Một bên đi dạo một bên thả hồn vào cõi thần tiên, dợi đến khi đoàn người đột nhiên dừng lại, Yannick thiếu chút nữa đã va vào lưng Fezel, may mà bên cạnh có Baker đúng lúc kéo y lại —— loại tình huống này rơi vào trong mắt người khác, khó tránh khỏi sẽ cảm thấy vị thần quan đi ra từ địa phương nhỏ này quá hấp tấp, không thể lên được mặt bàn.
“Xin hỏi vị nào là thần quan Hill?”
Trong đoàn người bọn họ chỉ có một mình Yannick mặc áo bào thần quan, đáp án đương nhiên không nói cũng biết, người nọ hiển nhiên cũng cảm thấy câu hỏi của mình có chút thừa thãi, ánh mắt đã đặt lên người Yannick.
Theo cách ăn mặc, đối phương là một trung giai thần quan, nho nhã lễ phép, thái độ xa cách, thoạt nhìn là một thần quan ‘hợp cách điển hình’.
“Là tôi, xin hỏi có việc gì?”
“Chào ngài, quý ngài Vatican Ridge phái ta đến mời ngươi đi tham gia hội nghị lâm thời.” Trung giai thần quan nhẹ nhàng hất cằm lên.
Có lẽ là do mệnh lệnh của vị Hồng y giáo chủ kia nên gã mới phải bất đắc dĩ hạ thấp thân phận, cho dù như vậy, cái xưng hô trước sau không đồng nhất kia cũng đã mơ hồ làm bại lộ suy nghĩ của gã.
“Hội nghị lâm thời? Tôi?” Yannick lại xác nhận một lần.
“Đúng vậy,” Đối phương thoáng qua một chút không kiên nhẫn, cấp bậc của gã quả thực cao hơn Yannick, thực sự không cần cung kính với y “Nghe nói biểu hiện của ngươi ở La Serena không tệ, hơn nữa còn làm ra nhiều việc vãn hồi danh dự của Giáo đình, vì vậy ngài Vatican Ridge quyết định ngoại lệ ban tặng tư cách dự thính hội nghị lâm thời cho ngươi.”
“Nội dung của hội nghị lâm thời là gì?”
“Thương thảo đối sách đánh bại xác sống.” Trung giai thần quan bổ sung, “Ngươi chỉ được cho phép dự thính mà thôi.”
Ngụ ý là, ngài Vatican Ridge kia cho phép y đi cũng không phải muốn y phát biểu ý kiến, y không cần hỏi nhiều như vậy, chỉ cần đến nghe là được rồi. Với thân phận của Yannick Hill hiện tại mà nói, đây là một loại vinh hanh lớn lao —— Ít nhất … trong mắt vị sứ giả này quả thực cho là như vậy.
“Tốt, làm phiền anh đợi một chút.” Yannick tựa hồ không có phát hiện thái độ vi diệu của đối phương, y còn phải chào hỏi với nhóm Avra một tiếng, nói bọn họ cứ tiếp tục đi dạo phố.
“Chờ một chút.” Sophia nói với gã thần quan kia, “Tôi đi cùng anh ta!”
Không đợi đối phương phản đối, nàng lại bổ sung: “Tôi là con gái duy nhất của Bá tước Marlin, đồng dạng thụ phong tam đẳng Nam tước. Là một quý tộc, tôi có tư cách dự thính hội nghị.”
Thần quan trung giai quan sát thiếu nữ ăn mặc kiểu kiếm sỹ trước mặt, gật đầu: “Có thể.”
Nhóm người Avra nhờ vậy mới biết, Sophia cư nhiên còn có tước vị trên người.
“Tôi cũng đi, xin cho tôi theo, ngài Hill!” Baker cũng nói.
“Anh cứ đi dạo phố cùng nhóm Fezel là được rồi, tôi không gặp nguy hiểm gì đâu.” Yannick cười cười.
“Không, thưa ngài, nếu tôi đã là cận vệ của ngài, trách nhiệm của tôi là bảo vệ ngài mọi lúc mọi nơi!” Baker rất kiên trì.
“Anh không thể…” Yannick vừa muốn thuyết phục người kia, lại bị trung giai thần quan cắt đứt.
“Không, hắn có thể.” Thần quan trung giai nói, “Nếu là thị vệ của ngươi thì không sao cả.”
Yannick còn đang kỳ quái người này vì sao lại đột nhiên trở nên thông tình đạt lý rồi? Đến khi tiếp xúc với ánh mắt đối phương, lập tức hiểu ra.
Quần áo trên người Baker cũ nát, cử chỉ rõ ràng mang theo nét quê mùa, hết thảy đều khiến gã thần quan trung giai kia sinh lòng chế giễu. Gã đương nhiên vui lòng nhìn thấy hai người Yannick bị xấu mặt trong hội nghị.
Hiểu được điểm này, Yannick cũng không kiên trì để Baker tách ra nữa, mỉm cười nói: “Nếu ngài đã thông tình đạt lý như vậy, Baker, anh đi cùng chúng tôi thôi.”
Ba người theo thần quan trung cấp đi vào đại sảnh thảo luận chính sự trong tòa thị chính, phục sức của thần quan từ Giáo đình ra ngoài có chút khác biệt với thần quan địa phương, giống như vị thần quan đứng trước mặt bọn họ đây, trên ống tay áo còn dùng tơ vàng chỉ bạc đan xen thêu thành hoa văn, chương hiển địa vị đặc biệt.
Cũng khó trách người này cảm thấy tự phụ, người sinh trưởng ở đế đô không phải cũng coi thường người đến từ nông thôn sao, loại tâm lý này đại bộ phận mọi người đều có. Rất hiển nhiên, trong mắt vị thần quan trung cấp này, Yannick chính là một ‘anh nông dân’ như vậy, bất quá là vì vận khí tốt, đụng đến loại tràng diện đột phá ở La Serena mới có thể thu mua nhân tâm.
Lúc bọn họ chuẩn bị tiến vào cửa lớn, lại bị sỹ binh ngăn cản.
Vị thần quan trung giai kia nói: “Để bảo đảm hội nghị có thể tiến hành thuận lợi, pháp trượng của pháp sư và thần quan đều cần giao lại cho người bên ngoài bảo quản, kiếm sỹ đồng dạng cũng không được mang theo vũ khí đi vào.”
Đây là vì phòng ngừa mọi người nói chuyện không hợp liền triển khai quần ẩu sao? Yannick nghĩ có điểm buồn cười, y nhìn Sophia cởi bội kiếm xuống giao cho binh sỹ bảo quản, nói: “Tôi không có pháp trượng.”
Ánh mắt của vị thần quan trung cấp kia lóe lên, lập tức xẹt qua một tia quả nhiên và châm biếm.
Pháp trượng chính là sinh mạng thứ hai của thần quan và pháp sư, một thần quan ngay cả pháp trượng cũng không có, ai có thể trông cậy lát nữa khi y nhìn thấy loại tràng diện lớn này không sợ hãi đến mức nhũn ra chứ?
Chủ trì hội nghị là trưởng quan của thành St Mery, nhất đẳng Tử tước Loputo, là đại biểu cao cấp nhất trong giới quý tộc, đối mặt với đại biểu song phương bối cảnh cường ngạnh, khí tràng không hợp, hắn quả thực cảm thấy áp lực rất lớn.
Tuy rằng bị tình thế áp bách, hơn nữa do Hoàng đế đế quốc tự mình ra mặt, thần quan và pháp sư tạm thời thể hiện thái độ hợp tác, vì muốn biểu hiện sự rộng lượng của phe mình, song phương cũng không có giơ pháp trượng ẩu đả ngay trong hội nghị. Nhưng như vậy cũng không có nghĩa là hội nghị sẽ thuận buồm xuôi gió, không thể đấu võ còn có thể đấu văn mà!
Các loại bẫy rập và ám chỉ trong ngôn ngữ ùn ùn vứt ra, mỗi khi phía quý tộc đưa ra một phương án, song phương đều phải cò kè mặc cả suốt nửa ngày, ai cũng không chịu trước hết lui về nửa bước, giống như chỉ cần thả lỏng một chút thì tôn nghiêm cũng đều phải theo đó mất sạch vậy. Chính vì như thế, tiến triển của hội nghị cực kỳ thong thả, rất có xu thế sẽ tiếp tục dậm chân tại chỗ.
Đương nhiên, làm đại biểu của song phương, Arthur Vatican Ridge và Mude Val không đến mức làm ra loại việc mất thân phận như vén tay áo tự mình ra trận cãi nhau, nhưng cũng hoàn toàn không trở ngại bọn họ sai sử thuộc hạ khiến cho bầu không khí đối chọi giữa thần quan và pháp sư càng thêm gay gắt.
Một bên là môn đồ đắc ý của Pháp Thánh, một bên là tâm phúc của Giáo Hoàng, Loputo không dám đắc tội bên nào, thế nhưng quý tộc cũng không thể vì vậy mà trở thành phụ thuộc của pháp sư hoặc Giáo đình. Hắn liếc nhìn thành chủ La Serena đang ngồi yên bên cạnh giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, a, phải nói là, thành chủ tiền nhiệm.
Hắn tuyệt đối sẽ không để mình rơi vào kết cục giống như người này —— bởi vì vứt bỏ La Serena, lo lắng bị trách phạt, Tyler không dám quay về đế đô mà cứ ở lỳ lại đây không đi, phỏng chừng đang đánh chủ ý muốn lập công chuộc tội.
Khi Loputo bắt đầu nói chuyện, nhóm người Yannick cũng từ cửa hông tiến vào, hoàn toàn không khiến bao nhiêu người chú ý. Dùng thân phận thần quan cấp thấp của Yannick, nhiều lắm cũng chỉ có thể dự thính ở mấy góc khuất cuối đại sảnh, Sophia đương nhiên cũng đứng cùng y, mà Baker càng là theo sát bên cạnh.
“Đầu tiên, tôi đại biểu Hoàng đế bệ hạ của đế quốc cảm tạ các vị thần quan và pháp sư đang ngồi trong khán phòng này, mọi người đã có mặt ở đây để tham gia bảo vệ thành St Mery! Cho dù giữa chúng ta có thể đã từng phát sinh một ít chuyện không thoải mái, bất quá hiện tại, khi cùng đối mặt với kẻ địch chung, xin mọi người gác tất cả ân oán sang một bên, hãy chiến đấu để bảo vệ không gian sinh tồn của nhân loại!”
Tài ăn nói của thành chủ St Mery hiển nhiên không tệ, vừa mở màn đã đem mâu thuẫn của pháp sư và thần quan dịch chuyển thành mâu thuẫn nội bộ trong nhân loại, trước hết đã hấp dẫn lực chú ý của rất nhiều người.
“Mọi người đều biết, lần này đại quân xác sống tập kích bất ngờ La Serena, cùng cái chết đen có quan hệ mật thiết, đến nay chúng ta còn không thể xác định xác sống đến tột cùng có phải có liên quan đến ma vật hay không. Phải biết rằng, trên đại lục Olin đã gần một nghìn năm chưa nghe nói đến ma vật cao cấp, nếu như vị diện ma vật và đại lục lần nữa xuất hiện khe nứt, đây sẽ là một sự cố cực kỳ nghiêm trọng, thậm chí có khả năng mang đến tai họa cực lớn cho cả đại lục Olin!”
“Hiện tại, trong lãnh thổ của Đế quốc Garde, một trong những thành thị biên cảnh trọng yếu nhất, thành La Serena đã rơi vào tay giặc, nơi đó đã triệt để biến thành một tòa thành xác sống. Vì vậy, chúng ta cần kíp phải đưa ra đối sách, bảo hộ thành St Mery!”
“Nam tước Ryan,” Loputo nhìn người đang đứng bên cạnh, “Phiền ngài hãy giới thiệu cho mọi người một chút về tình huống hiện nay của các quốc gia trên đại lục.”
“Vâng, ngài Loputo.” Nam tước Ryan đã từng bị thần quan hung hăng đùa giỡn đứng lên, trong tay cầm một quyển trục da dê.
Bởi vì y cũng coi như có chút khả năng, hơn nữa khi thủ vệ La Serena cũng không có lâm trận lui bước, vì vậy không gặp phải xui xẻo miễn chức như Tyler mà vẫn có thể tiếp tục ở lại St Mery đảm nhiệm vị trí phó thủ của thành chủ.
“Thưa các quý ông quý bà, chuyện đầu tiên chúng ta cần biết chính là, tình huống hiện tại hoàn toàn không lạc quan. Chỉ cần bị xác sống tổn thương, những người thường như chúng ta liền phải chuyển hóa dần thàn xác sống, đứng ở trận địa đối lập với loài người..”
Ryan nói, “Căn cứ vào thống kê mới nhất, hiện tại tất cả quốc gia trên đại lục, ngoại trừ lãnh địa Tòa thánh và Đế quốc Charlemagne, các nơi trên cơ bản đều đã lọt vào sự xâm lấn của xác sống với trình đột bất đồng. Quốc gia của chúng ta có một thành thị luân hãm, La Serena. Công quốc Mecklen và Công quốc Cornwall mất đi hai thành thị. Đế quốc Salat mất một. Tình huống của Công quốc Ceylon là nghiêm trọng nhất, đã có ba thành thị rơi vào tay giặc. Đế quốc Charlemagne vì có lợi thế tọa lạc trong trung ương của đại lục, bốn bề đều được che chắn bởi các quốc gia khác, vì vậy hiện tại vẫn có chỉ số an toàn cao nhất.”
“Dựa theo loại xu thế này, chỉ cần chúng ta không ra tay ngăn cản, hoặc là chỉ áp dụng thái độ thả lỏng, tối đa trong vòng hai ba tháng nữa, đại quân xác sống có thể công hãm một Công quốc.”
“Bởi vì các quốc gia trên đại lục đều liên kết với nhau, loại tình huống này đã không đơn giản là một quốc gia hay một thành bang rơi vào tay giặc, ý nghĩa của nó chính là lãnh địa của nhân loại đã mất đi một khối. Đến tận cuối cùng, có thể cả đại lục đều sẽ bị xác sống chiếm lĩnh, mà nhân loại cũng sẽ vì thế chìm vào vực sâu diệt vong! Từ số liệu của báo cáo vừa rồi suy xét tôi không phải đang khuếch đại sự thực, xin mọi người tin tưởng chuyện này!”
“Tại đây, Đế quốc hy vọng mọi người có thể xem trọng vấn đề cấp thiết trước mắt, tạm thời buông bỏ thù hận, cùng nhau đối phó xác sống và kẻ ở phía sau thao túng bọn chúng!”
Ryan nói xong liền hướng về phía thành chủ St Mery hơi khom người, tao nhã ngồi xuống.
Loputo: “Qua tình huống vừa rồi mà ngài Ryan đã giới thiệu, tin rằng chư vị cũng đã có lý giải đại khái. Việc tiếp theo chúng ta cần xác định chính là, thành St Mery phải phòng chống sự xâm lấn của xác sống như thế nào, thậm chí là làm sao đối phó với ma vật đứng sau xác sống, đánh đuổi hoặc tiêu diệt bọn họ, đoạt lại không gian sinh tồn cho nhân loại!”
Đợi Loputo nói hết lời, cả khán phòng đang hoàn toàn yên tĩnh lập tức vang lên một trận xì xào thảo luận.
Người nói chuyện phần lớn đều là pháp sư và quý tộc, không biết có phải là vì sự hiện diện của vị Hồng y giáo chủ kia hay không, nhóm thần quan đều kiệt lực bảo trì thần thái cao quý thận trọng, biểu tình bình tĩnh giống như đang nói “Tình huống vừa trình bày chúng ta đã sớm biết, có chúng ta ở đây cái gì cũng không cần sợ”.
“Cộp cộp!”
Đại biểu của phía pháp sư, Mude Val dùng ngón tay gõ gõ mặt bàn ý bảo hắn muốn phát biểu suy nghĩ, tràng diện từ từ yên tĩnh lại, tầm mắt của mấy trăm người nhất thời đều hướng về một phía.
Pháp sư Val mỉm cười: “Tôi có một đề nghị. Vừa rồi có một vị thần quan vừa tiến vào, ngài ấy đã tự mình trải qua cuộc chiến tại La Serena, hơn nữa còn dùng thực lực của một người cứu vãn tính mệnh của tuyệt đại đa số binh sỹ La Serena, thậm chí dù là các pháp sư cũng từng nhận được ân huệ của ngài ấy. Hơn nữa, ngài ấy còn từng thâm nhập vào sào huyệt của ma vật, cùng ma vật có chính diện giao phong. Thế nên, tôi cho rằng, ngài ấy so với chúng ta lại càng có tư cách lên tiếng.”
Giả như người hiện tại hắn đang tán dương là một pháp sư, nhóm thần quan nhất định sẽ khinh thường đếm xỉa, thế nhưng là đại biểu của trận doanh pháp sư, môn đồ đắc ý của Pháp Thánh, thiên tài ma pháp trẻ tuổi cư nhiên công khai tán dương một thần quan, việc này không khỏi khiến mọi người cảm thấy giật mình, mà ngay cả vị Hồng y giáo chủ kia cũng lộ ra thần sắc hơi kinh ngạc.
“Không người mà ngài nói là?” Thành chủ Loputo cũng đồng dạng hiếu kỳ, lên tiếng dò hỏi.
—————–
Tác giả có lời:
, Thần quan lại chuẩn bị giả heo ăn thịt hổ rồi...
, Công cũng không phải vị Hồng y giáo chủ kia, thân phận của hắn là quý tộc + pháp sư, không có gì phức tạp hơn nữa.
, Hồng y giáo chủ cũng là vai diễn rất trọng yếu, vì vậy mới chọn cái tên đủ tạo ấn tượng.
, Công là kẻ cuồng học thuật, nhân gia đối với thần quan là nghiêm túc, chỉ cần nhìn thái độ H của hắn cũng nghiêm túc như vậy liền biết!