Khi cậu thức dậy thì cả hai đã đến nhà.
Được An Yize đặt xuống trên chiếc ghế dài, cậu tò mò nhìn xung quanh. Căn nhà này có vẻ như gồm có ba phòng ngủ, một phòng khách và một nhà bếp. Nó được trang trí một cách tối giản, nhưng rõ ràng không tầm thường mà lại mang đến cảmgiác thời trang ấn tượng. Điều kỳ lạ duy nhất ở đây là nó được trang trí theo tông màu trắng đen không hợp với phong cách "mới cưới" cho lắm.
Tên này là Tổng Giảm Đốc của CMI. Làm sao mà hắn chỉ sở hữu một căn nhà cho được? Đây chắc chắn là nơi ẩn nấp tạm thời. Su Jian ghen tị suy nghĩ, nhưng nhanh chóng xua tan nỗi nghi hoặc.
Cho dù thế nào đi nữa, cứ suy nghĩ tới việc là vợ hợp pháp của An Yize và hắn phải chia sẽ một nửaa gia tài kết sù cho cậu khi li hôn. Tinh thần Su Jian không khỏi trở nên tốt hơn.
「An... à, ừm... Yize. Tôi muốn nhìn quanh nhà chúng ta một chút.」 Không đợi An Yize kịp trả lời, cậu phấn khích lăn khắp nhà trên chiếc xe lăn của mình.
An Yize không ngăn cậu lại, chỉ ngồi trên ghế dài lặng lẽ điều chỉnh lại hơi thở. (21 tầng lầu xD)
Như dự đoán, phòng ngủ của An Yize cũng như chủ nhân nó, với những tông màu đen trắng và xám nhạt nhẽo. Su Jian chậc lưỡi và lắc đầu. Vừa định rời khỏi phòng, đập vào mắt cậu là chiếc giường khổng lồ có thể chứa dư sức năm sáu người. Cậu đột nhiên nhớ lại bản thân cậu là vợ của An Yize. Thế tức là, tối nay và mọi buổi tối sau này, cậu phải ngủ cùng với An Yize trên chiếc giường đồ sộ này à?!
#$&%*@&^#!@#@#^ (bỏ một đống chữi rủa vào đây :|)
Yêu cầu cậu ngủ chung giường với tình địch chẳng khác gì kêu phải cậu đi chết!
Tuy nhiên, cả hai đều là vợ chồng hợp pháp. Cho dù An Yize muốn "làm gì đó" với cậu, chú công an cũng sẽ không thể giúp gì cho cậu được! Làm gì bây giờ!? Làm gì giờ!? Làm gì bây giờ đâyyyy!? ...A đúng rồi! Chân mình!
Su Jian ngước xuống nhìn bàn chân trắng trẽo, được bao bọc bởi lớp thạch cao dày dặc, cậu đột nhiên cảm thấy nó vô cùng đáng yêu ♥.
Chỉ cần lấy lý do chân mình bị thương, không thể ở chung phòng được. Problem solved! (cho một tràng pháo tay nào)
Su Jian đang định quay lại và đi mặc cả thì nghe giọng An Yize vọng lên từ đằng sau: 「Lại đây. Tôi có chuyện muốn nói với cô.」
Su Jian gật đầu đáp, 「Thật là trùng hợp, tôi cũng có chuyện muốn nói với anh.」
An Yize ngạc nhiên, 「Cô nói trước đi.」
「Đầu tiên, lúc nãy tôi định nói là chân tôi còn bị thương nên sao ta không tạm thời ngủ riêng đi?」
Một sự ngạc nhiên ít ỏi có thể thấy trong mắt An Yize. Khi anh vừa định mở miệng nói, thì đột nhiên nghe tiếng gì đó sôi ùng ục.
Rồi Su Jian nói tiếp, 「Thứ hai là tôi đói rồi. Không phải tới lúc anh nên nấu ăn rồi sao, chồng yêu?」
An Yize sững sốt thấy rõ.
Su Jian giơ chân lên. 「Nhìn nè, tôi có cái chân què nè.」Ý tôi là, tôi đã bị vầy rồi. Anh có đủ dũng khí để bắt nạt người tàn tật không?
An Yize đứng dậy không nói gì. Su Jian thỏa mãn chờ tên tình địch đáng ghét ngoan ngoãn vào bếp nấu ăn cho mình, nhưng anh không thể tưởng tượng nổi tên An Yize lại đứng lên móc điện thoại ra.
「Đây có phải Nhà Hàng Jiang Nan không?」
Tên này thực sự đang đặt hàng mang về! Đây rõ ràng gian lận công khai! Su Jian rất không bằng lòng, giận giữ nhìn trừng trừng lưng của An Yize. (╬ Ò ‸ Ó)
An Yize quay lại tỉnh bơ nói, 「Ba mươi phút nữa họ sẽ tới.」
Su Jian chỉ có thể khó chịu lầm bầm.
Ngồi xuống ghế, An Yize bình tĩnh nhìn qua phía cậu.
Trước cái nhìn của anh, tóc Su Jian dựng đứng lên. 「Anh! Anh nhìn tôi làm gì?」
An Yize vẫn nhìn chằm chằm cậu. 「Cô thật sự không nhớ gì hết à?」
Su Jian trở nên bồn chồn hơn, cậu ngoan ngoãn gật đầu. 「Tôi hoàn toàn không nhớ gì hết.」
An Yize lặng thinh một hồi rồi đột nhiên nói, 「Thật ra là, chúng ta đang kết hôn theo hợp đồng.」
「Hở?」 Su Jian sững sờ trừng mắt. Hợp đồng kết hôn? Cái đó là thứ quỷ gì vậy? (hôn nhân hay kết hôn hay hơn nhỉ?)
An Yize điềm tĩnh nói tiếp, 「Cho nên chúng ta không thực sự là vợ chồng. Tôi và cô đã đồng ý sẽ ly dị sau một năm.」
「Hả?」 Su Jian ngơ ngác há to miệng. Cậu cảm thấy sốc trước cái tình huống lạ đời tự nhiên đâu ra xuất hiện, làm cậu không định thần lại được.
Sau khi kẹt ở trong trạng thái bàng hoàng một hồi lâu, Su Jian mới chớp mắt rồi hoảng hốt nói. 「Ch—chờ—chờ—chờ chút! Ý anh là anh... chúng ta thực ra không có mối quan hệt nào à!?」
An Yize đáp, 「Dựa theo luật pháp, thì chúng ta đã cưới nhau rồi. Thêm nữa, chúng ta đã đồng ý từ ban đầu rằng sẽ phải tỏ vẻ yêu đương sâu đậm trước mặt người khác.」
Biểu cảm Su Jian trở nên bối rối hơn cả lúc nãy. 「Ý anh là mặc dù chúng ta đã đăng ký kết hôn giấy tờ đầy đủ, nhưng thật ra nó lại là kết hôn giả. Chúng ta sẽ ly dị trong một năm, nhưng đồng thời trước mặt người khác, chúng ta không được tiết lộ
sự thật và phải giả vờ yêu thương nhau hết mực ngày qua ngày?」
An Yize ngắn gọn đáp, 「Ừm.」 (vâng, rất ngắn gọn và súc tích =))
Ai dà! Đây rõ ràng là cái plot thường thấy trong mấy TV drama được cường điệu quá mức đây mà. Cái tình huống này... hơi quá mức đấy! Su Jian sững sờ trước plot twist đầy kịch tính này. Cậu bối rối hỏi, 「Tại sao?」
An Yize nhíu lên một lông mày.
Su Jian nói, 「Ý tôi là, tại sao hai người... chúng ta, lại kết hôn?」 Mặc dù An Yize là tình địch của cậu, đứng nhìn từ góc nhìn khách quan thì An Yize dư sức được mấy cô gái vây quanh, cậu thừa nhận việc đó. Cô Su này cũng có gương mặt và thân hình tuyệt vời, cổ đâu phải loại người cần lo lắng không việc kết hôn được đâu. Cả hai họ đều là "hàng" thượng hạng. Tại sao lại phải giả vờ kết hôn, thay vì cưới nhau đàng hoàng?
An Yize nhìn cậu. 「Bởi vì cô cần tiền.」
Su Jian trừng mắt to hơn. 「Tiền?」 Meow-moewmia![note9661]
Tình huống này so sánh với TV drama được rồi đó!
An Yize nói tiếp, 「Mẹ của cô bị bệnh thận mãn tính và cần rất nhiều tiền viện phí.」[note9662]
「Thế nên anh đã giúp đỡ tiền viện phí cho mẹ tôi. Sau đó, tôi đồng ý kết hôn giả với anh?」 Su Jian cảm thấy tình huống này hơi bi kịch.
An Yize gật đầu.
Đậu xanh! Đây thực sự là cuộc sống đầy drama mà! Su Jian la hét trong lòng. Sau đó, cậu hỏi An Yize, 「Vậy còn anh thì sao? Tại sao anh lại muốn kết hôn giả?」 Đừng nói với tôi anh muốn bắt chước chú Lei Feng [note9663] làm việc thiện để bộc lộ trái tim đẹp đẽ của anh cho cô Su nhé. Nó thậm chí còn không hợp lý!
An Yize cho cậu một câu trả lời hợp lý, 「Cô không cần biết.」
(╬ Ò ‸ Ó)凸! Su Jian tức đến mức cậu phải bí mật giơ ngón giữa trong đầu và hằn học nghĩ: Chỉ bởi vì anh không nói tôi biết không có nghĩa là tôi không đoán ra được đâu nhé?! Lý do gì để khiến một tên cao, giàu, đẹp trai được gái bao quanh đầy mà lại không chịu kết hôn đoàng hoàng và ngược lại phải dùng tiền lợi dụng một cô gái đang cần tiền để kết hôn giả? Nó chỉ có thể là "bệnh khó nói!" Và "bệnh khó nói" đó có thể là bệnh gì? Chắc chắn nó là...
An Yize người đang âm thầm bị gắn mác bất lực bởi Su Jian điềm tĩnh nói, 「Có điều gì mà cô không hiểu nữa không?」
Su Jian nhìn gương mặt vô cảm của anh rồi thầm bổ sung thêm một khả năng. Thật ra thì, nó có thể không phải bất lực. Sau cùng thì cũng có một khả năng khác. Đó chính là, An Yize là–G–A–Y!
Với suy nghĩ này, Su Jian không khỏi rùng mình. Nếu tên này là gay, không phải nó khá nguy hiểm nếu sống chung một mái nhà với hắn sao?
Cậu hoàn toàn không nhận ra được rằng mình không còn sở hữu những điều kiện cần thiết để làm các hành động đồng tính với An Yize.
An Yize nhìn chằm chằm khuôn mặt đang bối rối của Su Jian, người mà suy nghĩ càng lúc càng trở nên lệch lạc. 「Cô có câu hỏi nào khác không?」
Su Jian đột nhiên hồi phục lại bản thân. 「Có!」
An Yize dùng mắt ra hiệu cho cậu tiếp tục.
Su Jian nghiêm túc nói, 「Vậy, trong trường hợp của chúng ta, khi ta ly dị, anh vẫn sẽ chia tôi một nửa tài sản chứ?」
An Yize, 「......」 (trans:......)
–––––––––––––––––
Su Jian rất đau buồn và phẫn nộ.
Tái sinh lại thành con gái, người là vợ của tên tình địch chết tiệc đã quá gian khổ rồi. Sau cùng thì, cậu chưa bao giờ tưởng tượng nổi cả hai lại kết hôn giả với nhau. Không chỉ vậy, trước khi làm đám cưới nàng Su Jian này còn đồng ý rằng sẽ không đòi hỏi An Yize một đồng xu nào ngoài tiền viện phí của mẹ mình.
Theo như lời An Yize, nàng Su này đã kiên quyết đề xuất chuyện này từ ban đầu. Su Jian bỗng dưng bị đau dạ dày. Ôi, cô gái của tôi ơi! Sao em lại ngu ngốc thế không biết?! Cô, một cô gái tốt và trong sáng, lại cưới tên họ An này và diễn vai vợ chồng với hắn. Mặc dù cho không có gì thực sự xảy ra nhưng một năm sau cô sẽ là một người phụ nữ đã ly hôn.[note9664] Với con gái, đây là một tổn thất quá lớn! Nếu là tôi, tôi sẽ tống tiền tên họ An ấy để đòi phí tổn thất danh dự, nhưng, cô gái à, tại sao cô lại cao thương và chính trực như vậy hả?
Su Jian cảm thấy đắng cay và bực bội trước sự bất công này.
Nhận một nửa tài sản khi ly dị và quyền thừa kế khi An Yize qua đời là nổi an ủi duy nhất của cậu khi trở thành vợ của An Yize. Nhưng sau cùng thì, cậu lại bị tạt gáo nước vào mặt! Hơn nữa, tên này còn trở thành ông chủ của cậu! Làm việc chăm chỉ như một nàng dâu nhỏ bé để kiếm tiền chữa trị cho người mẹ bị bệnh nặng hay gì đó tương tự vậy, nghĩ đến thôi cũng làm cậu cảm thấy khổ sở!
À thì. Đó mới là lý do thực sự làm cậu bực mình.
Su Jian lặng yên trở về phòng mình. An Yize nói với cậu rằng phòng ngủ chính và phòng sách đều thuộc về anh ta. Trong quá khứ Su Jian thường ngủ trong phòng khách.[note9665] Su Jian đã tham quan phòng khách rồi. May thay, phòng khách khá là rộng rãi. Nó bao gồm mọi thứ cần thiết để sinh hoạt–giường, tủ quần áo, bàn ghế, vân vân và mây mây. Trái ngược với phòng An Yize, phong cách tổng thể ấm áp và nhiều màu sắc hơn. Mặc dù trong phòng có một vài chi tiết nữ tính làm cậu lúng túng một chút, cậu rất hài lòng với căn phòng này.
Tất nhiên, An Yize cũng đã nói với cậu, để giữ bí mật nên anh không thuê giúp việc và cũng không có ý định thuê ai hết. Trước đây Su Jian đã chịu trách nhiệm cho toàn bộ nấu ăn và dọn dẹp.
Ôi, cô gái của tôi ơi! Em có cần phải hiền như thế này không?! Khi cậu nghĩ tới tương lai khốn khổ mà cậu phải làm giúp việc nhà cho An Yize, Su Jian cảm thấy tay chân đau đáng kể!
Có một chiếc laptop trên bàn–có lẽ là của cô nàng Su Jian, nhưng hiện tại cậu có toàn quyền sở hữu nó. Su Jian ngồi vào bàn và khởi động laptop. Ngạc nhiên thay, nó không có password bảo vệ.
Mặc dù cậu cảm thấy một tí tội lỗi khi xâm phạm riêng tư của người khác, cậu nhận ra cậu hiện đang là Su Jian, và cậu cần phải tiếp tục sử dụng danh tính của cô ấy mà sống. Nó hoàn toàn bình thường và chính đáng khi cố gắng tìm hiểu hơn về cô ấy. Tâm trí Su Jian thư giản hơn, cậu tò mò lướt qua các thư mục trong ổ cứng.
Có thể nhận thấy rõ ràng Su Jian là cô gái gọn gàng ngăn nắp. Các tài liệu được sắp xếp theo trật tự. Su Jian nhìn xung quanh. Ngoài các tài liệu dạy học trong máy tính cô nàng, còn có những bài hát bình thường, phim, và tựa tựa vậy–làm cậu hơi chán nản. May mắn thay, Su Jian bắt gặp được một thư mục có tên "Hình ảnh" làm cậu có hứng thú đôi chút.
Thư mục chứa những hình ảnh của Su Jian và gia đình đồng thời bạn bè của cô. Cậu không nhận ra ai ngoài Su Jian nên cậu chỉ nhìn mỗi cô nàng. Phải thừa nhận rằng, Su Jian trong hình gợi nên vẻ đẹp thanh nhã như một quý cô. Khi cười cô hiện hai lúm đồng tiền nhỏ trên má, hơi mờ nhưng vẫn không giấu được vẻ đẹp động lòng người của nàng.
Su Jian nhìn một hồi, bỗng dưng thấy một thư mục có tên "Anh ấy". Tay Su Jian khựng lại, cậu liền trở nên phấn khích. Chỉ một lướt qua tên cậu cũng biết có chuyện để tám đây! Có vô số bức ảnh của một người đàn ông bên trong. Không chỉ thế, còn nhiều bức ảnh được chụp chung với Su Jian. Nhìn ngôn ngữ cơ thể với biểu cảm của họ, chắc chắn là người yêu đây mà!
Su Jian vuốt cằm đánh giá. Dựa trên vẻ ngoài, người yêu của cô Su này không đánh bại nổi vẻ đẹp trai của An Yize, thần thái cũng không bằng một góc! Lại còn màu mè kiểu cách! Hừm!
Su Jian thà chết còn hơn phải thừa nhận sự căm ghét, ngưỡng mộ, đố kỵ dành cho hắn khi cậu có suy nghĩ 'tại sao lại có thêm một thằng nữa đẹp trai hơn mình?'
Cô nàng Su này có người yêu! Thế thì tại sao lại kết hôn giả với An Yize? Nếu là bởi vì không có đủ tiền để chữa trị cho mẹ cổ nên cô buộc phải chịu đựng chia tay với người yêu hay gì đó đại loại vậy.... Không phải như vậy là hơi nhiều drama sao?
May mắn thay, cả hai không còn ở bên nhau nữa. Su Jian lặng lẽ vui mừng. Ít ra Su Jian và An Yize chỉ kết hôn giả. Giả sử như, cả hai đều yêu nhau thật lòng, thế sẽ khó hơn rất nhiều để Su Jian chịu đựng. (khúc này chả hiểu đang nói Su nào, người yêu hay thằng chồng nữa)