Part3
Cũng trong thời gian này, Reizus - kẻ đã và đang gieo rắc nỗi kinh hoàng lên khắp miền tây Tauran dưới tên Garda đã rời thành Zer Illias.
Thông tin truyền đến tai y gần như đồng thời rằng âm mưu đảo chính của Raswan Bazgan tại thành Taulia đã thất bại và gã pháp sư được phái đến Kadyne đã chết.
Thực ra Reizus không 'nghe' mà đúng hơn là y cảm nhận tin tức bằng cơ thể y. Pháp sư Garda đã chọn ra một số cá nhân có tư chất tương đồng với mình trong nhóm thuộc hạ rồi cử chúng đi khắp miền tây. Y đã phục hưng một trường phái ma thuật cổ cho phép tạo nên những 'thông đạo' Ether với mấy tên thuộc hạ ấy, qua đó giúp y chia sẻ mọi giác quan với chúng, bất chấp khoảng cách xa gần. Những gì bọn chúng tai nghe mắt thấy Garda đều biết hết. Nói cách khác, tất cả bọn chúng đều là Garda. Năng lực này đã biến y thành mối đại hoạ của miền tây chỉ trong một khoảng thời gian ngắn.
Sau hai âm mưu bất thành ở Taulia và Kadyne, dĩ nhiên là Garda nhất thời không kịp bày ra chiêu trò quy mô lớn nào ở Zer Illias. Dẫu vậy, y vẫn bình thản ngồi trên phi thuyền bay vù qua miền thảo nguyên mà không có vẻ gì là bất an.
Ngót nửa ngày sau y đã đến Eimen. Cả vận tốc lẫn cự li hành trình của chiếc phi thuyền đều vượt xa ngưỡng bình thường. Chắc hẳn Garda đã dùng nguồn Ether của chính mình để tăng tốc cho con tàu.
Lúc y đặt chân đến Eimen cũng là lúc một chiếc phi thuyền khác vừa đến từ phía nam. Một pháp sư bước xuống tàu, mang theo một cô gái đang mê man bất tỉnh. Gã trao cô gái cho người khác trông coi rồi vội vàng cúi chào ngay khi trông thấy Garda.
"Xin Chủ nhân thứ lỗi."
"Không sao hết. Sai lầm của ngươi cũng là sai lầm của ta. Đừng nản chí. Đã không thu phục được Taulia thì ta chỉ cần đập bẹp chúng tại đây là xong. Chuyện đó thì đơn giản, ngươi đã mang chìa khoá chiến thắng đến đây cho ta rồi."
"Vâng."
"Yên nghỉ đi. Sau hơn 200 năm, ma thuật vĩ đại của Garda nay đã tái sinh."
Garda vừa nói vừa tiến lại gần gã pháp sư, tưởng như y muốn tự tay giải quyết gã. Nhưng không, gã pháp sư tự động đổ sập như con rối bị cắt dây trong khi Garda chỉ lẳng lặng bước qua mà không làm gì khác.
Gương mặt ẩn dưới chiếc mũ trùm đã mất hết sự sống. Nhìn qua chắc chỉ có vài người nhận ra gã chính là tên pháp sư luôn kè kè bên Raswan Bazgan như hình với bóng. Da thịt gã đã nát rữa, da phần mặt tưởng như đã bị dán dính vào hộp sọ. Chỉ giới pháp sư, trước tiên là Garda, mới rõ cơ sự. Đó chính là cái giá phải trả để đưa chiếc phi thuyền từ Taulia đến Eimen với tốc độ phi thường, vượt xa mọi phương thức di chuyển khác trên đời.
Gã pháp sư nằm yên dưới đất, nét mặt gã vẫn còn điệu cười phảng phất. Garda sải bước xuống cầu thang, không bận tâm gì đến cái đó.
Y đang ở trong một toà tháp đồ sộ, điện thờ Long Thần của thành Eimen. Toà tháp trên mặt đất luôn mở cửa chào đón tín đồ thông thường còn phần hầm ngầm ẩn sâu bên dưới chỉ dành cho các tu sĩ cấp cao.
Một trận gió nồm ẩm lùa vào hầm ngầm. Tường bao hai bên hoàn toàn kín kẽ, không có lấy một dấu vết ghép nối, tưởng như nơi này được đục đẽo từ trong một khối đá khổng lồ. Garda tiến sâu vào bên trong, bước chân nhẹ tênh không tiếng động. Trước mắt y là một gian phòng hình tròn.
Garda búng tay. Lửa bùng lên dọc theo bức tường uốn cong, toả sáng soi rõ bóng người đang đứng ở giữa phòng.
Esmena Bazgan.
"Cuối cùng ta cũng gặp nhau, công chúa của gia tộc Bazgan."
Esmena không đáp, chỉ đứng yên tại chỗ, ngơ ngẩn như bị mất hồn. Đối mặt với mối đại hoạ của miền tây mà không tỏ vẻ gì là sẽ khóc lóc, sợ hãi hay nổi giận.
Esmena không có một mình. Nhiều nữ quý tộc bị bắt cóc từ các thành bang miền tây cũng đang xếp thành hàng men theo bức tường, trong đó có Lima Khadein. Tất cả đều đờ đẫn, câm lặng, ánh mắt trống rỗng mơ màng, ngả nghiêng như cành cây trước gió, không có vẻ gì là muốn bỏ trốn.
"Vương Ấn của Vương triều Ma thuật. May mắn làm sao, thứ mà ta luôn tìm kiếm nay đã về tay ta. Tuy rằng ta không có ý định dùng nó để tự xưng làm vua miền tây." Chiếc quạt chiến của Ax Bazgan giờ đang treo nơi thắt lưng Garda. Lúc bị đưa đi khỏi thành Taulia, Esmena vẫn còn cầm nó trong tay. "Thường thì ta sẽ từ từ thu phục nguồn Ether của cô, nhưng đáng tiếc là bây giờ ta không rảnh."
Garda sấn tới và đặt bàn tay y lên trước mặt Esmena. Ban đầu, bờ vai mỏng manh của cô run rẩy khi bóng đen của y trùm lên mặt mình rồi chầm chậm chớp mắt mấy cái. Garda vừa vặn vẹo bàn tay như đang điều chỉnh nhịp độ của cô vừa nói.
"Ta xin mạn phép nhìn vào trong tâm trí cô. Để xem, thứ gì đang chiếm hữu trái tim công chúa đây? Hay nói cách khác, cái gì là mảnh ghép quan trọng nhất tạo nên cô của ngày hôm nay? Nào, đừng sợ. Chẳng chóng thì chầy chúng ta sẽ hợp làm một, cả phần hồn lẫn phần xác."
Esmena chớp mắt chậm dần. Có lẽ do ánh lửa phản chiếu nên hình dáng bàn tay đang giơ trước mặt cô đang méo mó thành một thứ kỳ dị ghê người.
Một lát sau, đôi môi khô khốc của Garda loé lên điệu cười nham hiểm.
"À, hoá ra người công chúa yêu thương bị hãm hại mà chết." Y vừa dứt lời là toàn thân Esmena bắt đầu run lẩy bẩy. Trong giây lát, đôi mắt vô hồn của cô loé lên tia sáng. Đám lửa xung quanh bùng cháy dữ dội, chiếu sáng hàng lệ đang lăn dài như những viên ngọc đỏ thắm.
"Ta là pháp sư vĩ đại nhất miền tây - không, vĩ đại nhất thế giới. Ta chính là Garda, kẻ đã phủ kín miền thảo nguyên bằng xác chết và nhấn chìm vô số thành bang trong bể máu. Bất cứ nơi đâu, bất cứ thành trì nào cũng vang dội những lời ca tụng ta, cũng dựng lên những toà tháp đồ sộ như cách ta vươn tay lên chiếm trọn thiên đàng. Mọi thần điện trên thế gian này đều sẽ thành công cụ cho ta thu hoạch Ether. Cô hiểu chứ, Công chúa? Quyền năng của ta, sức mạnh của ta? Một khi ta đã muốn thì kể cả người chết cũng phải đội mồ sống dậy. Đúng đúng, tất nhiên là mọi đặc điểm đều y hệt lúc còn sống. Muốn làm thì ta chỉ cần Công chúa hợp tác là được."
Nét mặt Esmena khi ấy chuyển biến như thế nào? Là vui sướng, hi vọng, phân vân hay cùng quẫn? Không thể nhìn rõ sự biến đổi trong cảnh tranh tối tranh sáng, chỉ biết nụ cười của Garda rõ ràng là đang muôn phần hoan hỉ.
"Ah, ta thấy nó rồi. Nguồn Ether thật mạnh mẽ. Gia tộc Bazgan có khác. Cô được thừa kế huyết thống kiệt xuất đấy. Với nó..."
Garda rùng mình, ánh mắt dán chặt vào Esmena, trong lòng ngập tràn suy tính. Y đang không chú ý...
...rằng có một người vừa lẻn vào hầm ngầm, bất chấp nghiêm lệnh cấm bất cứ ai bén mảng lại gần toà tháp.
Kẻ đó đang lặng lẽ đến gần gian phòng hình tròn với một ngọn giáo lăm lăm trong tay.
Đó chính là Moldorf, Xích Long thành Kadyne.
*
"Lên!
Theo lệnh Nilgrif, toàn bộ đạo quân 3000 người của thành Eimen đồng loạt xông lên mở màn cuộc tấn công nhắm vào liên minh miền tây của Ax Bazgan. Đối phương tuy có quân số đông gấp đôi nhưng bọn chúng vừa sa bẫy. Người bị tên bắn thiệt mạng, ngựa và rồng bị thương, hoảng loạn vùng vẫy lung tung khiến Ax không tài nào triển khai đội hình ứng chiến.
Cuộc tấn công, hay đúng hơn là trận tập kích này là kết quả nỗ lực đến từ toàn quân. Nhiều khả năng Ax sẽ không có cách nào cứu vãn tình thế.
Nilgirf đang xung phong trên trận tiền mà cõi lòng nguội lạnh không chút nhiệt huyết. Cảm giác như dòng máu chảy xuống tứ chi ông đã đóng băng.
Ngày hôm trước, Nilgrif vừa đặt chân đến Eimen thì đã nhận tin dữ. Vài nhóm lính cảnh giới vùng núi gần Kadybe báo về rằng họ phát hiện khói lửa bốc lên trong thành. Ngoài ra còn có tin một chiếc phi hạm của quân đoàn Garda đã rời Eimen chỉ vài giờ trước đó. Các manh mối dẫn đến một khả năng duy nhất.
Garda đã dùng phi hạm ném bom, thiêu quân liên minh miền tây ra tro cùng với thành Kadyne và thường dân vô tội trong thành.
Nilgrif vội nhảy lên lưng ngựa. Chắc chắn phải có người sống sót. Ông phải đến cứu-
Ngờ đâu ông lại giẫm hụt bàn đạp yên, ngã oạch xuống đất. Mặt đất xoay vòng, bầu trời sụp đổ. Cảm tưởng như ông đang bám chơi vơi bên bờ vực thẳm với con tim bị đục một lỗ mà không có cách nào hàn gắn.
Nilgrif run lẩy bẩy, khóc rống lên, mặc kệ quân sĩ đang nhìn.
Tự sát thôi. Nhục nhã thế này thì sống làm gì nữa? Ta chịu ngậm đắng nuốt cay để bảo vệ quê hương và giờ nó đã chìm trong biển lửa...
Bỗng một dòng cảm xúc hắc ám trào dâng trong lòng Nilgrif. Chúng hối thúc ông hành động, lấp đầy lỗ hổng trong tim và lôi ông chồm dậy như con rắn độc ngóc đầu lên.
Không, tao không vội chết đến thế. Gảda, tao phải giết mày trước. Không thằng nào giết được tao cho đến khi chính tay tao xé xác mày ra thành trăm mảnh, chặt đầu mày xiên lên cọc. Không thằng nào hết!
Moldorf vừa hối hả đến nơi và thấy Nilgrif đang khóc, quẫn trí hoá liều và sẵn sàng đánh lại bất kì ai. Ông vội vàng túm lấy vai em trai mình.
"Nhìn anh này!" Dẫu đang phải vận sức áp chế Nilgrif, nét mặt Moldorf vẫn có nét gì đó hết sức tự nhiên. "Thành Kadyne vẫn chưa hoàn toàn bị huỷ diệt. Gia đình mày cùng với rất nhiều người Kadyne vẫn đang ở Zer Illias. Chúng ta sẽ không bỏ mặc họ. Chỉ cần còn người sống sót thì quê hương chúng ta sẽ còn tồn tại."
"Nhưng...Đại ca..."
"Không nhưng nhị gì hết. Anh sẽ dốc toàn quân ra nghênh chiến với Ax Bazgan, còn mày sẽ lãnh đội tinh binh về ngay Zer Illias. Ở đó giờ đang bỏ trống. Nghe, trận này anh sẽ đánh hết sức. Nếu thắng thì Garda sẽ chủ quan còn nếu thua thì hắn sẽ phải bày thủ đoạn khác. Thế nào hắn cũng sẽ lộ sơ hở. Mày phải tận dụng cơ hội đó và tự tay giết hắn."
Nilgrif chợt ngẩng lên. Moldorf nhận ra ngay ý chí quyết chiến trong mắt em trai mình.
"Không được." Nilgrif lắc đầu, nước mắt chảy dài. "Đệ không làm được đâu, Đại ca. Đệ nóng tính, không phù hợp đi làm việc lén lút. Garda nhất định sẽ phát hiện ra. Nếu thất bại, người dân Kadyne sẽ bị hắn tàn sát. Đệ sẽ ở lại chiến đấu."
Hai anh em nhìn nhau một hồi rồi Moldorf gật đầu.
"Đệ phải lấy đầu Ax. Duy trì tinh thần chiến đấu cao, bằng không tên thuật sư sẽ sinh nghi. Bằng mọi giá, cho dù người của ta phải hi sinh vô ích đi nữa."
"Đệ hiểu mà."
Nilgrif xúc động nhớ lại cuộc trò chuyện ấy trong khi đang thúc ngựa xung phong. Nước mắt ông chảy dài, những giọt nước mắt lạnh lẽo.
Ông đang ở trên trận tiền, dẫn đầu đạo kỵ binh trứ danh của thành Kadyne. Đội kỵ sĩ rồng Fugrum cưỡi rồng cỡ nhỏ đang xung phong theo đội hình xếp lớp chặt chẽ ở chính giữa. Những người lính bộ binh Lakekish cao to vạm vỡ bao bọc ở hai cánh, áo giáp và mũ trụ của họ được trang trí cầu kì.
Xa hơn nữa, đội chiến xa của thành Eimen đang vẽ một vòng cung bao quanh quân liên minh miền tây. Thú kéo xe không phải ngựa mà là rồng Mantos, giống rồng nổi tiếng linh hoạt. Phần thân dài với ba cặp chân di chuyển thoăn thoắt như được gắn bánh xe. Nhiều nhóm kỵ binh khác theo sau đội chiến xa, tản ra theo đội hình nan quạt với ý đồ khép vòng vây, không cho quân liên minh miền tây cơ hội rút chạy.
Luận về sức mạnh, Nilgrif thật không khác gì một con rồng đang tả xung hữu đột, xé nát trung quân của Ax dễ như xé giấy.
"Đầu hàng đi!" Ông quát lớn, quạt một giáo đánh văng mấy cái đầu. Nơi nào ông đi qua, nơi đó máu phun đỏ trời.
Quân liên minh không thể triển khai thế trận, bắt đầu bị ép phải thoái lui trước đà tấn công của đối phương. Đến cả tổng chỉ huy Ax Bazgan cũng đã bị cuốn vào vòng cận chiến. Ông giật mạnh dây cương, chém gãy một mũi giáo đánh vào mình, miệng gào to. "Đem phi hạm đến đây! Quân địch không có ai cản hậu. Đánh vòng sau lưng chúng!"
Máu kẻ thù toé lên mặt Ax trong lúc ông truyền lệnh. Ông còn cắt vài người trong đội cận vệ tinh nhuệ của mình đi hộ tống sứ giả trong khi bản thân phải đối phó với hàng loạt tên địch đang dồn dập xông tới. Một gã mặc trang phục trông như của một bộ lạc miền sơn dã vừa đâm hụt Ax trong gang tấc.
"Lũ ngu độn chúng bay không biết ta là ai à? Ta chính là Ax Bazgan, bá chủ miền tây!"
"Ax kìa! Lấy đầu hắn!"
Ax buông giáo, chuyển sang dùng kiếm. Khoảng cách giữa ông và tên địch đã ở rất gần. Tên lính nọ dĩ nhiên là đang phấn khích vì bỗng nhiên đụng phải tổng chỉ huy phe địch. Y vung kiếm xông lên toan chém thì bị Ax xả cho một nhát thủng họng.
Trong lúc ông xoay sở tiêu diệt thêm ba tên nữa thì bóng dáng khổng lồ của chiếc phi hạm dần hiện rõ trên bầu trời. Viện binh sẽ hạ cánh ngay sau trận tuyến địch. Đây chính là giờ khắc then chốt quyết định thành bại của cuộc chiến.
"Giữ vững vị trí, hỡi các dũng sĩ!" Ax thét to. "Đã gặp phải Ax ta đây thì mọi mưu gian kế hiểm của quân địch đều hoá thành vô dụng. Xông lên, phản công bọn chúng từ hai hướng. Phá vòng vây và chiến thắng nhất định sẽ về tay ta!"
Giữa chiến trường náo loạn, ngay cả Ax cũng không phân biệt được những tiếng gầm thét xung quanh là tiếng hò reo của đồng minh hay tiếng chế giễu của kẻ địch. Tuy nhiên, bây giờ ông đang phải tự cứu lấy thân vì đã lớn giọng thu hút sự chú ý. Không biết bao nhiêu lần ông vung kiếm đâm chém, bao nhiêu tên địch bị giết, bị hất ngã ngựa. Tay và vai ông đã trúng khá nhiều vết thương nhẹ trong khi gương mặt luôn tràn đầy sinh lực cũng bắt đầu tỏ vẻ mỏi mệt.
Ax ngẩng lên nhìn trời. Tuy đang hoa mắt nhưng ông không thể nhầm lẫn được hình bóng hai chiếc phi hạm đang trên đường bay ra sau hậu tuyến quân địch.
Bỗng xảy ra sự bất thường. Hai chiếc phi hạm đột nhiên ngả nghiêng như thể vừa bị quăng vào trong gió bão rồi ngay sau đó, buồng động cơ xả Ether ngừng hoạt động, đưa cả hai con tàu chúi mũi xuống đất.
"Ngu xuẩn."
Trong căn hầm bên dưới toà tháp trong thành Eimen, tên thuật sư Garda đang cười hô hố. Chính y đã dùng ma thuật tạo ảo ảnh và cơn bão cát, đồng thời khống chế toàn bộ lượng Ether tồn tại trên vùng đất này.
Tất nhiên là Ax không hề hay biết chuyện đó. Chứng kiến chiếc phi hạm nổ tung tưc đằng xa, ông cắn môi chặt đến ứa máu. Con tàu thứ hai đã xoay sở thoát nạn nhưng nó đang bay tà tà sát đất, từ trên lưng ngựa với tay lên dễ chừng có thể chạm vào đáy tàu. Rõ ràng là nó không thể duy trì được lâu và sẽ sớm gặp kết cục như con tàu đầu tiên.
Rút lui...Nếu liên minh miền tây mất đi quân chủ lực tại đây thì sau này họ sẽ không thể chống lại Garda. Ax bỗng thấy đau nhói nơi vai. Ông bị trúng đòn và lập tức trả miếng, đâm thủng họng gã lính địch. Chiếc mũ trụ rơi xuống, để lộ gương mặt trẻ mặng ẩn đằng sau.
"Khốn kiếp!" Ax gào.