Chương
Đồng thời, còn có cả sự xấu hổ và tội lỗi.
“Diệp Thiên Long nói không sai, những chiến sĩ bảo vệ quốc gia giữ gìn an ninh quốc gia, không phải chỉ ngồi trong văn phòng.”
“Địa vị của cậu đúng là không thấp.”
“Nhưng cậu phải hiểu là, vị trí này của cậu là do nhân dân tin tưởng cho cậu làm.”
“Chúng ta và nhân dân bình thường chỉ khác nhau ở nhiệm vụ cần làm mà thôi.”
“Vì vậy, cậu được ngồi ở vị trí hiện tại là cậu tài hoa hơn người.”
“Cậu tới đây xem bức tranh này đi.”
Người đàn ông trung niên nói xong giơ bức tranh lên, trợ lý Trương vội vàng bước tới.
Nét chữ rồng bay phượng múa.
Cho dù danh họa nổi tiếng nhìn thấy cũng phải ngạc nhiên cảm thán.
Nhưng điều làm cho trợ lý Trương chấn động hơn đó là ý nghĩa của mấy chữ đó.
Mọi người đều bình đẳng!
Năm chữ như phát sáng trên trang giấy, làm cho trợ lý Trương chói mắt, như một thanh bảo kiếm đâm thẳng vào nội tâm anh ta.
Trợ lý Trương xúc động đứng lặng như pho tượng.
Giờ anh ta đã hiểu thật sự rồi.
“Giờ cậu đã biết mình sai ở đâu chưa?”
Người đàn ông trung niên gõ bàn một cái nhìn thẳng vào trợ lý Trương.
“Tôi đã rõ rồi ạ!”
Trợ lý Trương hoàn toàn tỉnh ngộ, trong lòng tự thấy xấu hổ.
Người đàn ông trung niên khẽ gật đầu, không nói gì thêm.
“Tiếp theo cậu biết phải làm gì rồi chứ? Tôi sẽ cho cậu thêm một cơ hội.”
“Đừng làm tôi thất vọng.”
Sau một lát, ông ta xua xua tay.
“Vâng, tôi sẽ không để ngài phải thất vọng!”
Trợ lý Trương ngẩng đầu, trịnh trọng nói với người đàn ông kia.
“Cậu không nên để mọi người thất vọng.”
Ông ta vẫy vẫy tay nói: “Ra ngoài đi!”
“Vâng!”
Trợ lý Trương không dám nói thêm gì, bước nhanh ra ngoài.
…
Thời gian trôi như nước chảy.
Chớp mắt, đã hai ngày từ khi Cao Phong và Jack đàm phán với nhau.
Hai ngày nay, rất nhiều chuyện xảy ra ở khối tập đoàn Phong Hạo.
Tàn quân của bên đối địch bị lạc ở biên ải đã bị đánh giết gần hết.
Chỉ còn một số cá lọt lưới thì Cao Phong không giết họ mà thu nạp bọn họ vào khối tập đoàn Phong Hạo, hoạt động dưới trướng và chịu sự giám sát của khối tập đoàn Phong Hạo.
Họ chỉ có hai sự lựa chọn, một là bị trục xuất khỏi Tây Vực, hai là gia nhập làm binh sĩ Phong Hạo.
Thái độ mạnh mẽ cưỡng chế đàn áp.
Nhưng với thế lực mạnh mẽ của họ lúc này, thì họ có tư cách để cưỡng chế.
Những thế lực nhỏ tản mác này muốn sống chỉ có thể tuân lệnh phục tùng.
Sau khi thu nạp được mấy thế lực đó thì mấy thị trấn nhỏ ở ngoại ô Tây Vực cũng bị khối tập đoàn Phong Hạo nắm trong lòng bàn tay.
Dù cho chỉ là một ngọn cỏ lay thôi cũng được báo tới tai Cao Phong.
Không chỉ vậy, Long Tuấn Hạo theo chỉ thị của Cao Phong dựa theo địa hình của Tây vực xây mấy cái chiến hào.
Ngoài ra còn thêm mấy tuyến phòng ngự nữa, sức mạnh phòng ngự cực kỳ mạnh mẽ.
Hai ngày vừa rồi binh sĩ Phong Hạo không hề buông lỏng cảnh giác mà lúc nào cũng trong trạng thái chiến đấu.
Bầu không khí nơi đây lúc nào cũng bao trùm sự căng thẳng, mỗi một binh sĩ đều trong trạng thái sẵn sàng chiến đấu.