– Quỳnh Chi dịch
Hôm qua, tôi long trọng quyết định rằng tôi sẽ tự tử. Này, tôi biết là việc đó thật ngu xuẩn mà. Nhưng có sao đâu, việc quái gì mà tôi phải kể cho bạn nghe cuộc đời của tôi chứ, đúng không?
Thứ nhất, tôi cho rằng đó là quyền lợi tối thiểu của tôi, nói cho cùng thì thứ duy nhất thực sự thuộc về tôi chính là cái mạng này, tôi sẽ làm những gì tôi muốn với nó. Lí do thứ hai là vì tôi muốn, lí do quan trọng đấy, vì tự sát là phải có động cơ. Động cơ để không muốn sống, đủ động cơ để biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo, nói chung khi ta đã có khát khao được chết thì phải hành động ngay truớc khi khát khao đó biến đi. Thứ ba, tôi đã thấy chán lắm rồi, tôi không chịu được nữa, tóm lại, tôi đâu định kể cho bạn nghe cuộc đời tôi nhỉ? Nhưng thôi tôi chịu đủ lắm rồi. Mỗi người có lí do riêng: vài người cho rằng mất tiền là mất tất, nên chỉ một khó khăn tiền bạc lớn đã là động cơ tốt; có người lại nghĩ thất tình là dấu chấm hết cho mọi tình cảm trên đời nên muốn tự kết liễu; vài kẻ chỉ muốn thu hút sự chú ý của người ta. Tôi thì tôi chẳng có rắc rối gì về tiền bạc, tôi chẳng muốn được chú ý, cũng chẳng phải tôi buồn chán gì chuyện tình yêu, tôi chỉ chán sống. Chấm hết.
Cuối cùng thì thực sự chỉ có một vấn đề. Ở đâu, khi nào, thế nào?? Không phải cứ muốn là chết ngay được. Đó là một sự kiện, gần giống như đám cưới hay ngày sinh vậy. Dù sao thì người ta cũng chỉ chết một lần trong đời.
Vậy chết ở đâu? Điều này tùy thuộc vào tính cách của mỗi người, vào phương tiện và phương thức mà người ta muốn làm điều đó (tự sát ý mà). Và nó cũng tùy thuộc vào nguyên nhân của vụ tự sát: một kẻ thất tình chỉ nên tự tử ở vài nơi được suy xét kĩ lưỡng: trước cửa kẻ phụ tình, hoặc ở những nơi khơi gợi tình yêu (nơi thất tình càng tốt): Capri, Venise,…v..v…hoặc tốt hơn là những nơi tràn ngập kỉ niệm của cặp đôi (hay những-kẻ-không-còn-là-cặp-đôi). Đừng dại đi tự tử trong nhà chứa khi đang khủng hoảng tình cảm, việc đó sẽ chẳng đáng tin chút nào. Và với cùng cảm hứng đó, trong trường hợp tự tử vì tình, hãy ưu tiên cho những ngày then chốt: Valentine, những ngày kỉ niệm ngày cưới, ngày li hôn….Tương tự: nếu bạn muốn cái chết của mình trở thành một sự kiện đáng chú ý, hãy nhảy từ tháp Eiffel xuống, hay nhảy vào miệng núi lửa Etna, tôi cũng không biết nữa, những ý tưởng cho kế hoạch như thế thì không thiếu. Tiếp đến, có thể chọn ngày trọng đại không chỉ dành cho riêng bạn: lễ quốc khánh, thu phân, xuân phân hay đông chí, hạ chí, sinh nhật ngài tổng thống, buổi hòa nhạc cuả ngôi sao bạn yêu thích hay chán ghét…Nói chung, hãy tự sát với tối thiểu hậu quả và tối đa phong cách, đẳng cấp (với những người quan tâm, tôi thì tôi chọn cách ra đi thanh thản ở nhà trong phòng riêng, như thế bình dị hơn, lại không bị quấy rầy liên tục. Và ngày tự sát, xem nào,vào ngày bất kì, vì nói chung tôi chẳng thèm quan tâm)