Editor: Nha Đam
Ngôn Sanh đưa cha Phong và mẹ Phong về nhà họ Phong trước, sau đó mới đưa Phong Thiển trở lại biệt thự của mình.
Vừa bước vào.
Ngài Tổng thống đã không nhịn được đè cô lên cửa.
Giọng nói trầm thấp: "Thiển Ngoan, mau nói em thích anh đi."
Phong Thiển sửng sốt.
Giơ tay đẩy đối phương.
"Anh đừng..."
Cô gái nhỏ có chút bất lực.
Ngôn Sanh nắm tay cô.
Nghiêm túc nói: "Anh yêu em, Thiển Thiển."
Không biết yêu từ lúc nào.
Nhưng ... nước đã đổ đi khó lấy lại được.
Thích yêu.
Lại càng yêu em hơn.
Cô bé của tôi.
Phong Thiển ngẩn ra.
Mảnh nhỏ đột nhiên thú nhận như vậy, khiến cô không kịp tiếp thu.
Cô mím môi.
"Ừm, em cũng thích anh."
Ngừng một chút, Phong Thiển nói: "Cũng... yêu anh."
Ngôn Sanh ngơ ngẩn.
Ánh mắt cùng giọng điệu của cô rất nghiêm túc.
Âm thanh nhẹ nhàng phiêu tán trong không trung.
Thời gian dường như đóng băng vào lúc này.
Cuối cùng.
Ngôn Sanh ôm cô vào lòng.
——Anh dùng trăm phương ngàn kế đến gần em.
Nhưng thật may mắn, em cũng thích anh.
Cô bé của tôi.
Sao em có thể được ngọt ngào như vậy được nhỉ?
Khiến tôi ... Không muốn buông tay.
Mỗi phút giây đều nghĩ đến em.
...
Phong Thiển cảm thấy từ khi cô tò tình với mảnh nhỏ.
Đến khi quyết định việc kết hôn, cô đều không thể hiểu được.
Cô giống như ... Rơi vào hang sói.
Buổi tối đi ngủ.
Đang mơ mơ màng tự nhiên cảm thấy bên cạnh mình còn có một người khác.
Sau đó ... sờ sờ rồi ôm ôm.
Không hiểu sao không tránh được.
Thôi.
Quên đi.
Nếu không phải, hôm đó ở sân bay ngày, mẹ Phong đã nhắc nhở nhẹ nhàng với ngài Tổng thống.
Không chừng, cô gái nhỏ đã bị ai đó ăn sạch sẽ.
Ngôn Sanh cũng cố gắng hết sức để kìm nén.
Chỉ có thể ôm và hôn.
Khi Phong Thiển tuổi, cả hai đã đính hôn.
Ngài Tổng thống phá lệ đăng ký một nick Weibo.
Cũng đã đăng ký một cô.
Sau khi xác thực thành công trên Weibo, lượng người hâm mộ của ngài Tổng thống đã tăng lên với tốc độ đáng sợ.
Trong một ngày, đã có hàng trăm triệu người hâm mộ.
Mọi người đều chú ý đến động thái của Tổng thống.
Đợi rất lâu.
Cuối cùng, ngài Tổng thống đã đăng tin đầu tiên.
Thưa phu nhân Tổng thống, thật tuyệt khi trong suốt quãng đời còn lại của tôi luôn có em bên cạnh. @Thiển Thiển.
Phía dưới là hình ảnh hai người đeo nhẫn đính hôn.
Chỉ lộ tay..
Khu vực bình luận dưới bài đăng bùng nổ trong tích tắc.
"Chính thức ... Thông báo chính thức?!"
"Phu nhân Tổng thống ?!"
"Tôi thất tình rồi !!!"
Quần chúng nhấp vào giao diện Weibo của Thiển Thiển.
Rõ ràng, nó cũng là một tài khoản mới được tạo.
Trang chủ sạch sẽ và trống.
Nhờ sự chúc phúc của ngài Tổng thống, số lượng người hâm mộ của Phong Thiển cũng đang tăng vọt.
Trong biệt thự.
Ai đó đang ngồi ở mép giường, nhìn xuống điện thoại.
Khẽ cong khóe môi, kéo bình luận bên dưới.
Nhìn một lúc.
Ngôn Sanh bắt đầu cọ cọ, chọc ngón tay vào mặt cô gái.
Lại hôn hôn.
Sau khi đánh thức cô dậy lại bắt đầu ôm ôm.
"Thiển Ngoan, mở điện thoại lên xem Weibo đi."
Phong Thiển vừa mới ngủ dậy nên có chút mơ mơ màng màng.
"Hả? Weibo? Em không có Weibo."
Ngôn Sanh đưa điện thoại cho cô.
"Ừm anh biết rồi."
Cho nên......
"Anh đã đăng ký nick cho em rồi."
Phong Thiển nhìn mảnh nhỏ, im lặng cúi đầu rồi mở máy.
Bên trong điện thoại có thêm một app là Weibo.
Phong Thiển click vào.
Ngôn Sanh đã đăng ký tài khoản cho cô.
Có một bài đăng tag cô vào.
Phong Thiển click vào.
Sau khi xem nội dung, cô nhìn chằm chằm vào bức ảnh một lúc lâu.
Nghi vấn: "Anh chụp lúc nào vậy?"
Cô nhớ hình như mình chưa từng chụp cái này.
Ngôn Sanh nghiêng người ôm eo cô.
Cằm cũng tựa vào vai cô.
"Mới chụp vừa rồi."
"Lúc em đang ngủ."
Phong Thiển: "......"
Nghĩ nghĩ.
Cô gái đăng Weibo tag ngài Tổng thống.
P.S: Xin chào, ngài Tổng thống.
_____________
Mình edit chương này khá là "gian nan'" đấy
Phải chi người ngược nhau tí cho vui chứ edit từ đầu đến giờ toàn bị cho ăn cẩu lương thôi