng cửa sổ lại để mưa không tạt vào phòng. Quay đầu lại, cô chợt nhận thấy khuôn mặt của Tilly có phần xanh xao và hốc hác.
“Em lại thức cả đêm qua à?”
“Vâng.” - Tilly ngáp dài - “Những quyển sách lấy được về từ thánh tích đều được viết bằng một loại ngôn ngữ kì lạ. Sau đêm qua, em đã tìm ra được một vài điểm chung và quy luật. Chỉ cần có đủ thời gian, em chắc chắn tin rằng mình có thể dịch được tất cả.”
“Đúng vậy, vấn đề của em chỉ là cần thêm một chút thời gian thôi…Dù sao thì chúng ta cũng đã thoát được khỏi nanh vuốt của Giáo Hội, thời gian sắp tới còn rất nhiều, em không cần phải gấp gáp nghiên cứu suốt cả đêm như vậy.” - Ashes cau mày - “Điều này không tốt cho sức khỏe của em chút nào.”
“Đừng lo, dù sao em cũng có năng lực đặc biệt mà, cơ thể của em sẽ không dễ dàng bị đánh gục bởi mấy chuyện cỏn con như vậy đâu.” - Công chúa Tilly hít một hơi thở thật sâu - “Thế nhưng em vẫn canh cánh vài dự cảm không lành – cảnh tượng nhìn thấy ở thánh tích khiến em cảm thấy bất an, vì vậy em phải nhanh chóng hiểu được những quyển sách này càng sớm càng tốt…Nhân tiện, khi những phù thuỷ khởi hành tới Border Town, chúng ta có thể nhờ họ đem vài quyển theo.”
“Nếu ngay cả em cũng không hiểu được thì những phù thuỷ ở Hiệp hội Phù thuỷ chắc cũng chẳng thể nào đọc nổi đâu.”
“Chúng ta cứ thử xem, biết đâu…,” Tilly nói, “Em nghe nói rằng có một thánh tích cổ ở gần khu rừng phía Đông của Vương đô, và Hiệp hội Phù thuỷ có nguồn gốc từ Seawind Shire, gần sát bên cạnh khu rừng. Có lẽ sẽ có ai đó đã từng nhìn thấy loại văn tự này. Nếu chúng ta có thể chứng minh được hai văn tự này đều là một, ít nhất thì chúng ta cũng có thêm cơ sở khẳng định rằng Thách tích đó cũng đều do cùng một nhóm người xây dựng.”
“Hmm, Chị hiểu rồi,” Ashes trả lời.
“Thực ra thì khi nãy em cũng không có ý trách cứ chị đâu bởi những gì chị nói cũng có phần đúng – trừ phần về năng lực của những phù thuỷ có ích hay không.” - Cô đưa tay ra để ngăn Ashes trả lời và nói tiếp - “Em đã đạt được thoả thuận với Thương hội Vịnh Trăng Lưỡi Liềm, họ sẽ đưa một số người bình thường tới Sleeping Island vào mùa xuân tới. Quả thực nếu Lotus rời đi quá lâu, tiến độ xây dựng trên đảo sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Vì vậy em sẽ để họ trở về Fjords trước mùa đông này.”
Ashes thở phào nhẹ nhõm. “Vậy cũng ổn rồi.”
“Tuy nhiên, để tránh việc phía bên kia hiểu lầm sự chân thành của chúng ta trong mối quan hệ hợp tác, em sẽ thay thế bằng một vài phù thuỷ thuộc lớp chiến đấu di chuyển đến Border Town để giúp họ vượt qua Tháng quỷ ám.” -
Tilly nở một nụ cười ranh mãnh - “Lúc ấy chị sẽ đi cùng với em chứ?”
Ashes đứng hình trong giây lát, không còn lựa chọn nào khác ngoài bất đắc dĩ trả lời - “Tất nhiên rồi, thưa điện hạ.”
----------------------------------
Đây là Maggie :>