Editor: Nha Đam
Thiếu niên nằm trên giường băng đẹp đến không chân thật.
Đặc biệt là mái tóc dài bạch kim tuyệt đẹp đó.
Lúc này thiếu niên đó đang ngủ trên giường băng giống như công chúa trong truyện cổ tích.
Phong Thiển giật mình.
Hơi thở trên người đối phương ...
Đồng thời, hệ thống cũng xác nhận ý nghĩ của cô.
Thiếu niên trên giường băng là mảnh nhỏ của thế giới này..
Phong Thiển chớp mắt, chậm rãi bước tới.
Đối phương đang ngủ say.
Phong Thiển nghĩ một lát, sau nói thầm nói với hệ thống: "Hệ thống, cho tôi tư liệu của mảnh nhỏ."
【Leng keng~ Hệ thống đang tìm kiếm ...】
Y Lạc.
Vua Huyết tộc tôn quý.
Là Huyết tộc thuần khiết nhất trong số các Huyết tộc còn tồn tại đến ngày nay.
Có vẻ đẹp khiến mọi người trong Huyết tộc phải ghen tị.
Không chỉ Huyết tộc mà ngay cả Nhân loại cũng không có ai có thể sánh được với vẻ đẹp của Vua Huyết tộc.
Vị Vua Huyết tộc này, sau khi ngủ say hàng vạn năm, đến khi tỉnh dậy lần nữa, anh ta đã dùng sức mạnh của chính mình để trấn áp Ma Đảng.
Dẫn dắt Huyết tộc ký kết hiệp ước hòa bình với Nhân loại
Sức mạnh của Vua Huyết tộc là không thể kiểm chứng được, có tin đồn rằng đối phương sở hữu một nửa thần lực.
Miễn nhiễm với ánh sáng, không sợ ánh nắng mặt trời.
Thậm chí, không cần thiết phải sống bằng cách hút máu.
Anh ta chỉ cần động ngón tay là có thể trấn áp một phe phái của Huyết tộc, nhưng lại thờ ơ với thiên hạ này.
Tự phong ấn mình trong cung điện phía Bắc của Huyết tộc.
Không một Huyết tộc nào biết được Vua của họ đang làm ở cung điện phía Bắc.
Cung điện phía Bắc cũng trở thành khu vực cấm, không ai dám đến gần.
Bởi vì trước khi vào cung điện phía Bắc, Vua Huyết tộc đã từng căn dặn – không được làm phiền.
Huyết tộc tất nhiên là không ai dám trái lời Vua.
Sau khi nhận được thông tin của mảnh nhỏ, Phong Thiển đã trầm ngâm.
Ừm.
Lần này mảnh nhỏ thực sự là một huyết tộc.
Tuy nhiên, lớn lên thật đẹp.
Phong Thiển chậm rãi khom lưng.
Mái tóc đen như mực của cô xõa khỏi vai và lơ lửng trong khoảng không.
Đôi mắt đen nhánh nhìn chằm chằm Vua Huyết tộc đang nằm trên giường băng.
Phong Thiển không nhịn được vươn ngón tay ra.
Đầu ngón tay rơi trên mặt thiếu niên.
Lạnh quá.
Khi chạm vào, dường như có một hơi lạnh thoang thoảng tiến vào đầu ngón tay.
Giây sau.
Hàng mi dàu của Vua Huyết tộc khẽ run.
Đôi môi màu dần trở nên có chút tơ máu.
Y Lạc từ từ mở mắt.
Đôi mắt màu tím nhạt đối diện với đôi mắt đen nhánh của cô.
Phong Thiển ngơ ngẩn.
Đôi mắt của đối phương có một màu tím, bên trong giống như có một dòng sông ngân hà chảy qua, sâu thẳm và quyến rũ.
Phong Thiển từ từ thu tay lại.
Tỉnh rồi?
Vua Huyết tộc nhìn động tác của cô.
Chậm rãi từ trên giường băng dậy.
Tư thế tao nhã.
"Nhân loại?"
Giọng nói trong trẻo và tao nhã, không một chút cảm xúc, như một lời tự sự êm đềm.
Phong Thiển chớp mắt và gật đầu, "Ừm."
Vua Huyết tộc ở phía đối diện nghe được cô đáp lại, trầm mặc một hồi.
Vua Huyết tộc lạnh lùng nói: "Tại sao lại đi vào đây, chủ nhân của cô đâu?"
Phong Thiển dừng lại một chút.
Ngoan ngoãn nói: "Tôi ... Lạc đường."
"Không có chủ nhân."
Hệ thống: "......"
Thì ra ký chủ nhà mình cũng có thể nói chuyện vô nghĩa một cách nghiêm túc.
Người đối diện ngơ ngẩn. Thật lâu sau, anh lạnh lùng nói: "Mới vừa đến Huyết tộc?"
Anh nhìn xuống cô gái ở đối diện.
Mái tóc bạch kim xinh đẹp lòa xòa sau lưng.
Giọng nói khiến người nghe không nhìn ra được cảm xúc.
Phong Thiển gật đầu, "Ừm. Mới đến hôm qua."
Vua Huyết tộc rũ mắt xuống.
Hôm qua mới vào Huyết tộc?
Vì vậy, theo quy định, hôm nay hẳn là ngày Huyết tộc lựa chọn huyết phó.
Còn cô gái Nhân loại trước mặt này, liệu có ... lạc đường không?