.
Hồ chân tâm là nguồn nước duy nhất gần đây, ma vật bị lửa đốt đầy người chạy về phía đó, dụng ý không cần nói cũng biết.
Tốc độ của gã rất nhanh, thế nhưng có người còn nhanh hơn gã, nước trong Hồ chân tâm đột nhiên giống như bị một bàn tay vô hình kéo lên, vo lại thành đoàn, sau đó nhanh chóng hóa thành một cột nước hình đinh ốc cuốn về phía ma vật.
Ma vật không kịp ngưng lại, cảm giác bị lửa đốt đã làm cảm quan của gã trở nên mơ hồ, gã vươn dài cổ phát ra tiếng gào thét, cơ thể nguyên bản đã rất khả quan cư nhiên lần nữa bành trướng. Mọi người giật mình nhìn tình cảnh trước mặt, theo thân hình ma vật chậm rãi tăng trưởng, gã vươn móng vuốt dày rộng đập lên những ngọn lửa trên người, do động tác này ánh lửa cũng dần chần lịm đi.
Nhưng vào đúng lúc ấy, cột nước bị ma pháp khống chế đã ùa đến, thế nước cuộn trào mãnh liệt hoàn toàn không cho ma vật có cơ hội phản ứng, lập tức xuyên thủng qua ngực gã, dòng nước lập tức pha cùng máu loãng, ánh lửa đã tắt đi không còn bao nhiêu thế nhưng trên ngực của ma vật cũng bị đâm xuyên thành một cái động lớn. Máu loãng còn lẫn với nội tạng ồ ạt chảy ra, gã lảo đảo bước lên phía trước vài bước, cuối cùng không chống đỡ được nữa, ầm ầm ngã xuống!
Thấy ma vật kia đã không còn cử động, các tinh linh cẩn thận tiếp cận, lại bồi thêm vài mũi tên vào điểm yếu hại, cuối cùng thậm chí đen đầu của đối phương cắt rời xác định đích thật đã tử vong mới có thể yên tâm.
Những ma vật trà trộn trong nhóm tinh linh phản loạn thấy thủ lĩnh đã chết lập tức càng thêm luống cuống. Bọn họ không hề thỏa mãn với việc chỉ dùng thân xác của tinh linh để chiến đấu, việc này đối với ma vật cao cấp mà nói chỉ là một tầng trói buộc, bọn họ cần hoàn nguyên bộ dáng chân chính của mình.
Thế nhưng muốn trở về lốt ma vật cần thời gian biến chuyển, dùng tình cảnh đang bị vây quanh này mà xét, chỉ cần bọn họ hơi chần chừ liền sẽ bị cung tiễn của tinh linh bắn chết, thậm chí còn phải chịu sự tiêu diệt tàn khốc từ quang minh ma pháp và nguyên tố ma pháp.
Nhóm ma vật tuy rằng còn dùng thể xác của tinh linh, thế nhưng bởi vì vừa rồi bọn họ đã bại lộ, rất nhanh cũng bị cô lập lại. Dưới sự chỉ huy của Nữ vương tinh linh, các tinh linh dùng cái giá tổn hao một vài đồng bọn, rốt cục cũng có thể đem những ma vật này lần lượt tru sát.
Nữ vương tinh linh thở phào nhẹ nhõm, bởi vì tiêu hao đại lượng ma lực nên tinh thần của nàng thoạt nhìn phi thường mệt mỏi, bất quá nàng cũng không quên thần quan và Công tước huyết tộc, cùng với vị pháp sư hắc y giống như cứu tinh từ trên trời giáng xuống vừa nãy.
Công tước huyết tộc đã bị tổn thương trái tim, dùng năng lực khôi phục của Vampire, loại vết thương này hoàn toàn không nguy hiểm đến tính mạng bất quá cũng cần thời gian khôi phục. Công tước mất máu quá nhiều, hiện tại sắc mặt tái nhợt nằm thẳng trong lòng thần quan, thần quan lại đang dùng trị liệu thuật chữa thương cho hắn, gia tốc quá trình khép miệng viết thương.
Pháp sư hắc y lại cứ thế đứng bên cạnh nhìn.
Tinh linh nữ vương không đi quấy rầy thần quan, bất quá nàng cần biểu đạt sự biết ơn của Tinh linh tộc với vị pháp sư lạ mặt này: “Phi thường cảm tạ ngài, nếu như không có ngài, hiện tại ma vật có thể đã gây ra hậu quả cực kỳ nghiêm trọng!”
Hắc y pháp sư nhìn nàng một cái, hoàn toàn làm lơ trước gương mặt xinh đẹp của Nữ vương, ánh mắt lại trở về trên người thần quan tóc bạch kim: “Không cần cảm tạ, ta cũng đã hủy diệt nguồn nước của các người..”
Sau đó Nữ vương men theo tầm mắt của đối phương, nhìn Hồ chân tâm đã gần như khô cạn, cùng với mặt đất tràn ngập dịch thể không rõ là máu hay hay nước, nụ cười cảm kích không khỏi biến thành cười khổ.
Đây chính là nước thánh của Tinh linh tộc nha!
Cười khổ thì cười khổ, Nữ vương rất rõ ràng, đối phương tuy rằng là vì thần quan mà đến, thế nhưng việc anh ta đã cứu giúp Tinh linh tộc cũng là sự thật. Có thể nói, nếu hôm nay không có sự trợ giúp của ba người này, Tinh linh tộc tuyệt đối phải đối mặt với diệt vong. Chỉ bằng một điểm như vậy, cho dù pháp sư hắc y trực tiếp đem toàn bộ nước trong Hồ chân tâm đều rút cạn nàng cũng không có gì để nói.
May mà nước hồ chưa hoàn toàn khô cạn, đợi nước suối từ phía trên đổ xuống tích lũy đủ, qua một đoạn thời gian mọi thứ sẽ trở về như cũ.
Lãnh địa tinh linh bị nhóm ma vật tàn sát đến khắp nơi hỗn độn, các tinh linh phản loạn thân thể nhuốm đầy bụi đất bị đơn độc tách ra, ai cũng không dám bảo đảm trong số bọn họ còn có ma vật ẩn nấp hay không. Nữ vương lại vội vàng chỉ huy những tinh linh khác bắt đầu thu thập tàn cục, mai táng tộc nhân bất hạnh tử vong, dàn xếp tinh linh bị thương.
Về phần thi thể của ma vật, Yannick cho rằng rất có giá trị nghiên cứu, trước hết cứ bảo lưu lại, không thể thiêu hủy. Nữ vương liền tập trung thi thể của các ma vật lại cùng nhau, xung quanh ếm lên chú ngữ bụi gai, phòng ngừa những ma vật này còn có thể lần nữa phục sinh.
Giải quyết chiến trường xong, những việc phải làm vẫn còn rất nhiều, Nữ vương tinh linh bận đến tối mày tối mặt, Yannick cũng tạm thời không đi quấy rối nàng. Sau khi dàn xếp xong cho Công tước huyết tộc chìm vào ngủ say, y cùng Chris lại đối mặt với thi thể của đám ma vật.
Những thi thể này đã hoàn toàn thay đổi, xác của thủ lĩnh Chambertin cơ hồ cháy rụi, chỉ còn một chút vảy giáp màu đỏ dính trên người, chỉ cần lướt nhẹ ngón tay qua liền có thể kéo xuống, hình dạng không khác vảy cá lắm. Những ma vật khác bởi vì chưa kịp biến thân liền đã chết, vậy nên thi thể của bọn họ còn ở trạng thái tinh linh, nhìn từ ngoại hình không thể pha vết tích gì.
Nguyên hình của ma vật nếu không phải hung mãnh thì chính là xấu xí đáng sợ, không chỉ có cơ bắp toàn thân gồ ghề cứng rắn mà gương mặt cũng là vô cùng quỷ dị, tuy rằng cũng có ngũ quan tai mắt mũi miệng, thế nhưng đôi mắt của bọn chúng càng giống như hai hố thịt đính lên trên mặt, nổi cộm trồi lền. Yannick còn nhớ, khi đôi mắt này mở ra, bên trong hầu như bao gồm toàn bộ dục vọng và sự tham lam trong thế giới nhân loại, những tâm tình tiêu cực này rõ ràng đến mức gần như muốn tràn ra tới, đem người đang nhìn thẳng vào trực tiếp bao lấy bắt giữ.
Yannick bỗng nhiên hiểu được, loại sinh vật này vì sao có thể đơn độc thống trị một vị diện.
Nhân loại tuy rằng cũng có đủ khuyết điểm, thế nhưng trong thiên tính cũng có không ít những điều tốt đẹp, ví dụ như lòng yêu nghệ thuật và hướng về quang minh, ví dụ như cũng có người sẽ nguyện ý vì bạn bè hoặc người thân hy sinh chính mình. Cho dù là những sinh vật khác trên đại lục như Tinh linh, Huyết tộc, Long tộc này nọ đề là mỗi phía có những đặc điểm riêng.
Duy chỉ có ma vật cao cấp, trí tuệ của bọn họ không vượt qua nhân loại thế nhưng trên phương diện tham lam dối trá, âm hiểm tàn độc lại vượt qua nhân loại rất nhiều. Trong tính cách của bọn họ phảng phất hoàn toàn không có một chút tình tự tích cực nào, ngay cả bề ngoài cũng là xấu xí như vậy, quả thực so với Huyết tộc do Hắc Ám chi thần sáng tạo ra còn phải hắc ám hơn.
Yannick đoán rằng, có lẽ ban đầu vị Thần minh sáng tạo Ma vật có tâm tình không quá tốt mới cho ra đời một chủng tộc như vậy, kết quả vị Thần kia sau khi thấy được bộ dạng của bọn họ liền hối hận, trực tiếp nhắm mắt làm ngơ đem bọn họ vứt sang một vị diện khác, để mặc tự sinh tự diệt.
Thế nhưng làm một chủng tộc có trí tuệ cao cấp, bọn họ đương nhiên sẽ không vui lòng vĩnh viễn lưu lại tại một vị diện có hoàn cảnh ác liệt như vậy, mà những chủng tộc không có đặc điểm nào vượt qua bọn họ lại vì cái gì có thể sinh hoạt trên đại lục Olin tài nguyên phong phú. Ban đầu là sự ra đời sai lầm, sau đó chính là cừu hận chồng chất, ma vật cần mở rộng, cần nhiều tài nguyên hơn, mà đại lục Olin là vị diện gần với bọn họ nhất, đương nhiên cũng là lựa chọn lý tưởng nhất.
Yannick đem loại phỏng đoán này kể với Chris, người sau tự hỏi nửa ngày cũng gật đầu: “Rất sáng tạo.”
Yannick: “…” Có thể thêm vào vài phần thành ý sao?
Chris: “Thân thể của những ma vật này cũng không cứng cỏi hơn nhân loại bao nhiêu, bọn họ cũng sẽ đồng dạng chịu tổn thương từ ma pháp. Đây có lẽ cũng là lý do vì sao bọn họ muốn biến nhân loại thành xác sống để sai sử, thậm chí là thích sống nhờ trong cơ thể của những giống loài khác.”
Yannick hỏi: “Như vậy khi bọn họ ẩn nấp trong thể xác của kẻ khác, có biện pháp nào lập tức phân biệt được hay chăng?”
Chris lắc đầu: “Nếu như bọn họ giấu kín linh hồn trong một thể xác khác liền không thể tra xét, hiện tại còn không có ma pháp dược tề nào có thể tác dụng trực tiếp lên linh hồn.”
Đây cũng là nguyên nhân vì sao lần trước Giáo đình và Ma pháp công hội đã bắt được một ma vật nhưng lại không có tiến triển gì mới. Sự hiểu biết của nhân loại đối với ma vật còn quá ít, mà ma vật lại vô cùng giảo hoạt, đối với điểm này Yannick chính là tràn đầy đồng cảm, quan trọng hơn chính là, giữa Giáo đình và Ma pháp công hội còn phải đề phòng lẫn nhau, tránh cho đối phương trước hết thu được tình báo hữu dụng gì đó. Ma vật giảo hoạt hoàn toàn có thể nhằm vào điểm này thay phiên cung cấp tình báo giả cho song phương, phỏng chừng đến cuối cùng cũng không hỏi ra được kết quả gì.
Yannick nói: “Không, có lẽ những phương hướng trước giờ chúng ta nghĩ đến đều sai rồi! Ma vật có lẽ cũng không phải đem linh hồn ký sinh trên thân thể của nhân loại hoặc tinh linh, bằng không bọn họ vì sao lại có thể trực tiếp biến trở về thành ma vật? Tôi có một vài ý tưởng cần phải tham khảo cùng Nữ vương tinh linh một chút, anh cũng đi cùng thôi!”
Nói xong y liền xoay người rời đi, Chris kéo thần quan lại, người kia quay đầu thể hiện ánh mắt nghi hoặc.
“Lúc nãy ta chờ ở bên ngoài Lãnh địa tinh linh, vừa vặn nhìn thấy ma vật phá hủy kết giới, vậy nên mới chạy đến.”
“???” Thần quan hoàn toàn không rõ đối phương đang định biểu đạt điều gì.
“Tôi chỉ muốn nói,” Pháp sư hắc y trù trừ hồi lâu, một người không biết nói lời ngon ngọt như hắn rất khổ não mới có thể nghĩ ra được một câu, “May mà em không có việc gì.”
“Cám ơn anh, Chris.” Biểu tình của thần quan nhu hòa xuống, “Có chuyện này tôi phải nói, anh đã cứu tôi rất nhiều lần, Ansel cũng vậy, cho dù tôi không thích một ít hành vi của các anh thế nhưng tôi không thể không biểu đạt lòng cảm kích của mình với hai người.”
Hắc y pháp sư nhíu mày: “Vì sao tôi có thể ngửi được hương vị của tên đó trên người em?”
Thần quan: “…” Anh sở hữu lỗ mũi chó sao?
Hắc y pháp sư rất nghiêm túc: “Thực sự.”
Thần quan co rút khóe miệng nói mò: “Được rồi, có lẽ là vừa rồi lúc chiến đấu…”
“Vết hôn, trên cổ.” Pháp sư nhìn cổ của thần quan, vẻ mặt ‘Em không cần gạt tôi, việc gì tôi cũng biết’.
Thần quan: “…”
Pháp sư: “Chuyện này không công bằng, tôi cũng muốn.”
Thần quan mặt không biểu tình, anh nói công bằng với anh chứ? Ai? Là ‘Lời chúc lành của Julia’ sao? Hay là tên Vampire chết tiệt kia?
Pháp sư nhìn sắc mặt thần quan, quả quyết nương theo chiều gió: “Nhưng tôi chỉ muốn hôn em thôi, Yannick, tôi đã rất lâu không được hôn em.”
“…” Thần quan bi ai phát hiện, mỗi khi đôi mắt màu trà nhạt kia nghiêm túc nhìn y, sự chống cự và ý chí của y sẽ bắt đầu yếu bớt.
Quang Minh nữ thần phù hộ, may mà bản thân pháp sư không biết việc này.
“Chris, nói cho tôi biết, hai người có phải đã ký kết một khế ước gì đó không? Là về tôi.” Yannick hỏi.
“Đúng vậy, chúng ta quy định đôi bên đều không thể làm ra bất luận hành vi không đạo đực gì với em, nhất là dưới tình huống không được em đồng ý. Mà tôi cũng đã từng hứa sẽ không cưỡng ép em.” Pháp sư thành thật trả lời.
Như vậy anh đã bị người khác bán, thần quan thầm nghĩ, bỗng nhiên đối với pháp sư sinh ra một chút lòng trắc ẩn.
Anh đơn thuần như vậy làm sao có thể thắng được lão yêu quái ngàn năm kia chứ?
“Đến đây, Chris.” Vì vậy thần quan nói.
Pháp sư nghe lời đi tới.
Thần quan tóc bạch kim bỗng nhiên xách cổ áo của đối phương, đem cả người kéo đến gần mình, sau đó rướn môi in lên.
“Cám ơn anh, Chris, cám ơn anh đúng lúc xuất hiện.” Hắn thấp giọng nói.
Vô luận là ai, cho đến hiện tại cũng chưa từng nhận được nụ hôn chủ động của thần quan.
Ánh mắt pháp sư sáng đến kinh người.
Nụ hôn nhợt nhạt vừa chạm vào liền tan, thần quan rất nhanh rời môi, sự ấm áp biến mất quá vội vàng, pháp sư vỗ về môi của mình, như có chút trầm tư nhìn theo bóng lưng của thần quan.
Nếu hiện tại có người ở bên cạnh tỉ mỉ quan sát, sẽ không khó phát hiện được trên gương mặt tê liệt của pháp sư hiện ra một nụ cười giảo hoạt.
Thần quan, ngài hãm hại vô số người, hiện tại cư nhiên cũng bị gài bẫy một lần!
Sự xâm lấn của ma vật mang đến cho Tinh linh tộc tai họa thật lớn, ngoại trừ những tinh linh đã tử thương trong lần chiến đấu này, còn có những tinh linh đã chết đi trong lần phản bội và phân liệt trước đó. Số lượng tinh linh vốn không nhiều, trải qua biến cố lần này càng là giảm đi hơn phân nửa, không có bất kỳ thủ lĩnh của chủng tộc nào nguyện ý nhìn thấy cục diện như vậy. Nữ vương tinh linh lại càng thêm đau lòng, đối với quan hệ kết minh cùng thần quan lại coi trọng hơn mấy phần, sau khi hoàn thành nghi thức ai điếu những tộc nhân đã chết đi, nàng hướng về phía thần quan đưa ra thỉnh cầu kết minh chính thức.
Nếu như nói trước đó là do Yannick tự tìm tới cửa đề nghị kết minh, quyền lựa chọn ở trong tay Nữ vương tinh linh, như vậy hiện tại đã hoàn toàn đảo ngược. Nữ vương chỉ ước gì lập tức liền có thể kết minh cùng thần quan, vì chủng tộc của mình tăng thêm một vòng đảm bảo.
Vậy nên vừa nghe thần quan đến tìm, Nữ vương lập tức mời bọn họ vào gặp mặt.
Mà đồng dạng có tư cách tham gia hội nghị còn có Công tước huyết tộc vừa mới tỉnh lại.
Sắc mặt của hắn tái nhợt, bất quá sắc mặt của Vampire vốn đã là như vậy, cũng không có vẻ quá mức yếu ớt. Bởi vì Ansel là đại diện Huyết tộc duy nhất có mặt, vậy nên Nữ vương cũng mời hắn đến bàn bạc.
Đương nhiên, nếu như thần quan không ở chỗ này, đức ngài Công tước cũng vị tất tình nguyện lộ diện. Bất quá, hiện tại sự xuất hiện của pháp sư khiến hắn cảm nhận được nguy cơ chưa từng có, vậy nên hắn liền không màng vất vả mà chạy đến rồi.
Vì muốn biểu hiện bản thân vì bị thương mà vô cùng suy yếu, Ansel còn chuẩn bị một cái thảm, nửa ngồi nửa nằm trên salon trong phòng nghị sự của Nữ vương, bộ dạng hệt như sống dở chết dở.
Nữ vương bệ hạ mặc dù biết năng lực khôi phục của Huyết tộc rất mạnh thế nhưng cũng không rõ ràng trình độ đến mức nào, thấy bộ dạng Công tước huyết tộc như vậy liền áy náy nói: “Thành thật xin lỗi, ngài Công tước, vết thương của ngài đều là do chúng tôi mới tạo thành, hy vọng ngài có thể ở lại đây an tam dưỡng thương, nơi này cũng không thiếu những thảo mộc có tác dụng xúc tiến thời gian khôi phục của thân thể.”
“Không sao cả…” Đức ngài Công tước một câu phải thở dốc ba lần, thâm tình nhìn về phía thần quan: “Có Yannick ở đây tôi đã cảm thấy rất tốt rồi.”
Nữ vương: “…” Thật si tình, chưa từng nghe qua Huyết tộc tâm tính lương bạc còn có thể si tình như vậy..
Thần quan: “…” Tôi muốn anh giả vờ suy yếu để nhân cơ hội chiếm chút lợi ích từ tinh linh, không phải muốn anh diễn quá trớn như vậy.
Bất quá Công tước huyết tộc không hề tiếp thu được ánh mắt của thần quan, hắn vừa thấy pháp sư hắc y liền mở ra chế độ đối chọi tình địch, kéo ra nụ cười giễu cợt: “Pháp sư Chris, phản ứng của ngài thật sự quá chậm chạo rồi, hẳn là ta nên cảm ơn ngày đã từ trên trời giáng xuống cứu Yannick thân ái đi? Xin hỏi vừa rồi ngài đi xem thi thể của đám ma vật kia lâu như vậy, không biết có nghiên cứu ra phát minh vĩ đại gì khiến cả đại lục khiếp sợ chằng?”
“Không,” Pháp sư mặt không biểu tình, sau khi chia tay gặp lại miệng lưỡi của hắn tựa hồ cũng sắc bén hơn một chút. “Cho dù có phát minh vĩ đại hơn so ra cũng không bằng một Huyết tộc thủy tổ bị ma vật đâm thủng ngực. Ta rất hoài nghi, có lẽ năng lực của Huyết tộc cũng không thần kỳ như trong truyền thuyết vậy.”
Công tước cười gằn, “Ngươi đương nhiên sẽ không hiểu được Huyết tộc có bao nhiêu thần kỳ, tựa như ngươi cũng không hiểu rõ được sự kỳ diệu mà ‘Lời chúc phúc của Julia’ mang đến!”
Thần quan: “…” Đâu có chuyện gì liên quan tới tôi, hai người đấu võ mồm vì sao vẫn thích lôi tôi vào, vì sao!
Pháp sư cau mày: “Đó là cái gì?”
Công tước vừa định lên tiếng đã bị thần quan nhanh chóng cắt đứt: “Cái gì cũng không phải, Ansel Carpenter, tôi cho rằng việc lúc này anh nên làm chính là im lặng dưỡng thương!”
Được rồi, mỗi khi thần quan gọi tên đầy đủ của Huyết tộc cũng có nghĩa là đã thực sự giận dữ, Công tước huyết tộc nhún vai biểu thị bản thân rất rộng lượng, không chấp nhặt cùng người khác.
Pháp sư vô cùng hiếu học chuyển hướng về phía Nữ vương tinh linh: “Cái gì là ‘Lời chúc phúc của Julia’?”
Tinh linh nữ vương ho khan một tiếng, nàng chưa bao giờ cảm thấy bảo vật Thần ban cho Tinh linh tộc lại khiến người ta xấu hổ như bây giờ “Đây chẳng qua là một loại cây cỏ, nói chính xác nên phân thành hai loại đực và cái.”
“Ồ, tôi đã biết.” Pháp sư nói: “Trong điển tịch của nhân loại gọi giống cây này là ‘Tinh linh giao cấu’.”
Nữ vương: “… Được rồi, gọi như vậy cũng không có vấn đề gì, dù sao ý nghĩa cũng chính xác.”
Ánh mắt của pháp sư chuyển lên người Vampire, “Như vậy, ý của ngươi là ngươi đã từng cùng tinh linh giao cấu? Cùng ai? Là đám do ma vật biến hình kia sao?”
“Oh, pháp sư đáng thương, ngươi đừng nên cố ý xuyên tạc lời của ta, ngươi biết ta đang nói cái gì sao?!” Công tước nheo mắt lại, cười đến giống hệt một con mèo thõa mãn trộm được cá, đương nhiên, hắn bản chất cũng là một con mèo. “Chỉ sợ cả đời này ngươi cũng không có vận khí như vậy!”
Pháp sư dùng ánh mắt nguy hiểm nhìn đối phương: “Ngươi vi phạm khế ước.”
Công tước: “Ta đương nhiên không có, đó là Yannick chủ động cầu ta, như vậy thì không tín! Ây da, ta hình như đã vô tình tiết lộ bí mật gì đó rồi, sweetie, em sẽ không trách ta chứ?”
Thần quan: “…”
Nữ vương: “…” Ta hình như đã nghe được một việc khó lường gì đó, Pháp sư, Huyết tộc, Thần quan… Oh trời ạ, đây là loại quan hệ hỗn loạn thế nào chứ!
Pháp sư mặt liệt phát tán khí lạnh suốt nửa ngày, rất bất ngờ không lập tức nổi bão, chỉ là đi đến bên cạnh salon của Yannick ngồi xuống. Yannick thở phào nhẹ nhõm, nói: “Hiện tại chúng ta hẳn là nên nói chuyện nghiêm túc rồi, Nữ vương bệ hạ.”
Tinh linh nữ vương vội vã đổi gương mặt nghe ngóng tin tức thành gương mặt nghiêm túc: “Ừ, đúng vậy, xin mời ngài nói.”
“Người còn nhớ những lời lúc đó tôi chất vấn Chambertin chứ?” Thần quan hỏi.
“Đương nhiên nhớ kỹ.” Nữ vương nói.
“Tốt, như vậy hiện tại chúng ta liền mang ra lý giải một chút, xem từ trong những lời nói dối này chúng ta có thể rút ra được bao nhiêu tin tức chân thật.”
“Lời nói dối? Ý ngài là những tin tức hắn cung cấp đều là giả?” Nữ vương kinh ngạc hỏi.
Thành thật mà nói, những việc phải thu xếp sau trận đánh đã đủ khiến Nữ vương tinh linh bể đầu sứt trán, nàng căn bản không có thời gian đi tự hỏi những lời ma vật kia đã nói là thật hay giả.
“Đúng vậy, chúng ta trước liền phân tích tỉ mỉ từng lời của ma vật kia, sau đó lại liên hệ những hành vi thực tế của gã mà phá giải chân tướng.” Thần quan ôn hòa nói, dùng nhịp điệu nhẹ nhàng gõ gõ lên mặt bàn, lại dùng pháp trượng nhẹ vẽ ký hiệu số ‘một’ của đại lục, ký hiệu được gia trì ma pháp kia cứ thế lơ lửng giữa không trung.
“Đầu tiên, Chambertin nói gã đã dùng phương thức linh hồn để chiếm đoạt thể xác. Nếu là như vậy, xác là xác, hồn vẫn là hồn, gã hoàn toàn không có khả năng biến trở về hình thái ma vật trong xác bất kỳ sinh vật gì. Thế nhưng chúng ra rõ ràng thấy được, ở phần sau của cuộc chiến, Chambertin bởi vì cảm thấy thể xác của tinh linh quá mức trói buộc nên trực tiếp quay về nguyên hình. Do đó, chúng ta có thể kết luận là Chambertin đang nói dối, cho dù ma vật dùng bộ dạng của bất kỳ sinh vật nào trên đại lục Olin để xuất hiện, cơ bản cũng không phải dùng phương thức cắn nuốt linh hồn!”
“Vậy thì là thế nào?” Nữ vương nhịn không được truy vấn.
“Tôi đã từng đọc được trong một cổ tịch, từ rất xa xưa, ở một thế giới khác có loại dị thuật gọi là ‘Mặt nạ’. Ý tứ là chỉ những sinh vật tà ác lột da của kẻ khác rồi mặc lên người mình, sau đó bọn chúng sẽ biến thành hình dạng của kẻ bị lột da, bất quá ở dưới lớp da đó vẫn là sinh vật tà ác.”
Dù sao đây hết thảy đều chỉ là phỏng đoán, vậy nên sau khi Yannick nói xong còn khiêm tốn hỏi vị pháp sư có tạo nghệ phi phàm trên phương diện học thuật ở bên cạnh: “Anh cảm thấy những lời này của tôi có đạo lý chứ?”
Chris gật đầu: “Việc một linh hồn xa lạ thay thế linh hồn nguyên bản chiếm giữ thể xác, từ trên lý thuyết mà nói là có thể thành lập. Thế nhưng sau khi tiến vào chiếm giữ sẽ hoàn toàn biến thành đối tượng gốc, không có khả năng khôi phục lại thành bộ dạng trước kia. Vậy nên loại phỏng đoán này của em rất có khả năng.”
“Bệ hạ, tôi nói mặt nạ chẳng qua là một tỉ dụ sinh động, trên thực tế rát có thể là ma vật đã tiêu diệt linh hồn vốn có trong thể xác, sau đó dùng bí thuật đem thân thể của mình dung hợp với thân thể mới, như vậy cũng có thể đạt đến mục đích bảo lưu nguyên hình. Được rồi, hiện tại chúng ta lại xét đến lời nói dối thứ hai của gã.” Thần quan nói, lại vẽ ra một ký hiệu ‘hai’ trên không trung.
“Người còn nhớ chứ? Chambertin nói quan hệ của gã cùng những ma vật khác không tốt, hơn nữa ma vật bởi vì bản tính ích kỷ nên cũng thích đơn độc, ít khi hợp tác với nhau.”
“Đúng vậy, ta còn nhớ rõ.” Nữ vương gật đầu.
“Nhưng theo thực tế mà phán đoán, những lời này rất có thể đều là nói dối, bởi vì nếu như ma vật thực sự ích kỷ như những gì gã nói, vậy thì lúc Chambertin phát hiện tình hình không tốt hẳn sẽ có xu hướng lựa chọn trốn chạy. Với tình huống khi ấy, cho dù gã muốn chạy trốn cũng không phải việc khó gì, bởi vì kết giới của Lãnh địa tinh linh đã bị bọn họ phá hủy, hơn nữa người của chúng ta cũng không có cách ngăn cản. Thế nhưng gã đã không làm vậy, trái lại lựa chọn tiếp tục tiến công. Sau đó, cho dù Chambertin đã chết, những ma vật dưới trướng của hắn cũng đồng dạng không lựa chọn trốn chạy mà vẫn tiếp tục chiến đấu, mãi đến lúc bị tiêu diệt.”
“Vậy nên, chúng ta có thể đoán rằng ý thức hợp tác đoàn thể của ma vật rất mãnh liệt, khi bọn họ đã xác định mục tiêu phải hoàn thành sẽ không tiếc bất cứ giá nào, cho dù phải đánh đổi bằng tính mạng bản thân. Đây là việc nhân loại xa xa không bằng.”
Yannick có chút trầm trọng rồi lại không thể không thừa nhận: “Vậy nên, nếu có ngày ma vật toàn diện xâm lấn đại lục, mà khi đó thế giới nhân loại vẫn cứ tiếp tục bảo trì cục diện nội chiến, thậm chí là tranh đấu không ngừng nghỉ với các chủng tộc khác… Như vậy, người chiến thắng sau cùng nhất định không phải chúng ta.”