Ngày xửa ngày xưa, có một cô công chúa quý tộc đáng yêu. Vẻ đẹp và sự dễ thương của cô bé ấy nổi tiếng ở cả trong và ngoài nước.
Nhà vua đã yêu cô ngay từ cái nhìn đầu tiên và đón cô về lâu đài của mình, sự audam này khiến cô công chúa mang thai đứa con của họ.
Thế mà nhà vua lại kết hôn với người khác chỉ vì chính trị đất nước. Nữ hoàng lúc nào cũng mong mỏi tình yêu ông lại ghen ghét cô công chúa và đuổi cô ra khỏi lâu đài.
Về sau, người mẹ đơn thân đã tự mình nuôi dạy đứa bé mặc dù cô vẫn là một quý tộc cao quý, có thể là vì tình yêu của một người mẹ chăng.
Đứa bé tên là Areido. Vị anh hùng vĩ đại nhận được sự yêu mến từ Thần linh, tiêu diệt Ma vương cứu thế giới và thống nhất vùng lãnh thổ bị chia cắt bởi các lãnh chúa phong kiến.
Tuy nhiên câu chuyện về Areido, người nhận được lời phán của Thần linh và thức tỉnh thành anh hùng sẽ là một câu chuyện khác.
Đây là câu chuyện về Thánh Mẫu đã tự mình nuôi nấng anh hùng, câu chuyện về Rifirudeidoa Kiaru Madeireido.
Thánh Mẫu Ria thực chất có một bí mật độc nhất vô nhị, và nó là…
Ria PoV
Trên đời có những thứ thật không tài nào hiểu nổi. Dù đang bị cảm phải nằm ngủ trên giường, nhưng vì một lý do vi diệu nào đó tôi đã biến thành một bé gái.
Well ... tôi cho cá chắc cái này là tái sinh. Mong là vậy, nếu mà tôi lỡ chiếm đoạt cơ thể này thì sẽ có chuyện mất.
Ngay cả vậy thì tôi đã sống trong cơ thể này suốt 30 mùa xuân về. Tôi thậm chí còn có một con và thằng ku cũng sắp 18 rồi.
Tóc anh màu nắng, phấp phới mây bay, mày mỏng mắt buồn, tốt người tốt bụng. (Nhạt vl, rắc t tí muối cái)
Tóm lại, thằng bé khác xa với cuộc sống kiếp trước của tôi, một ikemen. Hơn nữa, nó rất tốt tính và được cả xóm biết đến như một người đàn ông hoàn hảo. Thế nên nó là Idol của tất cả phụ nữ trong xóm, Idol đấy nhé.
So với tôi hồi trước ... Vâng, 29 tuổi, xém trở thành một phù thủy chỉ vì không có ghệ. Thảm đến mức, thậm chí còn không có bạn bè hay gia đình mà lo cho tôi khi bị bệnh.
“Sao vậy, kaa-san?”
"Không. Không có gì"
"…thật sao? Mẹ cứ mãi nhìn con buồn buồn như vậy, bộ có chuyện gì sao ạ? ”
“Mẹ xin lỗi, Areido, không có gì đâu mà”
Yup, tôi, lại trở thành một cô gái, chuyện này không có nghĩa là tôi ghen tị với con trai tôi đâu nhá. Vậy nên chẳng có gì cả. Thật đấy.
“Kaa-san, nếu có chuyện thì phải nói cho con, được chứ? Nếu không…"
"A ~ a ~, mẹ ~ hông ~ nghe ~ con ~ nói ~ nhau ~" (Loli, oimeoi, máu mũi)
Areido PoV
Cô bé này vừa cụp đôi tai lại vừa lắc qua lắc lại vừa nói như vậy, dù là con trai cô ấy cũng thấy hành động của cô bé này dễ thương quá đi. Dù không muốn nói nhưng tôi ... cảm thấy cô bé giống em gái hơn là mẹ tôi.
Vâng, mẹ tôi nhìn rất trẻ. Khi sinh tôi, mẹ chỉ khoảng 12 ~ 13 tuổi. Bên cạnh đó, mẹ không hề già đi.
….Cũng là do tôi cả. Bằng cách nào đó, sự ra đời của tôi khiến cô ấy ngừng phát triển luôn.
Thần thánh. Loại tồn tại hay gửi anh hùng đi giải phóng thế giới khỏi bàn tay Ma vương và thắp sáng cho nó. Dường như đã thời gian của mẹ như một phần thưởng vì đã sinh ra tôi, một ứng viên anh hùng.
Kết quả là mẹ tôi là loli… (BB chỉ là phù du, Loli mới là trường tồn nhé)
Vì mẹ vốn đã luôn nhìn trẻ hơn độ tuổi thật, ngay cả trước khi sinh tôi, nên mẹ đã nói với tôi rằng cô ấy không bận tâm, nhưng làm gì có chuyện đó chứ.
Tôi cực kì căm ghét họ. Ngoại trừ Thần ra, tên Vua của Vương quốc anh hùng Makugaia đáng ghét vô cùng.
Chỉ những người có huyết thống của anh hùng mới sinh ra anh hùng được. Từ dòng dõi của vị anh hùng đầu tiên của Makugaia, người đã sáng lập ra vương quốc Makugaia.
Vì vậy, các anh hùng được thường được cho là người trong hoàng tộc của vương quốc này để đi chiến đấu với Ma vương.
Tuy nhiên, tôi lại sinh ra trong một thành phố tự trị và được các miko của Thánh quốc tìm thấy, người đã được Thần phán, và chính thức trở thành Anh hùng.
Không thể nào. Chuyện này không thể xảy ra, một anh hùng mà lại không thuộc dòng dõi Anh Hùng Đầu Tiên.
Sự tồn tại của tôi làm cả thế giới rơi vào hỗn loạn, nhưng bằng cách nào đó, những người điều tra lý lịch của mẹ tôi đã chấp nhận nó.
Ria, người mẹ đã đơn thân nuôi tôi lớn, tên thật là Rifirudeidoa Kiaru Madeireido. Một quý tộc của Vương quốc anh hùng Makugaia, cô là con gái thứ hai của Viscount Madeireido.
Tại bữa tiệc sinh nhật lần thứ 11 của cô, nhà vua đã yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên và bắt cóc cô, giam vào một căn phòng trong lâu đài và khiến cô mang thai. (Thằng l*n này chết đ*o oan) (DOM + Rape + Pregnant)
Tuy nhiên, nhờ cái thai mà cô được thả ra và bị đuổi ra khỏi lâu đài của nhà vua.
Ngay cả khi cô quay trở về với ba mẹ, họ chỉ cho cô một ít tiền và đuổi cô đi chỉ vì sợ gieo họa vào thân. Bị đối xử tệ bạc, mẹ tôi rời bỏ vương quốc và đi đến một quốc gia tự trị trong khi đang giữa thời kì mang thai. (Drama)
Chắc hẳn nó rất khó nhọc, một quý tộc được bảo bọc, không biết gì về thế giới thực và cô còn ở tuổi thiếu niên. Cô đã phải đấu tranh với cái thế giới khắc nghiệt và tàn nhẫn này khi mang thai một đứa bé. Cũng là chuyện đương nhiên và hợp lý nếu mẹ trở nên căm ghét thế giới này, hay thậm chí cả tôi nữa.
Nhưng mẹ đã cho tôi rất nhiều tình yêu thương và sự quan tâm.
… Tôi sẽ phải lên đường để đánh bại Ma vương khi đủ 18 tuổi. Đây là một số phận mà tôi không thể nào trốn tránh được. Tôi sẽ tự mình đi trên con đường này để cho những kẻ dám đuổi mẹ tôi đi biết tay.
Và trên hết, nếu tôi để người mẹ đáng yêu này một mình, Ma vương hay thứ gì đó chắc chắn sẽ lại bắt mẹ tôi đi mất.
Nên tôi sẽ tiêu diệt hắn trước khi nó có thể xảy ra!
Đúng thế! Tên Ma vương bất hạnh kia, ta sẽ tiêu diệt ngươi!
Ngoài ra, tôi cũng sẽ hủy diệt Makugaia vì đã khiến mẹ tôi gánh chịu số phận này!!!
Ria PoV
Sao đột nhiên thằng bé lại biểu hiện một cái nhìn đáng sợ vậy? Khi một ikemen đặt lên một biểu hiện đáng sợ thì hẳn nó phải chịu đựng rất nhiều. Dù sao thì tôi tự hỏi thằng bé đang nghĩ gì, có lẽ lại là một ảo tưởng kỳ lạ nữa chăng?
Chứng Chuunibyou của nó thật hết thuốc chữa… Tôi hơi lo lắng về tương lai của nó. Vốn dĩ thằng bé thực sự là một anh hùng có lẽ nó không được tính là chuunibyou?
… ..Thôi kệ vậy.
Ngày mai thằng bé sẽ bước sang tuổi 18. Ở Nhật Bản thì nó vẫn được xem là một đứa trẻ, nhưng trong thế giới này nó đã là một người lớn. Nói cách khác, ngày mai thằng bé sẽ là người lớn.
Thằng bé nên sống theo ý mình, cho dù nó dự định sẽ đánh bại Maou hoặc thậm chí chạy trốn khỏi số phận này, thì thằng bé nên nghe theo con tim mách bảo.
Không giống như tôi, bị bắt cóc và giam giữ bởi nhà vua và bị cưỡng hiếp mỗi ngày. Nó thực sự quá đáng sợ, tôi thậm chí còn không nghĩ rằng mình sẽ được tự do. Dù gì thì bên kia cũng là người đứng đầu cả vương quốc, tất cả những gì tôi có thể làm là cố gắng sống sót.
Đến khi tôi về nhà, tôi thậm chí còn không hề nghĩ là ông già vừa hói vừa mập của tôi lại chào đón tôi trở thành vợ ông ta. (Nhắc lại câu trên, mấy thằng này chết đ*o oan đâu)
Thành thật mà nói, từng là một người đàn ông, ước gì tôi có thể thoát khỏi nó. Trừ việc tôi quá “dễ thương” ra thì tôi đã trải qua một cuộc đời của một thằng đàn ông trưởng thành cho đến khi tôi tái sinh. Muốn tôi trở thành một phụ nữ quý tộc đáng ngưỡng mộ là điều không thể. (Yaoi + Gender Bender)
Tôi hơi tuyệt vọng khi biết mình mang thai, nhưng với tôi. đứa con này là một ơn phước. Nhờ nó mà tôi đã bị trục xuất khỏi lâu đài! Quả là một phước lành ☆
Và vĩnh viễn là một lolita, chắc… vậy.
Tôi chỉ từng nghĩ "nếu không già đi thì tốt biết bao" cho vui thôi, tôi ngờ là ông Thần đã làm thiệt luôn. (Time Stop)
Nghiêm túc đấy, tha cho tôi đi. Đừng có chọc tôi nữa mà!
Nhờ vậy mà tôi chẳng thể nào tìm được việc làm…
AARGH! Giết tôi luôn đi!
… Mà có vẻ như tôi vẫn có giới hạn tuổi thọ theo một cách tốt đẹp nào đó.
Thời gian đầu đã có rất nhiều khó khăn xuất hiện.
…… Nhưng nó vẫn rất khó khăn.
Công việc hiện tại quả là một phước lành với tôi.
Erm, tôi được thuê làm kế toán cho một tên lolicon giàu có, dù vậy, nó vẫn là một phước lành.
Chắc vậy.
“Nè Areido…”
“Gì vậy, Kaa-san”
Để ngăn thằng bé lại nhầm tưởng gì đó kỳ lạ về tôi, nên tôi phải lấy lại tinh thần. Bằng cách nào đó mà thằng bé tưởng rằng mang thai nó là nỗi bất hạnh của tôi. Đối với tôi, sự chào đời của thằng bé đã là một phước lành rồi.
… Bất kể tôi trước là nam và sau là nữ. Liệu tôi có đủ tiêu chuẩn của một bậc phụ huynh khi đảm nhiệm cả vai trò của một người cha và một người mẹ không?
Jii ~
Nhìn chằm chằm vào con trai tôi,
… Nó đúng là đẹp trai từ mọi góc độ.
Đùa nhau à! Kiếp trước của tôi chẳng thể nào so nổi !?
Uwa-, càng nghĩ càng thấy buồn - ☆
Areido PoV
Đột nhiên mẹ tôi lại gọi với một giọng đầy lo lắng và đôi mắt đẫm lệ mong manh. Tôi chắc rằng mẹ đang lo lắng cho tôi, người phải đi đối đầu với Ma vương.
Sẽ ổn thôi, Kaa-san. Con chắc chắn sẽ sống sót.
Đến khi con đánh bại Ma vương và tiêu diệt Makugaia, chắc chắn, là như vậy ... !!
Tôi lấy lại quyết tâm của mình, ôm mẹ tôi trìu mến và nhìn vào khoảng không. Tôi sẽ không để người mẹ tốt bụng và dịu dàng của mình thấy được ánh mắt xấu xa này. Nhất định không được…
Ria PoV
Ah, thằng bé lại bắt đầu lầm bầm. Quả đúng là ba mẹ nào con nấy mà. Đúng vậy, một hình ảnh tách rời về kiếp trước của tôi - một otaku và chuuni. Điều này làm tôi nhận ra, tôi đang định nói gì ấy nhỉ?
… Kệ đi. Nếu là cái gì đó quan trọng thì tôi sẽ nhớ lại thôi. Thế nên, bây giờ….
“Nè Areido?”
“Gì vậy, Kaa-san”
"Tối nay con muốn ăn gì?"
“… Con thích ăn thịt viên”
“Ufufu, được rồi. Mẹ sẽ cố gắng hết sức để làm món thịt viên ngon nhất cho con.”
“Un, thịt viên mẹ làm là tuyệt nhất. Vậy nên con muốn ăn càng nhiều càng tốt.”
"Gì cơ chứ? Con nói như con không bao giờ được ăn nó nữa vậy.”
"….Mẹ nói có lý. Con không nên nói như vậy. Con chắc chắn sẽ trở lại. Chắc chắn… ”
Người kể chuyện PoV
Một anh hùng có quá nhiều ảo tưởng và một bà mẹ khá bất khả chiến bại.
Với 2 người này thì thế giới chắc chắn sẽ lại hòa bình một lần nữa.
Các nhà sử học sau này đã phát hiện ra những cuốn nhật ký của 2 con người nổi tiếng này từ ngôi mộ của họ. Tuy nhiên, phần nội dung đã hủy hoại hình ảnh của họ và khiến khuôn mặt họ như bị chuột rút, họ đã tự trấn an mình rằng cuốn nhật ký chỉ là một trò đùa tiêu khiển. (Tragedy)