"Đưa hết cho Hoàng quý phi đi."
"Lần trước nàng nói nàng thích vàng bạc, đưa hết vàng bạc trong kim khố của trẫm cho nàng."
"Mỗi ngày nàng phải thay cung trang ba lượt, tơ lụa tiến cống đưa hết cho nàng đi."
"Còn đồ trang trí nữa, trẫm nghe nói nàng cũng thích đổi mỗi ngày một bộ, đưa cho nàng tất."
Lý công công kinh ngạc vô cùng nhìn Hiên Viên Mặc thay đổi, nhất thời không biết nên làm gì mới tốt. Lão nhớ đến tin tức mới nhận được, cẩn trọng mở miệng, "Hoàng thượng, Hoàng hậu nương nương thỉnh ngài qua dùng cơm trưa ạ."
Mặt Hiên Viên Mặc lạnh đi, ánh mắt lạnh lẽo đó khiến Lý công công hiểu ra mình đã làm sai, vội vàng quỳ xuống.
"Nô tì sẽ đưa hết những vật đó đến chỗ Hoàng quý phi."
Cảm giác được ánh mắt lạnh lẽo của Hiên Viên Mặc biến mất, Lý công công vội lau mồ hôi trên mặt, trong lòng âm thầm kêu khổ. Nội tâm thiên tử quá khó đoán.
Hôm qua còn quấn lấy Hoàng hậu nương nương, hôm nay đưa hết kim khố cho Hoàng quý phi. Nếu lão không mặc đến vài lớp áo, chỉ sợ sau lưng đã ướt đẫm.
Chuyện Hoàng thượng ban thưởng cho Hoàng quý phi không thể giấu được. Chỉ một chốc mà cả hậu cung đều biết, rằng Hoàng thượng thiếu chút nữa dọn sạch kim khố của mình, còn lấy hết vật quý được cống nạp đưa sang cho Hoàng quý phi.
Người trong cung, cả người mới lẫn người cũ đều không hiểu được, thậm chí còn kinh ngạc.
Người Hiên Viên Mặc sủng ái không phải Hoàng hậu nương nương hay sao?
Vì sao mọi chuyện lại thành ra thế này?
"Nương nương, khố phòng trong cung sợ là không chứa nổi ạ." Hiên Viên Mặc đột nhiên ban thưởng, Mai Lan không vui vẻ chút nào, "Hay là chuyển sang thiên điện ạ?"
"Chuyển sang đi."
Đường Quả nói mà không thèm quay đầu lại, vừa thành thục chơi mạt chược vừa nhìn hội Mạnh Đức phi kinh ngạc, cười lên, "Khoan đã, đưa lên cho các nàng tự chọn đi."
"Hoàng quý phi, không cần đâu ạ." Mạnh Đức phi vội lắc đầu, vô cùng khiếp sợ. Hoàng thượng hôm nay làm sao vậy, lại có âm mưu gì à?
Các cung phi khác cũng nghĩ thế, ngay cả phi tử đang đọc sách trong thiên điện cũng quay sang đây. Cả đám như lâm vào đại dịch, trông buồn cười cực kì.
Tất cả đều nghĩ là, chẳng lẽ Hoàng thượng bắt đầu ra tay, vì Hoàng hậu diệt trừ Hoàng quý phi?
Các nàng lo lắng vô cùng. Họ chỉ là những cung phi nho nhỏ, Hoàng thượng muốn đối phó một phi tử, không ai có thể làm gì được.
"Doãn Thục phi, tiếp tục đi, các em làm sao thế?" Đường Quả lắc đầu, bật cười, "Một ít đồ thưởng thôi mà, quen là tốt rồi, chẳng phải chuyện lớn gì. Nếu các em không nhận, khéo phải để lại yếm chỗ bản cung."
Lời này vừa ra, mọi người không ai muốn nghĩ nữa, thua cái yếm à, quá mất mặt. Hơn nữa, ngoại trừ Hà Chiêu viện, các nàng không có mang thêm yếm.
Liên tiếp mấy ngày trời, Hiên Viên Mặc thưởng đủ loại đồ cho Hoàng quý phi.
Ban đầu tất cả mọi người đều có thuyết âm mưu, nghĩ rằng hắn đã không nhịn được, muốn xuống tay với Hoàng quý phi.
Không ngờ rằng về sau ngày nào hắn cũng chọn đồ đề đưa đến cung Hoàng quý phi, khiến người ta không thể không nhìn kĩ lại địa vị của vị này.
Người kích động nhất đương nhiên là An Ngưng Hương.
Nàng không biết hai người đã có chuyện gì xảy ra, nhưng chắc chắn là bất lợi cho nàng.
"A Mặc, dạo nàng chàng sao vậy?" An Ngưng Hương không nhịn được, tự đến ngự thư phong chặn Hiên Viên Mặc lại, cố gắng nở nụ cười, "A Mặc, chàng..."
Mở miệng rồi nhưng nàng lại không biết nên nói thế nào.