Dưới căng tin dần dần đông đúc hơn. May mắn là tôi với Như kéo nhau ra giành ngay một vị trí tuyệt đẹp, vừa có gió mát, vừa có cảnh tình nữa.
Nhưng mà chúng tôi không có đến đây để ngắm cảnh.
Sau khi kể xong câu chuyện khiến mình mất ngủ một đêm, tôi cúi đầu hút ly nước ngọt coca một ngụm lớn rồi nuốt xuống. Nước có gas làm tâm tình của tôi đỡ hơn phần nào.
Mà phần lớn chính là tôi đã xả hết vào cô bạn ngồi đối diện.
Như chống cằm có vẻ đăm chiêu suy nghĩ lắm, hồi lâu thì ngẩng mặt lên nói:
" Chuyện lớn như vậy sao! Căng thật rồi. Tính của Vu Tư rất khó chịu, kỳ này không biết có ổn không nữa."
Tôi gật gật đầu, tiu nghỉu nhìn Như.
Như nói hoàn toàn đúng luôn.
Tính tình Vu Tư tôi hiểu khá rõ mà, dù sao chúng tôi cũng nói chuyện rất lâu rồi, mức độ thân thiết cũng đã vượt qua trung bình. Tôi làm sao mà còn chưa rõ được cái bản tính cứng ngắc khó chiều đó chứ?
Càng nghĩ tôi lại càng rầu rĩ.
Nếu như tối hôm qua Vu Tư không nổi điên lên muốn khai thật tất cả thì tôi cũng không nỡ ra tay mạnh như vậy.
Điều đáng trách nhất là ngày hôm qua lại là sinh nhật của Vu Tư nữa...Thế mà tôi, tôi lại...
Thở dài một hơi, tôi bảo với Như:
" Có cách nào làm lành không Như? Ý không muốn chiến tranh lạnh với cậu ấy."
Như khuấy khuấy cái ống hút, nghiêng đầu nghĩ nghĩ.
" Như nghĩ là đợi thêm vài ngày nữa đi rồi hẵng đến gặp mặt Vu Tư mà làm lành. Cậu ấy có lẽ vẫn còn giận đó."
Nghe cũng có lý.
Tôi gật đầu tán thành ý kiến này.
Sau đó chúng tôi không hẹn mà cùng nhìn ra ngoài sân trường, nhìn thấy một đám nam sinh đang cùng nhau tranh đoạt một quả bóng màu cam sọc đen. Một tiếng thụp, bóng vào rổ trót lọt.
Tôi khá yêu thích môn bóng rổ nhưng vì chiều cao của mình cũng có hạn cho nên tôi chưa bao giờ dám bước chân vào sân bóng đó để cùng mấy thằng kia tranh đoạt.
Có khi bọn nó còn chẳng nhìn thấy tôi, xô một cái là đi tong đời luôn ấy.
Chép chép miệng, tôi quay lại nhìn Như thì bất ngờ thấy Như đã đang nhìn mình chăm chú. Cô bạn miết nhẹ ống hút, đôi mắt tựa như có nhiều điều muốn nói nhưng không tiện nói ra.
Một hồi lâu, cô nàng cũng chịu thốt ra lời:
" Về chuyện mà Vu Tư định nói với Tâm gì đó, lẽ nào...người cậu thích chính là Tâm sao?"
Cách đây mấy tuần, sau khi nhận thức được cái tình cảm non dại này đã lỡ dành cho tên ngốc chân chó kia thì...tôi luôn băn khoăn có nên kể cho Như nghe hay không.
Dù sao đây cũng là một chuyện rất trọng đại, mà cũng rất xấu hổ nữa >~