Tô Mạch là ai.
Nếu nói Miêu tinh chỉ có % quý tộc Nhân miêu, như vậy Tô Mạch nằm trong % này, thân vốn mang huyết mạch thuần túy nhất, tự phụ nhất——
Thiếu gia đứng đầu quý tộc thế gia.
Một người là nô ɭệ bị giam giữ trong lồng sắt, chờ đợi bị bán đấu giá, vận mệnh không biết về đâu.
Một người là thiếu gia quý tộc khống chế mạch máu kinh tế của Miêu tinh.
Sự chênh lệch này, quả thực cách biệt một trời một vực.
Công lược lên, khó khăn thật mạnh a.
·
Chiều hôm buông xuống.
Tàu phi hành mới nhất dừng lại, cửa mở ra.
Trước hết bước ra tới chính là một vị khoác áo bành tô thẳng màu đen, tóc tạo kiểu đến không chút cẩu thả, cử chỉ có thể so với quản gia thân sĩ thời Trung cổ.
Quản gia ngừng ở cạnh cửa, hơi hơi cúi đầu khom người nói: "Thiếu gia, đã tới phòng đấu giá."
Ngay sau đó, chỉ thấy một vị thiếu niên thân xuyên nhàn phục màu trắng hưu xuất hiện trước mắt mọi người.
Mái tóc kim sắc xinh đẹp hơi hơi mềm mại hỗn độn, ngũ quan tinh xảo tuyệt mỹ tựa như từ khối ngọc thạch đẹp nhất thế gian điêu khắc mà thành.
Quý tộc có da thịt trắng nõn, lại tuyệt không chút nữ khí.
Môi mỏng đỏ bừng, hơi hơi nhấp, liền tạo thành một đạo phong cảnh tuyệt sắc.
Tròng mắt màu lục đậm như đá quý rực rỡ lung linh, trong lúc lơ đãng nhẹ nhàng đảo qua, lưu chuyển quang mang lười biếng mà cao quý.
"Tô thiếu gia, đại giá quang lâm, không có tiếp đón từ xa..."
Trước cửa phòng đấu giá, một vị nữ nhân thân khoác sườn xám đỏ chót dáng người mạn diệu, dẫm lên giày cao gót ưu nhã tiến lên, vươn ra bàn tay nhỏ dài như ngọc.
Rụt rè muốn bắt tay, nói vậy vô luận là ai đều không nên phất rớt mặt mũi của nữ sĩ người ta.
Ai ngờ, thiếu niên đôi mắt lục đậm kia chỉ nhẹ nhàng liếc liếc mắt vào tay nàng một cái liền trực tiếp lướt qua nàng, đi vào phòng đấu giá.
Nữ nhân trên mặt ý cười doanh doanh tức cũng không biến sắc chút nào, chỉ chậm rãi thu hồi tay ngọc đang tạm dừng giữa không trung.
Mặc kệ trên mặt hay trong lòng, đều không có nửa phần không vui.
Tô Mạch, tiểu thiếu gia tập đoàn tài chính MC.
Cao ngạo, là đại danh từ chuyên dùng trên người hắn.
...
Buổi tối đúng giờ.
Đấu giá bắt đầu.
Nữ nhân mặc sườn xám đỏ thắm dáng người mạn diệu, đang ưu nhã thong dong từ từ lên đài.
Nàng tươi cười vũ mị, câu hồn đoạt phách, hơn nữa còn có thanh âm điềm mỹ, thực mau ở trong hội trường đấu gi, đem không khí toàn trường điều chỉnh đến cao nhất.
Lại tiến vào đề tài chính ——
"Phía dưới tiến hành hạng bán đấu giá đầu tiên..."
Hội đấu giá hừng hực khí thế triển khai.
Vị đại từ thiện nổi tiếng của Miêu tinh, lấy vạn tinh tệ mua một vị nữ hài thanh thuần non nớt, gấp không chờ nổi đứng dậy đi đến phòng riêng mà bên đấu giá đã chuẩn bị tốt...
Thường xuyên xuất hiện ở Tinh Võng, Nội Các đại nhân tính tình chính trực nghiêm túc, chỉ thích vưu vật gợi cảm có mái tóc dài đại cuộn sóng, thành giao xong liền tươi cười ẩn ẩn chút đáng khinh...
Phòng đấu giá, trong gian gác mái khác.
Bố trí cao quý thanh nhã, sô pha đen bọc da, thảm lông tơ tuyết trắng, lại xứng với một ly rượu như hồng bảo thạch say lòng người.
Hoa lệ lại xa xỉ.
Tô Mạch hứng thú hơi thiếu, ánh mắt lục đậm cao quý mà lười biếng, ngẫu nhiên từ màn hình D trước mặt nhẹ nhàng đảo qua.
"William."
"Thiếu gia." Quản gia William hơi hơi khom người, nghe theo phân phó.
"Liên hệ với tiểu tử Tần Xuyên kia cho tôi, hỏi một câu hắn vì cái gì còn chưa đến."
Ngữ khí không tính quá tốt, ẩn ẩn có xu thế hao hết kiên nhẫn.
Nếu không phải tên tiểu tử Tần Xuyên ước định với hắn gặp mặt ở nơi đây, hắn căn bản sẽ không đến cái địa phương quỷ quái này.
Kết quả, Tần Xuyên cũng dám cho hắn leo cây sao?
Tô Mạch nhíu nhíu hàng mi tinh xảo.
"Vâng thiếu gia, tôi lập tức liên hệ Tần thiếu gia."
William mở Tinh Võng ra, thao tác vài cái, thực mau nhảy ra một cái hình chiếu trong không trung.
Một cái khuôn mặt thiếu niên tuấn mỹ treo tươi cười cà lơ phất phơ: "Hello~"
"Tần thiếu gia, chào ngài, thiếu gia nhà tôi..."
"William quản gia, mong giúp ta chuyển cáo tới thiếu gia nhà các ngươi, liền nói ta đột nhiên có việc không thể lại đó. Hắn ở hội đấu giá coi trọng ai liền mua về, rồi ghi tạc trong sổ sách của ta, coi như ta đưa cho hắn chút lễ. Còn mong hắn hảo hảo hưởng thụ nga ~"
Đầu kia của Tần Xuyên ẩn ẩn truyền đến thanh âm nữ nhân: "Tần thiếu gia, nô tỳ đã tắm xong, ngài như thế nào còn chưa tới nha..."
William: "..."
Tô Mạch: "..."
Tần Xuyên xấu hổ khụ hai tiếng, quyết đoán cắt đứt Tinh Võng: "Cứ như vậy, quay đầu lại không được nhìn nha."
Hình ảnh lóe lóe, đen thui.
Tô Mạch dung nhan tuyệt mỹ trầm xuống, đang chuẩn bị đứng dậy cầm lấy áo khoác liền đi, đem Tần gia tìm tên trọng sắc khinh hữu ghi vào sổ chờ ngày xử lí.
Bỗng nhiên, ánh mắt ngưng lại.
words.