[Quyển 2] [Xuyên nhanh] Cứu Mạng! Tất Cả Nam Chủ Đều Hắc Hoá

chương 318: cứu mạng, tôi đoạt vị hôn thê của nam chủ! 12

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Edit by AShu ^_^.

_________________

Thẩm gia càng làm cho chuyện này lớn lên, Tô Đường liền càng thêm dính Thẩm Uyên, rốt cuộc những thân thích này thích ngấm ngầm giở trò, nàng trước kia đã quá hiểu rõ họ.

Đối với chuyện này, Thẩm Uyên cảm giác rất hưởng thụ, lúc trước hắn tuy rằng đem tiểu thiếu gia buộc ở bên người, nhưng cũng không có khả năng thời thời khắc khắc nhìn chằm chằm, đặc biệt là tiểu thiếu gia rất mê chơi, rất nhiều lần hắn cũng phải cho tiểu thiếu gia đi chơi bời. Hắn biết rõ, nếu làm quá kiên quyết chỉ khiến cho mọi chuyện đều bắn ngược, hắn cần phải căng giãn vừa phải, giống như là thả diều, cầm lấy dây diều, 'cậu' muốn thả bay, trong phạm vi nhất định hắn vẫn sẽ cho phép.

Hắn đã đánh mất 'cậu' một lần, lúc này đây, vô luận như thế nào cũng đều sẽ không buông tay.

Bất quá trong khoảng thời gian này, tiểu thiếu gia mỗi ngày đều đi theo hắn, ngẫu nhiên hắn đuổi đi cũng không đi.

"Đêm nay tôi có một buổi tiệc, cậu muốn đi cùng sao?"

Nếu là lúc trước, tiểu thiếu gia sẽ cự tuyệt, nói cái gì tiệc tùng phiền phức, tình nguyện ở trong xe chờ hắn, bất quá hôm nay, nghe tham gia buổi tiệc gì đó, cũng chỉ trừng mắt, cười đến vẻ mặt chân chó.

"Đi, đương nhiên đi, tôi chính là trợ lý sinh hoạt của Thẩm tổng, Thẩm tổng ở nơi nào tôi đương nhiên cũng ở nơi đó a."

Thẩm Uyên nhịn không được chế nhạo 'cậu', "Vậy lúc trước ai nói, trợ lý sinh hoạt không có nghĩa là quản gia bên người?"

Tô Đường nghe được liền hoảng sợ, làm nhiều nhiệm vụ như vậy, quá hiểu cái gì gọi là thức thời, vào thời khắc mấu chốt, cậy mạnh mà mạnh miệng cuối cùng người xui xẻo vẫn là chính mình, cho nên đến thời điểm không biết xấu hổ cần phải không biết xấu hổ.

"Đó là khi tuổi trẻ tôi không hiểu chuyện, Thẩm tổng đại nhân không cần chấp tiểu nhân này."

Nếu là người khác, Thẩm Uyên nhất định lười mà nghe hết, hắn ghét nhất loại người chuyên trợn mắt nói dối, a dua nịnh hót này, nhưng nếu đổi thành 'cậu ấy', tựa hồ có rất nhiều chuyện đều trở nên thú vị.

"Vậy cậu có quần áo không?"

Loại tiệc như yến hội này, nữ thì mặc lễ phục, nam thì mặc tây trang, nhưng mạc danh, hắn liền muốn đưa cho tiểu thiếu gia bộ đồ tốt nhất.

Tô Đường cũng nghi hoặc, "Tham gia yến hội liền mặc tây trang là được rồi, tôi cũng không thể như tiểu cô nương mà trang điểm hoa hòe lộng lẫy đi."

Thẩm Uyên đem người đánh giá, "Bộ tây trang này, cậu mặc mấy lần rồi?"

Tô Đường nghĩ nghĩ, "Ba bốn lần, hoặc là năm lần?"

Nàng có chút không nhớ rõ, ở trong nước đã vài tháng, một bộ quần áo mặc ba bốn lần đều không phải rất bình thường sao, hơn nữa loại đồ tây trang cho nam này, tuy mắc tiền, nhưng đối với nàng mà nói sự khác nhau thật sự không phải quá lớn.

Nhưng mà, Thẩm Uyên lại mặt đầy ghét bỏ nói: "Thay đổi đi, giống nhân viên bán bảo hiểm quá."

Bộ quần áo này không phải hắn mua, cũng không phải là bộ đồ được định chế, ưu điểm duy nhất chính là mặc rất thoải mái, nhưng đã giặt qua hai ba lần, cũng không sai biệt lắm đã bị bạc màu.

Bất quá tiểu thiếu gia không ý thức được chuyện này, 'cậu' gần đây thậm chí còn chạy ra chợ đêm đi mua áo sơ mi trắng đồng nữa, cái sơ mi đó có thể mặc sao?

Đương nhiên, hắn cũng đoán được tiểu gia hỏa là cố ý, đơn giản chính là muốn ở trước mặt hắn bán thảm, rốt cuộc 'cậu' cũng không phải là người thiếu chút tiền đó. Lúc trước ở nước M, cũng từng vung tiền như rác, cái tính tình trương dương kia, cũng không có gia đình có thể dưỡng ra được.

Tô Đường biết chính mình nữ giả nam trang, nhưng chiều cao của chính mình có hạn, nữ giới mà cao m thì có vẻ khá cao đấy, trên nếu là nam giới thì có vẻ lùn. Phải biết rằng nàng đã từng nghe nói qua một câu nói như thế này, m cùng mét , đừng nhìn chỉ kém hai centimet, thật ra lại cách cả một hệ Ngân Hà, mà nàng, ngay cả m cũng không tới.

Tô Đường liền tức giận, hận không thể cắn người, bất quá đối diện với cặp mắt đen nhánh kia, cuối cùng nàng cũng chỉ có thể thở phì phì nói: "Làm gì, anh kỳ thị nhân viên bán bảo hiểm à!"

Thẩm Uyên thấy 'cậu' tức giận xù lông lên, nén ý cười, "Không có, bất quá ở yến hội cao cấp, cậu mặc như vậy sẽ làm mất thể diện của Thẩm thị chúng ta."

Tô Đường hừ lạnh, "Anh còn sợ mất mặt, nói ra ai mà tin, làm trợ lý của Thẩm tổng chúng ta tiền lương chỉ có hai ngàn năm thôi!"

Thẩm Uyên nhướng mày, chỉ nói: "Vậy cậu cũng biết, nếu tôi đem điều kiện này thả ra ngoài, liền ngay lập tức có một đám người tình nguyện cho không, cũng muốn làm chức trợ lý này."

Hắn nói lời này, giống như cái thân phận trợ lý này của Tô Đường rất hot a.

Mắt thấy 'cậu ấy' như muốn xông vào đánh mình, Thẩm Uyên liền chuyển chủ đề, xoa xoa mái tóc mềm mại thơm tho của 'cậu', khẽ cười nói: "Được rồi, tôi xin lỗi, là tôi tìm từ không đúng, để xin lỗi, tôi tặng cậu một bộ quần áo."

Tô Đường trừng mắt hắn, nửa ngày không nói.

Truyện được edit bởi AShu/ Đọc truyện trên truyenwk.com AShu và wordpress: để ủng hộ editor nha ≧◉◡◉≦

Thẩm Uyên cũng kiên nhẫn, "Không muốn cùng tôi đi yến hội sao?"

"Đi!"

Thẩm Uyên tốc độ rất nhanh, nói tặng một quần áo, liền trực tiếp dẫn người đi tới cửa hàng, trước sau không vượt quá nửa giờ, Tô Đường liền xách theo ba bộ quần áo, vẻ mặt mê mang.

Không phải, đây cũng quá nhanh đi.

"Không phải nói tặng tôi một bộ quần áo sao?"

Thẩm Uyên đương nhiên sẽ không nói, những bộ quần áo này đã sớm mua cho 'cậu', nếu không phải sợ 'cậu' nhìn ra manh mối, lúc nãy ở trong cửa hàng đã mua cho 'cậu' mười mấy bộ tây trang rồi.

"Khó mà có một chuyến như thế này, nếu như mua một hai bộ, lần sau lại bồi cậu ra đây mua nữa sao?"

Tô Đường bĩu môi, nàng còn đang tức giận đây!

"Vậy anh đợi lát nữa, tôi chuyển khoản tiền hai bộ còn lại cho anh."

Thẩm Uyên dở khóc dở cười, tình tình tiểu thiếu gia còn rất dai a, đến bây giờ cư nhiên vẫn còn tức giận, "Không cần, chỉ cần cậu đừng mắng thầm tôi là Thẩm lột da là được rồi."

Tô Đường mới không làm, "Tôi là một người có nguyên tắc, nói là một bộ, vậy chỉ nhận một bộ."

Nàng cũng không thiếu tiền, tiền trả hai bộ quần áo vẫn có thể trả được.

Thẩm Uyên cảm giác được di động của chính mình rung lên, bật cười không để ý tới.

"Đi thôi, đi yến hội."

Tô Đường thấy hắn không thu tiền, cũng không chấp nhất, dù sao nàng cũng đã đưa rồi.

Khác với những bộ tây trang màu đen hoặc là màu xám lúc mặc đi làm, lúc này tiểu thiếu gia mặc một bộ tây trang màu trắng được cắt may khéo léo, cổ áo cũng không phải đeo cà vạt, mà là đeo một cái nơ bướm tinh xảo màu đen. 'Cậu' vốn lớn lên đẹp, hiện giờ khoác lên một bộ này, tựa như tiểu vương tử đi ra từ truyện cổ tích.

Tiểu vương tử trên mặt còn hờn dỗi, làm người nhìn liền muốn đem tất cả đồ tốt nhất trên thế giới này dâng cho 'cậu'.

Thẩm Uyên xuất hiện, làm yến hội liền sôi nổi, ai mà không biết Thẩm gia hiện tại đã rơi vào tay của vị này, trong thời gian hơn một năm ngắn ngủn, hắn chẳng những đứng vững chân ở Thẩm gia, mà còn đem Thẩm thị mở rộng không ít. Tuổi trẻ đầy hứa hẹn, ai cũng không dám khinh thường, mấu chốt còn lớn lên soái, nếu không có lời đồn đãi đã có vị hôn thê, thì không ít người đều muốn đi lên giới thiệu con gái của chính mình, không có con gái sao, vậy giới thiệu cháu gái, dù sao chỉ cần có thể cùng hắn nói chuyện là được.

Mà trong yến hội bát quái lại lây sang Tô Đường, người đứng bên cạnh Thẩm Uyên.

Tô Đường tuy rằng về nước mấy tháng, bất quá những yến hội này nàng rất lười tham dự, đây cũng là lần đầu tiên xuất hiện trước nhiều người như vậy.

Có thể bị Thẩm Uyên mang đến đây, mấu chốt còn giơ tay nhấc chân ưu nhã như thế, thấy thế nào đều như là tiểu thiếu gia nhà ai đó.

Mà không, không ít người đều bắt đầu tò mò thân phận của 'cậu'.

Có người cùng Thẩm Uyên hàn huyên vài câu, tầm mắt liền bắt đầu chuyển qua trên người Tô Đường.

"Thẩm tổng, vị tiểu tiên sinh này là ai mà tôi chưa gặp bao giờ a?"

Đối phương cười ngâm ngâm, trong mắt cũng chỉ là tò mò. Thẩm Uyên đang nghĩ ngợi như thế nào giới thiệu 'cậu' với người khác, kết quả tiểu thiếu gia trước hắn một bước, nở một nụ cười ngọt ngào, cười đến phá lệ xán lạn, "Chào anh, tôi chỉ là trợ lý của Thẩm tiên sinh."

Lời tác giả: Cảm ơn một đời dụ hoặc tiểu khả ái đánh thưởng, ái ngươi a.

Còn có mỗ vị tiểu khả ái, nói thế giới này tiểu tiêu đề hẳn là sửa tên 《 lão bà của ta so lớn nhỏ với ta 》, ngươi quả thực là có độc a, ha ha ha ha ha ha

_______________________

( tấu chương xong )

Đã beta

Edit by AShu

Truyện Chữ Hay