Chap : Sóng gió bắt đầu
Nó về lớp , uể oải ngồi vào chỗ của mình. Bảo Trân liền way xuống hỏi :
_ Nãy h mày đi đâu thế Linh ?
_ Phòng hội trưởng ! Nó đáp
_ hả ? sao mày được lên đó thế , sướng ghê , tao cầu hoài mà ko được , ước gì tao là mày há ! .
_ ...
Nó mệt mỏi nằm xuống bàn . Còn Bảo Trân thì way lên , trong đầu đang suy nghĩ gì đó . Điều đó , có trời mới pit !
Trong sân trường , ở góc nào đó , có giọng nói vang lên :
_ Con nhỏ đó , nó dám tát mình , đợi đó , mày sẽ phải trả giá cho việc này , tao ko để ày cướp anh Nhật Lâm đâu , anh Hải Long thì đã có Tuyết Như , sẽ ko bao giờ để mắt tới con nhỏ bần hèn như mày , chỉ có Tuyết Như mới làm cho anh ấy cười mãi , nụ cười mà không đứa con gái nào được nhìn thấy ngoải Tuyết Như xih đẹp..
_ Hàn Nhược , em yêu tên đó tới vậy sao ?
_ Đúng ! Anh hỏi làm gì
_ Ờ , THÌ ......
_ Con nhỏ đó sẽ phải trả giá , anh sẽ giúp em chứ ?
_ Điều đó thì đương nhiên rồi
Đó là Hàn Nhược & Mã Thiên.
Gần góc cây , còn có người , nãy giờ đã nghe hết câu chuyện. Người đó là Bảo Trân.
------------------------------------
Tuyết Như : xinh đẹp , là người đặc biệt vs Hải Long vì vẻ ngoài yếu đuối khiến người khác phải luôn lo lắng , nhưng không ai ngờ được đằng sau cái vỏ bọc ấy lại là.......
Nghe được cuộc đối thoại đó , Bảo Trân lén bỏ đi , trog lòng đang toan tính điều gì .....
Giờ ra về , mọi người trog lớp nó đã về hết , nó xách cặp vác lên vai chuẩn bị về thì ..
_ Cô đi theo tôi !
Nghe giọng nói , nó xụ mặt xuống , nhìn ra cửa , cả tên : hắn , Nhật Lâm & Kỳ Sơn đang đứng đó.
_ Đi đâu ? . Nó bực tức nói
_ Dọn đến nhà tôi !
_ ....
gì mà nhah dữ zậy trời
_ nhưng ..... tôi chưa biết nói thế nào vs cha mẹ tôi nữa , cho tôi .. tuần nha !
_ gì? cô khỏi lo .... , giờ bọn tôi đưa cô về nhà , chuyện cùn lại để bọn tôi lo , mau lên
_ nhưng... sao có tên này nữa ? . Nó chỉ vào Kỳ Sơn
_ Bé à , em còn giận anh sao , anh đùa thôi mà , em đối xử vs người cứu mình zậy à ? . Kỳ Sơn lém lĩnh nói
_ Cứu ? . Hắn & Nhật Lâm cùng ngạc nhiên
_ Hồi nãy tao kể rồi đó . Kỳ Sơn nháy mắt vs tên đó.
Nó thì nãy giờ cứ lườm lườm Kỳ Sơn.
Cả tên đó cùng đưa nó về nhà. Trên đường đi , không khí trog xe thật ghê rợn , ai cũng có mùi sát khí .
Chiếc xe dừng lại trước ngôi nhà nhỏ .
Nó bước xuống trước & tên kia cũng xuống theo .
_ Thưa ba , mẹ con mới về ! . Nó lễ phép cuối đầu chào ba mẹ
_ Tụi cháu chào cô chú ! . Cả tên đó hùa theo ( ngoan gớm )
_ Các cháu là .... . Mẹ nó ngạc nhiên hỏi
_ Dạ là bạn con đó mẹ ! . Nó cười tươi rói , tiến đến gần người kia nó thây đổi độ :
_ Đợi tôi tí , tôi di dẹp cặp . Mấy người ở đây khôg được nói bậy bạ đấy .
Nói rồi , nó chạy đi dẹp cặp.
Trong thời gian nó đi , khôg pit ở đấy tên kia nói gì mà nó vừa lú mặt ra thì :
_ Linh , sao con chưa thu dọn đồ , để bạn đợi lâu là không tốt đâu đấy . Ba nó ôn tồn bảo
_ Dạ ? Sao ạ ?
_ Còn sao trăng gì nữa , con thu dọn đồ mau đi . Mẹ nó giục
Trước tình thế này , nó đành phải nghe theo , nhưng trước khi đi thu dọn đồ , nó way lại liếc xéo tên kia , trừ Nhật Lâm ra , vì nó nghĩ Nhật Lâm là người tốt hơn tên kia .
Một lúc sau ,
_ Xong rồi ! .
_ Vậy giờ tụi con đi đi , nhớ cố học cho tốt nha con
_ Dạ
_ Chào bác ạ !
Cả đứa ra xe.
Trên xe :
_ nè , tên kia , người đã nói gì vs cha mẹ tôi thế hả?
_ thì nói trường bắt buộc học bán trú , vậy thôi . Hắn thản nhiên đáp.
_ Mà .. người ở chung nhà hả ? . Nó nhìn tên dò xét.
_ Không phải , nhưng tại có osin mới nên tôi rủ bọn nó tới ở chung cho zui ấy mà , mà cô nhiều chuyện vừa thôi chứ ? . Hắn lại ngang ngược
_ Anh ..... đồ đầu heo . Nó nói nhỏ đủ để nó & Nhật Lâm nghe , vì nó ngồi cùng Nhật Lâm mà.
Câu nói của nó làm Nhật Lâm phì cười , điều đó khiến hắn hơi nghi :
_ làm gì cười thế thằng kia
_ anh cũng nhiều quá nhỡ , người ta cười mắc mớ gì tới anh , lái xe thì lo lái đi , ủa mà anh là hs cấp , có = lái chưa mà bầy đặt khoe xe thế , chắc chưa đâu nhỉ ? Có khi nào anh bị công an còng đầu chưa ? Mà tôi nghĩ chắc cũng có rồi há , chứ người như anh ..... nhìn là thấy phát ghét rồi . Trời mưa nhớ đừng có lú đầu ra đường nhá , tôi sợ .. sét đánh anh đấy !
Vì bực tức dồn nén bấy lâu , nó tuôn ra trào. Không khí trên xe ..im lặng ..
.....
_ ha ha ha ha ...... ha ha . Kỳ Sơn ôm bụng cười ngặt nghẽo.
_ Cô .....
_ Tôi sao chứ ?
_ Thôi ! người không mệt à ? Im lặng chút đi
Nhờ Nhật Lâm chen vào , nếu khôg chắc còn ầm ĩ nữa.
Xe hắn dừng ngay trước ngôi biệt thự lớn & sang trọng .
Nó bước xuống , ngơ ngác nhìn
Trời , nhà hắn đây sao ?
_ Cái này ... ủa ? Nhà anh giàu vậy , có vết xước chút xíu mà làm gì ghê thế , tự sữa không được à ! . Nó tức tối
_ Không thích .
_ Anh...
_ Thôi , vào nhà đi , tối rồi , đưa đồ đây anh xách cho . Nhật Lâm dịu dàng nói.
_ Vào thôi ! . Kỳ Sơn kéo nó đi.
Phòng nó ở đối diện phòng hắn , còn bên là phòng của Kỳ Sơn & Nhật Lâm.
Sắp xếp đồ xong , nó đi xuống nhà thì thấy cả tên đó đang xem phim.
Nó đi lại gần thì :
_ Cô xuống bếp nấu đồ ăn đi , tụi tôi đói rồi . Hắn nhìn vào tivi & nói
Nó lườm hắn rồi sau đó mới xuống bếp. Từ đó tới h nó chưa bao h xuống bếp cả . Nó đành phải tự chế biến món.
Nữa tiếng sau :
Xoảng , xoảng , bộp .... rầm
Xoảng .....
Nghe tiếng động , cả tên đó vội chạy xuống bếp .
Dưới bếp bây giờ thì đồ dễ vỡ đều trở thành đồ đã vỡ
Cả tên đó tròn mắt nhìn nó , không thốt nên lời .
Một lúc sau , hắn mới cất tiếng nói :
_ Cô ... phá nhà tôi à ?
_ Tôi .....
_ Em ko sao chứ , tay em chảy máu rồi kìa . Kỳ Sơn lo lắng hỏi
Nhật Lâm thì đã ngồi cạnh nó , thu dọn mảnh chén vỡ dưới đất.
_ Thôi , để anh nấu cho .
Kỳ Sơn nói xong đẩy bọn nó lên nhà trên , còn mình thì ở dưới bếp trổ tài đầu bếp
Nhật Lâm băng vết thương cho nó . Còn hắn thì ngồi xem phim tiếp.
Nó & Nhật Lâm cũng ngồi xem phim. Nhưng nó đâu có pit phim bọn hắn đang xem là phim gì. Ngồi xem được một lúc , nó mới hoảng hồn khi pit nó đang ... xem...ph..i..m.. .M..A...
Nó ngồi co ro trên ghế sofa , một tay níu lấy áo của Nhật Lâm , một tay bịt lỗ tay lại để ko phải nghe tiếng hét . Nhưng hắn bắt âm thah rất lớn , dù có làm thế nào , nó cũng khôg thể không nghe những âm thah rùng rợn ấy . Đag tới cảnh cao trào , cánh cửa mở ra ...
Két..t...t...t...t.
Bất chợt , Kỳ Sơn ở đâu đi lên
_ nè ....... vừa nói Kỳ Sơn vừa đưa tay vỗ vào vai nó , làm nó cứ tưởng .... ma ..... nên hốt hoảng la lên & ôm chầm lấy Nhật Lâm
_ áaaaa , ma , ma , mẹ ơi , cứu con
_ nè , Hoàng Linh là anh mà .
_ ma , ma ... á .....
Nhật Lâm thoáng đỏ mặt , nhưng cũng lấy lại bình tĩnh , nhẹ nhàng nói vs nó :
_" Không phải ma , em nhìn đi , là thằng Sơn mà
Nó từ từ buông Nhật Lâm ra , nhận ra con ma là Kỳ Sơn , nó đứng lên , đánh tên đó túi bụi.
Ăn tối xog , nó quyết định đi ngủ . Chưa đi được vài bước thì hắn gọi nó lại :
_ nè , cô ko rửa chén à ?
_ ....
Nó lầm lũi bước về bếp , trog lòng thầm nguyền rủa tên trời đánh đó. Trog lúc nó đang rửa chén thì , tự nhiên ở đâu , em gián bò ra , nó thì cũng hơi sợ con í , nhưng ko pit sao , tự dưng hôm nay , nó hem pit sợ là gì nữa , cầm cái giá trên tay + sự tức giận , tưởng tượng con gián là hắn , nó váng xuống ... Bẹp ! Thế là ẻm tiêu đời ( dã man quá )
Nó hả hê cười tươi rói :
_ ha ha , ai biểu em lựa lúc chị đang bực mình , em hãy tính sổ vs tên kia kìa ....
_ Tính sổ vs tên nào ?
Không pit hắn đứng sau nó từ lúc nào , không pit có nghe .... mà chắc nghe rồi , nếu ko thì hắn đâu có hỏi thế . Tiêu rồi !
_ À.... tên .... hình như ... tên trời... .đánh nào ..á ... " . Nó ấp a ấp úng
_ Ý cô nói tôi đó hả ?
_ ....
_ .....
Không khí bỗng nhiên im lặng đến bất ngờ , người họ đang nãy lửa nhìn nhau . Nó bỗng đi đến , mở cửa tủ lạnh & rót ly nước , từ từ tiến lại chỗ hắn , nó giả vờ vô ý làm đỗ ly nước lên người hắn & cũng giả vờ nói :
_ a , xin lỗi nha , tôi ko cố ý đâu , tại tôi vấp chân anh á
_ Cô ...... , cô ko cố ý nhưng mà cố tình chứ gì ? . Vừa nói hắn vừa tiến tới chỗ nó + vs vẻ mặt rất chi là nham nhỡ .
Nó vội đạp vào chân hắn & chạy lên lầu , vào phòng khóa cửa lại , nhưng mà ...... phòng nó vào lại là phòng của hắn , vì ở đây nó chưa wen & phòng nào cũng giống nhau nên nó cứ tưởng là phòng nó .
Hắn cũng vừa chạy lên tới , thấy cửa phòng nó đóng nên hắn đành way wa phòng mình , nhưng .... hắn cứ mở hoài mà cái cửa hem chịu nhúc nhích . Trog đầu hắn lóe lên điều gì đó , chợt , hắn bước wa phòng nó , đẩy cửa phòng , giờ đây hắn mới nhận ra điều này ...
Hắn way sang phòng mình đập cửa :
Rầm rầm ~!
_ ê , nhỏ kia , cô ra đây cho tôi , mau lên
Tiếng động lớn làm Kỳ Sơn & Nhật Lâm phải bước ra xem có chuyện gì !
_ Không mở . Nó nói vọng ra.
_ cô ....
_ Hoàng Linh , em vào nhầm phòng rồi đấy
Nghe giọng Nhật Lâm phía ngoài , nó chau mày nhìn wah căn phòng & phát hiện ra là mình ..... vào nhầm thật .
Nó vội chạy ra mở cửa . Do cả tên đang dựa vào cửa , nên nó vừa mở cửa ra thì
RẦM !
Cả ngã nhào xuống đất & cũng kéo nó ngã theo .
_ A , ĐAU ...quá !
Nó rên rỉ , còn hắn bốc hỏa nhìn nó :
_ Cô muốn chơi tôi à ? Định chọc điên tôi hả ?
_ Tôi... tôi có cố ý đâu chứ , ai kêu đứng mà ko để ý chi rồi nói , đáng đời
_ Cô ......
_ Thôi , thôi , khuya rồi , ngủ thôi
Kỳ Sơn kéo nó ra để nó & hắn ko gây nữa.
Một buổi tối vui vẻ nhỡ.
Sáng hôm sau ,
_ Hoàng Linh , CÔ CÓ CHỊU DẬY KO HẢ ? MUỐN TRỄ HỌC À ! .
Hắn đứng trước cửa phòng nó , gõ cửa đùng đùng .
Nhật Lâm & Kỳ Sơn cũng đứng đó , chợt , Nhật Lâm đưa tay vặn cửa , cánh cửa mở ra ( ngủ mà ko khóa cửa luôn trời )
Hắn tiến đến giường nó , lay lay người nó thì
Bộp !
Nguyên cái gối bay vào đầu hắn ko thương tiếc .
_ Tránh ra , chỗ đang ngủ ! . Nó nhắm mắt nói
_ Cô .......
Hắn đâu hiền gì , hắn cầm cái gối khi nãy , quăng lại vào mặt nó
_ DẬY MAU !
Bất ngờ bị vật thể lạ bay vào mặt , nó ngồi dậy quát :
_ Làm trò gì đấy , pit đang ..... ủa , sao mấy người vào đây được
Nó ngơ ngác khi thấy có ngừ đang ở trog phòng nó
_ em ko khóa cửa phòng nên bọn anh mới vào được , thay quần áo mau đi , sắp trễ học rồi đấy ! . Nhật Lâm dịu dàng nói
Nó vào nhà vệ sinh làm VSCN xong , chạy ra , cả người cùng đến trường = xe của hắn.
Nhưng vừa vào trường thì nó đã nhận được pit bao nhiu lời xì xầm bàn tán
_ con nhỏ xấu xí đó là ai mà dám đi chug vs hotboy của tụi mình chứ ?
_ xí , đũa móc mà chòi mâm son , đĩa mà đeo chân hạc ...
_ đúng là mặc dày mà ...
_ ..........
....
_ MẤY NGƯỜI CÓ NGON NÓI LẠI COI ! .
Nó nhịn hết nỗi , hét lên làm bọn kia im bặt. Nó lườm tất cả bọn chúng & cả tên đi cùng nó .
Nó hầm hầm bỏ đi lên lớp mà ko thèm nói tiếng nào vs tên đó
Vừa đi tới cầu thang thì nó đụng phải đám con trai cao to , tên đứng đầu nói :
_ Mày ko xin lỗi à ?
Vì đang nóng nên nó đớp lại
_ Tụi bây muốn gì ?
_ Con này ngon ta , muốn động đến đại ca M...
_ Mày muốn đại ca giết à , ko được nói tên đại ca ra . tên lên tiếng nhắc nhở.
Nó ko thèm chấp mấy tên này nữa , nó way lưng định bỏ đi thì bị tên chặn lại
_ Mày tưởng đi dễ vậy à ?
Tên đó hất mạnh làm nó lùi ra sau mấy bước . Nó đã chịu hết nổi , phải giải quyết đám này thôi . Nó thủ thế định xông lên đánh thì bàn tay đặt lên vai nó ....
Nó way lại , ra là tên trời đánh kia . Bàn tay của Nhật Lâm đang đặt trên vai nó , Nhật Lâm kéo nó re phía sau & nói vs đám kia :
_ Bọn bây còn ko mau cút ! .
Nhật Lâm hét lên làm bọn kia sợ sệt bỏ đi , cả nó cũng hơi sợ , vì đây là lần đầu tiên nó thấy Nhật Lâm như vậy , nó dè dặt nhìn Nhật Lâm , như thấy được sự ngạc nhiên của nó , Nhật Lâm trở về vs gương mặt ban đầu
_ Em ko sao chứ ?
_ Dạ , không sao .
_ Mai mốt , em phải theo sát bọn anh , nghe chưa . Kỳ Sơn khoanh tay trước ngực , tiến lại chỗ nó .
_ Tại sao ? . Nó ngơ ngác
_ Còn hỏi ? Nói thì nghe đi . Phiền phức
Hắn lãi nhãi .
_ Anh.....
_ Giờ em về lớp đi , ra chơi lên phòng hội hs . !
Nói rồi Nhật Lâm kéo tên kia đi.
Còn nó thì đi về lớp . Tưởng mọi chuyện chỉ là do ngẫu nhiên , nó không lo lắng điều gì cả . Nó vui vẻ vào lớp . Vừa vào tới cửa lớp thì nó đã nghe thấy nhiều tiếng xí xầm về nó . Nó bỏ ngoài tai những lời đó , ngồi xuống bàn mình gục xuống. Nó cảm thấy hơi lạ vì hôm nay Bảo Trân , có chút gì đó ... khác thường ngày , nhưng nó luôn nghĩ Bảo Trân là người bạn tốt nên cũng không để tâm .
Giờ ra chơi ,
Nó vừa bước ra khỏi lớp thì ..
_ Mày , đi theo tụi tao . Một đám người đứng trước mặt nó , Hàn Nhược nhìn nó đầy khinh bỉ .
Không đợi nó phản ứng , bọn đó nghe lệnh Hàn Nhược , tiến tới lôi nó đi . Nó định phản khán ... nhưng sợ làm lớn chuyện , nó tự nguyện đi theo bọn kia .
Hàn Nhược & bọn kia lôi nó đến phía sau trường .
Chát!
_ Tao đã cảnh cáo mày rồi ... mày không được đến gần anh Nhật Lâm nữa . . Hàn Nhược tát vào mặt nó và ra hiệu cho bọn kia xông vào. Tuy có võ , nhưng nó cũng không mạnh lắm , chỉ một lúc nó đã thấm mệt.
Trong lúc đó thì ,
_ Hoàng Linh , lớp bọn cô đâu . Hắn cao ngạo nói
Vì chờ lâu quá ko thấy nó lên nên cả phải xuống lớp tìm nó.
Đám con gái thấy bọn hắn xuống cứ làm rần rần cả lên . Bực bội , Hắn đập cánh cửa cái rầm & hỏi lại lần nữa . Một đứa con gái trog đám lí nhí trả lời :
_ Lúc nãy , chị Hàn Nhược kêu bạn ấy ra sân sau
_ Hàn Nhược ? . Cả tên đồng thanh .
người nhanh chóng đi ra sân sau của trường.
Tại sân sau ,
Lúc này , nó đã mệt nhoài , nhân lúc nó sơ hở , tên trog đám xông đến định đánh nó , nó đã hết sức , nó đành nhắm mắt chờ ăn đòn , nhưng ..... sao chờ mãi mà tên đó ko giáng đòn . Nó hé mắt ra nhìn , tay tên đó đang bị người chặn lại , nhanh như cắt người đó ra đòn , tên đó nằm dài . Người đó là hắn . Nó rất ngạc nhiên khi thấy hắn cứu nó . Còn có Nhật Lâm & Kỳ Sơn . Không hiểu sao tên này đến được đây . Nó nhìn cả tên & hỏi :
_ sao mấy người biết tôi ở đây ?
_ cô nói nhiều quá ! . Hắn gắt rồi way sang Hàn Nhược _ Lần này , coi như là lần cuối , nếu còn lần nào nữa thì ... cô tự pit rồi đấy ! Đi thôi . Hắn kéo nó đi .
_ Cô ko được đụng đến cô ấy nữa , nếu đụng đến coi như là cô đã đụng đến bọn tôi , rõ chưa . Kỳ Sơn nói vs giọng đầy căm phẫn.
Nhật Lâm ko nói gì , way lưng bước đi thì Hàn Nhược gọi lại :
_ Anh Nhật Lâm ,...
_ Cô ko có tư cách nói chuyện vs tôi .Nhật Lâm quát
Rồi Nhật Lâm & Kỳ Sơn bỏ đi. Hàn Nhược đứng đó , nhìn theo , mắt cô chứa đựng đầy vẻ tức giận.
Hắn dẫn nó đến phòng y tế , Nhật Lâm & Kỳ Sơn cũng theo sau , lại đến nơi này , nó ghét nhất cái mùi thuốc sát trùng.
_ Khỏi băng đi , tôi đâu có bị gì đâu
_ Cái tay trầy vậy mà ko bị gì à ? Hay là cô muốn vào bệnh viện.
Bệnh viện , nghe đến là nó muốn rụng rời , ở đó còn ghê hơn ở đây , nó đành ngoan ngoãn ngồi xuống cho hắn sát trùng.
_ Aaaaa , đau , làm nhẹ chút ko được à ? . Nó hét
_ biết đau sao cô còn đi gây sự ?
_ gây sự ? có phải tôi gây sự trước đâu . Còn nói , nếu không phải tại bọn anh thì tôi có gặp những chuyện này ko ? Tất cả là tại bọn các người đấy ..
Nó tức tối đẩy tên đó ra & bỏ chạy , nó chạy thật nhanh , chạy đi mãi , có thứ gì đó trên mắt nó , rơi xuống . Nó dừng lại.
Sao lại khóc chứ ? Mình đâu yếu đuối vậy ..
Nó lấy tay quệt nước mắt , rồi đi tiếp , nó cũng không biết phải đi đâu , nếu h về nhà thì nói sao vs cha mẹ , nó đành về nhà của hắn.
Nó về đến nhà , lên phòng & ngủ giấc .
h.
Bọn hắn về tới , hắn , Nhật Lâm & Kỳ Sơn cùng lên phòng nó.
Nhưng bọn hắn cứ kêu hoài mà nó không thèm trả lời hay mở cửa cho tới khi ..
_ Nếu cô ko mở cửa , thì ... tôi sẽ gọi cho cha mẹ cô & nói cho họ pit sự thật đấy nhá ! .
.......
_ Cô đừng tưởng tôi ko dám .. !
Rầm!
_ Cái gì ? . Nó hùng hổ bước ra
_ Cô làm cái trò gì thế hả ? Khi ko bỏ về ! . Hắn gắt
_....
_ Cho bọn anh xin lỗi . Nhật Lâm nhẹ nhàng nói
_ Em đừng giận nữa . Hay là ... mai là chủ nhật , bọn anh dẫn em đi chơi nha ! . Kỳ Sơn nháy mắt vs nó
_ Đi chơi ? . Nó ngẫm nghĩ
_ Ừm , tụi mình đi công viên Space đi ! . Hắn đồng tình
_ Quyết định vậy đi . Nó zui vẻ nhận lời , vì từ trước tới h , nó chưa bao h được đi công viên chơi cả . Chắc là ở đó vui lắm !
Nhìn nó mà tên kia ko nhịn nổi cười , nó cứ như con nít , chỉ cần dụ chút là hết giận . Cũng chính vì thế mà , có lẽ ........