~ Translator : Masa~ Edit : All For Love
Đón xem chương mới trước 1 ngày tại web team dịch. Chúc các bạn đọc vui vẻ.
_______________________________________________
Sau khi dọn dẹp chuồng trại tôi trở về nhà, ngay lập tức có một mùi thơm ngon đánh thức cơn đói của tôi.
“Hôm nay chúng ta sẽ có bánh nhân thịt?”
Nếu chúng ta so sánh nó với thế giới trước đây của tôi, thì thế giới này nằm ở khoảng thời trung cổ, và một cối xay nước sẽ được coi là đỉnh cao của công nghệ hiện đại. Tuy nhiên, trình độ của ma thuật thuật và công cụ ma thuật rất là cao. Ở nông thôn, không có gì để nhìn thấy, nhưng ở thủ đô có những chiếc ô tô được trang bị những viên đá ma thuật và khí cầu bay. Chúng là những đồ dùng hàng ngày (chủ yếu dành cho người giàu) như đồ đạc lấp lánh và tủ lạnh.
(Cối xay nước :
)
Thì, mặc dù những thứ này được bày bán ở thành phố, tôi không biết chi tiết. Với ba năng lực của tôi, tôi có có cơ hội tiếp cận với những thứ tuyệt vời như tủ lạnh mỗi ngày. Dĩ nhiên, những dụng cụ nấu ăn trong cung điện hoàng gia sẽ phong phú hơn.
Ở kiếp trước của tôi, mặc dù chúng tôi có siêu thị, tự mình nấu ăn sẽ chỉ khiến nó quá cay và lẻ loi.
Đây là một thế giới khó khăn, nhưng nó là thiên đường của thực phẩm. Có những thứ như miso(gần giống với nước tương) và nước sốt cà chua. Có nhiều loại thảo mộc phát triển có chứa dầu ăn. Ở biển, bạn cũng có thể câu cá ,tìm thấy tảo bẹ và cũng như động vật có vỏ. Ở vùng núi, có thể săn bắn, heo rừng, thỏ và chim, vì vậy bạn không cần phải lo thiếu thịt. Mặc dù bạn cũng có thể săn Orc, thịt của chúng cũng rất ngon. Nếu bạn chịu khó đi thám hiểm, bạn có thể tìm thấy tre nhưng măng là khá hiếm gặp.
Bánh mì là một món ăn chủ yếu của thời đại này nhưng có một quy tắc là chỉ có cửa hàng bánh mì mới có thể mua bánh mì. Bởi vì lúa mì bị đánh thuế bởi đất nước, mọi thứ được thực hiện thông qua các tiệm bánh. Tất nhiên, luôn luôn có 1 cách khác là bạn có thể mua lúa mì thuộc Guild thương mại (có một cửa hàng tạp hóa ở làng này).
Đúng như ông lão luôn luôn nói, nếu bạn không thể ăn bánh mì thì hãy ăn đồ ngọt. Tất cả đều quá đúng. Nếu bạn không thể ăn bánh mì hãy ăn những thứ khác.
Một bánh nhân thịt, chính nó. Nan. Là nó. mì ống. Bánh quy, chuẩn luôn, làm ơn. Tôi biết cách để làm nó ngay cả khi tôi không thể nấu. Tôi sẽ chỉ cần nói cho ai đó cách làm.
Nếu tôi tình cờ nói cho em gái tôi, tài năng của em ấy sẽ nở rộ. Mặc dù em ấy chỉ mới tám tuổi, em ấy đã tạo ra một chiếc bánh nhân thịt không khác gì bánh nhân thịt từ kiếp trước của tôi.
Trở thành một dân làng, cái năng lực này là một sự lãng phí? Tôi không quan tâm đến tsukkomi. Mỗi cá nhân có quyền lựa chọn việc họ muốn có cuộc sống giết chóc hay không. Thay vào đó nếu em gái tôi muốn trở thành một đầu bếp, thì cũng ổn thôi. Làm những gì bạn muốn trong khi bạn vẫn còn sống.
“Ah, Anh hai. Xin chờ một chút. Sắp xong rồi. “
Đối với ngôi nhà ở làng quê, chúng tôi có nhà bếp rộng rãi (bồn rửa với hai vòi nước, bàn nấu ăn, và tủ lạnh với một khay đá), từ đó em gái tôi làm việc trong khi nấu ăn hăng hái.
“Ổn thôi, không cần phải vội, Mẹ vẫn ở ngoài đó.”
Ngôi nhà của chúng tôi là một ngôi nhà cấm ở bẩn và theo phong cách Nhật Bản, dẫu thế phòng khách được thiết kế theo phong cách phương Tây. Mặc dù không có tuyết rơi vào mùa đông nhưng có lò sưởi khi mùa đông đến.
Tôi lấy bình từ lò sưởi và đổ những thứ bên trong vào một cốc nằm gần đó.
Nơi đây không có trà hoặc cà phê nhưng có một số loại trà thảo dược. Có những thứ như bồ công anh mà bạn có thể làm một thứ gì đó tương tự như cà phê. Bây giờ, đây là thức uống yêu thích của tôi.