️Chương ️
Thân vương huyết tộc VS Thiếu nữ quý tộc ()
Edit by Thuần An
️ • ️ • ️ • ️ • ️ • ️ >
Vô Dược ôm đầu anh chà đạp một chút, mới chậm rì rì trả lời: "Ngoan, đừng nghĩ quá nhiều. Em chỉ là suy nghĩ thân phận của Tạp Kéo Đế đến tột cùng là cái gì? Em cảm giác cô ta không giống như là bình dân."
Trạch Ẩn bóp khuôn mặt cô, hôn môi lên sau đó mới nói: "Muốn biết thì đi theo cô ta nhìn xem không phải là được rồi sao?"
"..." Bộ dạng giống như là rất có đạo lý, cô thế nhưng không thể phản bác. Nhưng vạn nhất cô ta sẽ không bại lộ thân phận của mình thì sao?
Dù sao đã không còn cách nào Vô Dược mở ra con đường theo dõi, vì thế trong một đêm, nghe được âm thanh không nên nghe nào đó, là cả khuôn mặt đều đen.
Sự việc trải qua là thế này, Vô Dược theo dõi Vi An mấy ngày, nhưng vẫn luôn không có bất luận phát hiện gì, thẳng đến hôm nay, phát hiện Vi An trộm ra khỏi toà nhà cô ta ở. Đi vào một toà lâu đài.
Trong lâu đài có người đi ra, vậy mà người kia là Tháp Bố Tư. Lúc này Vô Dược mới biết được, thì ra nam nữ chủ có thông đồng. Chẳng qua là không cao điệu giống như trong nguyên kịch vậy.
Tiếp theo qua không lâu hai người ngồi xổm góc tường, liền nghe được âm thanh kỳ quái nào đó.
Mặt Vô Dược đỏ lên, tựa hồ có chút không biết làm sao. Tương phản với Vô Dược, người nào đó bình tĩnh, vươn ngón tay thon dài trắng nõn, khớp xương rõ ràng, nhẹ nhàng chọc chọc gương mặt nhiễm hồng của cô. Môi đỏ hơi hơi phun ra: "Cách Lạp mặt thật hồng a."
Vô Dược nhìn người nào đó vẻ mặt bình tĩnh, trên mặt một chút nhan sắc cũng không thay đổi. Trong lòng yên lặng nói, anh là... không biết? Hay là...
Sau đó câu nói tiếp theo của anh liền đánh vỡ nghi vấn vừa nãy của cô: "Mặt của Cách Lạp vì sao lại hồng như vậy?"
"Khụ khụ!" Vô Dược không biết bản thân phải trả lời anh như thế nào. Thời điểm đang định nói. Liền thấy anh tò mò vươn đầu lên, chuẩn bị đi coi một chút. Vô Dược sợ tới mức vội vàng che đôi mắt của anh lại, sau đó dẫn anh rời đi.
Sau khi rời khỏi, cô mới buông anh ra. Trạch Ẩn chớp chớp mắt, nghi hoặc mở miệng: "Vì sao phải che mắt của anh lại."
Vô Dược đỏ mặt, đang tự hỏi nên giải thích thế nào mới tốt. Theo bản năng cho rằng hiện tại không cần nói cho anh biết chân tướng là tốt nhất. "Bởi vì bọn họ đang làm một việc không tốt, cho nên không cần xem."
"A! Vì sao Cách Lạp nhìn thấy việc không tốt đó mặt lại đỏ, Cách Lạp thích làm việc không tốt kia sao?" Trạch Ẩn nhìn cô chậm rãi nói.
Phốc ~ Khụ khụ! Vô Dược bị anh nói dọa đến bị sặc nước miếng. Anh không phải cố ý đi? Vô Dược đột nhiên hoài nghi nhân sinh.
"Hả?" Nhìn khuôn mặt anh mê mang lại nghiêm túc.
Vô Dược đánh mất băn khoăn của mình, cuối cùng mới mở miệng: "Không! Em không thích."
"À!" Trạch Ẩn gật gật đầu, sau đó không tiếp tục cái vấn đề rối rắm kia nữa.
Vô Dược đột nhiên rất tò mò, vì sao Trạch Ẩn không biết chút gì về chuyện này.
Kỳ thật Trạch Ẩn trước khi gặp được Vô Dược, là người vô dục vô cầu, đối với những chuyện tình yêu gì đó đều không có một chút hứng thú gì như quỷ hút máu khác. Anh năng lực cường đại, có thể tùy ý hành động dưới ánh mặt trời không ảnh hưởng chút nào tới năng lực. Đối với việc hút máu mà nói thì mỗi khi tìm được người thích hơp, anh mới để huyết phó đi lấy máu, không cùng người đó có bất cứ tiếp xúc gì. Cách Lạp xuất hiện đánh vỡ quy tắc của Trạch Ẩn.
Trạch Ẩn đọc qua rất nhiều sách, cũng gặp qua rất nhiều chuyện. Nhưng về việc nam nữ, anh thật sự là một chút cũng không biết.
Đối với hôn môi ôm gì đó, chỉ là thích, sau đó theo bản năng liền làm. Sau khi làm lại phát hiện càng thích, sau đó liền không ngừng tiếp tục làm. Cho nên, mới cả ngày hướng cô động tác cầu ôm hôn.
//